Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 326. Thực lực không có, ngu hết cả phần người khác!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quân Thường Tiếu trở về mảnh sơn lâm vắng vẻ vừa mới đi qua, hắn muốn cướp đoạt những tên võ giả muốn cướp người kia, thu về không gian giới chỉ!

Tục ngữ nói.

Ngươi bất nhân với người khác, ta lại bất nghĩa với ngươi.

Đùng!

Đùng!

Khu vực đó, mấy tên ăn cướp võ giả đã ra tay với võ giả tiểu tổ đội trong rừng.

Bời vì thực lực hai bên quá chênh lệch, tiểu tổ đội người đã rơi xuống hạ phong.

Xoát!

Quân Thường Tiếu thi triển Túng Vân Bộ nhập chiến, tay không đoạt kiếm cướp đi vũ khí của võ giả ăn cướp, thuận tiện cho đối phương một đạp ngã nhào xuống đất.

Thực lực bọn này chỉ mới Võ Đồ Cảnh, muốn chém muốn gϊếŧ dễ như trở bàn tay.

Võ giả tiểu tổ đội thấy có cao thủ tương trợ, giúp mình thoát khỏi khốn cảnh, ánh mắt từng người nhất thời biểu lộ sự cảm kích.

"Vị tiểu hữu này.."

Võ giả cầm đầu chắp tay nói:

"Cám ơn đã tương trợ!"

Quân Thường Tiếu nói:

"Người trong giang hồ gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, chính là việc phải làm."

Mọi người lập tức nổi lòng tôn kính.

Thời đại này, loại người hành hiệp trượng nghĩa rất hiếm thấy!

Người cầm đầu muốn nói chuyện, Quân chưởng môn nói:

"Nơi đây hung thú đầy rẫy, không nên ở lại quá lâu, các ngươi nhanh chóng rời đi."

"Đại ân không lời nào cảm ơn hết được, xin cáo từ!"

Người cầm đầu dẫn theo mấy tên thành viên vội vàng rời đi.

Sau khi nhóm người rời đi, Quân Thường Tiếu một chân giẫm lên người võ giả ăn cướp nằm giả chết trên mặt đất, ánh mắt hắn lạnh lẽo âm u nói:

"Giao ra không gian giới chỉ, chuộc cái mạng nhỏ của các ngươi."

Nếu như nhóm người rời đi nghe được câu này, khẳng định sẽ ngã ngửa!

Đại ca.

Ngươi rốt cuộc thấy chuyện bất bình, hay vẫn là chặn cướp bọn hắn vậy!

"Ta… ta giao."

Mấy tên võ giả biết tính mạng mình đang bị uy hϊếp, vội vàng giao ra không gian giới chỉ trên người.

Số lượng không ít, khoảng hơn mười cái, có thể thấy bọn này ăn cướp không ít của người khác.

"Cút đi."

Quân chưởng môn đã lấy được không gian giới chỉ, đương nhiên không có tâm ngoan thủ lạt* gϊếŧ chết bọn này.

(*thủ đoạn độc ác)

"Đáng chết!"

Mấy tên võ giả vật vã chạy đi xong, cả bọn ngồi xổm ở một gốc cây thầm chửi không ngừng miệng.

"Đại ca!"

Một người nói:

"Ta không nuốt trôi cục tức này!"

"Meo nó!"

Tên đại ca giận dữ nói:

"Dám cướp đồ của lính đánh thuê Huyết Lang Đoàn chúng ta, tên mặt trắng kia hẳn là ngại mình sống lâu!"

Trên Tinh Vẫn đại lục có rất nhiều thế lực, ví dụ như gia tộc, môn phái, trong đó còn có một loại tổ chức, được gọi là đoàn lính đánh thuê.

...

Ngay từ đầu tham gia vào con đường viết truyện huyền huyễn, ta đã nghĩ đến viết về một tên nhân vật chính là thủ lĩnh của đoàn lính đánh thuê, dẫn theo một đám tiểu đệ đi săn quái.

Về sau lại chọn con đường chưởng môn này, thế là có Thiết Cốt Phái của hiện tại.

Ta có kiêu ngạo hay không?

Đoàn lính đánh thuê trên Tinh Vẫn đại lục, không quá khác biệt so với đoàn lính đánh thuê trên Trái Đất, công việc chủ yếu là nhận yêu cầu của người khác.

Nhưng bọn hắn cũng cần có lượng lớn tài nguyên võ đạo, cho nên việc săn bắt yêu thú trong rừng núi, trở thành nghề nghiệp chủ yếu của tổ chức.

Đương nhiên.

Thành viên của đoàn lính đánh thuê phần lớn đều là tán tu, cũng không có tính chuyên nghiệp như mô hình môn phái, cho nên thực lực tổng hợp không cao.

Tình thế trước mắt, ba đoàn lính đánh thuê lớn nhất mà mọi người biết, nếu xét về trình độ cùng lắm chỉ có thể sánh ngang với tông môn ngũ lưu mà thôi.

Người võ giả kia nói đến đoàn lính đánh thuê Huyết Lang, có thể nói như một tổ chức lớn, thành viên tổ chức đã gần ngàn người, trong tu vi cấp cao cũng rất cường đại, đã có hoạt động lâu dài ở Vạn Thú sơn mạch.

Cái đoàn lính đánh thuê này, không những chủ yếu săn gϊếŧ hung thú, mà còn chủ yếu ăn cướp võ giả, có thể coi là một phương bá chủ của Vạn Thú sơn mạch.

"Cẩu Tử."

Tên đại ca oán hận nói:

"Liên hệ với người lân cận, tập hợp lại với nhau, không thể để tên khốn kia chạy!"

"Vâng!"

Tên thuộc hạ gọi là Cẩu Tử lấy ra đồ vật giống với pháo trúc, hướng lên trời cao, một đạo ánh sáng được phóng lên.

"Hửm?"

Quân Thường Tiếu vừa đi không bao lâu, bỗng ngẩng đầu nhìn xuyên qua tán cây thấy ánh sáng kia, thầm nói:

"Một mũi Xuyên Vân Tiễn, thiên quân vạn mã đến tụ hợp?"

Hắn không để ý nữa, tiếp tục lướt qua hơn mười cái không gian giới chỉ vừa thu hoạch được.

Đừng thấy Quân chưởng môn vừa mới xâm nhập không bao lâu, nhưng số lượng tinh hạch, dược liệu cùng với khoáng thạch ăn cướp được từ hai nhóm võ giả ăn cướp, tổng số lượng có rất nhiều.

Đáng tiếc, vẫn không có tinh hạch Phong hệ.

Cũng không có dược liệu hoặc khoáng thạch, thích hợp cho việc luyện chế trang bị.

"Hầy.."

Quân Thường Tiếu nói:

"Chỉ có thể tự thân tìm kiếm rồi."

Ở phía sau, thành viên đoàn lính đánh thuê Huyết Lang, nhìn thấy tín hiệu xong liền nhanh chóng tập hợp lại.

Trong thời gian ngắn đã tập hợp được năm, sáu mươi người.

"Tiểu Đinh."

Một người trầm giọng nói:

"Chuyện gì xảy ra?"

"Trương đội phó."

Tên gọi là Tiểu Đinh ôm bụng nói:

"Có một tên khốn ăn cướp đồ của chúng ta!"

Đoàn lính đánh thuê cũng có phân chia cấp bậc đội phó và đội trưởng, mỗi đội đều có một tên đội phó và đội trưởng, cũng có số thành viên cố định.

Trương đội phó là một trong ba đội phó đoàn lính đánh thuê của Huyết Lang, thực lực hắn tương đối hung hãn, tu vi đã đạt tới Vũ Sư tam phẩm.

Quân Thường Tiếu ăn cướp đồ của mấy tên này, cùng với số thành viên đến tập hợp đều thuộc đội ba này.

Trương đội phó tức giận nói:

"Tên khốn nào ăn gan hùm mật gấu, dám cướp đồ của đoàn lính đánh thuê Huyết Lang ta!"

"Dẫn đường."

Hắn phát ra giọng lạnh lẽo nói:

"Đi săn tên kia cho ta."

Tiểu Đinh nói:

"Đội trưởng và nhị ca, tam ca còn chưa tới, chúng ta có nên chờ bọn họ đến rồi mới hành động không?"

Tiểu tử kia có thực lực quá mạnh, hắn đương nhiên hy vọng càng nhiều người càng tốt, khiến cho đối phương hiểu một chuyện, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, cũng cần phải trả cái giá đắt!

"Bên phía đội trưởng hẳn là đã tiến vào khu vực sâu bên trong, chúng ta trước tiên truy đuổi, tránh cho tên kia chạy trốn."

Trương đội phó nói.

"Cũng được."

Tiểu Đinh vội vàng dẫn đường, đuổi theo hướng về phía Quân Thường Tiếu rời đi.

"Là đoàn lính đánh thuê Huyết Lang!"

"Vì cái gì tập hợp nhiều người như vậy rồi?"

"Từng người đều là hung thần ác ma, chẳng lẽ có người đã đắc tội với bọn chúng?"

Trương đội phó dẫn người chạy nhanh trong rừng núi, tạo thành thanh thế lớn vô cùng, nhất thời không ít tổ đội bị kinh động.

Quân Thường Tiếu trở về đường cũ, tiếp tục tiến vào chỗ sâu hơn, chỉ cần có hung thu lao tới, tiện tay miểu sát (gϊếŧ trong chớp nhoáng) rồi thu tinh hạch.

Không bao lâu sau.

Hắn trở về khu vực vừa gϊếŧ ba người kia.

Ngay lúc này, Trương đội phó dẫn theo mấy chục tên thuộc hạ đuổi tới.

Tiểu Đinh chỉ vào mặt Quân Thường Tiếu, tức giận nói:

"Chính là hắn!"

Xoát! Xoát! Xoát!

Thành viên đoàn lính đánh thuê vận dụng thân pháp nhanh nhẹn vọt lên, bao vây Quân Thường Tiếu, từng tên hung thần ác ma trừng mắt.

"Trương đội phó!"

Ngay lúc này, một tên thành viên chỉ thi thể nằm dưới đất, kinh ngạc nói:

"Đó là đội trưởng!"

Trương đội phó đi tới, liếc mắt một cái liền nhận ra thi thể của đội trưởng!

Hóa ra ba tên võ giả bị gϊếŧ bởi Quân chưởng môn, lại chính là đội trưởng của đội ba thuộc đoàn lính đánh thuê Huyết Lang, cùng với đó là hai tên huynh đệ của hắn.

Không thể không nói, rất có lương duyên tiền định nha!

"Tiểu tử."

Trương đội phó nhìn sang, phẫn nộ quát to:

"Người là do ngươi gϊếŧ sao?"

"Không sai."

Quân Thường Tiếu nói.

Lời vừa nói ra, năm sáu mươi tên thành viên đội ba, nhất thời dáy lên lửa giận ngút trời!

Trương đội phó lấy ra một cây rìu lưỡi to, trên mặt hắn tràn đầy sát ý nói:

"Gϊếŧ người thì phải đền mạng, thiếu nợ thì phải trả tiền!"

Tuy là ngoài miệng hắn nói như vậy, thế nhưng tâm lý lại rất vui sướиɠ.

Đội trưởng chết rồi, không phải mình có thể danh chính ngôn thuận thăng chức hay sao?

Giải quyết xong tên gϊếŧ đội trưởng, sau đó trở về bàn giao cho đoàn trưởng, tất nhiên ban thưởng là điều hiển nhiên!

Há há!

Tiểu tử, ngươi đã có lòng tốt như vậy, để biểu đạt lòng biết ơn của ta, ngươi vẫn nên đi chết là vừa!

Quân Thường Tiếu cũng không biết trong lòng đối phương nghĩ gì, chỉ là thản nhiên nói:

"Thực lực không có, ngu hết cả phần người khác!"

Lời này nói ra không có một chút bệnh hoạn, cực kỳ phù hợp với phương châm cá lớn nuốt cá bé.

"Bớt nói nhảm!"

Trương đội phó phóng ra một bước, lưỡi búa to lớn mang theo lực lượng mạnh mẽ chém xuống, đồng thời hắn tức giận quát to:

"Đền mạng đi!"