Hà Tấn nhìn thi thể của mình bị biến thành hình dáng động vật vừa dài vừa mảnh, lúc này mới nhớ tới, cậu là “Linh” một khi chết sẽ bị “Đánh về nguyên hình”, mà sở dĩ hai lần toàn nhận 1650 sát thương, là bởi vì tổng số máu của cậu cũng chỉ có nhiêu đó. (=_=)
Đương nhiên, một lúc sau Thương Hỏa Vô Tình lại hồi sinh cho cậu, sử dụng tuyệt kỹ của phu thê giúp cậu hồi đầy máu.
Hà Tấn đứng yên một chỗ, đặc biệt im lặng, xem như là người ta đang trách mình suốt tám năm không online, không có cách nào kết hôn được, dù sao cũng chẳng thể làm gì được, đúng là ngây thơ mà..
Lúc này, phía trên đầu của Thương Hỏa Vô Tình hiện ra bong bóng đối thoại: “Em quên là năm đó em đã cầu hôn ta sao.”
Hà Tấn: “...”
Nói như vậy người có quyền ly hôn chính là Thương Hỏa, không phải mình?
Vậy tại sao hắn lại không ly hôn? Chẳng lẽ người này một mực chờ mình trong game?
Hà Tấn bị chính suy nghĩ của mình làm cho kinh hãi thân đầy mồ hôi lạnh! Cậu và Thương Hỏa Vô Tình ở trong game bất quá chỉ là “Lộ thủy nhân duyên” (đại khái là vì nhiệm vụ thăng cấp nên kết hôn), hai người còn chưa từng gặp mặt nhau, thoát khỏi game thì chính là người lạ, nếu thằng nhãi này thật sự là vì cậu, ở trong game suốt tám năm dài không ly hôn…
Người bình thường chắc chắn sẽ không thấy cảm động, mà sẽ nghĩ là —— ngươi có điên không?
Hoặc là —— con mẹ nó ngươi đang đùa với ta đấy à?
Hà Tấn lắc đầu, vứt bỏ cái ý tưởng không chính chắn kia, nói không chừng người ta không ly hôn là vì muốn hưởng thụ trạng thái “đã kết hôn” mà… cho dù nương tử đã chạy đi mất tám năm (=_=).
Cách đó không xa có hai người đi đường tiến đến, phá vỡ tình thế bế tắc ——
Người đi đường giáp: “A, nơi này có khỉ sao?”
Người đi đường ất: “Sao khỉ lại mất hết rồi?”
…
Tai nghe của Hà Tấn, có thể nghe rõ ràng tiếng nói chuyện của hai người đi đường, đúng vậy, người chơi game này có thể nói chuyện trực tiếp, chỉ cần mở chức năng giọng nói lên thì có thể đối thoại với bất kỳ kẻ nào, còn bắt chước theo toàn bộ âm thanh trên toàn thế giới.
Hà Tấn nghe giọng nói của họ phỏng chừng độ tuổi còn khá nhỏ.
Người đi đường giáp cả kinh: “Chẳng lẽ là ta đi lộn chỗ?”
Người đi đường ất không tin nói: “Làm sao có thể! Lão tử vừa mới bị đám khỉ ở đây đánh chết!”
Hà Tấn trò chuyện riêng cùng Thương Hỏa: “Hiện tại người chơi mới vẫn còn làm nhiệm vụ gϊếŧ khỉ này?”
Thương Hỏa Vô Tình: “Luôn luôn như thế.”
Hà Tấn cảm thấy buồn cười: “Lũ khỉ mới này có chút ngạo mạn a, ngươi chơi mới đều trợn tròn mắt.”
Lời nói vừa thốt ra, Hà Tấn chợt nghe thấy giọng nói một trong hai người đi đường từ xa vọng đến: “Này, người đẹp! Nàng có biết lũ khỉ ở chỗ này đi đâu rồi không?”
Hà Tấn: “...”
Người nọ đi đến trước mặt cậu, sợ cậu không nhìn thấy, còn nhảy vài cái: “Người đẹp, có ở đây không?”
Hà Tấn tỏ vẻ, bàn thân là một tên con trai chuẩn men, lại bị tên nhóc xấu xa gọi “người đẹp” thật không vui chút nào! (=_=).
Người đi đường giáp vẫn không chịu buông tha: “Người đẹp đứng một mình à? Treo máy rồi sao?”
Hà Tấn thoáng sững sờ, cái gì mà một mình, bên cạnh còn có một tên to cao như vậy mà… không phải là người sao?
“Sao nàng lại không chịu nói a?” Người đi đường ất cũng tiến đến.
“Nga!” Người đi đường giáp bừng tĩnh, hai giây sau, đỉnh đầu hắn phát ra một bong bóng đối thoại dài: “Người đẹp nhìn ta nhìn ta nhìn ta !!!”
Nhưng hắn còn chưa kịp phát cái thứ hai, hai tay đột nhiên che ngực, hai đầu gối quỳ xuống đất, bùm một tiếng… biến thành thi thể.
Kèm theo đó là một tiếng kêu chết thảm thiết: “A F*ck ——!”
Người đi đường ất bên cạnh: “Sao ngươi lại chết...A! Ta cũng chết!”
Hà Tấn: “...”
Hà Tấn trợn mắt há mồm nhìn thấy hai thi thể kia biến mất, hỏi Thương Hỏa: “Ngươi gϊếŧ?”
Thương Hỏa không trả lời, lại gửi lời mời cùng “cưỡi thú”.
Hà Tấn không nói gì tiếp, lại gửi riêng một câu: “Vì sao lại gϊếŧ bọn họ?”
Thương Hỏa trong ấn tượng của cậu không phải là một tên thích gϊếŧ chóc, nhưng mà, bọn họ cũng không sợ không trả thù được, sau một thời gian bị gϊếŧ, hệ thống sẽ nêu tên kẻ làm.
Bất chấp chuyện kia, Thương Hỏa mang Hà Tấn rời khỏi núi nhỏ, kênh thế giới liền hiện ra cái tên quen thuộc.
[Thế giới] [Toàn Phong Tiểu Tử]: “Đmm! Vô Tình đang ở phàm giới! Lão tử vừa mới bị hắn gϊếŧ!”
Này chính là người đi đường giáp vừa mới bị gϊếŧ a!
Phía dưới rất nhanh có người giội nước lạnh: “Xàm loz không? Đại Thần làm sao có thể xuống phàm giới!”
[Thế giới] [Tây Phong Giới]: “Thật đó! Ta cũng mới bị gϊếŧ! Đa tạ Đại Thần Vô Tình!”
Đây là người đi đường ất.
Bị gϊếŧ còn cảm ơn? Hà Tấn không hiểu được, tên nhóc này bị gϊếŧ đến lú lẫn rồi sao?
Tiếp theo đó sự việc mở rộng càng làm cho Hà Tấn không hiểu ra sao, chỉ thấy kênh thế giới vì “Thương Hỏa Vô Tình” xuất hiện nháy mắt đã bùng nổ ——
[Thế giới] [Vô Nguyện Kiếp]: “A a a cầu tọa độ! Cầu gặp đại thần! Cầu bị gϊếŧ ! !”
[Thế giới] [Liên Sinh]: “Cầu bị gϊếŧ + giấy căn cước! (☆_☆)”
[Thế giới] [*﹏Ai Thang Baoヽoo]: “Vô Tình xem này, toàn một lũ não tàn! Võng ω võng”
[Thế giới] [o Kiều Kiều o]: “Chồng cᏂị©Ꮒ ta! _
[Thế giới] [Hồng Tinh Vạn Nhất]: “Lầu trên ngu không tả nổi.”
[Thế giới] [Toàn Phong Tiểu Tử]: “Không nhìn thấy, chỉ có thể do vận may, a ha ha ha!”
[Thế giới] [Tây Phong Giới]: “Ta còn bị Ma Tôn Vô Tình chém… Thật xúc động!”
…
Hà Tấn ngây ngốc nhìn hồi lâu, nhịn không được hỏi Thương Hỏa: “Ngươi có thấy kênh thế giới không?”
Thương Hỏa Vô Tình: “Ừ?”
Tiểu Tiên A Tấn: “Những người đó đang nói ngươi?”
Thương Hỏa Vô Tình: “Ừ.”
Hà Tấn: “...”
Hà Tấn lại ghi thêm một câu thoại “hiện tại ngươi rất lợi hại phải không?”, nghĩ nghĩ cảm thấy hỏi người ta câu này có vể hơi ngốc, lại xóa đi.
Thừa dịp cùng Thương Hỏa cưỡi thú, không cần làm thao tác gì, Hà Tấn tìm toàn bộ trang báo của game —— Bảng xếp hạng.
Quả nhiên nhìn thấy góc bên trái phía trên có một điểm nhỏ, nhấn vào đó, trên màn hình lập tức hiện lên [Thần Ma bảng] —— “Thương Hỏa Vô Tình” đại danh rõ ràng là liệt vào vị trí đầu bảng!
① [Thương Hỏa Vô Tình] —— Ma Tộc (Lv.100) —— cảnh giới (Ma Tôn)
② [Thệ Thủy] —— Thần tộc (Lv.100) —— cảnh giới (Thần Tôn)
③ [Cửu Điện Hạ] —— Thần tộc (Lv.99) —— cảnh giới (Thần đế)
④ [Nhàn Vân Chủ] —— Thần tộc (Lv.99) —— cảnh giới (Thần đế)
⑤[Dã Hạc Chủ] —— Thần tộc (Lv.98) —— cảnh giới (Thần đế)
…
Hà Tấn liền so sánh lại “Thương Hỏa Vô Tình” cùng mình cưỡi thú và “Thương Hỏa Vô Tình” tên có giống nhau hay không… nhưng nét nào giống nét nấy, không có sai sót gì.
Thương Hỏa rất lợi hại, điểm này đã thấy được từ thú cưỡi của hắn, chim của hắn, y phục của hắn, nhưng Hà Tấn lại không nghĩ tới, Thương Hỏa lại lợi hại đến thế… Toàn là trang bị hạng nhất!
————————
(tam)
Mười giờ tối, Hà Tấn vừa vào game, Thương Hỏa đã gửi rất nhiều tin tới.
Thương Hỏa: “Tại sao bây giờ ngươi mới onl?”
Tiểu Tiên A Tấn: “Ba mẹ ở nhà, không dám chơi a.”
Từ ngày được người này giúp đánh khỉ ở núi nhỏ, Thương Hỏa đã trở thành người hầu của Hà Tấn, mỗi ngày đều đợi cậu online cùng nhau chơi đùa.
Tiểu Tiên A Tấn: “Hiện tại ta đang lén lút, nói với cha mẹ là tra tư liệu, lập tức được cho chơi ngay.”
Thương Hỏa: “Vậy nhanh đi, chúng ta đi gϊếŧ chuột đồng!”
Gϊếŧ chuột đồng là nhiệm vụ cấp 12, Hà Tấn lại một lần nữa đến nơi này, Hà Tấn nhìn nhìn cấp của Thương Hỏa, đã sắp lên cấp 10, từ phàm nhân thành linh nhân… nhanh thật!
Nhưng mà lúc dẫn hắn đi gϊếŧ chuột đồng, Hà Tấn cảm thấy vẫn tốn sức.
Tiểu Tiên A Tấn: “Làm nhiệm vụ của ngươi trước đi, đợi ngươi bằng cấp ta, hai ta cùng đi gϊếŧ.”
Thương Hỏa: “Không cần, thời gian ta được chơi nhiều hơn người, sẽ sớm bằng cấp ngươi thôi, làm của ngươi trước đi.”
Tiểu Tiên A Tấn: “Được rồi, có chết cũng không được trách ta.”
Thương Hỏa: “Chết thì chết, chẳng qua là trở lại một lần nữa thôi ^^”
Hà Tán thầm nói, tính cách không sợ chết của ngươi, mới bị đám khỉ đó ngược lâu như vậy… ngu ngốc!
Hai người lập tổ đội đi đến ruộng lúa mạch, Hà Tấn ở ruộng lúa mạch vào cửa “Địa Tiên” nhận nhiệm vụ, gϊếŧ hết chuột đồng mới có thể học kỹ năng “làm ruộng”, sau đó mới có thể tự làm bánh nếp ăn, Hà Tấn vẫn luôn nghĩ về chuyện này.
Chỗ ruộng lúa mạch có không ít chuột đồng to mập, hai người tìm thấy một con liền bắt đầu vây đánh, cấp của Thương Hỏa thấp, đánh hay không đánh cũng chẳng có gì khác biệt, bất quá so với bản thân đơn thân độc mã đánh vẫn tốt hơn một chút.
Đang gϊếŧ, đột nhiên cửa phòng Hà Tấn vang lên… “Hà Tấn, vẫn còn đang tìm tư liệu sao?”
“Vâng, lập tức xong ngay…” Hà Tấn sợ đến mức ẩn màn hình game, mở ra tư liệu học tập trên mạng đã tra trước đó.
Người phụ nữ mở cửa bước vào nhìn cậu, nói một câu “Đừng làm quá muộn.” đã đi.
Hà Tấn lại chờ thêm một chút, mới dám mở game lên, chỉ thấy màn hình trở thành một màu đen trắng sau khi tử vong.
Thi thể Thương Hỏa nằm bên cạnh mình, cũng không chạy đi hồi sinh, khung chat bạn tốt không ngừng chớp nháy, Hà Tấn mở lên.
Thương Hỏa: “A Tấn, sao ngươi lại không cử động?”
Thương Hỏa: “Chết rồi sao…”
Thương Hỏa: “Vãi, ngươi chết sao lại biến thành thế này, ngươi là cái gì a, yêu quái sao?”
Hà Tấn: “...”
Tác giả bày tỏ suy nghĩ của mình: ※ Kiến thức nhỏ trong trò chơi Thần Ma ※ (nhất)
[Thần Ma] đời trước chính là [Linh Tiên]
[Phàm nhân] Người (Lv từ 0->9) Linh Nhân (10->19) Bán tiên (20->29) Tán tiên (30->39) Kim Tiên (40->49) Tiên Tôn (50)
[Linh] linh-> bán yêu -> linh tiên -> tán tiên -> kim tiên -> tiên tôn (cấp giống như phàm nhân)
————
Phàm nhân cùng linh tiên ở 30 cấp đầu, danh hiệu giống nhau, khác nhau ở phần tu tập pháp thuật!