Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vạn Kiếp Yêu Em: Tổng Tài, Xin Đừng Lừa Em!

Chương 89: Buổi đấu giá đầy mong chờ.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Người nhà đùn người kia, người kia lại đẩy người này, đẩy qua đẩy lại cũng không có ai dám tới bắt chuyện với An Tịnh Nhã. Cuối cùng, có một người đần ông đứng phắt dậy, vỗ ngực cất bước đi đến chỗ An Tịnh Nhã. Chỉ là vừa mới đi được hai bước, MC đã bắt đầu đi lên tuyên bố khai mạc buổi đấu giá từ thiện. Bước chân của người đàn ông cũng quay ngược trở về.

Dãy ghế của buổi đấu giá được chia làm hai dãy, mỗi dãy có mười ghế.

An Tịnh Nhã ngồi ghế ngoài ở bên cạnh lối đi ở giữa, còn ngồi ở bên kia vị trí tương tự với cô, thật trùng hợp...An Thẩm và An Hi Văn.

An Thẩm đưa mắt nhìn An Tịnh Nhã, liếc mắt thấy rất nhiều người đùn đẩy muốn đi tới nói chuyện với cô, trong lòng liền dâng lên một cảm giác khó nói, nhịn không được lại đưa mắt nhìn An Tịnh Nhã lâu một chút.

Đến ông cũng cảm thán, An Tịnh Nhã đẹp, giống như....mẹ của cô. Nét đẹp trẻ trung thuần khiết, ngây thơ lại trong sáng,...là nét đẹp cả đời ông cũng không dám quên. Chỉ tiếc rằng....

Thấy An Thẩm thở dài như có điều tiếc nuối, An Hi Văn đưa mắt nhìn theo ông thì lại nhìn đến An Tịnh Nhã ngồi bên kia đang nghiêng đầu ra sau nói gì đó với Giang Minh Triết, nhịn không được bàn tay đặt trên đùi nắm chặt lại.

An Tịnh Nhã ở bên này đang nhắc Giang Minh Triết chút nữa thấy cái gì phù hợp thì tùy tiện đưa giá cao, làm từ thiện là được, bản thân cô cũng không có hứng thú với thứ gì. Lúc ngẩng mặt lên vừa hay chạm vào ánh mắt An Thẩm nhìn mình.

Nhưng An Tịnh Nhã lại nhìn liếc qua giống như đối với An Thẩm họ là hai người xa lạ vậy làm An Thẩm tức đến nghiến răng, biểu cảm tức giận nhìn.

Buổi đấu giá bắt đầu, An Tịnh Nhã chỉ ngồi im quan sát, còn lại để Giang Minh Triết tùy ý đấu giá. Một bức tranh phong cảnh của họa sĩ tranh phong cảnh nổi tiếng, trực tiếp đưa giá cao mang luôn về. Một chiếc bình hoa cổ, MC đưa giá khởi điểm là 100 vạn, trực tiếp ra giá 1000 vạn lấy về, cũng không có ai dám giành.

Đồ vật tiếp theo là một viên ngọc dạ minh châu chỉ nhỏ bằng đầu ngón tay cái, nhưng cực kỳ đẹp, trong bóng tối liền tỏa sáng cực kỳ rực rỡ.

Tất cả mọi người đều bị thu hút đến không thể rời mắt. Phải biết rằng, ngọc dạ minh châu cực kỳ hiếm, loại tỏa sáng trong đêm như này quả thật nhìn lâu một chút là chuyện rất bình thường, còn...rất muốn có về. Nhưng tất cả mọi người đồng loại nhìn về hàng ghế đầu.

Cao gia, Mạc gia, An gia đều có mặt đầy đủ, nếu như một trong ba nhà có hứng thú thì họ cũng đành chấp nhận bỏ cuộc, không đấu lại nổi.

Viên ngọc dạ minh châu chỉ nhỏ bằng đầu ngón tay cái, giá khởi điểm 500vạn.

An gia giơ bảng số, ra giá 1000 vạn.

Có người cũng thật sự thích, ra giá 1100 vạn.

An Gia ra giá 1500 vạn.

An Tịnh Nhã lười biếng nghiêng đầu ra đằng sau, "Trả giá."

Giang Minh Triết giơ bảng, Cao gia ra giá 2000 vạn.

An Thẩm đưa cái nhìn nhíu mày nhìn An Tịnh Nhã gương mặt bình thản ngồi bên kia.

An Hi Văn giơ bảng ra giá 3000 vạn.

Tất cả mọi người đều nuốt ực một cái. An gia và Cao gia đồng thời ra giá, bọn họ cũng không ai dám giơ bảng nữa. Hai nhà này ra giá đều là nâng lên cái giá cao, ao cũng mặt đầy háo hức mong chờ xem nhà nào giành được.

Nhưng thứ bọn họ mong chờ không chỉ có vậy. Lúc đầu chỉ có An gia ra giá, nhưng có nhiều người lúc đó quan sát lên hàng ghế đầu nên nhìn thấy An Tịnh Nhã quay đầu nói một câu với Giang Minh Triết, Giang Minh Triết sau đó liền giơ bảng ra giá. An Tịnh Nhã là con gái út của An Thâm, bên này An gia đại diện trả giá là An Hi Văn con gái lớn.



Tất cả đều háo hức mong chờ, cũng đều cho rằng hai cô con gái giành nhau trả giá ngọc dạ minh châu để tặng ba của mình.

Cao gia ra giá 4000 vạn, trả giá cao hơn An gia 1000 vạn.

An Hi Văn cắn chặt răng. Vốn là muốn dùng tiền của mình mua một thứ mà An Thẩm thích để lấy lòng ông. Nhưng....giá đã cao đến như vậy rồi....

An Hi Văn giơ bảng trả 4200 vạn.

Cao gia giơ bảng 5200 vạn.

Rất biết đùa.

An Hi Văn: 5500 vạn.

Cao gia: 8000 vạn.

Đều trả giá cao hơn một ngàn vạn.

An Hi Văn không có giơ bảng nữa. MC gõ liền ba cái, ngọc dạ minh châu thuộc về Cao gia với giá 8000 vạn.

Tất cả toát mồ hôi hột. Một viên ngọc dạ minh châu nhỏ, giá bán trên thị trường cùng lắm là 4000 vạn, không ngờ Cao gia ra hẳn giá gấp đôi.

Còn là....gia đình đấu đá lẫn nhau.

An Hi Văn hai mắt không biết đã đỏ hoe lúc nào quay sang nhìn An Thẩm tự trách, "Ba à...."

An Thẩm thở dài một tiếng tay vỗ nhẹ lên bàn tay đã lạnh toát của con gái, nói không sao, sau đó liền bắn ánh mắt như hổ đói gặp con mồi nhìn An Tịnh Nhã. An Tịnh Nhã lại vẫn bình thản nghiêng đầu nói gì đó với Mạc Tu Kiệt, hoàn toàn chẳng thèm để ý.

Mạc Tu Kiệt nhếch môi cười nhìn An Tịnh Nhã.

"Giỏi lắm con gái." Mạc Tu Kiệt bắt chước giọng già đời có chút tức giận của An Thẩm mà nói.

An Tịnh Nhã nghiêng đâu, "Mạc gia hôm nay đến đấu giá từ thiện lại chẳng thèm trả giá. Không muốn làm từ thiện?"

Mạc Tu Kiệt hừ một tiếng, "Thứ tôi cần còn chưa có cho ra."

Mạc Tu Kiệt vừa nói xong, MC giới thiệu đồ vật đấu giá cuối cùng, một chiếc vòng ngọc phỉ thúy. Ánh mắt Mạc Tu Kiệt liền sáng hẳn lên.

An Tinh Nhã nghiêng đầu nhìn thấy, trong đầu đột nhiên nảy ra ý xấu. Quay đầu nói với Giang Minh Triết.

"Đưa bảng cho tôi. Tôi tự trả giá."

Giang Minh Triết có hơi kinh ngạc nhưng cũng không hỏi nhiều, đưa bảng có số 03 cho An Tịnh Nhã.

Mạc Tu Kiệt quay sang nhìn thấy vậy liền nói, "Cô..."



"Chiếc vòng kia tôi rất thích."

Mạc Tu Kiệt nhíu mày, "Tôi muốn tặng cho Lộ Khiết chiếc vòng này vào sinh nhật cô ấy, cô thấy thế nào?"

Đây rõ ràng là một lời nhắc nhở.

Tôi mua rồi, muốn tặng cho bạn thân vào sinh nhật, cô có thể né ra không.

An Tịnh Nhã gật đầu, nghiêng đầu cười.

"Thật trùng hợp, tôi cũng định mua nó tặng sinh nhật cho Lộ Khiết."

Mạc Tu Kiệt sững người trong giây lát, trong đầu hiện ngay lên một tấm ảnh, trong tấm ảnh đó cũng có một cô gái đang nghiêng đầu cười rất tươi. Giây phút sững người qua đi, Mạc Tu Kiệt liền đen mặt nhìn An Tịnh Nhã.

Giá khởi điểm là 100 vạn cho một chiếc vòng phỉ thúy.

Mạc Tu Kiệt trực tiếp giơ bảng.

500vạn.

An Tịnh Nhã giơ bảng, chất giọng mềm mại trong trẻo.

"700vạn."

Mạc Tu Kiệt lạnh giọng, "1000 vạn."

An Tịnh Nhã hơi cười, "1200vạn."

Mạc Tu Kiệt nghiêng đầu nhìn An Tịnh Nhã nói nhỏ, "Tôi nhất định sẽ giành được."

"1500 vạn."

An Tịnh Nhã, "1700 vạn."

Mạc Tu Kiệt trực tiếp nâng giá cao, "3000 vạn."

Tất cả mọi người đều im thin thít, cũng không có ai giơ bảng trả giá cho một chiếc vòng phỉ thúy. Tất cả chỉ đồng loại dõi theo hai người hiện tại đứng đầu hai gia tộc.

Mọi người lúc này đều có cảm giác, Cao gia hôm nay dường như đều như đang đắc tội với hai gia tộc còn lại. Cướp ngọc dạ minh châu, lúc này còn đang cướp một chiếc vòng ngọc phỉ thúy. Tất cả mọi người đều cùng mong đợi, cũng không dám đoán nhà nào sẽ giành được.

Giá trị thương mại của hai nhà cao ngang nhau, nhưng vừa rồi Cao gia vừa mới thắng An gia, vì vậy mọi người đều đồng loại mong đợi. Cũng đều đoán được, chiếc vòng phỉ thúy này giá chắc chắn cao hơn viên ngọc dạ minh châu kia.

Giá hiện tại, An Tịnh Nhã đã trả giá lên 7000 vạn rồi, cao hơn giá trước của Mạc Tu Kiệt đưa ra 500 vạn.
« Chương TrướcChương Tiếp »