Chương 7: Nàng không nhìn thấy con​

Tiểu Tiên A Tấn: “Vì sao ngươi gϊếŧ ta mà ta lại có kinh nghiệm?”

Thương Hỏa giải thích nói: “cấp thấp trong [Thần Ma] thực lực rất kém, game đã bố trí “cơ chế bảo vệ người chơi cấp thấp”, trong khi khác chủng tộc, nếu bản thân so chiêu với người chơi Lv.50 bị hành hạ đến chết, chẳng những không mất kinh nghiệm, mà còn được thưởng thêm kinh nghiệm.”

Hà Tấn đã hiểu, khó trách vừa rồi trên kênh thế giới nhiều người lại hô “Cầu bị gϊếŧ”, nhưng cậu lại có chút buồn bực: “Theo lời ngươi nói, vậy không phải cao thủ có thể tùy ý hành hạ tiểu hào đến chết ư?”

Thương Hỏa: “Sẽ không, gϊếŧ bọn họ đến với cao thủ chẳng có lợi gì, gia tăng kinh nghiệm cho bọn họ, đối với bọn ta sẽ bị giảm gấp mười, hơn nữa gϊếŧ nhiều hơn có thể bị rớt tu vị.”

Hà Tấn kinh ngạc: “Gấp mười!?” Cậu thêm 300, Thương Hỏa giảm 3000? Từ lúc online tới giờ, cậu đã bị gϊếŧ ba lần, lại thêm hai người đi đường vừa rồi… Thương Hỏa là sợ nhiều kinh nghiệm quá không có chỗ dùng sao? 囧!

Thương Hỏa hời hợt nói: “Chừng ấy điểm kinh nghiệm đối với người chơi cao cấp chẳng là gì đâu, quan trọng là…”

Tiểu Tiên A Tấn: “Quan trọng là gì?”

Thương Hỏa: “Quan trọng là gϊếŧ tiểu hào hệt như thái rau, cũng không kiếm được gì, cho nên thông thường cao thủ đều khinh thường ra tay.”

Ngữ khí đối phương thật bình tĩnh, như là trần thuật lại sự thật, nhưng mà…

Được rồi, Hà Tấn chỉ là vì chính mình vừa bị gϊếŧ nên không thấy dễ chịu chút nào ( ̄_ ̄ ), cậu thường nhận Thương Hỏa rất mạnh, dù sao cũng là danh hiệu Đại Thần đệ nhất nha, khó trách hai người đi đường kia giống như được Thánh Quang chiếu cố!

Thương Hỏa: “Còn một điều, người chơi Lv kém hơn 50 cấp thì người chơi cấp thấp không thể nhận ra được, cho nên hai người kia không thấy ta.”

Thương Hỏa là lv.100, nói vậy lv.50 trở xuống đều không nhìn thấy hắn? Hà Tấn liếc nhìn Lv của bản thân —— Linh Tiên (29), đây không phải xa không đến chốn luôn sao!

“Sao ta có thể nhìn thấy ngươi?” Hà Tấn nghi hoặc.

Thương Hỏa cười nhẹ một tiếng, nói: “Bởi vì… em chính là bà xã của ta a…”

Những câu chữ này được Thương Hỏa nói đặc biệt chậm, đặc biệt có… ý vị thâm sâu, Hà Tấn cảm giác lỗ tai mình không phải bị cắn nhẹ, mà là bị người ta liếʍ từ trong ra ngoài một lần, đầu lưỡi quét vòng quanh tai, hơi tê dại, toàn thân nổi da gà.

Gượng gạo gõ ra một chuỗi dấu chấm câu dài, Hà Tấn nhẹ nhàng nhấn bàn phím.

Không biết tại sao lúc này cậu lại xấu hổ, bên kia đột nhiên nói: “A Tấn, em chờ một chút.”

Tần Dương nhìn ảnh cách xa ruộng lúa mạch, nhíu mày.

Hoa Rơi Lả Lướt đứng xa xa ở đó nhìn bọn họ, Tần Dương vừa mới nói chuyện, nàng lờ mờ nghe được hai câu.

Vô Tình rất ít khi nói chuyện với người khác, cho dù là nàng, cũng ít được nghe giọng nói của đối phương trong game, có thích, cũng chỉ có thể nghe trong mỗi lần trực tiếp. Thế nhân đều hâm mộ nàng là nữ nhân duy nhất bên cạnh Vô Tình, cũng chỉ có nàng tự mình biết, nàng với những người theo đuổi khác chẳng có gì khác nhau.

Thương Hỏa Vô Tình: “Sao con lại tới đây?”

Rõ ràng là mở giọng nói, nhưng đối với nàng lại gửi tin nhắn…

Hoa Rơi Lả Lướt chần chừ trong nháy mắt, chậm rãi đến gần, váy dài màu hạnh đong đưa theo gió, tiên khí phiêu phiêu, máu tóc màu tím đỏ lỏng loẹt kéo dài sau ót, cài ba cây tử tinh, hai bên tai hai cọng tóc mai tự nhiên hạ xuống, trông dịu dàng động lòng người.

Hoa Rơi Lả Lướt: “Sư mẫu đến đây, con đương nhiên muốn tới gặp mặt ~o(∩_∩)o~ "

Nàng đứng ở trước mặt Tiểu Tiên A Tấn, đứng sánh vai với Thương Hỏa, ma chi dực sau lưng hai người hơi hơi rung động, ngoại hình nhất định có thể so với thần tiên quyến lữ.

Hoa Rơi Lả Lướt: “Vị này chính là “Sư mẫu” trong truyền thuyết nha!”



Áo xanh Lori trước mặt nhìn thế nào cũng rất bình thường, ở trước mặt Hoa Rơi Lả Lướt, càng bị vẻ nổi bật tương phản làm cho ảm đạm vô quang.

Thương Hỏa Vô Tình: “Nàng không nhìn thấy con.”

Hoa Rơi Lả Lướt: “...”

Trong game [Thần Ma], tuy rằng các ngươi chơi có thể thấy được trạng thái hôn nhân của người khác, nhưng không thể tra đến thông tin cụ thể của bạn lữ người chơi, bao gồm danh tính, cấp bậc, đây cũng là lần đầu tiên Hoa Rơi Lả Lướt biết thê tử Vô Tình gọi là “Tiểu Tiên A Tấn”, nàng lựa chọn nhìn đối phương, trợn tròn mắt —— Linh Tiên Lv.29?

Nếu là ở thời kì [Linh Tiên], Lv.29 cũng không tính là quá thấp, nhưng khi [Thần Ma] ngưng phát triển ở Lv.100, “Tiên Tôn” Lv.50 đều có thể bị kêu là tiểu hào, Lv.29 cùng người chơi mới cũng chẳng có gì khác nhau!

Hơn nữa, không ngờ người này lại chơi “Linh”...

Từ sau khi game sửa lại, Nhâni tu thần, Hồn tu ma, đều có một con đường riêng, Linh là chủng tộc nữa vời, phần lớn kỹ năng giống như Nhân, dần dần trở nên hơi gà, người chơi sẽ tự mình vì “Linh” mà khai thông đường tu ma, nhưng không ngờ, game đến giữa chừng mới khai phá tính đặc thù của “Linh”, ý tưởng đột phá mở ra một cái “Tu cưng chiều chi đạo.”

Cái gọi là tu cưng chiều, chính là… tu luyện thành sủng vật! (=_=)

Hiện tại “Linh” lên tới lv.30, người chơi ngoại trừ lựa chọn tiếp tục tu tiên, còn có thể đổi sang con đường tu “Tiên cưng chiều”, sủng vật có thể vào cảnh giới Thần, Ma cùng người chơi hợp nhất gọi là thuần dưỡng quan hệ, hệ thống bái sư, kết hôn cũng không có gì khác biệt lắm, đều là một với một.

Khi chuyên ngàng này vừa ra mắt, liền bị đông đảo người chơi, nhất là người chơi nam khinh bỉ, bởi vì làm sủng vật nghe… có hơi giống “chó”, người chơi không muốn lại muốn làm “chó” a, 囧!

Nhưng mà, cách chơi này lại được một phần nhỏ nữ sinh xem trọng, có vài cô gái hưởng thụ niềm vui làm “Tiểu người hầu”, muốn được làm sủng vật được cưng chiều~! Hơn nửa, nguyên mẫu của Linh đa phần đều đáng yêu, ví dụ như thỏ con, hồ ly, tiên nhân chưởng vân vân, tiên cưng chiều có thể biến ảo thành hình người, cũng có thể duy trì nguyên mẫu, công ty game đem những vật dễ thương này thiết kế thật sống động, bắt được tâm ý của đám người chơi nữ.

Trở lại, so sánh với “hệ thống sủng vật”, thao tác của nhân vật thật có đủ trí tệ cùng linh hoạt, nhiều người chơi phỉ nhổ, nhưng đối với nhu cầu chơi tiên cưng chiều chỉ có cao chứ không thấp hơn, hiện giờ, để có được “tiên cưng chiều” của mình cũng chầm chậm biến thành nhân dân tệ để người chơi khoe chút tiền vốn của mình.

Hoa Rơi Lả Lướt tò mò đánh giá áo xanh Lori, chỉ thấy Thương Hỏa Vô Tình gửi thư đến: “Bọn ta có hẹn rồi, hôm nào lại tiếp tục giới thiệu với con.”

Đây lại ngại nàng làm bóng đèn…

Hoa Rơi Lả Lướt: “Cải lương không bằng bạo lực (suy nghĩ không bằng hành động), con là trẻ nhỏ, không chào hỏi thật không lễ phép nha ~”

————————

(ngũ)

Một ngày, Hà Tấn cùng Thương Hỏa ở bên ngoài làn nhiệm vụ chém quái, bị một tên gia hỏa lv cao hơn gϊếŧ chết, đây là lần đầu Hà Tấn bị người chơi khác gϊếŧ trong game, sau khi sống lại cậu liền nhìn, phát hiện mình tự nhưng lại rơi, tiền,!

Cái gọi là tiền, đương nhiên là “tiền vàng” trong game, cái kia đều là do chính bản thân cậu “kiếm”!

Có đôi khi làm nhiệm vụ được thưởng cho, có đôi khi là nhặt phế phẩm bán (phế phẩm chính là sau khi gϊếŧ yêu quái rơi xuống, ví dụ như gϊếŧ khỉ sẽ được một nhúm “lông khỉ”, thứ đồ này cũng chẳng dùng được, chỉ có thể bán cho thương nhân đổi mấy đồng tiền, bởi vì giá rất rẻ nên bị người chơi gọi là “đồ bỏ đi” hoặc “phế phẩm”) ...Cứ như vậy ngày dồn tháng chứa, Hà Tấn rất vất vả mới được hơn trăm kim tệ, nãy vừa chết, vậy mà một chút đã rơi hơn mười, Hà Tấn rỉ máu trong lòng, nhiều kim tệ như vậy, cậu phải nhặt biết bao là lông khỉ và đuôi chuột đồng a! TAT

Hà Tấn hùng hổ bảo Thương Hỏa: “Chúng ta quay lại gϊếŧ!”

Thương Hỏa: “Ân.”

Bản hệ thống ghi chép, tên gia hỏa gϊếŧ chết bọn họ tên gọi là [Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần], nhân loại, lv.31, đã là một tán tiên, cấp bậc so với cậu cao không ít, Hà Tấn tỉnh táo lại sau còn có chút do dự.

Thương Hỏa cũng rất chờ mong: “Chúng ta đi đâu tìm hắn đây? Ta đi ngay bây giờ sao?”

Hà Tấn cố lấy dũng khí: “Tìm kiếm nhân vật cho thấy hiện tại hắn đang ở Tiên Nhân Đảo, chúng ta qua đó thử thời vận.”



Hai tên tiểu hào mới lên lv.20 một đường mò đến Tiên Nhân Đảo, nhưng Hà Tấn không có đạo cụ xác định vị trí cụ thể bằng nhân dân tệ, chỉ có thể mang theo Thương Hỏa hai mắt luống cuống tìm, quái vật ở Tiên Nhân Đảo so với họ cấp bậc cao hơn, vạn nhất đánh tới, chỉ có một con đường chết… Hà Tấn càng ngày càng cảm thấy quyết định của mình thật không thỏa đáng, liều lĩnh chẳng phải người thông minh, cậu nghĩ nghĩ lại nói với Thương Hỏa: “Nơi này quá nguy hiểm, chúng ta không nên đi, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, để lần sau đυ.ng mặt chúng ta tiếp tục quay lại gϊếŧ!”

“A?” Thương Hỏa có chút nhụt chí, nhưng vẫn nghe lời Hà Tấn: “Được rồi…”

Hai người sau khi trở về liều mạng chơi một trận thật tốt, đem toàn bộ tức giận phát tiết lên đám tiểu quái, đêm đó sau khi Hà Tấn đăng xuất đã bình thường trở lại, trong game đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ vốn rất bình thường, bị gϊếŧ tối đa cũng chỉ là một sự sỉ nhục.

Chờ sau khi Hà Tấn đăng xuất, Thương Hỏa đến thương nhân mua đạo cụ xác định vị trí tìm được Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần: “Đến làm một trận tử chiến đi!”

Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần: “...”

Chênh lệch 10 cấp, Thương Hỏa bị gϊếŧ.

Ba mươi giây sau, Thương Hỏa hồi sinh tìm đến Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần: “Đến chiến!”

Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần: “...”



Một tiếng sau, Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần đăng xuất.

Ngày kế, Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần online, đang chém quái, Thương Hỏa xuất hiện: “Cuối cùng ngươi đã tới.”

Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần: “Lại nữa, sao lại là ngươi!”



Vài ngày sau Hà Tấn vào game, kinh hoàng phát hiện, vốn muốn mau mau đuổi theo và vượt qua nhưng Thương Hỏa của mình lại tuột cấp!

Cậu gặng hỏi một lúc lâu, Thương Hỏa mới ấp úng nói thật, hắn “đυ.ng tới” Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần kia, vì muốn báo thù cho Hà Tấn, kết quả lấy trứng chọi đá, bị gϊếŧ hại.

Hà Tấn cả kinh nói: “Ngươi bị hắn gϊếŧ vài lần a? Lại tuột đến hai cấp!”

Thương Hỏa: “Tàm tạm, cũng bảy tám...chín, mười lần đi!”

Hà Tấn vừa im lặng vừa cảm động, tên ngốc vậy mà lại giống như lúc trước đi khỉ chịu chết, cậu cũng không biết nói sao cho phải… nhưng mà không bảo vệ tốt Thương Hỏa, cậu cũng có chút áy náy, vẫn cảm thấy trước đây mình đưa ra câu “Quay lại gϊếŧ”, mới làm cho Thương Hỏa phạm phải chuyện ngu xuẩn.

“Sau này không cần tiếp tục tìm gϊếŧ, ta sẽ nghĩ biện pháp.” Hà Tấn biết bị gϊếŧ sẽ rơi tiền, đem tiền của chính mình chia một nửa cho Thương Hỏa, lại dẫn hắn đi luyện cấp, “Đi, ta mang ngươi đi luyện lại cấp!” Thương Hỏa muốn giúp cậu cùng đánh quái, Hà Tấn đều không cho, “Đừng nhúc nhích, đứng bên cạnh hưởng kinh nghiệm là được!”

Ngày kế, Hà Tấn đem chuyện mình bị gϊếŧ trong game kể cho các bạn học có lv cao, các học sinh biết được liền chung một mối thù: “CMN, tên này ăn gan hùm mật gấu rồi hay sao, chắc chắn là khi dễ chúng ta, bọn tớ phải giúp cậu gϊếŧ cho bằng được!”

Một lúc sau, kênh thế giới thường xuyên xuất hiện tiếng chửi mắng của người nào đó

[Thế giới] [Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần]: “Bánh bao kẹp thịt bay chạy! F*ck, ngươi chọc giận lão tử rồi!”

[Thế giới] [Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần]: “Trứng đông cuốn chả giò! Đừng để lão tử gặp lại ngươi!”

[Thế giới] [Ha Ha Meo Meo Đại Thiên Thần]: “Tê dại nằm thương bánh sủi cảo! Chúng ta ra gặp mặt!”



Chuyện này nói cho chúng ta biết, có ngốc đến đâu, thù vẫn phải trả.