Chương 5

Sau khi nghe tiếng anh đi xuống lầu, Lục Tư Kỳ mới trở lại gác mái.

Nhìn thấy cái túi màu đen, mở ra thì thấy bên trong có hai chiếc áo ngực.

Mặt cô nóng bừng, cầm lấy một cái lên và thấy kích thước được ghi là 75C…

Đúng là cup ngực của cô.



Đến lúc Lục Tư Kỳ mặc quần áo xong và xuống lầu, Mộ Sâm đã uống được mấy ly nước đá.

Tuy cô mặc áo len rộng thùng thình nhưng vẫn có thể nhìn thấy phần ngực nhô lên, nên anh biết chắc cô đã mặc áo ngực.

Cũng xem như ngoan ngoãn…

Mộ Sâm khom lưng lấy hai chiếc đĩa CD bên trong ngăn tủ dưới chân, ảnh bìa là cảnh một người phụ nữ để lộ nửa bộ ngực khủng của mình, trên đó còn có hai chữ cực kỳ bắt mắt: AV.

Dù cho Lục Tư Kỳ chưa từng xem qua nhưng cô cũng biết AV có nghĩa là gì.

Đặc biệt là khi nhìn thấy hình ảnh một người phụ nữ khỏa thân bị người đàn ông đè xuống đất…

Mặt cô chợt đỏ bừng.

Nhìn thấy cô đỏ mặt, Mộ Sâm biết mục đích của mình đã đạt được: “Thời gian đánh giá là hai tuần. Trong 14 ngày tiếp theo, mỗi ngày tôi sẽ giao cho cô một nhiệm vụ mới và sẽ chấm điểm dựa trên mức độ hoàn thành của cô.”

“Điểm tuyệt đối là 100, mỗi ngày không được thấp hơn 80 điểm.”

“Nếu thấp hơn 80 điểm ba lần, điều đó có nghĩa là bài đánh giá đã thất bại.”

Hai chiếc đĩa được đưa đến trước mặt cô, anh mỉm cười tà mị: “Đây là nhiệm vụ đầu tiên, tôi sẽ cho cô thời gian để hoàn thành.”

“12 giờ tối mai là hết hạn, hãy đếm xem nữ chính đã kêu yamete và iku bao nhiêu lần.”

Thất bại trong lúc đánh giá đồng nghĩa với việc không thể ở lại thực hiện nhiệm vụ, Lục Tư Kỳ không nhận lấy chiếc đĩa, cô cảm thấy anh đưa ra nhiệm vụ này là quá hoang đường: “AV thì liên quan gì đến nhiệm vụ của tôi?”

“Liên quan rất nhiều đấy.” Mộ Sâm đứng dậy, cố ý đến gần cô: “Một góa phụ mà ngay cả tư thế làʍ t̠ìиɦ cơ bản nhất và cách rêи ɾỉ cũng không biết. Chỉ cần nói về mấy thứ sắc tình đã đỏ mặt như xử nữ.”

“Cô nói cô là góa phụ thì ai tin?”



Lục Tư Kỳ không thể phản bác, cầm lấy đĩa CD chuẩn bị đi lên lầu.

“Chờ một chút.” Mộ Sâm chỉ vào chiếc ghế dựa bên cạnh, ra hiệu cho cô ngồi xuống: “Tôi vẫn chưa nói xong.”

Lần này anh không đùa giỡn nữa mà nghiêm túc nói với cô: “Lần trước khi thực hiện nhiệm vụ ở Anh, chắc cô cũng biết rất rõ vì sao chúng ta thất bại.”

Nhấc mí mắt lên, ánh mắt anh dừng lại trên khuôn mặt luôn toát lên vẻ quyến rũ tự nhiên của cô: “Tôi không muốn cô lặp lại sai lầm tương tự nên từ hôm nay trở đi, cô phải quên Lục Tư Kỳ trong quân đội đi.”

Anh đứng dậy và đi đến gần Lục Tư Kỳ, giơ tay nắm lấy cằm cô, có thể cảm nhận sự bài xích trong mắt cô một cách rõ ràng: “Nhớ kỹ, cô là Lục Kỳ, cô không biết lái máy bay, cô chỉ là một góa phụ đến cả tay trói gà cũng không chặt! Từ giây phút này trở đi, phải kiểm soát tính tình và kỹ năng của mình. Nếu còn tùy hứng hành động như ở Anh…”

Mộ Sâm cố ý dừng lại, ghé sát tai cô, lạnh giọng nhắc nhở: “Thu dọn đồ đạc và rời đi ngay lập tức cho tôi!”

Trải qua lần thực hiện nhiệm vụ ở Anh, Lục Tư Kỳ cũng đã nhận ra vấn đề của mình.

Cô ý thức được tình trạng tâm lý hiện tại của mình, quá coi trọng bản thân, thường chìm đắm trong thế giới của riêng mình, thậm chí còn không giỏi giao tiếp và hợp tác với cộng sự: “Anh yên tâm, tôi đã đồng ý với Cố tư lệnh, lần này tôi sẽ tuân theo sự sắp xếp và chỉ huy của anh trong suốt quá trình.”

“Rất tốt.” Ở gần nên anh có thể ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể cô, trong lòng vô cớ cảm thấy ngứa ngáy, đầu lưỡi quét qua hàm răng, Mộ Sâm hài lòng ngồi lại chỗ cũ, lấy điện thoại ra, mở album ảnh bí mật: “Tiếp theo tôi sẽ cho cô biết về cơ cấu nhân sự của băng đảng lừa đảo trong nhiệm vụ của chúng ta.”