Nữ sinh Vân Ca không hiểu thế nào lại đυ.ng phải hệ thống, xuyên không đến vô số thế giới để làm nhiệm vụ,
Không còn cách nào khác, để quay về nơi của mình, cô cần phải làm theo lời hệ thống thôi.
Từ một chùm nho xanh ngây ngô lúc ban đầu, cô đã tự thăng cấp bản thân thành con sói trắng, tham gia vào một cuộc chiến vương quyền. Liệu Vân Ca có thể thuận lợi về nhà. Điều gì sẽ chờ đợi cô ở tương lại, hãy đọc để cảm nhận.
- ------------------------
Vân Ca một nữ sinh trung học, bất ngờ xuyên không đến dị giới trở thành một phần của hệ thống vô gian.
"Hệ thống tiểu bồ đào, chào mừng bạn!"
"Cái chuyện quỷ quái gì vậy?"
"Đây là đâu? Mình xuyên không rồi?"
"Hệ thống tiểu bồ đào, xin chào ký chủ!"
Bên tai Vân Ca lần lượt vang lên những âm thanh quái lạ, tiếng một ai đó cứ liên tục gọi cô. Cô ngơ ngác nhìn khắp nơi, chỉ thấy xung quanh mình là một màu đen tối. Vân Ca trong lòng sợ hãi, cô nhớ lại bản thân mình vốn đang trên đường đi học về thì bị một chiếc xe tải tông trúng, sau khi bất tỉnh cô đến được nơi này.
"Chẳng lẽ mình đã chết rồi sao?"
"Không thể nào?"
"Mình còn chưa từng yêu đương qua mà?"
"Aaaaaa.."
"Lão thiên gia, ông có mắt hay không vậy?"
Vân Ca uất ức, cô không ngừng than thở trách móc ông trời bất công, nhẫn tâm đưa cô về chầu ông bà khi tuổi vừa tròn mười sáu.
"Hệ thống tiểu bồ đào, chào mừng bạn?"
"Bồ đào cái đầu nhà ngươi."
"Ngươi là ai?"
"Mau cút ra đây cho tiểu gia."
"Không thấy người ta đang bực mình sao?"
"Ký chủ, ta nói nãy giờ ta nhịn cô hơi bị nhiều rồi đó nha."
"Hê hê, ai cần ngươi nhường ta."
"Còn không mau cút ra đây gặp tiểu gia." Vân Ca lớn giọng nói.
"Này ta nói cô đó, thật là không biết điều tí nào mà."
"Hứ, kệ ta, liên quan gì đến ngươi."
"Nhà ngươi ở biển sao? Quản sao mà nhiều thế?"
"Phải rồi, phải rồi nhà ta ở biển đó."
"Ta nói ngươi này, từ trước đến giờ ta chưa gặp qua, vu hồn nào không biết sợ như ngươi."
"Ngươi nói xem bản thân ngươi từ đâu đến?" Hệ thống vui vẻ hỏi cô.
Vân Ca bĩu môi cũng không vội đáp mà âm thầm đánh giá hệ thống này một lượt, hệ thống này được thiết lập dưới dạng linh quả. Kẻ nãy giờ nói chuyện với cô nguyên thân hắn chỉ là một quả bồ đào nhỏ bé, trên lưng còn có đôi cánh nhỏ nhìn vô cùng dễ thương. Vân Ca nhướng mày cao ngạo nói.
"Tiểu gia đây đến từ, à.. phải nói làm sao nhỉ."
"À, ta là mỹ thiếu nữ đến từ thế kỷ 22."
"Ta đến được đây là do bản thân ta mệnh khổ."
"Ngươi mệnh khổ?" Hệ thống nghi hoặc hỏi Vân Ca.
"Đúng đó, ta đúng là mệnh khổ, sinh thời ta vì quá xinh đẹp nên bị ông trời ganh ghét."
"Hại ta đến nơi khỉ ho cò gáy này."
"Hu hu, ta thật là đáng thương." Vân Ca vừa nói vừa ôm mặt bất lực ngồi xuống đất.
"Xí, nói không biết ngượng."
"Ngươi mà đẹp, đẹp cái rắm á."
"Này nín ngay cho ta, tiểu tổ tông của ta ơi, ngươi làm mất thời gian của ta quá rồi."
"Này mau nói cho ta biết tên họ của ngươi, ta còn phải hoàn thành hồ sơ cho ngươi nữa đó."
"Ngươi có muốn về nhà hay không?" Hệ thống ôm đầu mệt mỏi hỏi Vân Ca.
"Có thể về sao, ta không khóc nữa, không khóc nữa." Vân Ca đứng bật dậy lập tức lau đi nước mắt cười lên một cách xinh đẹp.
"Trở mặt cũng nhanh thật." Hệ thống cau mày nói.
"Tự giới thiệu với ngươi, ta là Bồ Đào là người quản lý của hệ thống Tiểu Bồ Đào này."
"Ngươi ở đâu đến thì ta không biết."
"Ta cũng chẳng dư hơi đâu mà để tâm cái đồ xấu xí nhà ngươi."
"Nhưng một khi ngươi đến đây thì phải chịu sự quản lý của ta."
"Nói tên gì?"
"Du Vân Ca"
"Bao nhiêu tuổi?
" Mười sáu. "
" Giới tính? "
" À thôi khỏi ta biết ngươi không phải nam nhân rồi. "
" Ngươi.. "Vân Ca nghiến chặt hàm răng, nhìn hệ thống với đôi mắt hình viên đạn.
" Cung hoàng đạo? "
" Nhân Mã "
" Xin chúc mừng, ký chủ! "
" Hoàn thành xác nhận thiết lập nhân vật. "
" Tên nhân vật, Du Vân Ca. "
" Thân phận tam tiểu thư hầu phủ. "
" Tam tiểu thư hầu phủ, cái quỷ quái gì vậy? "
" Ngươi hỏi sao mà lắm thế. "
" Trễ giờ của ta rồi lượn nhanh dùm cái. "
Hệ thống vừa dứt lời Vân Ca liền bị một không gian tối hút vào trong, bên tai cô vẫn văng vẳng tiếng của hệ thống tiểu bồ đào kia.