Tối hôm ấy ngồi trên giường Vương Minh trầm mặc, sự việc vừa qua có phần vượt qua tầm kiểm soát của hắn.
So với những đại lão quái đã trải qua bao nhiêu năm sóng gió hắn lộ ra có phần quá non nớt, cũng may Vạn Thú Tông vẫn làm việc có chừng mực nếu không hắn không biết hiện giờ mình sẽ như thế nào nữa.
Tuy trở lại Vạn Thú Tông là điều tất yếu thế nhưng hắn không nghĩ tới sự tình có thể nghiêm trọng đến mức như vậy.
Sự việc lần này khiến hắn nhận thức được tu chân giới nguy hiểm hơn nhiều so với những gì hắn đã tưởng tượng, một bước đi không cẩn thận có thể vạn kiếp bất phục.
Cũng may là Vương Minh không mang mục đích xấu khi tiến nhập Vạn Thú Tông nếu không chỉ cần lộ ra chút vấn đề gì hắn tự hỏi không biết liệu bản thân có thể sống sót hay không nữa.
Chẳng qua mọi việc cũng đã kết thúc bây giờ có nói gì cũng đã muộn, hắn chỉ đang nhắc nhở bản thân để lần sau không phạm phải những lỗi lầm sơ đẳng như vậy nữa, dù sao hắn cũng chỉ có một cái mạng mà thôi.
Cầm tấm lệnh bài Phong sư tổ đưa cho mình Vương Minh bắt đầu suy nghĩ, hiện giờ hắn ta đã đạt đến cấp 3 theo như tiêu chuẩn hắn ta có thể kí kết linh ước với ba con linh thú.
Tuy nhiên số lượng linh ước của Vương Minh lại gấp đôi những người khác vì thế hắn có tất cả 6 linh ước và hiện nay vẫn còn một linh ước trống.
Ngân Nguyệt đã lộ diện còn Long Huyền thì có vẻ như cũng không giấu được, nhưng mà Thế Giới Thụ, Thiên Ma cùng Bạo Quân lại khá đặc biệt.
Bạo Quân đã tách riêng ra tự thành lập thế lực của riêng mình vì thế nếu hắn không cố ý lộ ra thì chẳng ai biết được điều này cả.
Hắn rất mong đợi lần tới gặp lại Bạo Quân có thể cho hắn một bất ngờ, nghĩ đến một đội quân quỷ vật dưới quyền điều khiển của mình Vương Minh lại cảm thấy háo hức.
Khả năng ẩn núp của Thiên Ma càng ngày càng xuất thần nhập hóa nếu như không sử dụng năng lực thì ngay đến cả ngự thú sư cấp 7 như Tinh Thiên Nhai cũng không nhận ra sự tồn tại của nó.
Vì thế Vương Minh không muốn để Thiên Ma lộ diện mà muốn xem nó như một tấm bài tẩy để đề phòng trường hợp bất trắc có thể bảo vệ tính mạng.
Thế Giới Thụ vẫn chưa có quá nhiều tiến triển hắn ta đang muốn dựa vào nó để có thể tu luyện ma pháp thế nhưng tiến độ lại quá chậm chạp, còn việc nuôi dưỡng nó thì cần một lượng tài nguyên khổng lồ vì thế Vương Minh chỉ có thể gác nó qua một bên.
Có vẻ như hắn phải tìm biện pháp để nhanh chóng bồi dưỡng thế giới thụ hoặc phải suy nghĩ kỹ hơn về việc học tập ma pháp.
Chưa kể đến sự phát triển của Thế Giới Thụ liên quan đến tiến độ phát triển của thể nội thế giới của hắn, nếu không tìm ra biện pháp thích hợp tiến độ tu luyện của nó có thể bị ảnh hưởng.
— QUẢNG CÁO —
Bên cạnh đó Vương Minh nhận ra một điều rằng đám linh thú của hắn có tính tự chủ rất cao ngoại trừ Ngân Nguyệt khá quấn quýt với hắn cùng với Long Huyền vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành ra Bạo Quân cùng Thiên Ma hoàn toàn có thể tự tu luyện được mà không cần hắn phải quan tâm quá nhiều.
Một phần vì Vương Minh hoàn toàn mù mờ về vấn đề bồi dưỡng linh thú một phần khác bọn chúng thể hiện mình là những tồn tại đặc biệt so với đồng loại của mình.
Thậm chí Vương Minh còn nghĩ tới việc nếu như linh trí của Thế Giới Thụ được tăng cao hắn ta hoàn toàn có thể truyền thụ phương pháp tu luyện ma pháp cho nó từ đó hắn ta có thể tiết kiệm công sức cho những công việc khác thiết thực hơn.
Vương Minh nhận ra một điều là bản thân mình là ngự thú sư vì thế nhiệm vụ chính hẳn phải là bồi dưỡng linh thú rồi biến nó thành một phần sức mạnh của mình.
Trong khi đó những định hướng ban đầu của hắn lại chỉ tập trung vào phát triển bản thân của mình còn đám linh thú đa phần lại bị bỏ quên.
Điều này thật sự lãng phí vì linh thú của hắn tiềm chất đều cực kì cao nếu có thể bồi dưỡng cẩn thận có thể trở thành một trợ lực to lớn cho bản thân hắn.
Hắn cảm thấy việc gia nhập Vạn Thú Tông là quyêt định đúng đắn thông qua nó hắn bắt đầu quy hoạch loại con đường tiếp theo của mình, những quyết định trước đó có những thứ chưa hoàn toàn phù hợp thì cần phải điều chỉnh lại.
Còn về linh ước cuối cùng thì Vương Minh muốn đợi một thời gian để tìm một con linh thú thật phù hợp rồi mới quyết định, dù sao thì hắn cũng không vội.
Vấn đề quan trọng nhất hiện nay là công pháp, mục đích chính của hắn là đạt được công pháp các tầng tiếp theo bởi vì tiến độ tu luyện của hắn đang bị đình trệ vì không có công pháp các tầng tiếp theo.
Cất tấm lệnh bài Vương Minh bắt đầu chìm vào giấc ngủ, chuyến đi lần này tuy thu hoạch tràn đầy nhưng cũng tràn đầy nguy hiểm khiến hắn thật sự mệt mỏi, mong là mọi chuyện đã ổn định lại để hắn có thể yên tâm tu luyện.
Sáng ngày hôm sau có người đến đánh thức Vương Minh, người đó đưa hắn đến một tòa điện nhỏ, tại đây có người ghi lại thông tin của hắn sau đó đưa hắn một tấm lệnh bài và một bọc hành lý bên trong có đồ đạc được cấp phát cho đệ tử Vạn Thú Tông.
Sau đó Vương Minh được dẫn đến Tinh Thần Phong, đây là một trong mười ngọn núi chính bên cạnh Tông Chủ Phong.
Vương Minh nghe nói các ngọn núi xung quanh Tinh Thần Phong tạo thành một tòa đại trận có thể tụ tập tinh thần chi lực vì thế nơi đây là thánh địa cho linh thú cùng với người tu luyện tinh thần lực.
Không chỉ vậy toàn bộ Tinh Thần Phong được tạo từ Tinh Thần Thạch đặc biệt chỉ tồn tại bên ngoài vũ trụ, loại đá này màu đen tuyền và lấp lánh ánh sáng bạc.
Tinh Thần Thạch có tác dụng hấp thu tinh thần lực, bình thường chỉ một khối nhỏ đã có giá trị liên thành thế mà Tinh Thần Phong được làm hoàn toàn từ Tinh Thần Thạch.
— QUẢNG CÁO —
Một vị tiền bối trong Vạn Thú Tông vô tình tìm thấy một khối Tinh Thần Thạch khổng lồ trôi nổi trong tinh không đã vận dụng thần lực vận chuyển nó về sau đó qua nhiều năm tế luyện đã xây dựng nên Tinh Thần Phong.
Dọc theo con đường khúc khuỷu cuối cùng Vương Minh được dẫn đến khu vực trung tâm nơi tọa lạc của Tinh Thần Điện, người đệ tử dẫn đường nói điện chủ của Tinh Thần Điện muốn gặp hắn, sau khi dặn dò vài điều cơ bản liền bỏ đi.
Điện chủ Tinh Thần điện là một phụ nữ, trước đây Vương Minh đã từng gặp trong Tông Chủ Đại Điện thế nhưng lúc đó hắn không nhìn rõ dung mạo của những người tại đấy.
Ấn tượng của hắn về những người đó chỉ là khí thế phát ra từ người họ rất mạnh, trước bọn họ người mạnh nhất mà Vương Minh từng gặp là nhạc phụ Phong Phá Thiên.
Thế nhưng lần gặp đầu tiên ông ấy cố tình thu liễm khí tức còn lần gặp tiếp theo ông ấy bị trọng thương nên hắn cũng không biết được ông ấy có thể mạnh đến mức nào.
Tuy nhiên theo cảm nhận của hắn thì Phong Phá Thiên không phải là đối thủ của mấy vị điện chủ này.
Chưa nói đến sức mạnh cá nhân của bọn họ như thế nào thì đám linh thú của bọn họ cũng thừa sức làm ông ấy sứt đầu mẻ trán rồi.
Chiến lực của ngự thú sư chưa bao giờ được đánh giá thông qua chiến lực cá nhân hoặc một vài cá thể linh thú cả.
Tùy theo tính cách của mỗi ngươi mà các loại linh thú mà họ bồi dưỡng lại théo các thiên hướng khác nhau.
Các vị điện chủ nơi đây cũng vậy, mỗi một người đều bồi dưỡng linh thú theo một thiên hướng nhất định, trong đó có được chia ra làm sáu nhánh chính bao gồm Đại Địa, Thiên Không, Thâm Hải, Thánh Mộc, Nguyên Tố cùng Tinh Thần.
Ngoài sáu đại điện kia còn có Luyện Khí Điện, Thảo Dược Điện cùng Trận Pháp Điện, tuy không chuyên về bồi dưỡng cùng huấn luyện linh thú thế nhưng lại giữ những vị trí quan trọng trong cơ cấu của Vạn Thú Tông.
Dù sao tinh lực mỗi người đều có hạn với lại nếu tập trung vào một nhóm linh thú nhất định có thể khai thác tối đa sức mạnh của một hoặc một vài con linh thú chính nào đó.
Bồi dưỡng linh thú là một chức nghiệp rất tốn tài nguyên nên đa phần ngự thú sư chỉ tập trung tài nguyên cho một hoặc một vài linh thú chủ lực, những con còn lại được nuôi dưỡng nhằm mục đích phụ trợ.
Sau khi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh Vương Minh bước chân vào đại điện.
Toàn bộ tòa đại điện đều được làm từ Tinh Thần Thạch nên thuần một màu đen tuyền các họa tiết trang trí cùng đồ đạc nơi đây đa phần có màu bạc khiến nơi đây toát ra một vẻ huyền bí khó tả.
— QUẢNG CÁO —
Sảnh chính của tòa đại điện giống như phần lớn các toàn đại điện khác, ngoài vị trí chủ vị là một cái ghế màu bạc được chạm trổ tinh mỹ thì cũng chỉ có một vài bộ bàn ghế cùng đồ trang trí đơn giản.
Tinh Thần điện chủ ngồi tại vị trí chủ tọa thong thả uống trà, nghe tiếng bước chân của Vương Minh thì ngẩng đầu lên.
“Đệ tử Vương Minh bái kiến điện chủ”
Vương Minh cúi đầu hành lễ trong lúc đó Liên Tinh điện chủ cũng bắt đầu đánh giá hắn.
Nàng rất vui vì Vương Minh chọn đến Tinh Thần Điện, tuy là mọi người đã thỏa thuận với nhau sẽ không ép buộc hắn bái sư thế nhưng nếu miếng bánh đã rơi trúng đầu thì nàng không ngại thu lấy.
Nàng không nghĩ là mình không thu phục được một tiểu tử như Vương Minh, chỉ cần cho hắn đủ lợi ích thì nàng có thể biến hắn thành một thành viên của Tinh Thần Điện.
“Không cần đa lễ lần này ta gọi ngươi đến đây có vài việc muốn trao đổi với ngươi” Liên Tinh nở nụ cười hiền lành đáp lời Vương Minh.
Lúc này Vương Minh mới ngẩng đầu lên đánh giá nàng, hắn thật sự bất ngờ vì trông nàng còn rất trẻ, tuy tu luyện có thể làm chậm quá trình lão hóa thế nhưng từ hình dáng bên ngoài của nàng thì khó có thể đoán được tuổi chính xác.
Liên Tinh điện chủ có ngoại hình thanh tú, tuy không xinh đẹp như Chu Thiên Âm cùng với Phong Nguyệt Cầm nhưng cả người nàng toát ra một loại khí tràng rất đặc biệt.
Nàng mặc một bộ đồ màu trắng viền vàng, mái tóc đen dài đến ngang hông, đôi mắt thâm sâu ánh lên sáng như một vì tinh tú.
“Ta đã nghe Tinh sư huynh nói về nguyện vọng của ngươi, với tu vi hiện giờ của ngươi đã đạt đến tiêu chuẩn đệ tử nội môn, tạm thời ngươi sẽ được an bài tại Tinh Thần Phong ta đã an bài mọi thứ đầy đủ. Tuy ngươi có thiên phú rất tốt thế nhưng trước khi ngươi lựa chọn một vị trưởng lão hoặc điện chủ để bái sư thì chỉ không nhận được ưu đãi nào cả mà phải thực hiện các nghĩa vụ như một đệ tử bình thường, ngươi rõ chưa”
Liên Tinh vừa nói vừa đánh giá Vương Minh, nàng đang muốn kiểm tra xem thái độ của hắn với sự việc này như thế nào.
“Đệ tử tuân mệnh” Vương Minh bình thản trả lời, hắn chưa có nguyện vọng bái sư, trước hết hắn muốn tìm hiểu kĩ hơn về nơi đây đã rồi mới có thể đưa ra quyết định.
“Tốt lắm nếu vậy ngươi có thể lui, nếu có yêu cầu gì có thể nói với Liễu trưởng lão, nàng sẽ giúp đỡ ngươi trong phạm vi có thể” nàng hơi thất vọng với thái độ của Vương Minh, thế nhưng nàng cũng biết việc này cần phải từ từ dù sao hắn còn phải tu luyện ở đây một thời gian dài nàng có thể tìm cách sau cũng được.