Chương 328. Tới lui tự nhiên ở khu vực chưa thăm dò!

Khu vực chưa thăm dò này không lớn, giống như một cái sơn cốc nhỏ, bên trong có mười mấy con báo thú, thực lực trung nhị tam phẩm.

Khi Quân Thường Tiếu vừa bước vào, liền bị bọn chúng bao vây, từng con nghiến răng há miệng gầm gừ.

Mặc dù không phải là hung thú Phong hệ, nhưng quý giá ở chỗ cấp bậc cao.

Vì thế Quân Thường Tiếu sử dụng Hàn Phong Kiếm sơ phẩm, trong thời gian ngắn nhất tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, và thu được hai hơn hai mươi viên tinh hạch.

Lông da, xương cốt cũng lấy đi.

Cả bầy thú đáng thương, vốn cho rằng bao vây một con người kết quả lại bị một con người bao vây.

Bên trong khu vực chưa thăm dò không rộng.

Quân Thường Tiếu lượn một vòng, thu hoạch dược liệu và khoáng thạch rồi trở về.

Võ giả bên ngoài không hiểu rõ tình hình, nhìn hắn bình yên vô sự đi ra, trên mặt lập tức xuất hiện biểu cảm khó mà tin được.

“Lão đại.”

Tên mập kinh sợ nói:

“Chính là tên kia!”

Tần ca lông mày chau chặt lại, tinh thần lại bị chấn động lần nữa.

Khu vực chưa thăm dò của Vạn Thú sơn mạch, cho dù Võ Tông tứ ngũ phẩm cũng không dám tùy tiện đi vào, hắn không chỉ đi vào mà còn bình an vô sự đi ra, chuyện này thật sự như gặp ma giữa ban ngày!

Quân Thường Tiếu không để ý đến đám võ giả đang nhìn mình, lấy ra bản đồ, ngắm định một khu vực chưa thăm dò khác, men theo tuyến đường cất bước.

Hắn vừa mới đi không xa, có tiểu đội lấy hết dũng khí đi vào khu vực lượn lờ khói mù, nhìn thấy xác hung thú đầy đất, biểu cảm trên mặt lập tức cứng đờ.

“Đây là đàn Hạt Báo Thú.”

“Thực lực của mỗi con đều là trung nhị tam phẩm.”

“Trời ạ, không đến một phút, một mình hắn tiêu diệt toàn bộ!”

Tinh thần đám người bị chấn động vô cùng.

Tên thiếu niên trông có vẻ như mười tám mười chín tuổi, rốt cuộc là thần thánh phương nào!

Mặc dù không biết Quân Thường Tiếu là ai, nhưng có một điểm có thể khẳng định, đây tuyệt đối là cao thủ!

Có hắn dẫn đường ở phía trước, bản thân khẳng định có thể bước vào khu vực sâu hơn!

Cứ như vậy, rất nhiều võ giả ào ào đuổi theo, đi sát sau mông Quân Thường Tiếu, số người vậy mà lên đến hơn mấy chục tên.

Tần ca và đoàn đội của hắn cũng theo sau.

Rất nhanh.

Mọi người dừng lại.

Bởi vì Quân Thường Tiếu đã đi vào khu vực chưa thăm dò thứ hai.

“Lại đi vào rồi!”

“Đúng là tài cao thì gan cũng lớn!”

“Thật muốn đi theo để xem thử!”

Các võ giả mặc dù đang bàn tán nhưng không có ai dám đi vào trong, bởi vì bản thân tự biết không có bản lĩnh đó.

Không lâu sau.

Lại có tiếng hung thú gầm thét.

“Từ âm thanh trầm đặc này có lẽ là một con gấu thân hình to lớn!”

“Lẽ nào là Bối Sơn Hùng!”

“Cho dù không phải là Bối Sơn Hùng, thực lực khẳng định cũng so với nó chỉ có hơn chứ không kém!”

Trong lúc mọi người bàn tán, Quân Thường Tiếu từ khu vực chưa thăm dò đi ra, lại một chút chuyện cũng không có.

“Chuyện này...”

Các đại tổ đội đều trợn tròn mắt.

Hoàn hồn trở lại, ào ào đi vào khu vực chưa thăm dò, chỉ nhìn thấy trên đất đầy vết máu, không nhìn thấy xác.

Chất lượng thịt gấu cực tốt, hơn nữa số lượng cũng đủ, cho nên Quân Thường Tiếu cắt thành tám khối mang đi.

Cho đến khi màn đêm sắp buông xuống, Quân Thường Tiếu đã đi dược năm cái khu vực chưa thăm dò, chém gϊếŧ rất nhiều hung thú cao cấp, thu được không ít tài nguyên.

Đặc biệt, khu vực chưa thăm dò cuối cùng, gặp được một con hung thú Phong hệ, mặc dù cấp bậc tinh hạch không hợp, nhưng mang lại niềm tin cho hắn.

Tiếp tục tìm, nhất định có thể tìm được!

Các đại tổ đội đi theo phía sau, bởi vì có cao thủ dẫn đường, an toàn đi vào khu vực bản thân muốn đi, số người dần dần giảm đi không ít.

Bọn người Tần ca vẫn còn đó, dù sao cũng muốn đi vào khu vực thứ sáu sâu hơn.

Quân Thường Tiếu không để ý đám người chiếm tiện nghi này.

Ngày thứ hai vừa sáng sớm đã tiếp tục khởi hành đi về hướng khu vực sâu hơn, đi vào khu vực thứ năm.

Trong khu vực này, trên bản đồ ký hiệu rất nhiều địa điểm nguy hiểm, hắn chọn đi vào nơi gần nhất.

“Gầm!”

“Gầm!”

Hai con Thư Hùng Sư trung thất phẩm lao đến.

Đây là địa bàn của chúng, đương nhiên không thể tha thứ cho loài người tiến vào.

“Tìm cái chết!”

Quân Thường Tiếu bước ra, hai nắm đấm ngưng tụ lực lượng mạnh mẽ, trực tiếp đánh chết hai con sư tử.

Quy tắc cũ.

Lột da thịt đào tinh hạch một đường quen thuộc.

“Hửm?”

Sau khi bận rộn xong, Quân Thường Tiếu phát hiện ở nơi sâu có một đầm nước, phía trên hàn khí mờ nhạt uốn lượn.

“Có lẽ nào là Hàn Tuyển?”

Hắn đi đến tay đưa tay ra nhúng xuống nước, cảm nhận được một trận lạnh băng.

Vật liệu phụ để luyện chế Hàn Mang Kiếm là nước Hàn Tuyền, nay đã tìm được, nhất định phải lấy toàn bộ đi.

“Vụt!”

Chốc lát, đầm nước đã không còn một giọt.

Quân Thường Tiếu hài lòng rời đi, tiếp tục tìm kiếm vài khu vực chưa thăm dò khác.

Cứ như vậy, bận rộn đến đêm tối, tìm một chỗ sạch sẽ nghỉ chân qua đêm.

Thu hoạch của hôm nay khá nhiều, không chỉ tìm được đầy đủ nước Hàn Tuyền, thậm chí còn gặp được một sào huyệt của nhện, sau khi tiêu diệt thu được không ít tơ nhện.

Kết quả gom góp đầy đủ để luyện chế không ít bộ Nguyễn Ti Giáp.

Đáng tiếc.

Không gặp được hung thú Phong hệ.

Quân Thường Tiếu kích hoạt tự động luyện chế Nhuyễn Ti Giáp xong, đóng lại cửa sổ Chú Tạo Các, thầm nói:

“Xem ra, chỉ có đi vào khu vực sâu hơn mới có thể tìm được loại hung thú hiếm thấy này.”

“Chẹp chẹp...”

Tiểu Long Long ở bên cạnh đang hài lòng gặm một miếng thịt to béo ngậy.

Hai ngày này, Quân chưởng môn lựa chọn không ít thịt thú thượng đẳng cho nó ăn, thức ăn tạm thời không thiếu rồi.

“Tiểu Long Long.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Đến dãy núi hung thú đầy rẫy này, ngươi đừng có ngồi chơi xơi nước nữa, tốt xấu cũng nên biểu hiện một chút đi chứ.”

Tiểu Long Long nuốt một miếng thịt xuống, hai tròng mắt đỏ rực hiện sự khinh bỉ, dường như muốn nói với chủ nhân:

“Cấp bậc hung thú ở đây quá thấp, không có tư cách để nó động thủ.”

Cũng đúng.

Đánh một tên Võ Vương nhị phẩm thê thảm.

Hiện tại kêu nó đi bắt nạt hung thú cấp bậc Võ Đồ hay Võ Sư, thật sự có hơi mất giá.

Đám người Tần ca đi theo nghỉ ngơi ở phía sau, hiện giờ vạn phần bái phục Quân chưởng môn.

Đi lại thoải mái ở khu vực chưa thăm dò, cần phải cường đại đến mức nào mới làm được!

Hôm sau.

Quân Thường Tiếu tiếp tục khởi hành, tiến vào khu vực thứ sáu.

Tần ca và tổ đội của hắn cũng không tiếp tục đi theo, đi về hướng phía ngược lại.

Bọn họ và đám tán tu ở Tử Vong Cốc không giống nhau, tuyệt đối không đi kiếm lời, mà là có mục đích có kế hoạch tiến tới.

“Phịch”

Một khu vực chưa thăm dò nào đó, hung thú có thể sánh với Võ Sư đỉnh phong ầm ầm ngã xuống.

Sau khi xử lý thi thể, Quân Thường Tiếu tìm kiếm bên trong, thu hoạch được không ít dược liệu lâu năm, cùng đó là rất nhiều loại khoáng thạch.

Màn đêm buông xuống.

Dạo thăm xong năm khu vực chưa thăm dò, thu được không ít tài nguyên, trong đó có khoáng thạch luyện chế trang bị hoặc vũ khí như hàn thiết, thiết khoáng,...

“Còn thiếu 50 cân...”

Quân Thường Tiếu thầm nói:

“Là có thể luyện chế Hàn Mang Kiếm trung phẩm rồi.”

Khu vực thứ bảy.

Quân Thường Tiếu tiến vào đây thì đã là ngày thứ tư.

Tổ đội có thể tiến vào nơi này đã rất rất ít, đi lại ở nơi này được nửa ngày, hắn hơi ngây ngẩn vì không thấy một bóng người.

Người ít.

Hung thú sẽ nhiều!

Chỉ trong vài dặm, Quân Thường Tiếu đã bị tấn công không dưới ba mươi lần.

Cấp bậc hung thú đến tấn công cũng rất cao, thậm chí còn có con sánh ngang với Võ Tông nhất phẩm, kết quả đều là đến dâng đầu, tặng tinh hạch.

Quân Thường Tiếu mở bản đồ ra, phát hiện ký hiệu khu vực chưa thăm dò chỉ có một chỗ, không kìm được khó hiểu nói:

“Ít như vậy sao?”

Không phải là ít.

Là khu vực thứ bảy có hung thú đẳng cấp cao.

Người vẽ bản đồ không dám lấy mạng ra mạo hiểm, chỉ có thể ghi lại khu vực mà mình biết.

Chính vì thế, vùng đất này vẫn còn rất nhiều khu vực nguy hiểm vẫn chưa ký hiệu, Quân Thường Tiếu chỉ có thể tự mình tìm tòi.

“Phù”

Tiến vào khu chưa thăm dò duy nhất có đánh dấu, trước mặt thổi đến một luồng khí lạnh băng, mặt đất lại càng phù đầy từng lớp hàn sương.

Quân Thường Tiếu suy đoán nói:

“Lẽ não, nơi này có hung thú băng hệ?”

“Soạt!”

Đúng lúc này, một con hung thú giống như sư tử giẫm lên hàn sương trên mặt đất đi tới.

Thân hình nó cao bốn năm mét, ánh mắt biểu lộ ý lạnh, toàn thân giống như một khối băng tạo thành, đến lông bờm cũng giống như mảnh băng nhỏ.

Một chữ, soái!