Khương Ngâm không biết, đại đa số thành niên kỳ của Long Tộc quả thực là một đạo quỷ môn quan, rất nhiều ấu tể chính là chết ở chỗ này, biến thành một cong rồng thành niên yêu cầu một lượng linh khí cực lớn, nếu linh khí không đủ điều kiện, bọn họ sẽ lựa chọn bạn lữ mà bản thân đã chọn tốt xin giúp đỡ, thông qua song tu sẽ từ trên người đối phương thu hoạch được đại lượng tu vi, thân thể vì phải càng mau thích ứng với loại vận động kịch liệt này mà càng thêm mẫn cảm cùng động tình.Cố tình không có người dạy Khương Ngâm mấy cái này, bởi vậy y đối với biến hóa sinh lý này của mình cảm thấy cực kì hổ thẹn, cổ đều đỏ bừng lên, càng không dám nhìn đến mặt Vệ Từ.
Một vòng yêu hóa đã kết thúc, nhiệt khí tỏa khắp nơi ở bên trong, hoa văn trên người Khương Ngâm dần dần rút đi, diện mạo vốn dĩ thuộc về y bắt đầu hiện ra,là gương mặt đã nhìn thấy qua ở Nhị Sinh Kính, gương mặt tuấn mỹ phảng phất như thiên thần mà ngày ngày đêm đêm mơ thấy xuất hiện một chút ở trong nước, chì là bởi vì bộ dáng chật vật lúc này của y, thiếu một phần thánh khiết, nhiều thêm vài phần diễm sắc câu lấy nhân tâm.
Y nhìn thấy Vệ Từ ở trước mặt, không biết vì sao sinh ra một loại cảm giác thực ngon miệng.
Y liếʍ liếʍ môi, chờ đến lúc y khôi phục tinh thần thì thấy bản thân đã giống như con mèo nhỏ đói bụng bổ nhào vào người đối phương điên cuồng hôn.
Cảm nhận được xúc giác mềm mại trên môi, Khương Ngâm giống như bình tĩnh lui ra, y hệt bị dọa tránh rất xa ở phía bên kia thau tắm, vừa rồi y rốt cuộc là làm chuyện gì, sao lại lập tức nhào qua rồi?
Gặp quỷ!
Vệ Từ chính là vai chính thụ trong sách.
Y sao lại có thể đoạt lão bà của Thẩm Thôi Anh, hơn nữa, thụ thụ gặp nhau là sẽ không có kết quả tốt!
“Ngươi...... Ngươi ngươi ngươi, ngươi cách ta xa một chút! Ta cũng không dám bảo đảm chính mình sẽ làm gì với ngươi a.......”
Khương Ngâm lui về phía sau vài bước cơ hồ dán ở trên thau tắm, y cảm thấy vừa rồi chính mình cứ như bị quỷ bám vào người, thế nhưng sẽ muốn làm như vậy với Vệ Từ, thật vất vả mới giữ được một khoảng cách an toàn, Khương Ngâm vừa định thở một hơi, trong thân thể đột nhiên sinh ra một cổ cảm giác tìиɧ ɖu͙© mênh mông mãnh liệt, y nói thầm một tiếng không xong.
Hức!
Giây tiếp theo y liền nhìn thấy chính mình giống con quỷ đói chết lại bổ nhào vào người Vệ Từ, còn không ngừng liếʍ láp đối phương mãi luôn dây dưa không rõ, vài giây trước khi ý thức biến mất, y đột nhiên cảm thấy cổ đau, Khương Ngâm nghĩ, xong rồi, Thẩm Thôi Anh sẽ không bỏ qua cho ta.....
Thiếu niên ở trong l*иg ngực vẫn luôn đốt lửa trên người mình, Vệ Từ không thể tránh né mà bị đốt lên ngọn lửa tìиɧ ɖu͙©, hô hấp hắn trầm xuống, lực đạo của tay khi ôm lấy Khương Ngâm cũng không tự giác mà tăng thêm, thanh âm thanh lãnh ngày xưa trở nên khàn khàn, "A Ngâm....."
Khương Ngâm cũng không có phản ứng, y chỉ như cũ duỗi đầu lưỡi liếʍ cổ Vệ Từ, như là muốn làm chuyện gì xấu lại không được, chỉ có thể sốt ruột ở trong miệng hừ hừ không ngừng, dường như muốn khóc, còn vẫn luôn cọ tới cọ lui trên người hắn.
Vệ Từ thấy con ngươi của y đã bịt kín một tầng sương mù, cho đến khi đối phương đã không còn thanh tỉnh, lúc này ánh mắt hắn mới sâu đi, làm càn mà đánh giá bảo vật bản thân đã mơ ước từ lâu, cho dù Khương Ngâm có ý thức như cũ, hắn cũng sắp nhịn không được, cũng may đối phương trước khi hắn sắp mất khống chế đã kịp thời bị tìиɧ ɖu͙© khống chế rồi.
Hắn chưa bao giờ có sự mừng thầm nào như một khắc ở hiện tại, Khương Ngâm cần linh lực, Khương Ngâm cần hắn.
Hắn sẽ trợ giúp đối phương, thứ linh lực này, muốn nhiều ít bao nhiêu cũng có..........
Hương thơm, hương thơm sâu kín tỏa khắp toàn bộ phòng.
Khác với hương thơm lạnh nhạt nhẽo trên người mình, trên người Khương Ngâm chính là một loại hương vị động dục mê người đến thối nát, như là một bông hoa nở rộ đến tận cùng, phóng đã dụ dỗ ngươi, hãy hôn ta, làm ta vỡ vụn, thao ta khóc đi......