Có giám đốc đích thân ra mặt, mọi thủ tục đương nhiên sẽ được làm rất nhanh. Số tiền lãi mà Lý Thần nhận được gấp ba lần lãi suất tiết kiệm thông thường, đây là đãi ngộ cao nhất mà chi nhánh quận có thể áp dụng được.
Lý Thần không quan tâm đến số tiền lãi, điều anh cần là cho ICBC biết tiềm lực tài chính của mình.
Chẳng bao lâu nữa sẽ có một làn sóng giao dịch dầu thô quốc tế khổng lồ, mà nếu như là một người bình thường, chắc chắn không thể mở tài khoản kỳ hạn quốc tế để đầu tư dầu thô được mà cần phải thông qua mối quan hệ với ICBC mới được.
Đồng thời, một thẻ tín dụng dài hạn ICBC với hạn mức một triệu được làm cùng hợp đồng.
Nếu như là hai mươi năm sau, chỉ với mười triệu tệ thì sẽ không đủ điều kiện để ICBC cấp một thẻ như vậy, nhưng bây giờ là năm 2000, mười triệu đủ để khiến Lý Thần trở thành khách hàng VIP của bất kỳ ngân hàng nào.
Nhìn tấm thẻ này, trong lòng Lý Thần khá phức tạp.
Ở kiếp trước, vì Hồ Bích Bích, mọi thẻ tín dụng của Lý Thần để bị tiêu hết mức tối đa, lúc đó anh đã từng nghĩ rằng nếu có một chiếc thẻ tín dụng hạn mức lớn thì thật tuyệt, nhưng bây giờ tất cả mọi thứ anh đều có thể dễ dàng lấy được, Lý Thần lại đột nhiên cảm thấy không còn ý nghĩa gì nữa.
Sau khi làm xong tất cả thủ tục, Lý Thần thoải mái rời khỏi ICBC trước sự cung kính đưa tiễn của Trương Giang, khi gọi xe taxi về nhà, anh nghĩ rằng mình cũng nên mua một chiếc ô tô, nếu không ngày nào cũng phải gọi xe thật sự rất phiền phức.
Ngoài ra, anh cũng có ý định rao bán căn nhà đang ở.
Nếu không gia đình Hồ Bích Bích sẽ suốt ngày bám lấy như âm hồn bất diệt, không biết sẽ gây ra chuyện phiền phức gì.
Ngoài ra, mua thêm hai căn ở thành phố, một căn để mình ở, một căn cho bố mẹ.
Bây giờ anh đã có tiền rồi, đã đến lúc để bố mẹ đến hưởng phúc rồi!
Tuy nhiên muốn mua nhà cũng cần một khoản tiền rất lớn, dù bây giờ Lý Thần đã có tiền nhưng anh cần dùng số tiền này để làm vốn, kiếm tiền trên thị trường dầu thô quốc tế trong tương lai.
Nếu trí nhớ của anh chính xác, bây giờ cứ thêm mười nghìn tệ tiền vốn, lợi nhuận trong tương lai của anh sẽ tăng ít nhất một triệu tệ!
Nghĩ đến đây, Lý Thần tìm tấm danh thϊếp mà hôm nay Trương Giang đưa cho anh, sau đó liền bấm số.
Đầu dây nhanh chóng được kết nối.
“Anh Lý, không biết tôi có thể giúp được gì cho anh?”
Trương Giang cũng rất vui khi nhận được cuộc gọi của Lý Thần, huyện này tuy thịnh vượng nhưng không có nhiều người giàu nứt đố đổ vách, hiện tại, ông ấy có được một khách hàng như Lý Thần, số tiền gửi cá nhân lên tới hơn mười triệu, đương nhiên phải kết giao quan hệ rồi.
Lý Thần cười nói: “Giám đốc Trương đừng khách khí, quả thực là có chuyện muốn bàn bạc với ông”.
“Tôi dự định mở tài khoản kỳ hạn quốc tế, không biết giám đốc Trương có thể giúp được không?”
Trương Giang ở đầu dây bên kia khẽ ngây người ra, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Là giám đốc của ngân hàng, đương nhiên ông ấy có chút mánh khóe.
Hơn nữa tài khoản cá nhân của Lý Thần bị ràng buộc với tài khoản chứng khoán trong nước, biết rằng rất có thể Lý Thần là một nhà đầu tư cá nhân bí ẩn đã trở nên giàu có trong thị trường đậu xanh cách đây một thời gian.
Số tiền vốn tám trăm nghìn đã biến thành mười ba triệu trong vòng năm tháng, đây đã là một kỳ tích rồi.
Chỉ là ông ấy không thể ngờ rằng, nhà đầu tư cá nhân bí ẩn đang được rất nhiều người nghe ngóng tin tức này, lại có ý định mở thẻ kỳ hạn quốc tế.
Nếu như vận hành tốt, thành tích năm nay nhất định sẽ rất ổn.
“Đương nhiên là không thành vấn đề, ngân hàng ICBC của chúng tôi vốn có nghiệp vụ này”.
Trương Giang vỗ ngực nói, sau đó thận trọng hỏi: “Anh Lý, không biết anh định đầu tư sản phẩm nào trong kỳ hạn?”
“Dầu thô!”
Lý Thần mỉm cười, chuyện này không cần che giấu, hơn nữa mở tài khoản thì phải ký hợp đồng, ICBC sớm muộn gì cũng biết.
Mặc dù biết rằng Lý Thần vừa mới lật ngược tình thế trên thị trường kỳ hạn trong nước, nhưng việc gia nhập thị trường kỳ hạn quốc tế chắc chắn không phải một chuyện nhỏ!
Khi nghe nói mục tiêu của Lý Thần là dầu thô, tim của Trương Giang như nhảy dựng lên.
Là nhiên liệu chiến lược, dầu thô không phải là thứ mà người bình thường có thể chạm vào.
Miếng bánh này thật sự quá thơm, hơn nữa tất cả các quốc gia trên thế giới đều có lợi ích trong đó, nếu không có can đảm thì ai dám chơi dầu thô chứ?
Ngày hôm sau, ngân hàng vừa làm việc, Lý Thần đã xuất hiện tại ICBC.
Lần này, Trương Giang đã đích thân đứng đợi ở cửa.
So với lần đầu gặp mặt, lần này cả hai đã thân thiết với nhau hơn.
Trong lòng Trương Giang luôn muốn giữ chân một khách hàng lớn như Lý Thần, Lý Thần cũng rất vui khi được duy trì mối quan hệ tốt đẹp với giám đốc chi nhánh quận hiện tại, tương lai có thể là chủ tịch chi nhánh thành phố, và thậm chí có thể là chủ tịch chi nhánh tỉnh.
Cùng với việc kiếm tiền, việc thiết lập mạng lưới quan hệ cũng quan trọng không kém.
Trò chuyện suốt chặng đường, Trương Giang càng lúc càng ngưỡng mộ Lý Thần, anh chàng mới ngoài hai mươi tuổi nhưng đã sở hữu khối tài sản đáng kinh ngạc.
Tuổi trẻ đắc chí cũng không tránh khỏi có lúc kiêu ngạo, cho dù có che giấu kỹ đến đâu, nhưng Trương Giang không hề cảm nhận được điều đó ở chàng trai Lý Thần trước mặt này.
Tuy nhiên Trương Giang làm sao biết được rằng Lý Thần là người của hai kiếp, kinh nghiệm trong lĩnh vực thậm chí còn sâu sắc hơn ông ấy, tuổi trẻ bồng bột và mơ hồ ấy từ lâu đã bị sự lạnh nhạt của lòng người tôi luyện thành thép rồi.
Xưng hô giữa hai người cũng được thay đổi từ anh Lý và giám đốc Trương thành em Lý và anh Trương rồi.
Trong phòng tiếp tân, Lý Thần mỉm cười, uống một ngụm nước, nói: “Anh Trương, tính em thích nhanh chóng, nếu như thủ tục không có vấn đề gì thì em muốn trong hôm nay hoàn thành hết một lượt luôn”.
Trương Giang trả lời: “Đương nhiên là không thành vấn đề, ICBC có một bộ phận chuyên phụ trách về thị trường kỳ hạn quốc tế, bao gồm trao đổi tiền tệ và giao dịch đại lý”.
Nói xong, Trương Giang cầm điện thoại trên bàn bấm một dãy số, nói xong vài câu thì cúp máy.
Sau khi đặt điện thoại xuống, Trương Giang cười đầy ẩn ý, nói với Lý Thần: “Chú Lý, dịch vụ mở tài khoản kỳ hạn quốc tế chủ yếu do công ty chứng khoán trực thuộc ICBC tiến hành, nên anh sắp xếp một trợ lý riêng cho chú nhé, cả ngày đều sẽ nghe lời của chú, cô ấy là nhân viên giỏi nhất của ngân hàng bọn anh đấy”.
Lý Thần không ngờ Trương Giang lại có chiêu này, đang định nói gì đó, cửa phòng tiếp tân đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Một người phụ nữ mặc đồng phục vest đen bước vào.
Cô ấy cực kỳ xinh đẹp, thân hình cao ráo, dáng vẻ nữ tính cùng đường cong quyến rũ, làn da trắng bóc, hai mắt sáng như sao, hàm răng trắng và đều như bắp, khiến người khác không khỏi trầm trồ cảm thán.
Điều quan trọng nhất là cô ấy có khí chất tuyệt vời, sự duyên dáng và khôn khéo khiến cho người ta cảm thấy rất dễ chịu.
Người phụ nữ như vậy, cho dù đi đến đâu cũng là tiêu điểm của sự chú ý.
Lý Thần cũng ngẩn người ra, không phải vì bị vẻ đẹp của cô thu hút, mà là cô rất quen thuộc với Lý Thần.
Tô Vãn Thanh!