Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vạn Người Ghét Ở Chương Trình Thi Đại Học Bạo Hồng

Chương 12: Bài toán xác suất

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiêu Tình Hạc công bố quy tắc: “Các em đều biết kỳ thi đại học là kỳ thi công bằng nhất. Không xét gia thế, không xét danh tiếng, chỉ xét điểm số. Bây giờ hãy lấy giấy bút ra, ai giải được đáp án đầu tiên sẽ được rút thăm đầu tiên.”

Âm thanh lục đυ.c tìm bút và giấy vang lên khắp lớp. Các học sinh cầm chặt bút, mắt dán chặt vào bảng trắng, căng thẳng chờ đợi đề bài xuất hiện.

Đây là một bài toán xác suất.

Từ 6 tấm thẻ có các số lần lượt là 1, 2, 3, 4, 5, 6, rút ngẫu nhiên 2 thẻ không trả lại. Xác suất tích của 2 số trên thẻ là bội của 4 là ________

Lý do chương trình chọn câu hỏi này là vì độ khó không cao, chỉ cần một chút tính toán đơn giản. Dĩ nhiên, nếu thí sinh thi nghệ thuật cũng không giải được thì họ đã chuẩn bị phương án B.

“Hai phần năm.”

Một giọng nói bất ngờ vang lên.

Từ lúc đề bài được đưa ra mới chỉ mười giây trôi qua.

Các học sinh dừng tay, ngỡ ngàng nhìn Hà Hạn Ngư.

Hà Hạn Ngư đứng dậy, giải thích: “Từ 6 tấm thẻ rút ngẫu nhiên 2 thẻ khác nhau, có tổng cộng 6×5÷2=15 cách. Trong đó, tích là bội của 4 có (1,4), (2,4), (2,6), (3,4), (4,5), (4,6), tổng cộng 6 cách. 6 chia 15, nên đáp án là hai phần năm.”

“Trả lời chính xác.” Tiêu Tình Hạc ngạc nhiên trước khả năng tính toán của Hà Hạn Ngư, mời Hà Hạn Ngư lên bục giảng. Trước ống kính, anh tỏ ra thân thiện, khác hẳn với hôm qua. “Hạn Ngư, em là người đầu tiên của phòng 301, bây giờ em có thể chọn bất kỳ một bạn nam nào làm bạn cùng phòng.”

Hà Hạn Ngư nhìn quanh các bạn nam phía dưới. Một số cúi đầu giả vờ đọc sách, một số nhìn ra cửa sổ, một số ngước lên nhìn trần nhà.

...Ồ, thế hệ trẻ bây giờ diễn xuất giỏi ghê nhỉ! Có lẽ ngành giải trí vẫn còn hy vọng.

Hà Hạn Ngư suy nghĩ một lúc, chậm rãi nói: “Em không muốn làm khó ai, có ai muốn ở chung phòng với em không? Em là người cũng dễ hòa đồng lắm.”

Là người từng làm đồng đội, Giang Bạch không đồng tình với câu nói cuối cùng của cậu.

Hà Hạn Ngư là người có tính chiếm hữu mạnh nhất, khó chiều nhất, và cũng nhớ lâu thù dai nhất mà Giang Bạch từng gặp.

Tính chiếm hữu của Hà Hạn Ngư thể hiện ở—— Trong nhóm Thiếu niên Phong Bạo, Hà Hạn Ngư thân nhất với đội trưởng Hứa Dịch Ninh. Cậu coi Hứa Dịch Ninh là người bạn tốt nhất và duy nhất của mình, đồng thời cũng muốn Hứa Dịch Ninh chỉ có mỗi mình là bạn. Nếu cậu phát hiện Hứa Dịch Ninh đi chơi, ăn uống, hoặc chơi game với các thành viên khác, cậu sẽ ghen và bắt đầu gây rắc rối.

Sự gây rắc rối của Hà Hạn Ngư thể hiện ở—— Mỗi khi không vui, cậu sẽ bắt đầu “quậy”. Cậu sẽ vẽ bậy lên áo của Hứa Dịch Ninh, ném đôi giày thể thao của Hứa Dịch Ninh, hoặc nhổ sạch cây xanh mà Hứa Dịch Ninh nuôi. Trừ khi Hứa Dịch Ninh xin lỗi cậu.

Hà Hạn Ngư rất nhớ dai. Giang Bạch từng vô tình nhìn thấy quyển sổ tay của cậu, trong đó liệt kê những người và chuyện cậu ghét. ——Hôm nay XX chê tôi là đồ vô dụng đẹp mã. ——XXX nói tôi hát dở. ——XXXX mỉa mai tôi là đứa trẻ không cha.

Giang Bạch đoán rằng, trong “sổ tử thần” của Hà Hạn Ngư, Tống Tuyết là người bị ghét nhất, còn anh, vì vụ bắt nạt, chắc cũng lọt vào top năm.

...

Trong lớp vẫn không ai trả lời.

Không khí tại chỗ vô cùng ngượng ngùng. Hà Hạn Ngư xấu hổ đến mức tưởng như chân mình có thể đào được một biệt thự sang trọng. Dù cậu có lẽ đúng là idol không nổi, nhưng cũng không thể bị ghét đến thế chứ.

Khi Hà Hạn Ngư đang định từ bỏ cơ hội quý báu để chọn bạn cùng phòng, thì có một học sinh giơ tay lên.

Hà Hạn Ngư nhìn Cố Trạch Dã với vẻ băn khoăn, hỏi vì sao cậu ấy lại giơ tay.

“Bổn thiếu gia thấy cậu bối rối, nên giúp cậu giải vây thôi.” Cố Trạch Dã không nhịn được tự khen bản thân, “Tôi đúng là thiên thần mà, vừa đẹp trai vừa tốt bụng.”

Hà Hạn Ngư: “... Cảm ơn thiếu gia.”

Theo quy định, Hà Hạn Ngư còn phải rút thêm hai bạn cùng phòng nữa. Cậu đưa tay vào hộp màu xanh, lấy ra một quả bóng bàn và đọc tên viết trên đó: “Đỗ Vũ Phi.”

Đỗ Vũ Phi, ngồi sau Cảnh Thâm, đứng dậy với vẻ không vui, nói với thầy Tiêu Tình Hạc: “Thầy Tiêu, em có thể không ở phòng 301 được không? Em đã hứa với Cảnh Thâm và Trần Ca rồi, bọn em đã quyết định ở cùng nhau. Vậy nên bọn em không tham gia rút thăm, được không thầy?”
« Chương TrướcChương Tiếp »