Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 327. Cái mạng ti tiện này của ngươi, không thể tha hai lần!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trương đội phó rất vui vẻ khi thấy đội trưởng chết.

Nhưng hắn đương nhiên sẽ không thể hiện ra ngoài, ngay cả lúc huy động lưỡi đao chém tới, trên mặt vẫn tràn đề sự giận dữ!

Quân Thường Tiếu nói:

"Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi lại vào."

"Xoát!"

Trong lúc nói chuyện, hắn thi triển Túng Vân Bộ ngang nhiên xông tới.

Tốc độ thật nhanh!

Trương đội phó biến hóa sắc mặt.

Một giây sau, trong lòng hắn nhất thời dâng lên cảm giác không ổn.

"Không xong..."

Uỳnh!

Nắm đấm mang theo lực lượng bàng bạc đánh tới, nhanh hơn lưỡi đao to một nhịp nện vào bụng, khiến thân thể hắn lõm vào trong, tròng mắt cũng muốn bị lồi ra ngoài.

Quân Thường Tiếu tung ra Bạo Liệt Quyền hung hãn vô cùng, trực tiếp đánh Trương đội phó bị bấn loạn tinh thần lẫn thể xác.

Một giây này.

Hắn cảm giác tử thần vừa ghé thăm...

"Ầm! Ầm!"

Một cặp lưỡi rìu to rơi xuống đất, Trương đội phó uể oải ngã xuống, sau đó miệng phun ra ngụm máu rồi tắt thở.

Không hổ danh linh đánh thuê lão luyện trải qua sinh tử, cảm giác chính con meo nó xác!

Trương đội phó vừa rồi còn nghĩ đến, gϊếŧ tên này xong thì mình có thể thăng cấp làm đội trưởng, thuận tiện còn có thể được đoàn trưởng ban thưởng.

Kết quả...

Vì biểu đạt lòng tốt, mong ngươi chết trước.

Quân Thường Tiếu thu hồi nắm đấm, biểu lộ ra ánh mắt lạnh lùng.

Đối phương và ba tên võ giả ăn cướp đều là cá mè một lứa, hắn không cần phải thủ hạ lưu tình (giữ lại một mạng), cho nên quyết đoán đấm phát chết luôn.

Quân Thường Tiếu sẽ không gϊếŧ người vô tội.

Nhưng đối với người có lòng gϊếŧ mình, tuyệt đối phải lấy đạo của người trả lại cho người.

"Trương đội phó!"

Mọi người nhìn lấy Trương đội phó nằm liệt trên mặt đất không nhúc nhích, hai tròng mắt đã giãn ra, lập tức biết đây là bị một quyền miểu sát!

Tên kia có thể gϊếŧ đội trưởng.

Gϊếŧ luôn cả đội phó, lại còn dễ như trở bàn tay!

Một giây này, thành viên đoàn lính đánh thuê Huyết Lang lấy lại chỉ số thông minh.

Trương đội phó vốn cũng có thể nghĩ đến, bất quá lúc ấy hắn bị công danh làm mù mờ, làm cách nào để thu được lợi lộc, cho nên trong lúc nhất thời não bộ bị lừa đá bay mất.

Phó đội trưởng bị gϊếŧ, thành viên đoàn lính đánh thuê Huyết Lang tuy vẫn còn đang vây quanh Quân Thường Tiếu, nhưng trong lòng bọn chúng đã nảy sinh sự hoảng sợ, hai chân bất giác lùi về phía sau.

Hơn ai hết là Tiểu Đinh.

Giờ phút này hắn đã hoảng loạn tột cùng.

Hắn ra lệnh cho tiểu đệ phóng ra tín hiệu tập hợp, vốn là muốn tên kia biết cái gì gọi là tuyệt vọng, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới Trương đội phó vừa gặp mặt đã bị đối phương đấm phát chết luôn!

Đây là tấm sắt cứng!

Tuyệt đối không thể đá vào!

Tiểu Đinh rốt cuộc biết mình đã chơi dại đến mức nào.

"Xoát!"

Quân Thường Tiếu xuất hiện ở trước mặt đối phương, dùng một tay chụp vào cổ, ánh mắt lạnh lẽo âm u nói:

"Cái mạng ti tiện này của ngươi, không thể tha hai lần."

"Đừng... Đừng gϊếŧ..."

Răng rắc!

Quân Thường Tiếu phát lực ở năm ngón tay, trực tiếp bẻ gãy cổ Tiểu Đinh, ném đối phương ra ngoài như ném rác.

Tên này vốn có thể sống rất tốt.

Nhưng hết lần này đến lần khác muốn báo thù, làm hại… không chỉ cái mạng nhỏ của mình, còn bồi luôn cả cái mạng Trương đội phó.

Quân Thường Tiếu nhìn về phía những người khác, lạnh lẽo nói:

"Còn ai không?"

Chỉ ba chữ thôi, nhưng đầy đủ sự bá đạo!

"Đáng chết!"

Một tên thành viên lấy hết can đảm nói:

"Chúng ta cùng nhau tiến lên, chơi chết tên khốn này đi!"

"Được!"

Mọi người tuy e ngại thực lực của Quân Thường Tiếu, nhưng tốt xấu gì cũng chiếm ưu thế nhân số, cùng nhau tiến lên không tin không chơi chết hắn!

"Gϊếŧ!"

"Gϊếŧ!"

Hơn năm mươi thành viên đoàn lính đánh thuê Huyết Lang, rót linh lực vào bên trong đao kiếm, phẫn nộ gϊếŧ tới.

"Roẹt!"

Hàn Phong Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ảnh lấp lóe xuất hiện.

Một kiếm chém ra, hơn mười thành viên đoàn lính đánh thuê Huyết Lang vọt tới, nhất thời dừng bước đứng tại chỗ, từng người biểu lộ ánh mắt tuyệt vọng.

"Xoát!"

Quân Thường Tiếu rung lên cổ tay, theo một khía cạnh khác chém ra.

Kiếm ảnh lập lòe trong chớp mắt, lại có hơn mười thành viên dừng bước đứng tại chỗ, sinh mệnh của bọn hắn đã bắt đầu phai nhạt.

"Tách tách!"

Trong tích tắc, hơn hai mươi tên võ giả xuất hiện vết tích trên cổ, máu tươi từ đó bắn ra ngoài.

"Phịch!"

"Phịch!"

Cùng một lúc, toàn bộ ngã xuống đất.

Những thành viên đoàn lính đánh thuê Huyết Lang xông lên sau thấy một màn này, bỗng có một cỗ khí lạnh từ dưới chân xông lên đầu, da dầu tê dại như muốn nổ tung!

Hai kiếm gϊếŧ hơn hai mươi người, chuyện này quá mức khϊếp người!

Không được, không được!

Tên này quá trâu, lao lên chẳng khác nào dâng mạng!

Những thành viên đoàn lính đánh thuê Huyết Lang còn lại, không còn tư tưởng báo thù cho đội trưởng hay đội phó, toàn thể đã bị dọa chạy tán loạn.

Trong khoảnh khắc.

Khu vực này chỉ còn lại hơn mấy chục thi thể đang tràn máu ra ngoài, máu tươi chảy dài đầy đất, bốc lên một mùi tanh gay gắt.

"Roẹt."

Quân Thường Tiếu thu kiếm vào vỏ, bắt đầu thu hoạch chiến lợi phẩm.

Rất nhanh, mấy chục cái không gian giới chỉ tới tay, sau đó tiêu sái rời đi.

Hình ảnh này như là ——

Mười bước gϊếŧ một người, không để lại dấu chân.

Xong chuyện phất áo rời đi, không cần công và danh.

...

"Trời ạ, tên kia dám ngang nhiên gϊếŧ người của đoàn lính đánh thuê Huyết Lang!"

"Ngay cả đội phó cũng bị gϊếŧ!"

"Mau nhìn kìa, bên cạnh còn có thi thể của đội trưởng đội ba!"

"Người này rốt cuộc là ai, chẳng lẽ không sợ đoàn lính đánh thuê Huyết Lang trả thù hay sao?"

Thời điểm Quân Thường Tiếu bị bọn người Trương đội phó vây quanh, có một chút tiểu tổ đội cả gan mò tới, đồng thời tận mắt thấy toàn bộ quá trình.

Một vài võ tu có thực lực mạnh mẽ, chưa hẳn sẽ e ngại đoàn lính đánh thuê Huyết Lang.

Nhưng mà, dám ngang nhiên gϊếŧ người của bọn chúng, lại còn gϊếŧ cả đội trưởng, cho mười cái lá gan cũng không ai dám!

Tiểu tổ đội tiếp xúc với Quân Thường Tiếu ngay lúc vừa xâm nhập Vạn Thú sơn mạch cũng có mặt ở đây, giờ phút này biểu hiện trên mặt một người so với một người càng thêm đặc sắc.

"Lão đại!"

Tên mập co giật khóe miệng nói:

"Người kia quá trâu!"

Tần ca ngưng trọng nói:

"Đây là một nhân vật hung ác, cũng may chúng ta không có đắc tội hắn."

Tên nam tử coi Quân Thường Tiếu như cục tạ, trong lòng hắn thầm cảm thấy may mắn, lúc ấy đối phương không để ý tới mình, nếu không khẳng định cùng một kết cục với những thi thể nằm trên đất kia!

Đoàn lính đánh thuê Huyết Lang đã xưng vương xưng bá thật lâu ở Vạn Thú sơn mạch, ngày hôm nay bỗng nhiên bị gϊếŧ nhiều người như vậy, điều này khiến các võ giả có chút không ngờ.

Bọn hắn biết rõ một chuyện, dựa theo tính cách tàn nhẫn của đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê Huyết Lang, tuyệt đối sẽ không buông tha cho bất kỳ ai.

Thiếu niên áo trắng kia khẳng định sẽ bị trả thù!

Ngược lại, Quân Thường Tiếu rất hy vọng bọn chúng đến báo thù, bởi vì hắn vừa đi trên đường vừa lướt qua mấy chục cái không gian giới chỉ, thu hoạch được thêm không ít tài nguyên.

Nhất là bên trong nhẫn của Trương đội phó, phát hiện có 20 viên linh thạch!

"Chậc chậc."

Quân Thường Tiếu không nhịn được cảm khái nói:

"Cái nghề ăn cướp này, đúng là lợi nhuận phong phú thật!"

Đáng tiếc.

Tài nguyên tuy có không ít, nhưng không có thứ hắn cần.

Ăn cướp đúng là tìm rất nhanh, nhưng muốn tìm đến thứ mình cần, còn phải tự do bản thân đi tìm lấy.

"Xoát!"

Quân Thường Tiếu mở ra bản đồ, dựa theo địa hình xác định vị trí hiện tại của mình trước, sau đó chuyển ánh mắt ở giữa hai khu vực bên trong, nơi đó có khu vực đường đỏ khoanh tròn lại khu vực.

Đây là khu vực chưa thăm dò.

Đường khoanh tròn đỏ đại biểu cho sự nguy hiểm vô cùng.

"Càng nguy hiểm, càng đáng giá để thăm dò."

Quân Thường Tiếu đi theo chỉ dẫn của bản đồ, đứng ở rìa của khu vực chưa thăm dò, phát hiện trước mặt có khói mờ lượn lờ, không phù hợp với cảnh vật xung quanh.

Trên mặt đất lưu lại không có quá nhiều dấu chân, chứng tỏ rất ít người tới lui.

Cân nhắc một chút.

Quân Thường Tiếu cất bước đi vào trong.

"Ối vãi!"

Một tên võ giả gần đây vừa hay đi ngang, nhìn thấy có người tiến vào làn khói mờ, kinh ngạc nói:

"Tên kia một mình đi vào khu vực chưa thăm dò!"

"Chậc chậc."

Một người bên cạnh nói:

"Loại vùng đất nguy hiểm này, ngay cả đại tổ đội cũng không dám đặt chân tới, hắn đi vào chẳng khác nào tìm đường chết!"

"Grào!"

"Grào!"

Không bao lâu sau, bên trong khu vực chưa thăm dò lượn lờ khói mờ, liên tiếp truyền ra tiếng gào giận dữ, chấn động các lá cây xung quanh rung rinh.

"Hung thú bên trong đó chắc hẳn đã bị kinh động, dựa theo âm thanh truyền ra dường như không chỉ một con!"

"Loại khu vực chưa thăm dò này, phần lớn đều là hung thú quần cư sinh sống, tiểu tử kia khẳng định lành ít dữ nhiều!"

"Hầy, còn sống không phải rất tốt sao? Vì cái gì nhất định phải đi tìm chết."

Sau đó không ít tổ đội đi ngang qua, biết tin có một thiếu niên áo trắng đơn độc tiến vào khu vực chưa thăm dò, lần lượt cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Có người thầm đoán, người này rất có thể là kẻ đã gϊếŧ thành viên của đoàn lính đánh thuê Huyết Lang… Sau đó mọi người dừng chân tại chỗ, một bên nghỉ ngơi hồi sức, một bên nghị luận bàn tán.

Khoảng mười phút đồng hồ sau.

Bên trong khu vực chưa thăm dò lượn lờ khói mờ, tiếng gào thét của hung thú dần dần yếu đi, rồi trở nên yên tĩnh.

Kết thúc.

Tên tiểu tử đáng thương kia, khẳng định đã tan xương nát thịt rồi.

Ngay lúc mọi người chuẩn bị đứng dậy xuất phát, một tên võ giả khϊếp sợ nói:

"Mau nhìn kìa, có người đi ra!"

Xoát! Xoát!

Mọi người cùng nhau nhìn sang.

Trong làn khói mờ nhạt, có một bóng người cầm kiếm đi ra!

Chính là hắn!

Tên thiếu niên mặc áo trắng kia!