Chương 7.1: Chứng đói khát da thịt

Nhưng dường như ngoại trừ giọng nói này ra thì không còn gì khác nữa...

Kỳ Thù Yến lại mở mắt, phát hiện mọi thứ đều vẫn giống như trước, bắt đầu lặp đi lặp lại một cách thuận lợi ngu xuẩn.

Tỷ như ngày hôm qua, bệnh nhân cách vách lại chạy sang gõ cửa phòng hắn, nói một tràng vô hồn những lời không biết hắn đã nghe đi nghe lại bao nhiêu lần.

Kỳ Thù Yến nhàm chán bỏ ra ngoài.

Bởi vì hắn biết, vòng lặp lại sắp bắt đầu rồi.

Cho đến khi hắn quay về, nhìn thấy Tang Miên...

Thiếu niên xinh đẹp tinh xảo hệt như tiểu vương tử đi lạc vào cấm địa.

Rõ ràng vô cùng yếu đuối, nhưng lại chói mắt tựa tinh tú trên cao.

Đây là lần đầu tiên hắn sinh ra vọng tưởng muốn giữ người này ở lại vĩnh viễn.

"Bé ngoan, em sẽ phải đi sao?"

Bàn tay Kỳ Thù Yến mơn trớn sau gáy Tang Miên, trong giọng nói che giấu bất an cùng khẩn trương.

"Tôi thích anh như vậy, chắc chắn sẽ không đâu."

Thanh âm Tang Miên nhu thuận, hai má cọ nhẹ Kỳ Thù Yến.

Nghe được câu hứa hẹn mà cậu thuận miệng nói ra, biết rõ không thể tin, nhưng trái tim Kỳ Thù Yến vẫn càng đập càng nhanh.

Hắn cảm thấy hưng phấn vô cùng, nhiệt ý tràn ngập toàn thân.

Hắn lập tức vươn tay, bóp eo Tang Miên một cách thô bạo, cưỡng chế cậu ngồi lên thắt lưng hắn.

Kỳ Thù Yến liếʍ liếʍ môi, giọng điệu uy hϊếp: "Bé ngoan, nếu em phản bội lời hứa, tôi sẽ khiến em dùng tư thế này thoả mãn tôi."

.........

Ước chừng khoảng nửa giờ sau, Tang Miên yên lặng tỉnh lại.

Cậu nhìn chằm chằm Kỳ Thù Yến còn đang ngủ say, xấu hổ đến mức chỉ muốn đập đầu xuống giường chết quách đi cho xong.

Chẳng những không hỏi được manh mối nào, còn bị lừa nói mấy lời hạ lưu tục tĩu.

Không, không thể là thật!

Tang Miên: QAQ

Sau khi xây dựng xong vấn đề tâm lý, Tang Miên hết sức cẩn thận nâng tay lên, tính toán muốn kéo cánh tay to đang quấn quanh eo cậu ra một chút.

Nhưng còn chưa xê dịch được mấy li, Tang Miên không nhịn được mà kêu lên.

"Á..."

Tuy Kỳ Thù Yến không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, không đè cậu ra làm đến bước cuối cùng, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là khá hơn một chút.

Hắn dùng giọng điệu ôn nhu dịu dàng nhất, dụ dỗ Tang Miên đưa tay cho hắn chơi.

Bây giờ cậu siêu siêu siêu muốn đánh người!

Nhưng mà đánh không lại hắn.

Tức quá!

Nhất định sẽ có cách trả thù, hừ!

Tang Miên còn đang tự gặm nhấm mối thù.

Tiểu mỹ nhân ngốc ngếch vẫn còn chưa phát hiện... Từ lúc cậu định kéo cánh tay Kỳ Thù Yến, thì hắn đã tỉnh rồi.

Nhưng hắn không lập tức mở mắt, vì hắn thực sự tò mò Tang Miên sẽ có biểu hiện gì.

Cho đến khi nghe được cuộc tự tranh cãi vô ích của cậu, hắn suýt nữa đã bật dậy.

Sao có thể đáng yêu như vậy.

Xem ra, Tang Miên cũng không có dịu ngoan như hắn tưởng, tính tình vẫn có chút cáu kỉnh.

.......Tuy chút tính nết đó cũng chẳng cào đau hắn được bao nhiêu.

Như vậy cũng tốt, ít nhất, đỡ cho con mèo nhỏ xinh đẹp sau này gặp phải loại người nào cũng không biết phản kháng.

Kỳ Thù Yến không khỏi nghĩ đến.

Rõ ràng chỉ mới vừa biết tên đối phương, nhiều nhất cũng chỉ thân thiết hơn những người xa lạ một chút, nhưng Kỳ Thù Yến đã mạnh dạn nghĩ đến chuyện tương lai.

Nhưng Tang Miên chỉ có gan nghĩ mà không có gan làm, còn sợ hắn như vậy.

Vì vậy, Kỳ Thù Yến nhắm mắt giả bộ ngủ cả buổi, còn chưa đợi được Tang Miên trút giận, trái lại chạm phải một chút ướŧ áŧ.

Kỳ Thù Yến cả kinh lập tức mở mắt, trong nháy mắt thấy rõ ràng, hắn cực kỳ đau lòng: "Bé ngoan, làm sao vậy?"

Không biết vì sao, khi Kỳ Thù Yến ngủ Tang Miên không dám ra tay, bây giờ hắn tỉnh rồi lại không biết lấy đâu ra dũng khí, cúi đầu cắn hắn một ngụm to.

Ay, thật hung dữ!

Lát sau mới chịu nhả ra, Tang Miên nhìn dấu răng nhợt nhạt để lại trên vai Kỳ Thù Yến.

Lúc này, cậu mới thấy sợ hãi, liền nhanh miệng trách mắng: "Anh là cái đồ bại hoại! Vậy mà lại lừa tôi! Đều là lỗi của anh!"

Ý đồ bắt cóc đạo đức.

Chỉ có điều Kỳ Thù Yến thực sự không được tính là một người đạo đức.

Nhưng hắn không ngại chơi trò giả yếu thế trước mặt Tang Miên: "Ừm đúng, đều tại tôi."

Ánh mắt Tang Miên khϊếp sợ, không phải vì sự thản nhiên của Kỳ Thù Yến, mà là nhìn hắn tưởng như đang vô cùng nghiêm túc đứng đắn, nhưng bàn tay phía sau lại đang sờ loạn trên người cậu.

Tang Miên tức giận tát bay cái tay hư.

Cậu biết mình đã bị lộ, nên không muốn quanh co với hắn nữa: "Vậy nên anh bị bệnh gì?"

Kỳ Thù Yến không chút để ý: "Em muốn hỏi bệnh của Kỳ Thù Yến, hay là bệnh của Kỳ Thù Diên?"

Tang Miên sửng sốt, chớp chớp mắt đáp một cách không chắc chắn: "Kỳ Thù Yến."

Nhưng bọn họ đâu phải nhân cách phân liệt?

"Kí chủ kí chủ, đọc lại đọc lại đề, là chứng bệnh khiến anh ta nhập viện. Mục tiêu có thể mắc phải nhiều chứng bệnh, cái cậu cần tìm là chứng bệnh khiến anh ta nhập viện ." 77 nhắc nhở.