Chương 74: Đêm tàn của làng Ma Sói( 3)

Hiếu cùng ba người đồng đội nhanh chóng di chuyển. Theo suy luận thường thức, vua đối vua, nên có lẽ giờ này Dracula với Werewolf đã bắt đầu trận chiến.

Để thu được lợi ích lớn nhất, cậu cần phải có mặt khi cả hai chưa thể kết liễu đối phương, hoàn hảo hơn nếu lúc đó cả hai tên đều bị suy yếu.

Việc tìm kiếm vị trí trận chiến không hề khó, ngoài làng Ma Sói đang tràn ngập tiếng ồn ào, gϊếŧ chóc thì một bên kia của làng cũng phát ra tiếng động khá lớn.

Đối đầu với một trong hai vị vua đều rất khó khăn, cậu tự biết bản thân mình không phải đối thủ của chúng.

Bốn đánh một khả năng cao vẫn sẽ thua. Điều đó là sự thật. Sức mạnh của những kẻ đứng đầu rừng U Ám là không thể coi thường. Hành động của họ không khác gì cướp thịt từ miệng cọp, vô cùng nguy hiểm.

Hiếu quay sang nhìn Lục, hỏi:

- Chuyện đó cậu hoàn thành tốt chứ?

Lục gật đầu, đáp:

- Yên tâm đi. Bọn họ chắc đang lên đường đến đây rồi.

Từng bóng dáng chạy nhanh trong khu rừng, hình dáng họ tạo thành các vệt đen, im lặng và bí ẩn.

Bốn người rời đi, để lại Wyman chăm sóc Thúy Lan. Khi tên Ma Sói có thể hóa thành dạng người định rời đi thì cô nàng trên lưng ngăn lại.

Thúy Lan khó nhọc nói:

- Em cần phải giúp họ. Hai anh ấy có thể gặp nguy hiểm, thiên phú của em sẽ có ích.

Wyman lắc đầu không đồng ý, vất vả lắm mới cứu được cô. Hắn không muốn để tuột tay cô nàng thêm một lần nào nữa.

- Họ bảo anh phải chăm sóc em. Hãy nghe lời họ, nghĩ đến bản thân, rồi nghĩ cho anh nữa.

Thúy Lan đương nhiên không đồng ý, dù sức khỏe không tốt, cô nàng vẫn kiên quyết đòi xuống.

Biểu thị nếu Wyman không đưa cô đi thì cô sẽ tự tìm đường, cô sẽ tự bò, tự lết bằng sức lực bản thân.

Cuối cùng, hắn bất đắc dĩ đồng ý, cõng cô lên vai rồi đuổi theo. Tốc độ của hắn vốn dĩ thua kém bốn người, lại bị thương khắp nơi trên cơ thể, điều này khiến hắn di chuyển chậm hơn hẳn mọi khi.

May sao loài Ma Sói có khả năng tự hồi phục khá cao, chứ không giờ hắn không còn sức lực. Dự tính phải mất một đoạn thời gian mới có thể đuổi kịp bốn người.

Dracula đang hung hăng đánh Werewolf, có thể nói là trói lại rồi đánh. Từng cú đấm, cú đá trực tiếp trúng đích khiến vua Ma Sói đau đớn kêu rên.

Tay cầm kiếm điêu luyện, nhanh nhẹn lại chuẩn xác, khiến cho người đối thủ trải dài vết kiếm.

Trận đấu diễn ra được vài phút nhưng tình hình của Werewolf lúc này cực tệ. Nếu hắn ta không có khả năng hồi phục siêu nhanh, chắc giờ đã nằm xuống đất.

Bá tước thấy thời gian trôi qua khá lâu mà chưa thể dứt điểm đối thủ, tránh không được có chút lo lắng. Tuy càng để lâu, Werewolf càng yếu nhưng hắn ta sợ sẽ có sự xuất hiện của phe thứ ba.

Hắn ta mở miệng bắt đầu chơi trò tâm lý:

- Werewolf! Mày thua rồi. Làng mày giờ chắc đã bị gϊếŧ gần hết, con mày sẽ bị trí khôn của con tao gϊếŧ chết, những con Ma Sói con sẽ bị bắt nhốt làm nguồn máu dự trữ. Mày mất hết rồi, bỏ cuộc đi.

Werewolf không trả lời, trong mắt chỉ có nỗi hận thù ngút trời. Hắn chật vật chạy nhảy khắp nơi để tránh né. Bỗng dưng hắn cảm nhận được nguy hiểm sau lưng. Theo phản xạ hắn ta né sang một bên.

Mũi tên lao vun vυ"t đâm từ phía sau, bay nhanh qua hắn rồi ghim xuống đất. Có kẻ đánh lén hắn ta. Ngày hôm nay, số hắn bắt buộc phải hết ở đây thật sao? Hắn không cam tâm.

Slythela lù lù đi ra, sức mạnh của Werewolf bị suy yếu rõ rệt, cộng thêm việc cha hắn liên tục dây dưa đối thủ nên hắn mới có gan xuất hiện.

Trưởng làng Ma Sói thấy con trai đối thủ xuất hiện, nghĩ đến việc con trai bị gϊếŧ chết liền không kiềm được cơn giận.

Hắn ta gào thét:

- Thằng oắt con! Tao sẽ gϊếŧ chết mày!

Chỉ với một cú bật, Werewolf đã đến trước mặt Slythela, nhưng bị chặn ngay sau đó bởi Dracula.

Người bố đã đến để bảo vệ cho con trai mình, hắn ta đá một phát trúng cằm Werewolf, khiến con Ma Sói bay ngược ra xa.

Dracula chậc lưỡi, khuôn mặt khinh miệt, đôi mắt hơi lim dim:

- Sao lại chấp nhặt với một đứa trẻ thế kia?

Bá tước dần dần đi về phía trước, từng bước đi nhẹ nhàng như đang dạo chơi. Hắn ta tiếp tục trêu tức:

- Công nhận mạng ngươi cũng dai thật. Lâu thế mà chưa chết.

Những bước đi chậm rãi, lại nhanh chóng, nhẹ nhàng lại nặng nề như búa tạ. Vị vua của Ma Sói nằm trên đất, chật vật chống người đứng dậy.

Nhìn đối phương dần dần bước đến, khuôn mặt hắn hiện lên vẻ uể oải, có chút hoảng sợ. Không gian trầm lại, chỉ còn tiếng bước chân nện xuống đất.

Cho đến khi dị biến xảy ra. Tiếng súng vang lên, xé nát không gian yên ắng, đồng thời xé rách không khí.

Sau phát súng thứ nhất là liên tiếp phát thứ hai, thứ ba. Hai vị vua vừa nghe thấy âm thanh đã cảm nhận được viên đạn đến gần.

Mục tiêu là vị bá tước. Werewolf dần hiện lên vẻ mặt vui mừng, quản người bắn là ai làm gì, hắn chỉ biết đối phương muốn tấn công kẻ sắp lấy mạng hắn là được.

Trái ngược lại với Werewolf, Dracula mặt không hiện cảm xúc tức giận nhưng bên trong lòng đã phẫn nộ khó nhịn.

Biết thế hắn ta đã không đi chậm, trêu chọc đối thủ. Điều này không phải khó hiểu vì hai loài vốn là kẻ thù truyền kiếp.

Mối thù ấy được kéo dài đến tận ngày hôm nay, sắp sửa chấm dứt trên tay vua Ma Cà Rồng tên là Dracula nên hắn mới muốn tận hưởng một chút thời gian cuối cùng.

Chính hắn làm được điều mà thế hệ trước không thể làm, dù cho mọi thứ đều nhờ công con hắn.

Đôi mắt của bá tước tràn ngập sự lạnh lẽo, ngước nhìn lên cao liền thấy từ mỏm núi hình dáng của tên con người. Slythela thấy bố bị đánh lén liền giương cung nhắm chuẩn, sẵn sàng bắn.

Đức Cảnh với Hiro sẽ không để hắn toại nguyện, hai người nhanh chóng xông ra từ bụi cây gần đó.

Không nói, không rằng liên tục tấn công. Slythela có chút hoảng loạn nhưng bình tĩnh lại ngay sau đó.

Hắn ta khá chật vật khi phải đối đầu với cả hai. Biết được kế hoạch quan trọng hơn nên hắn ta nói to:

- Gϊếŧ chết Werewolf đi bố.

Bá tước định xông đến cứu con trai liền dừng lại, đổi hướng hóa thành dơi, phi thẳng đến chỗ trưởng làng Ma Sói.

Lục cắn răng, đối tượng hóa thành dơi khiến cho việc tấn công khó khăn hơn nhiều lần. Cậu liên tục nã đạn nhưng không thể trúng dù chỉ một viên. Ở trạng thái dơi, bá tước trở nên vô cùng khó đoán vì tốc độ và hình thể.

Werewolf liên tục lùi về phía sau. Trong lúc Dracula thất thần, hắn nhận ra điều bất thường từ khu rừng sau lưng mình.

Trong lúc phân vân lưỡng lự, hắn ta nghiến răng quyết định mạo hiểm khi thấy đối thủ quyết tâm lấy mạng hắn.

Werewolf liên tục lùi, Dracula nhanh chóng bám theo. Khi đến khoảng cách hợp lý, hắn ta hóa thành dạng Ma Cà Rồng nhào về phía trước.

Vị vua Ma Sói thấy khu rừng sau lưng không có động tĩnh liền vui mừng. Hắn đã cược đúng.

Trong lòng vui mừng nhưng ngoài mặt vẫn lộ vẻ sợ hãi tột cùng. Khoảng khắc quyết định hắn ta ngã nhào sang một bên rồi lăn vài vòng.

Từ phía sau lưng Werewolf, Hiếu lao ra ngoài, trực diện với bá tước Dracula.

Tốc Độ Đột Phá.

Cường Hóa.

Độc Tố.

Húc Điên Cuồng.

Một hệ liệt kĩ năng được sử dụng trong nháy mắt, cả hai nguồn tốc độ nhanh chóng va vào nhau. Lực va chạm không hề nhẹ, dễ dàng khiến cả hai bị trọng thương.

Giây phút sinh tử, bá tước vẫn kịp thời co người, giơ móng tay sắc bén ra phía trước đón đỡ.

Cuối cùng, Hiếu bị bật về sau một chút, an toàn tiếp đất. Bá tước thê thảm hơn, móng tay bị chém gần đứt, cả người bay về phía sau rồi lộn nhiều vòng trên mặt đất.

Lục chớp lấy thời cơ, sử dụng kĩ năng Tam Liên Xạ của bản thân. Vua Ma Cà Rồng chưa kịp định hình liền nghe được tiếng súng, cảm giác thấy nguy hiểm khiến hắn ta vội vàng nhảy sang một bên, hóa dơi lập tức.

Nhưng thời gian hóa dơi không phải trong nháy mắt, nó sẽ từ từ biến đổi trở thành hình dáng con rơi.

Điều đó khiến chân hắn bị dính đạn, viên đạn không bình thường, nó là đạn bạc, khắc tinh của loài Ma Cà Rồng, lẫn Ma Sói.