Chương 26

Trên đường về Giang Thừa Viễn hoang mang với mớ suy nghĩ hỗn độn

"Vì sao người tài xế kia lại khai là Cố Tư Uyển thuê anh ta đâm chết Liễu Nhiên?"

"Vì sao Cố Đông lại thuê người gϊếŧ cháu gái mình?"

"Cố Nam ,Cố Tư Uyển hai người này có liên hệ gì với nhau?"

Về đến nhà Giang Thừ Viễn liền bước vào thư phòng mở máy gọi điện cho Trình Vỹ trợ lí của mình

"Cậu đi điều tra lại vụ tai nạn xe của Liễu Nhiên cho tôi và cả vụ cháy viện phúc lợi Ánh Dương nữa, càng nhanh càng tốt"

"Vâng thưa phó chủ tịch" cúp máy Trình Vỹ thắc mắc sao hai vụ đó Thẩm Chân đều đã điều tra qua có kết quả hết rồi bây giờ lại phải điều tra lại vậy

---

Hắt xì…” Tư Uyển dùng tay bịt mồm kịp lúc mới không phun hết cơm ra ngoài.

“Uyển Uyển, cậu bị cảm à?” Ngôn Hi nhìn cô, trong miệng vẫn đang cắn miếng sườn.

Lăng Tiêu tỏ vẻ lo lắng: “Không sao chứ?”

Cô xua tay, “Chắc do hôm nay tớ mặc hơi ít áo.”

Ngôn Hi ồ một tiếng, cười: “ Vậy chúng ta ăn nhanh xong về phòng thôi?”

"Hừ! , cậu không ăn cá cay à?”

“No rồi.”

“Chưa động tới mà… lãng phí!”

Ngôn Hi không chỉ là một cô nàng bánh bèo mà còn là một cô nàng tham ăn chính hiệu.

“Cậu muốn ăn không?”

“Ăn chứ!”

Tư Uyển ở bên cạnh cười thầm: “Lúc nãy là ai nói muốn giảm cân nhỉ?”

Ngôn Hi tham ăn nào đó: “…” Xấu xa!

Ăn xong bữa tối, Tư Uyển chuẩn bị trở về ký túc xá.

Ba người vừa mở cửa vào phòng liền có một giọng nó the thé phát ra

"Ôi! Anh yêu ở đây thật chật chội em muốn chuyển ra ngoài cơ anh mua cho em một căn hộ gần trường đi"

"...."

"Còn không biết mấy người ở cùng em là đám nhà quê nào nữa đâu "

Ba người nhà quê nào đó"..."

Bạn cùng phòng mới của các cô hoá ra là một người khó sống chung như thế này. Khắp người cô ta mặc toàn đồ hiệu loè loẹt khoa trương trang điểm đậm tóc uốn xoăn .....

"Ôi! Uyển Uyển ,Tiêu Tiêu có người chê chúng ta nhà quê kìa" Ngôn Hi cười khinh bỉ nói

"Chắc vậy rồi vì chúng ta đâu có mặc đồ hiệu trên người mà nhìn loè loẹt lố lăng như con gà mái mơ như vậy được" Lăng Tiêu liền kẻ xướng người phụ cùng Ngôn Hi

"..."

Nghe thấy tiếng nói cô ả liền cúp máy quay ra nhìn ba người họ

"Các cậu dám nghe lén"

"Nào có tôi là nghe quang minh chính đại đó chứ"

"Nếu cậu không thích ở đây thì cứ việc cửa ở đó không tiễn" ba cô nàng đồng thanh nói

"Hừ! Các cậu đợi đó" nói xong cô ả liền bỏ vào nhà vệ sinh đóng rầm cửa lại

"Không ngờ bạn cùng phòng mới lại ..." Tư Uyển rụt rè nói

"Cục cưng à cậu không phải sợ còn chúng mình ở đây tuyệt ko ai bắt nạt được cậu" Lăng Tiêu liền như một chị đại vỗ ngực đảm bảo

"..."