Lúc này trong gian phòng của Lăng Huyền Thiên, La Khinh Sương đã bỏ mạng che mặt đi. Để lộ ra một gương mặt vô cùng xinh đẹp. Từ cái cằm đầy đặn, đến cái miệng anh đào hồng hồng nhỏ nhắn. Kết hợp với cái mũi cao thẳng cùng cặp mắt phượng của nàng. Tạo nên từng điểm nhấn khiến cho bất kỳ nam tử nào cũng đều nguyện quỳ gục dưới chân nàng.
Chỉ đáng tiếc, tên nam nhân trước mặt nàng lại không có chút phản ứng gì. Vẫn là bình thản nhâm nhi từng ngụm trà, tựa như trà so với nàng đều hấp dẫn hơn vậy.
La Khinh Sương thấy Lăng Huyền Thiên phản ứng như vậy cũng không quá ngạc nhiên. Dù sao thì theo nàng thấy tên này hẳn là một tên đầu gỗ không hơn không kém. Bất quá vì muốn đột phá nàng cũng đành cùng hắn song tu a.
Nghĩ vậy nàng liền từ từ cởi bỏ y phục bên ngoài của mình, chỉ để lại một chiếc yếm hồng nhỏ nhắn, chỉ che đi được một nửa cặp tuyết lê của nàng. Đang lúc nàng định cởi nốt chiếc yếm còn lại trên mình thì chỉ nghe một thanh âm vang lên.
“Ngươi làm gì nha?” nhìn lại chỉ thấy Lăng Huyền Thiên vẻ mặt kỳ quái nhìn nàng. Hắn thật không hiểu nha đầu này đang làm gì a. Cởi khăn che mặt thì thôi đi, hẳn là không muốn giấu diếm gương mặt thật của mình nữa. Bây giờ lại còn muốn cởi hết ra a. Chẳng lẻ không nhìn thấy hắn đang ngồi đây.
“Ngươi … ngươi không phải muốn cùng ta song tu sao?” La Khinh Sương nghe hắn hỏi liền tức giận nói. Chỉ là nàng khuôn mặt đã đỏ ửng lên, dù sao nàng cũng chỉ là một nữ tử. Tuy có tu vi cao nhưng vẫn chưa từng gần gũi nam nhân, huống chi là tự mình cởi ra cho ngươi ta xem.
Vậy mà tên này không những không thưởng thức, còn muốn làm khó nàng. Nàng làm sao có thể chịu được.
~ Phụt ~ nguyên bản Lăng Huyền Thiên đang uống trà hắn cũng là bị phun ra. Nha đầu này thật so với Tô Ngọc Linh còn ngốc hơn a.
“Tiểu nha đầu, ngươi là bị ngốc a? Song tu chỉ là cùng ngươi đả tọa, truyền đạo cho ngươi thôi. Chỉ là ta bây giờ đang tu là hắc ám chi đạo, nếu cùng ngươi song tu ngươi cũng sẽ tu hắc ám chi đạo. Ngộ ra pháp tắc cũng là hắc ám pháp tắc a” Lăng Huyền Thiên nhẹ lắc đầu nói.
Uổng cho trước đây nha đầu này thông minh bao nhiêu, phân nửa sự việc liên quan đến hắn đều đoán ra phần nào. Bây giờ tốt a. Lăng Huyền Thiên thậm chí tự hỏi, chẳng lẽ nữ tử luôn muốn như vậy a?
Hắn trước giờ đều truy cầu đại đạo tất nhiên không biết tâm ý của nữ tử rồi. Có lẽ Lăng Huyền Thiên không biết, nếu là trước đây hắn sẽ không có quá nhiều phản ứng như vậy. Chỉ là giờ hắn chủ tu hắc ám chi đạo, hơn nữa còn đang hòa nhập với đạo thể nên rất nhiều cảm xúc đều đang tìm lại.
— QUẢNG CÁO —
Hắc ám tuy là đen tối, mờ ảo giỏi về che giấu cùng thôn phệ. Nhưng người tu hắc ám chi đạo lại luôn là người dễ bộc lộ cảm xúc của bản thân nhất. Chính vì thế mà hắc ám có thể hủy diệt một giới, nhưng cũng có người vì cả thế giới mà tán đi đạo pháp của mình.
“Ngươi … sao không nói sớm a” La Khinh Sương cũng là xấu hổ cùng tức giận nói. Nàng cũng nhanh chóng mặc lại quần áo của mình. Nhưng nàng lại không che mặt nữa. Vốn nàng định lập tức rời đi, nhưng nghĩ lại vẫn muốn mong chóng kích hoạt vô cấu bảo thể của mình nên đánh ngồi lại.
Cũng không thể trách nàng không thông minh a, dù sao trước giờ tại phàm giới song tu đều là trở thành đạo lữ của nhau. Ai có thể ngờ song tu cũng không cần làm chuyện kia nha.
“Tốt, ta cũng nói trước với ngươi. Bây giờ ta đạo pháp là hắc ám. Ngươi nếu từ ta ngộ đạo cũng sẽ là hắc ám, ngươi có là muốn nhập hắc ám hay là đợi tìm kiếm thiên tài địa bảo rồi lại tính sau?” Lăng Huyền Thiên nhìn thẳng nàng nói. Dù sao hắn cũng không thích ép buộc người khác. Vẫn nên do nàng tự quyết định.
“Hắc ám là ma đạo sao?” La Khinh Sương nhẹ mở miệng, nàng cũng không thực sự nhập ma a. Ma đạo trong truyền thuyết gϊếŧ người như ngóe, thậm chí ăn tươi nuốt sống người khác là chuyện bình thường.
“Không phải. Ma đạo sở dĩ gọi là ma, cũng không phải vì bọn họ tu hắc ám chi đạo. Mà là vì bọn họ ghét cái gọi là thần linh nên mới tự xưng mình là mà. Bọn họ không muốn giả nhân giả nghĩa cũng tự xưng mình là ma, bọn họ muốn đơn thuần gϊếŧ chóc cũng tự xưng mình là ma. Bọn họ muốn cứu rỗi chúng sinh cũng tự xưng mình là ma” Lăng Huyền Thiên nhìn nàng chỗ hiểu chỗ không.
Dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Hiểu đơn giản như vầy hắc ám chi đạo thành đạo cũng giống như tất cả các đạo khác. Còn việc ngươi là ma hay thần thật sự có quan trọng sao? Ma đạo có người vì thương sinh mà hy sinh ngàn vạn năm khổ tu. Cũng có thần linh vì muốn thành đạo mà tế luyện một giới sinh linh. Tất cả đều là theo bản tâm của ngươi a”.
Lăng Huyền Thiên nói đến đây cũng không tiếp tục nói tiếp, dù sao thì La Khinh Sương tầm mắt còn quá nhỏ há có thể hiểu hết những gì hắn nói.
“A” La Khinh Sương cái hiểu cái không gật đầu. Tiếp đó nàng nhìn Lăng Huyền Thiên một chút, lại nhìn vệt mi văn tại mi tâm hắn nói: “Vậy ngươi là ma hay thần?”
“Ta? Ta chính là ta a” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói. Hắn có vĩnh hằng chi tâm hoàn toàn có thể nhất niệm thành ma nhất niệm thành phật. Đáng tiếc cuối cũng cùng không đánh lại hắc ám chi chủ a, rốt cuộc hắc ám chi chủ lại là tồn tại cỡ nào a.
“Nếu ta song tu với ngươi có phải ta cũng có một vệt mi văn như vầy sao?” La Khinh Sương đưa tay chạm nhẹ mi văn tại mi tâm của hắn nói. Không hiểu sao nàng thấy cái mi văn này rất hợp với nàng a. Nữ nhân dù sao cũng thích mình đẹp nha. — QUẢNG CÁO —
Nghe nàng nói vậy Lăng Huyền Thiên cười khổ nói: “Mi văn này chính là dấu hiệu của hắc ám chi đạo. Một khi thành đạo nó sẽ biến mất. Tất nhiên mỗi người mi văn đều khác nhau, còn ngươi a, nếu có mi văn hẳn là rất rất lâu mới biến mất”.
“Tốt a, vậy ta đồng ý cùng ngươi song tu a” La Khinh Sương cũng không tiếp tục hỏi nữa. Mà nhẹ gật đầu. Chỉ là nghĩ đến song tu hai từ này, cùng cảnh tượng vừa rồi của mình. Nàng lại nhẹ đỏ mặt, có chút xấu hổ.
“Được! Hẳn là bây giờ bắt đầu, giúp ngươi đột phá. Sau đó ta còn có chuyện giao cho ngươi làm” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói. Dù sao hắn cũng không phải nhàn rỗi mà giúp nàng, hắn là muốn để nàng giúp hắn thực hiện kế hoạch sau này. Tất nhiên nếu bây giờ nàng không đồng ý hắn cũng không ép buộc.
“Tốt” La Khinh Sương gật đầu đáp ứng, dù sao từ lúc quyết định đến Thiên châu nàng đã xem như mình là người của Lăng Huyền Thiên rồi. Làm việc cho hắn cũng là chuyện thường tình.
Nói xong hai người cũng không chần chờ nhẹ xếp bằng, tay đối chưởng. Nếu có người khác ở đây chắc chắn sẽ chấn kinh không thôi. Bởi vì từ mi văn tại mi tâm của Lăng Huyền Thiên có vô số hư ảnh hắc long gào thét điên cuồng hướng đến mi tâm của La Khinh Sương.
Hơn nữa hai người bọn họ trên người xuất hiện từng luồng khói màu đen bốc ra, trông vô cùng quỷ dị.
Theo từng hư ảnh hắc long tiến vào mi tâm của La Khinh Sương, thì tại mi tâm của nàng cũng có từng vệt màu đen như ẩn như hiện hiện lên. Sau đó hình thành một đóa hoa liên màu đen hư hư thực thực tại mi tâm của nàng.
Tức thì khí tức của nàng cũng điên cuồng tăng lên từ cao giai thánh tôn cảnh tiến đến đê giai thánh hoàng cảnh, thậm chí còn không ngừng tăng lên. Mãi cho đến cao giai thánh hoàng cảnh mới triệt để dừng lại. Cùng lúc đó đóa hắc liên hoa tại mi tâm của nàng cũng hoàn toàn ngưng tụ. Khí chất trên người nàng cũng triệt để biến đổi, tuy vẫn diễm lệ như cũ nhưng lại mang theo từng tia tà khí.
Nếu tiên nữ khiến người ta không dám có ý nghĩ đen tối là bởi vì khí chất băng thanh ngọc khiết. Còn La Khinh Sương bây giờ khiến người ta cảm thấy vô cùng quỷ dị, dù nàng không có chút động tác nào nhưng người khác giờ khắc này nhìn vào nàng đều sẽ cảm thấy nàng như một nữ hoàng không thể khinh nhờn, nếu không hẳn là vạn kiếp bất phục.
“Đa ta, thiếu gia” sau khi cảm nhận một chút khí tức cùng ngắm nhìn vệt hắc liên tại mi tâm của mình. La Khinh Sương tựa hồ vô cùng sung sướиɠ, nhẹ kề vào tai Lăng Huyền Thiên nói.
Nói xong nàng trực tiếp xông ra bên ngoài. Bởi vì nàng biết bây giờ bên ngoài đang chờ đợi nàng chính là thiên kiếp. Nếu như nàng không thể vượt quả nổi, thì tu vi của nàng cũng không còn. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên nàng trực tiếp độ kiếp nên có chút lo lắng. — QUẢNG CÁO —
Lăng Huyền Thiên cũng chỉ nhẹ lắc đầu không nói gì, cũng đứng dậy theo sau xem nàng độ kiếp. Bởi vì nàng đã có một tia đạo pháp của hắn, bây giờ còn kích hoạt bảo thể ngộ ra hắc ám pháp tắc. Dù chỉ là một chút da lông, nhưng không thành thần không thể ngộ pháp tắc. Đây chính là thiên đạo quy củ, không phải ai cũng có thể phá bỏ. Vì vậy, thiên kiếp của nàng sẽ không đơn giản.
~ ầm ầm ầm ầm ~
Trên bầu trời bây giờ toàn bộ thiên địa tựa như rung động, tạo thành một vòng xoáy vô cùng to lớn tại trên bầu trời của Trịnh gia.
“Chuyện gì xảy ra? Có người độ thánh kiếp sao?”
“Thánh kiếp? ngươi đã thấy thánh kiếp nào lớn như vậy sao?”
“Chẳng lẽ là thần kiếp? Không thể nào à?”
…
Không chỉ Trịnh gia, mà toàn bộ phía Bắc Thiên châu đều rung động, bởi vì bọn họ có thể thấy một con mắt đỏ ngầu xuất hiện trên bầu trời. Trong con mắt đó có từng tia lôi điện chớp giật vô cùng khủng bố.
Đối diện với con mắt đó cho dù là thần linh có lẽ cũng không dám nhìn thẳng.
Ở xa xa mọi người đều cảm thấy sợ hãi. Huống hồ lúc này La Khinh Sương đang đứng dưới vị trí trung tâm mà con mắt đó nhìn xuống. Nàng thân thể đều nhẹ run rẩy, rất muốn trực tiếp từ bỏ tu vi của mình. Trốn qua một kiếp.