Mấu chốt chính của tất cả những việc đó là đều có hệ thống.
Hệ thống đó sẽ chiếm đoạt vận khí của tôi, nó cần nhiều độ hảo cảm các loại để vận hành. Độ hảo cảm của Đoàn Khinh Hứa là quan trọng nhất, còn độ hảo cảm của những người qua đường khác cũng có thể thêm vào cho đủ số.
Cho nên, Lục Thanh Dao muốn đánh bại tôi, phải đạt được độ hảo cảm của tất cả mọi người. Sau đó lại tiếp tục sử dụng đạo cụ để khống chế Đoàn Khinh Hứa sao?
Tôi không thể để cho cô ta làm như vậy!
Tôi hít một hơi thật sâu, buộc mình phải bình tĩnh lại. Theo tiếng nhạc đệm vang lên, giống như vô số ngày đêm trước đó, bắt đầu múa.
Sau vài động tác, tôi đã chìm đắm trong điệu nhảy. Biến thành cô gái giặt vải bên dòng suối hàng ngàn năm trước, kể ra những trông đợi, tủi thân và nhẹ nhõm của mình.
Kết thúc điệu múa, tôi cúi người chào cảm ơn, khán giả vỗ tay như sấm dậy.
"Wow, nữ thần không hổ là nữ thần! Khi cô ấy múa, trong mắt tôi chỉ có cô ấy."
"Tôi cũng vậy, muốn cùng người đẹp tiếp xúc quá."
"Thật linh hoạt, tôi giống như đã nhìn thấy cô gái bên dòng suối. Toàn thân cô ấy cũng đang tỏa sáng!"
Tôi nhếch môi mỉm cười, ra dấu để ánh đèn dừng lại trên người Đoàn Khinh Hứa trong chốc lát.
Chàng trai của tôi, cho dù làm vai phụ cũng phải tỏa sáng rực rỡ, không thể bị một thế lực nào khống chế.
Tôi lặng lẽ bước xuống khỏi sân khấu, lúc đi ngang qua Lục Thanh Dao, nhạy bén cảm giác được cô ta không còn giống cô ta nữa.
Trên người cô ta có khí chất đặc trưng của một vũ công hàng đầu, tự tin, thẳng thắn và dịu dàng.
Quả nhiên cô ta dùng hệ thống.
Tôi có chút mất mát, chẳng lẽ tôi thực sự muốn nhìn cô ta dùng thủ đoạn ăn gian để đánh bại mười mấy năm luyện tập vũ đạo của tôi sao?
Tay tôi được một luồng hơi ấm chạm vào: "Đừng sợ, tôi ở đây."
Tôi dịu dàng nhìn lại, Đoàn Khinh Hứa, coi như cậu không có ở đây, tôi cũng sẽ nghĩ hết biện pháp để cậu trở thành chàng trai kiêu ngạo kia.
Sân khấu im lặng, ánh đèn chiếu xuống, trên sân khấu Lục Thanh Dao cởϊ áσ khoác, để lộ ra bộ trang phục hip hop nóng bỏng và mát mẻ.
Dưới sân khấu khán giả thét chói tai.
Theo âm nhạc vang lên, bầu không khí dần dần lên đến đỉnh điểm, dường như càng sôi động hơn so với khi tôi múa.
Tôi gạt bỏ thành kiến
của mình, xem kĩ màn trình diễn trên sân khấu. Không thể không nói, Lục Thanh Dao nhảy không tệ
Coi như thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân* đi!
(*Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân (天外有天, 人外有人吧): trên trời còn có trời cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn.)