Chương 3 ánh sáng

Vừa bị đẩy vào phòng tắm Cố Nam thấy thêm một người .

- Ai?

im lặng? Nữ nhân trên người không mảnh vải che thân, da thịt loã lồ bầm tím. Cô rất đẹp! Đường cong với những tỉ lệ hoàn mỹ, mái tóc dài ngang lưng... Khuôn mặt thanh tú làn da trắng mịn,đôi môi gợi cảm và đôi mắt phượng long lanh ngập nước như ngọc trong nước mùa thu. Đẹp quá!

Đây...là người thứ hai cô thấy kể từ khi nhìn lại được. Cố Nam tiến lại, cô gái cũng đi, cô vươn tay cô ta cũng vươn tay. Thứ cô chạm vào là mặt phẳng trong suốt mát lạnh cứng ngắc. Đây là GƯƠNG!

Nhắm mắt sờ xoạng, cô khẳng định đây là gương.

Vậy người trong gương...

- Thân thể mình đây sao? Đẹp đến vậy? Cố Nam chưa bao giờ thấy diện mạo bản thân. Chạm lên từng đường nét trên mặt mình, cậu trầm trồ xúc động nhưng chết sững ngay giây sau đó. Bộ ngực này to hơn bộ ngực của mình rất nhiều? Còn mái tóc của cô chỉ ngắn đến ngang vai đâu phải dài như thế này chứ! Vậy đây... Trời ơi đây là thân thể của ai_Tư Uyển cô gái đã bảo mình dùng thân thể của cô ấy sống cho tốt sao ???

- Đánh đổi tất cả, dù bất cứ điều kiện gì! Hãy cho tôi sống...cho tôi đôi mắt...

PHÉP MÀU? Phép màu có thật ư? Ông trời đã nghe thấy lời khẩn cầu của mình sao? Lần duy nhất trên đời là may mắn giành cho Cố Nam

Vậy linh hồn của chủ nhân thân thể này thì sao? Cô ta đâu? Cố Nam không hề biết Tư Uyển đã uống thuốc tự tử kết thúc mối tình đau khổ, dày vò và chết ngay khoảnh khắc sao băng vụt sáng trên bầu trời kia...

Cô...

Cô mặc kệ! Phép nhiệm màu cho cô đôi mắt, dù là một phút thôi cô cũng phải sống phải nhìn ngắm thế giới này! Nhưng...thế giới này quá lạ lẫm,Cố Nam không khác gì đứa trẻ tò mò với tất cả mọi thứ. Phòng tắm toàn máy móc gì vậy? Trong viện phúc lợi luôn có người giúp đỡ cô tắm rửa, mấy thứ vòi này kì quá? Cái bể gì kia mà to vậy? Nó dùng để làm gì?

- ÁAAA! Cứu tôi! Cứu với _ giọng nữ cao vυ"t hét lên

Đang mặc quần áo chuẩn bị ra ngoài Giang Thừa Viễn giật mình khi nghe tiếng la hét hoảng sợ trong phòng tắm

"Chết tiệt cô ta muốn gì nữa không biết!" gằn giọng bực bội hắn quăng chiếc sơ mi đang mặc dở xuống giường để thân trần vào phòng tắm.

"AISHH CÔ MUỐN CHẾT À!" mở cửa phòng tắm hắn trợn tròn mắt bực bội theo quán tính vội kéo Tư Uyển khỏi vòi nước nóng đang bắn tung toé. Tuy không nóng đến mức bị phỏng nhưng những vùng da trúng phải nước đều đỏ ửng lên, Tư Uyển sợ hãi 2tay bám chặt người Giang Thừa Viễn. Rốt cuộc... cũng tắt không bị nước nóng xối vào người nữa ...phù !

. (Từ giờ mình sẽ gọi Cố Nam là Tư Uyển luôn nha mn để đỡ nhầm lẫn ạ )

"Vừa lòng hả dạ cô chưa?"

"..."

2 kẻ sau cơn hỗn loạn trong phòng tắm: hắn vừa mới tắm sạch sẽ khô ráo chuẩn bị ra ngoài giờ ướt đẫm như chuột hậm hực ngồi trên mép giường lườm nguýt nữ nhân còn chưa hoàn hồn, trần trụi quấn chăn ngồi bệt giữa sàn trong phòng ngủ, khắp sàn lênh láng nước

"Anh...giúp tôi tắm được chứ?" cô rụt rè hỏi

"Gì? Cô..." hắn điên tiết đứng phắt dậy cầm khăn lông ra ngoài gọi người làm dọn dẹp lại căn phòng. Giang Thừa Viễn sợ tiếp tục ở đây sẽ bị sự trơ tráo của Tư Uyển làm điên mất thôi!

"..." dường như nam nhân này rất ghét cô? Hắn là ai? Đây là đâu? Bây giờ cô là ai? Hắn có quan hệ gì với thân thể này? Hàng vạn câu hỏi quanh quẩn khắp đầu không có lời giải đáp

"Đây là vận mệnh! Cố Nam mày đã kiên cường sống được chừng ấy năm, không được sợ hãi! Phải mạnh mẽ, cố lên!" cô tự trấn an mình và trở lại phòng tắm. Cẩn thận chạm vào, xem xét từng thứ... Sau một tiếng đồng hồ vật lộn với từng đồ vật lạ lẫn trong phòng tắm, vào những phút cuối cùng của sự đau khổ, rốt cuộc đã tắm xong. Cô phải nhắm mắt, sờ, ngửi...khó khăn lắm mới tìm ra dầu gội...Sữa tắm nhớ lại âm thanh vặn mở vòi nước .... cô quấn chiếc khăn to nhất trong phòng tắm bước ra ngoài

"Ôi! Mọi thứ đều thật là khó khăn quá đi". Tư Uyển tự cảm thán trong lòng

Ra đến ngoài mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ nền nhà khô nước chăn đệm hỗn loạn vứt đầy xuống sàn nhà đều đã được mang đi và thay mới. Khoan người đàn ông đó đâu??