Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vạn Giới Đệ Nhất Chiến Trường

Chương 14: Tháp Swatta( 3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hiếu nhìn về phía hắn ta, không biết có phải hắn đang nói bọn họ hay không. Tên kia nói xong thì mang theo hai cô gái bên tay rời đi. Ấn tượng đầu tiên của Hiếu về tên này là ngầu, phong nhã theo kiểu kẻ có thể quyến rũ mọi cô gái.

Đức Cảnh thì thầm với mọi người:

- Thằng này là ai mà dám mở miệng khinh miệt người khác nhỉ. Anh mà biết nó yếu hơn sự ngông cuồng của nó là anh cho nó một trận.

Hiếu không để tâm đến lời khinh miệt đó, cậu quay sang túm lấy một người rồi chỉ về kẻ ngông nghênh rồi hỏi về thân phận của hắn ta.

Theo như người này nói, hắn ta chính là con trai của Swatta G2, tên Lancelot, một tên công tử cực kì ngạo mạn, đẹp trai, lại mạnh mẽ, đặc biệt thích đi cùng gái. Hầu như mọi người thấy hắn lúc nào là lúc đấy bên cạnh phải có hai cô gái ôm hai bên tay.

Hiếu hỏi thêm về tính cánh của Lancelot. Người kia nói hắn ta tuy ngông nghênh nhưng lại chưa hại ai bao giờ, ngược lại còn tốt bụng với con dân cả bang Swatta. Khuyết điểm duy nhất của Lancelot chính là độc mồm, độc miệng.

Tầng 50 chỉ là vùng không gian rộng lớn bị càn quét để mở rộng không gian sinh sống vì tầng này là tầng duy nhất trong tháp có chu kì ngày và đêm.

Quái vật luôn tự động sinh ra nhưng chúng bị càn quét ngay sau đó. Đám người Hiếu tiếp tục lên tầng 51, họ cứ thể phá đảo đến khi lên được tầng 60.

Lục nhìn cả tầng không một bóng người, hơi nhíu mày thắc mắc:

- Sao trên đây lại không có ai?

Từ tầng 1 đến tầng 60, mọi tầng đều có ít nhất hơn mười người ngoài họ. Thế mà giờ đây lại chẳng có bóng dáng bất kì nào.

Hiếu lắc đầu, cậu không có quen biết với những người đi lên tầng trên nên không có thông tin các tầng. Quản lý Tháp Swatta cũng không công khai thông tin của các tầng, khả năng cao những người đi trước cũng thế, ai ai cũng giữ nó làm của riêng.

Càng đi lên cao càng khó, Hiếu định sẽ bỏ tiền ra để mua thông tin.

Tầng 60 u ám lạ thường, không hề có một ánh đèn hay một ngọn đuốc. Ánh sáng duy nhất của họ bây giờ chính là ánh đèn loe loét, mập mờ của thang máy chiếu ra ngoài.

Hiếu bước ra ngoài cánh cửa. Wyman theo sát phía sau, đôi mắt của hắn ta có thể nhìn thấy trong đêm tối.

Lục cầm đèn chiếu sáng xung quanh, cậu ta tìm thấy một cái biển báo. Biển báo ghi ngắn gọn mà rõ ràng: “Đừng thắp sáng đèn, quái vật sẽ đến. Hãy di chuyển chầm chậm trong tối về phía nam của tầng.”

Lục đọc rõ từng chữ để tất cả cùng nghe. Đúng lúc này, Wyman gọi:

- Có quái vật đến.

Lục vội dập tắt ánh đèn, đóng cửa thang máy. Tất cả dựa lưng vào nhau. Trong màn đêm đen kịt, họ không thể thấy con quái vật từ đâu đến.

Lục điều khiển nhẫn không gian để lấy kính nhìn trong đêm, món đồ cực quan trọng khi họ xâm nhập Động Tử Thần khi vẫn còn ở rừng U Ám.

Tiếng gào thét vang lên, tiếp đó là tiếng chân cấp tốc di chuyển. Trong bóng tối, Wyman trấn tĩnh mọi người, đợi chờ con quái vật xông đến.

Hai tay hắn mọc ra những móng vuốt sắc bén cứa đứt đầu con quái vật thèm khát máu tươi. Sau 30 giây, kính nhìn trong đêm mới được lấy ra, Lục phân phát cho mọi người.

Nghe theo lời chỉ dẫn của biển báo, đám người từ từ tiến lên phía trước. Dưới kính nhìn đêm, họ có thể thấy có rất nhiều quái vật cơ thể gầy gò, dáng gù lảo đảo đi lại.

Hễ có tiếng động là chúng sẽ lao đến, đôi khi còn điên cuồng tàn sát lẫn nhau. Giờ Hiếu đã hiểu tại sao ánh sáng không được xuất hiện trong không gian đen tối này. Một khi có ánh sáng, đàn quái vật với số lượng khổng lồ sẽ xồ đến tấn công bất chấp.

Wyman dẫn đầu đi về phía trước, hắn ta còn sở hữu đôi tai siêu nhạy bén có thể tăng cao khả năng lẩn tránh những con quái vật.

Cứ thế đám người đi hơn 10 phút. Cho đến khi chuyện tồi tệ nhất xảy ra, họ đã bị chơi xỏ.

Tiếng súng từ bên cánh trái bất ngờ nổ vang. Đức Cảnh xông lên, dùng khiên nhẹ nhàng chặn viên đạn tập kích.

Nhưng đó không phải là đạn thường, đấy là đạn phát sáng, giống như súng pháo sáng ở Trái Đất. Sát thương không cao, chỉ có tác dụng làm tín hiệu.

Giờ đây nó lại là lưỡi liềm đoạt mệnh đám người. Lục nhanh chóng dùng bụng che kín ánh sáng, cảm giác nóng bóng đau rát truyền đến khiến mặt cậu nhăn nhó khó chịu.

Hiếu vội kéo người đồng đội đứng dậy, cậu cầm viên đạn phát sáng ném ra phía xa. Chỉ tiếc mọi thứ đã muộn.

Ngay lúc tiếng nổ vang lên là lũ quái vật đã phát giác, chúng điên cuồng lao đến, nhận thấy ánh sáng càng thêm tăng tốc.

Viên đạn phát sáng bị ném ra xa nhưng mức độ sáng của nó thực sự không nói lý. Khoảng cách 50 mét có hơn, đám người Hiếu vẫn có thể bị nhìn thấy trong ánh sáng mờ nhạt.

May mắn là đa số quái vật đều xông đến viên đạn phát sáng. Số ít xông đến chỗ đám người.

“Có kẻ mượn tay lũ quái vật để gϊếŧ mình, nhằm chiếm đoạt đồ. Nghĩ hay lắm.” – Hiếu nhanh chóng phán đoán.

Lũ quái vật phe ác vô tri không thể dùng pháo sáng hãm hại họ, chỉ có sinh vật phe thiện khác có ý đồ bất chính. Dù sao quái vật chỉ ăn thịt, vật phẩm không gian sẽ bị bỏ xót.

Vẫn như mấy lần trước, Đức Cảnh đi đầu dùng khiên dũng mãnh mở đường máu. Anh ta lao nhanh như xe tăng, tiến thẳng về nơi có cầu thang.

Hai bên là Lục và Hiếu, Vade được bao bọc ở giữa, tùy thời sử dụng thiên phú, hai bên đằng sau là Wyman cùng Hữu Minh.

Cả hai có độ ăn ý khá cao. Hữu Minh tay chân lóng ngóng, vẫn có thể chém gϊếŧ vài con, sơ hở lại khá nhiều. Lúc đấy Wyman sẽ giúp anh ta ngăn chặn.

Đàn quái vật đông đảo đến phát sợ, con này ngã xuống là con kia xông lên. Số lượng của chúng khiến Hiếu nhớ đến loài Gévaudan.

Những con quái vật xông đến đâm thẳng vào khiên của Đức Cảnh, nhiều lúc anh nghĩ bản thân mình đã làm rơi khiên.

Đức Cảnh cắn răng tiếp tục xông về phía trước, kết hợp với kĩ năng Đẩy Mạnh, Bắn Vọt. Lục vốn ở vị trí xạ thủ, do Hiro bị bệnh nên cậu ta đành phải thay thế vị trí cánh trái.

Vade thấy Hữu Minh lại bị thương, cô nhanh chóng sử dụng phép chữa thương, thấy Đức Cảnh mỏi mệt, cô sử dụng phép hồi lực.

Việc sử dụng liên tục phép trong thời gian ngắn khiến Vade cảm thấy mệt mỏi, trán cô nàng chảy xuống những giọt mồ hôi.

Đức Cảnh hơi mờ mắt do máu bắn lên, anh mơ hồ nhìn thấy cầu thang dẫn lên tầng trên.

- Kia rồi! Nó kia rồi! Gắng thêm chút nữa thôi.

Nghe thấy lời ông anh, tất cả càng thêm ra sức. Đến chân cầu thang, Đức Cảnh trực tiếp quay về phía sau ngăn chặn đám quái vật theo đuôi.

Vade được ưu tiên lên trước, tiếp đó là Hữu Minh. Trong lúc đó cuộc chém gϊếŧ máu me vẫn diễn ra. Máu bắn tung tóe khắp nơi, tay chân ngổn ngang bay nhảy trong không gian.

Chỉ một thoáng mà dưới chân cầu thang đã tràn ngập xác chết. Hiếu quay sang thì thầm với Wyman:

- Ngươi biến thành dơi bay xung quanh xem có thấy tên nào khả nghi không. Đặc biệt chú ý thang máy.

Wyman gật đầu, hắn ta giả vờ chạy lên cầu thang rồi biến thành dơi ẩn nấp trong đống xác chết, rồi lại bay lên trên không trung.

Những người còn lại vội vã lên tầng 61.

*Happy! Happy. Ăn mừng chương 100. Mình để chương về số bé khéo ít người đọc quá :(*
« Chương TrướcChương Tiếp »