- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Vạn Nhân Mê Làm Vai Phụ
- Quyển 1 - Chương 18.2
Vạn Nhân Mê Làm Vai Phụ
Quyển 1 - Chương 18.2
Thật là kỳ quái, hắn vì sao lại yêu một người nghịch ngợm như vậy? So dung mạo, cho dù Khương Ngâm sau khi đã thoát thai hoán cốt cũng không phải người đẹp nhất trên đời này, đã từng có vị nữ trưởng lão xinh đẹp tuyệt trần của Hợp Hoan Tông mời hắn xuân phong nhất độ hắn đều có thể cự tuyệt không lưu tình chút nào, thậm chí không nói chính hắn, ngay cả dung mạo đại đồ đệ Thẩm Thôi Anh cũng tuyệt đẹp vô cùng, hắn cũng không có chút nào tâm động.
Cố tình hắn lại không cách nào tự kiềm chế được mà trầm mê với biểu tình Khương Ngâm trong lúc lơ đãng biểu lộ ra, thần sắc đắc ý khi cái cằm nhỏ ngẩng cao, hoặc là nháy đôi mắt đáng thương vô cùng để cầu xin, ngẫu nhiên ăn mệt thì uể oải, hoặc là ngũ quan phi dương, hắn chưa từng gặp qua biểu tình hoạt bát sinh động đến như vậy, hắn thích nhìn bộ dáng mà đối phương tự cho là thường thường không có gì đặc biệt ấy tỏa sáng, giống như mặt trời nhỏ chiếu rọi cho mọi người.
Có đôi khi hắn muốn nói ra hết thảy, nếu hắn nói với thiếu niên rằng mình thích y, đối phương sẽ có biểu tình như thế nào? Sẽ khϊếp sợ nhỉ? Sẽ kinh ngạc không biết làm sao, nôn nóng xoa xoa tay sau đó vẻ mặt vô tội nói cho hắn, rằng sư tôn ơi ta đã có người mình yêu, sau đó là bộ dáng đáng thương đến mức sắp khóc, làm hắn nhịn không được mà mủi lòng thương tiếc , nuốt xuống lời nói đã tới miệng.
Cầu mà không được, đau khổ áp lực, lâu dài tự nhiên sẽ khiến lòng người sinh ra một ít tâm tư tương đối biếи ŧɦái.
Khương Ngâm đang ngủ ngon lành trên giường, miệng bẹp bẹp, có lẽ là mơ thấy đồ ăn gì đó rất ngon, khuôn mặt nhỏ phấn hồng, trên người mang theo cổ khí chất ngây ngô của thiếu niên.
Giống một viên thanh hạnh, còn chưa có chín mùi, cũng đã bắt đầu tản mát ra hương thơm mê người.
Loại dụ dỗ như có như không này, rất động lòng người.
Bởi vì ngươi rõ ràng biết y không có tâm tư dư thừa nào, nhưng ngươi chính là nhịn không được mà hiểu sai, lúc y uống nước ngươi sẽ cầm lòng không đậu tiến lên nhìn chằm chằm hầu kết chuyển động của y, nhìn bọt nước theo cổ y chảy vào cổ áo, sau đó bắt đầu biếи ŧɦái tưởng tượng cảnh tượng bên trong; lúc y luyện kiếm ngươi cũng sẽ nhịn không được ý động, đối với vòng eo nhỏ hẹp, đường cong thân thể duyên dáng lưu sướиɠ, ảo tưởng cảnh tượng lúc bản thân nắm lấy nó; hoặc là lúc bàn chân trần trụi của y ở trong nước chơi đùa, tầm mắt ngươi không tự chủ được dừng lại ở nơi mắt cá chân nhỏ gầy, tưởng tượng đến việc để nó ở bên môi mà hôn hoặc dâʍ ɭσạи........
Hắn không thổ lộ quang minh chính đại được, bởi vì đối phương nhất định sẽ cự tuyệt, cho nên đành phải ở trong buổi tối đêm khuya tĩnh lặng dùng hương hoa hồng đánh mê y, chỉ có ngay lúc này hắn mới có thể theo tâm ý chính mình làm càn mà thưởng thức, mạnh mẽ đem người ôm vào trong ngực, một chút cũng không sợ đánh thức y, cứ như vậy hôn toàn thân thiếu niên.
Sau đó cắn lỗ tai y, định tội cho y, “Đều tại ngươi, tên vô lại nghịch ngợm, nếu không phải ngươi dụ dỗ ta, ta sao lại có thể biến thành như vậy?”
Hắn nhớ tới cái hộp chứa đầy đồ dùng cá nhân của hắn, Khương Ngâm cho rằng hắn không có thấy, kỳ thật lúc hộp rơi xuống đất hắn cũng đã phát hiện, đồ đệ yêu dấu của hắn, lén lút đem đồ vật của hắn về, còn có sự dụ dỗ nào mê hoặc người hơn nữa?
Thật sự chỉ là đơn thuần ngưỡng mộ sao? Kỳ thật có thể càng nhiều thêm một chút.
Một bên nói bản thân đã sớm đã có người thương, một bên lại đối với những vật phẩm thường ngày của hắn trân quý vô cùng, làm sao lại không khiến hắn nghĩ nhiều?
Bóng đêm bị kéo dài vô hạn, từ màn giường truyền đến âm thanh làm người mặt đỏ tim đập.
Thiếu niên không có ý thức nằm trên giường một chút cũng không biết xấu hổ mà rêи ɾỉ, một bên mặt ửng hồng kêu lên tiếng rên ngọt nị như con mèo nhỏ, một bên nhíu chặt mày không cách nào kiềm chế được rơi vào cảnh trong mơ.
Không biết qua bao lâu, Vệ Từ xốc lên cái màn giường chậm rãi đi ra, hắn đem chất nhầy trên tay liếʍ láp sạch sẽ, động tác ưu nhã lại sắc khí, làm khuôn mặt vốn thanh lãnh như họa đột nhiên tăng lên một phần tà tứ.
Cửa phòng bị đóng lại, trong phòng lại an tĩnh lần nữa, ai cũng không biết tiếng vang lúc nửa đêm kia là có chuyện gì xảy ra.
Hôm sau, trời vừa sáng.
Thời điểm Khương Ngâm thức dậy tức khắc cảm thấy không ổn, cảm giác trong quần ướt dầm dề làm y trong nháy mắt đen mặt.
"Thật nhiều nước.” Hệ thống 661 lẩm nhẩm lầm bầm nói một câu.
Khương Ngâm nháy mắt giống như xù lông mà nhảy dựng lên, “Ngươi..... Ngươi ngươi ngươi, ngươi vẫn là hệ thống thuần khiết trong sạch đó sao?”
Hệ thống 661 cười lạnh hai câu, “Ta khẳng định là trong sạch, nhưng ngươi có trong sạch hay không thì không thể bảo đảm được.”
Khương Ngâm một bên giặt quần, một bên nhỏ giọng mà nói, “Sao lại thế này, ngủ một giấc dậy mà cứ như ăn phải pháo đốt......”
Hôm nay hệ thống vẫn lãnh khốc vô tình như cũ, âm dương quái khí trào phúng nói mấy câu, sau đó đột nhiên ban bố một mệnh lệnh:
“Tích —— từ hôm nay trở đi, hệ thống sẽ chỉ ở thời điểm ký chủ gặp phải vấn đề về an toàn tính mạng mới có thể nhắc nhở đặc thù, thời gian còn lại không đáng bảo đảm!”
Đặc biệt là an toàn của cúc hoa ngươi.
Khương Ngâm:.......?
P/s: Như đã hứa, 2 chương free của mọi người đây. Cứ tưởng đâu còn lâu lắm mới đủ, chạy deadline được một nửa thì thấy đủ mất rồi, thế là đăng ngay luôn.
Nhân tiện, chương này có hỏ ny hong mấy bồ.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Vạn Nhân Mê Làm Vai Phụ
- Quyển 1 - Chương 18.2