Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 330. Kiếp sau tiếp tục làm huynh đệ!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không có bóng chưởng môn, chỉ bằng việc ký kết khế ước bình thường, Quân Thường Tiếu trở thành chủ nhân của Băng Tinh Sư Thú.

Thật ra mà nói.

Đổi lại là cường giả khác, rất khó hàng phục con hung thú băng hệ này.

Phải biết, hung thú cũng có xương cốt cứng rắn, trừ phi dựa vào thủ đoạn đặc thù hoặc có linh hồn lực mạnh mẽ, bằng không rất khó để nó hàng phục nhân loại.

Quân Thường Tiếu chỉ có tu vi Võ Tông nhị phẩm, linh hồn lực tất nhiên không có quá cao.

Sở dĩ hắn có thể hàng phục Băng Tinh Sư Thú, đơn giản là vì áp chế nó triệt để.

Áp chế như thế nào?

Không phải cậy thực lực mạnh ngược nó một trận sống dở chết dở.

Thay vào đó là, lấy thuộc tính hỏa hệ áp chế hoàn toàn băng hệ.

Thuộc tính tương khắc, kết quả bị phản khắc.

Băng Tinh Sư Thú bị khắc chế đến tâm phục khẩu phục, bị ngược không cách nào phản kháng!

Khi Quân Thường Tiếu nói ra việc ký kết khế ước, nó không chút do dự đồng ý, đơn giản vì tên nhân loại này đáng giá để nó hàng phục.

Nói cách khác.

Việc hàng phục hung thú, không cách nào cậy mạnh.

Đầu tiên ngươi phải khiến nó phục, lấy thuộc tính tương khắc áp chế cũng là một loại phục, dùng tương đồng thuộc tính chiến thắng cũng là một loại phục.

Rất nhiều cường giả võ tu khác nhau, phần lớn khế ước thú của bọn hắn đều có thuộc tính tương đồng với bản thân, bởi vì chỉ dựa vào việc đánh bại, không cách nào hàng phục hung thú.

"Grào!"

Sau khi ký kết khế ước thú, Băng Tinh Sư Thú phát ra tiếng gào suy yếu.

Tuy nó đã trở thành khế ước thú, thế nhưng trước đó thân thể bị ngọn lửa thiêu đốt, thương thế vẫn chưa lành.

"Há cái miệng ra."

Quân Thường Tiếu nói.

Băng Tinh Sư Thú há ra miệng rộng.

Quân Thường Tiếu nhét một viên Liệu Thương đan trung phẩm vào trong.

Hệ thống bất lực nói:

"Đây là đan dược cho người ăn, ngươi cho hung thú ăn thì..."

"Xoát!"

Băng Tinh Sư Thú bỗng đứng thẳng người lên, vốn là thân thể gầy đi một vòng, dưới sự tác động của thuộc tính băng hệ dần dần khuếch đại.

Hệ thống đổi giọng nói:

"Cũng không phải là không được."

"Xoát!"

Dưới sự điều trị của Liệu Thương Đan, Băng Tinh Sư Thú khôi phục lại nét oai hùng vốn có, nhảy ra khu vực mà trước giờ nó chưa từng rời đi.

Quân Thường Tiếu biểu lộ ra ý cười đầy mặt ngồi ở phía trên, nguyên nhân là không những hàng phục một con hung thú Băng hệ, mà còn tìm thấy mấy ngàn cân Hàn Thiết ở sâu bên trong!

Giờ phút này, Chú Tạo Các đã vận hành, đang nỗ lực luyện chế Hàn Mang Kiếm trung phẩm.

"Tiểu Băng Băng."

Quân Thường Tiếu cưỡi trên người nó, xoa xoa đầu, cười nói:

"Từ hôm nay trở đi, đây chính là tên của ngươi."

"Grào!"

Băng Tinh Sư Thú gào thét một tiếng thật dài.

Hệ thống lại bất lực nói:

"Năng lực đặt tên cho hung thú của chưởng môn, tuyệt đối là số âm."

"Hướng đó."

Quân Thường Tiếu đưa tay chỉ một cái phương hướng, hùng hồn nói:

"Xuất phát!"

"Grào!"

Băng Tinh Sư Thú lần nữa ngửa đầu rống to, sau đó bốn cái chân băng cất bước, phóng đi hướng về phía trước.

Những nơi đi qua, mặt đất đều còn để lại từng mảnh từng mảnh sương lạnh.

Quân chưởng môn có một con Hỏa Long, một con Tử Điện Ấu Hổ, bây giờ lại có thêm một con Băng Tinh Sư Thú, cảm xúc của hắn vui sướиɠ đến mức thiếu chút nữa ngân nga ca hát.

Trong ba ngày Quân Thường Tiếu ký kết khế ước.

Một cái tổ đội gồm hai mươi người đã tới khu vực thứ bảy, giờ phút này đang chiến đấu ác liệt với hai con hung thú trung lục phẩm có hình thể như trâu.

Từ cục diện có thể thấy, song phương có thực lực bất phân thắng bại.

Thế nhưng.

Đây là Vạn Thú sơn mạch, biết đâu còn có hung thú khác bị kinh động chạy đến.

mọi người mãi vẫn không giải quyết được tên to xác này, càng đánh càng vội, càng đánh càng xúc động.

"Thiên Băng Địa Liệt!"

Một tên trẻ tuổi có vóc dáng khôi ngô, tung ra lực lượng mạnh mẽ, tấn công một con hung thú đang xông tới.

Vù vù!

Nắm đấm ngưng tụ linh lực tăng lên kịch liệt!

Uỳnh!

Một cái trọng quyền hung hăng đánh vào đầu con hung thú có thể hình như trâu, trực tiếp đánh nó bay ra ngoài.

"Nghĩa ca thật lợi hại!"

Hơn mười tên võ giả nhất thời dâng lên sự sùng bái trong ánh mắt.

"Grào!"

Ngay lúc này, con hung thú còn lại như phát điên, hai cái sừng trâu lập lòe ánh sáng, sau đó bạo phát xông tới.

"Mọi người, mau tránh ra!"

Tên trẻ tuổi gọi là Nghĩa ca quát to.

Mọi người phản ứng rất nhanh.

Trước lúc con thú thể hình như trâu đâm tới đã sớm tránh đi.

Nhưng mọi người nhìn thấy tên to xác kia nổi điên lên, trong lòng nhất thời có một cảm giác bất lực.

Những võ giả này có thực lực không tính quá mạnh, đơn giản ỷ vào ưu thế nhiều người, không ai có dũng khí đơn độc đối mặt với một con hung thú trung lục phẩm đang phát điên.

"Bạch bạch!"

Tên thiếu niên gọi là Nghĩa ca nhanh chân vọt tới, nắm đấm phải lần nữa phát ra lực lượng bạo tạc, từng một bên lưng đánh tới.

"Uỳnh!"

Con Ngưu Thú to xác thứ hai bị đánh bay ra ngoài.

Bởi vì quyền lực rất mạnh, hai tên to xác nằm liệt trên mặt đất, trong lúc nhất thời khó có thể đứng lên.

"Quá lợi hại!"

"Nghĩa ca uy vũ!"

Hơn mười tên thành viên cùng lúc hoan hô.

Chung Nghĩa thu hồi nắm đấm, bày ra nét mặt nghiêm túc nói:

"Nơi đây không nên ở lâu, mau chóng rút về khu vực thứ sáu!"

"Ngao ố...!"

Lời vừa dứt, sâu trong rừng cây vang lên tiếng sói tru, trong phút chốc mấy chục con Tật Phong Lang lao tới.

"Rắc rối to rồi."

Chung Nghĩa cau mày nói.

Những con Tật Phong Lang phần lớn có cấp độ trung nhất phẩm, mặc dù chúng nó mang đến không bao nhiêu uy hϊếp, nhưng hắn và đồng bạn rất khó cắt đuôi!

"Nghĩa ca, chúng ta nên làm gì đây!"

Một tên thiếu niên hoảng sợ nói.

"Xoát!"

Chung Nghĩa vén lên hai ống tay áo, đứng ở trước mặt mọi người, ánh mắt sắc bén nói:

"Ta ngăn chặn chúng nó, các ngươi chạy được bao xa thì chạy!"

"Thế nhưng, Nghĩa ca ngươi..."

"Đi mau!"

Mọi người siết chặt nắm đấm, chỉ có thể lùi về phía sau.

Lúc này, bọn hắn chỉ còn cách gửi gắm hy vọng ở trên người Dương Nghĩa, một khi người này ngăn cản không được, bản thân khẳng định phải làm miếng thịt trong miệng sói!

"Ngao ồ!"

Vài con Tật Phong Lang xông tới, tốc độ có thể nói là nhanh như một cơn gió.

"Chết đi!"

Chung Nghĩa quát lạnh một tiếng, hai nắm đấm tràn đầy linh lực tung ra, trực tiếp đánh bay hai con Tật Phong Lang ngã liệt trên mặt đất, sau đó trở thành hai cái xác.

Đứng thấy người này trẻ tuổi mà khinh thường, thực lực của hắn vô cùng hung hãn!

"Ngao ồ!"

Ngay lúc này, ba con Tật Phong Lang khác nhào tới.

Chung Nghĩa đối mặt với loại tình cảnh này, gặp nguy nhưng không loạn, trước tiên gϊếŧ chết hai con, sau đó trong quá trình né tránh vuốt sói vồ tới.

Sau vài lần thì bầy Tật Phong Lang ý thức tên nhân loại này rất mạnh, lúc này lập tức thay đổi chiến lược, phân ra hơn ba mươi tên đồng bạn đuổi theo võ giả chạy trốn.

"Xoát!"

Chung Nghĩa nhìn thấy một màn này, lập tức thi triển thân pháp, đánh bay bầy sói có ý định đi vòng qua.

Nhưng mà, sức lực của một người chung quy có hạn, trong lúc hắn vật vã, có hơn mười con Tật Phong Lang đã vòng qua.

Chỉ trong vài hơi thở, chúng nó lấy tốc độ cực nhanh đã có thể đuổi kịp!

"Ngao ồ!"

Một con Tật Phong Lang đuổi theo gần nhất, hung hăng bổ nhào về hướng của tên võ giả chạy trốn phía trước.

"Không!!!"

"Phịch!"

Tên võ giả kia chỉ có tu vi Võ Đồ cửu phẩm, cả người bị một con Tật Phong Lang quật ngã xuống đất, sau đó cái cổ bị con thú cắn nát, máu tươi chảy ra ròng ròng.

"Á!!"

Tiếng kêu thảm thiết vang khắp núi rừng.

"A Thủy!"

Chung Nghĩa điên cuồng xông qua, một quyền trực tiếp đánh con Tật Phong Lang đang cắn xé bay ra ngoài.

"Nghĩa… Nghĩa ca..."

Tên võ giả gọi là A Thủy nằm trên mặt đất, máu tươi như tuôn trào như suối, hai mắt hắn dần dần giãn ra, trong hơi thở cuối cùng mở miệng cười nói:

"Kiếp sau tiếp tục làm huynh đệ..."

Nói xong, hắn tắt thở chết đi.

"A…a!"

Chung Nghĩa nhìn thấy huynh đệ chết ở ngay trước mắt, đau khổ ngửa đầu lên trời rống to, hai mắt hắn nhất thời trở nên đỏ bừng.

Chỉ đáng tiếc.

Lực chiến đấu không phải dựa vào gào thét, là có thể bùng nổ.

Tật Phong Lang xông tới từ phương hướng khác, hoàn toàn không để ý tới hắn, đuổi theo hơn mười tên võ giả hoảng sợ chạy trốn.

"Phốc!"

Một tên võ giả bị móng vuốt sắc bén rạch nát sau lưng, trực tiếp ngã xuống đất.

Ngay sau đó, hai con Tật Phong Lang nhào tới, hung hăng cắn xé thân thể.

Một màn đáng sợ như thế xảy ra liên tiếp.

Từng tên từng tên võ giả bị Tật Phong Lang quật ngã, sau đó thân thể bị chúng nó cắn xé đến chết, kết quả trở thành thức ăn trong miệng hung thú.

Bất quá.

Trước khi chết, bọn họ không có sợ hãi, ngược lại dùng hết khả năng rống to:

"Nghĩa ca, kiếp sau tiếp tục làm huynh đệ!"