Chương 323. Xuất ngoại rèn luyện!

Trận pháp ngăn cách bố trí ở khu vực rộng rãi, giải quyết mối nguy bại lộ.

Lúc này đây, Quân Thường Tiếu đang ngồi đợi hoàn cảnh sinh thái Thiết Cốt Sơn nâng cao, dẫn dắt mầm linh khí giấu kín dưới đất, làm cho linh khí phục hồi.

Cần thời gian bao lâu, không có thời hạn.

Vì thế, sau khi mọi chuyện ổn thỏa, hắn bắt đầu một lòng một dạ đến tâm tư vào chuyện tu luyện.

Tụ Khí Đan gấp 15 lần, cả ngày ở trong Tụ Linh Trận, thỉnh thoảng sử dụng vài viên linh thạch, tốc độ tu luyện cực nhanh.

Cho dù là vậy, dựa theo tính toán của Quân Thường Tiếu, ít nhất tu luyện hai ba tháng, mới có thể từ nhị phẩm đột phá đến tam phẩm!

“Hầy..”

Hắn bất lực nói:

“Cảnh giới càng cao, tu luyện càng khó mà.”

Quân Thường Tiếu tăng lên chậm nhưng đệ tử tăng lên nhanh!

Đặc biệt là những đệ tử mới nhập môn, dưới sự hỗ trợ ba tầng của tâm pháp, trận pháp và đan được, gần như cách ba năm ngày có thể khai một mạch!

Ví dụ như Trịnh Ngạn sở hữu linh căn trung phẩm.

Trước khi gia nhập môn phái là Khai Mạch lục đoạn, gia nhập một phái nửa tháng đã đạt đến Khai Mạch thập nhị đoạn!

Tốc độ như vậy, cho dù Lý Thanh Dương linh căn thượng phẩm cũng không sánh bằng.

Điều này thể hiện, từ ngày tài nguyên võ đại của môn phái nhiều hơn, tu vi đệ tử tăng lên đã vượt xa so với ngày xưa.

“Chỉ cần có thêm hơn 500 đệ tử khai thập nhị mạch, môn phái đã đủ tư cách chứng nhận môn phái lục lưu.”

Quân Thường Tiếu thì thầm nói.

Thăng cấp lên thất lưu vẫn chưa đến nửa năm, hiện nay lại nhanh chóng thăng cấp, tốc độ quá nhanh!

Một khi chuyện này truyền ra, lại tạo ra sóng to gió lớn.

Đương nhiên.

Quân chưởng môn sẽ không buông lỏng cảnh giác.

Hắn sớm đã lệnh cho Lê Lạc Thu mở rộng tai mắt ra ngoài, bảo vệ môn phái từ các phía.

Một khi có biến động nhỏ gì, liền khởi động Đại Trận Hộ Phái.

Còn chưa nói, khi chuyện Thanh Long Yểm Nguyệt Đao lan truyền khắp giang hồ, quả thực thu hút không ít sự chú ý của cường giả.

Sau đó, biết được Thiết Cốt Phái và Thương Sơn Phái kết minh, liền dập tắt suy nghĩ không tốt này.

Trước mắt mà nói, dường như chỉ còn kẻ địch Ma Sát Tông này mà thôi.

Sau khi Quân Thường Tiếu tu luyện hai canh giờ trong Tụ Linh Trận, liền trở lại thư phòng, lấy Nhuyễn Ti Giáp đã sớm luyện chế ra.

Vật này chế tạo từ tơ nhện, mềm mỏng, hoàn toàn có thể mặc làm nội y.

Quân Thường Tiếu nói:

“Không biết cường độ phòng ngự thế nào?”

Hắn đặt Nhuyễn Ti Giáp lên bàn, rút khẩu súng Eagle Desert hướng lên trên “Đoàng!” một phát.

Kết quả, một dấu vết cũng không lưu lại!

“Không tệ, không tệ.”

Quân Thường Tiếu mặc vào Nhuyễn Ti Giáp, để miệng súng chống lên ngực.

“Đoàng!”

Quả quyết bắn thêm một phát nữa.

Vẫn là một vết tích cũng không có, thậm trí thân thể không cảm thấy bất kỳ đau đớn và lực chấn động nào!

“Trâu bò vậy sao?”

Quân Thường Tiếu ngạc nhiên không thôi.

Vì thử nghiệm tốt hơn độ mạnh phòng ngự của Nhuyễn Ti Giáp, hắn lại gọi Tô Tiểu Mạt đến, nói:

“Mặc vào đi.”

“Chưởng môn.”

Tô Tiểu Muội mặc vào Nhuyễn Ti Giáp, cười nói:

“Rất thoải mái.”

Ầm!

Âm thanh vừa dứt, một đấm mang theo 5 vạn cân sức mạnh va vào bụng, khiến thần sắc hắn lập tức ngẩn ra.

“Cảm giác thế nào?”

Quân Thường Tiếu thu hồi quyền rồi nói.

Lúc này Tô Tiểu Mạt mới rốt cuộc hiểu ra, chưởng môn để mình mặc Nhuyễn Ti Giấp là để mình thành bao cát thử cường độ phòng ngự!

Mặc dù có chút đau lòng, bất quá hắn vẫn ăn ngay nói thật:

“Một chút cảm giác cũng không có!”

Ầm!

Quân Thường Tiếu lại đánh thêm một quyền, sức mạnh tăng lên đến 6 vạn cân, nói:

“Hiện tại thì sao?”

“Vẫn không có cảm giác.”

Ầm!

“Có hơi đau!”

Ầm!

“Rất đau!”

Ầm!

Quân Thường Tiếu tiếp tục gia tăng sức mạnh, cho đến khi lực lượng tăng đến 10 vạn cân, Tô Tiểu Mạt mới bị bay ra ngoài, vừa ôm bụng vừa đau đớn nói:

“Chưởng môn… đau… đau chết đệ tử rồi.”

Hắn thật sự bị thương!

Trải qua một hồi nghiệm chứng, Quân Thường Tiếu rút ra kết luận.

Nhuyễn Ti Giáp có thể triệt tiêu sức mạnh dưới 10 vạn cân, cao hơn nữa sẽ bị thương.

“Không tệ.”

Quân Thường Tiếu nói.

Dụng cụ phòng ngự như thế này, hoàn toàn có thể triệt tiêu phần lớn tổn thương của Võ Tông nhất phẩm hạ đẳng, để đệ tử cấp độ thấp mặc vào, tuyệt đối hoàn toàn vô lo!

“Chủ nhân nghĩ nhiều rồi.”

Hệ thống nói:

“Tô Tiểu Mạt có thể chịu đựng sức mạnh lớn như vậy, đơn giản là bởi vì tu vi của hắn cao, đổi lại một tên Võ Đồ và Võ Sư bình thường, chưa hẳn có thể kích phát ra sức phòng ngự mạnh như vậy.”

“Như vậy à.”

Quân Thường Tiếu nói.

Mặc dù có là như vậy nhưng hắn cũng rất hài lòng.

Dù sao mặc làm nội y trên người, vừa không nhận ảnh hưởng giống như mặc một lớp áo giáp.

“Tơ nhện vẫn còn không ít, trước tiên luyện mấy chục cái đã rồi nói.”

Quân Thường Tiếu kéo ra Chú Tạo Các, bắt đầu công việc chế tạo.

Ngày hôm sau.

Hắn triệu tập đệ tử nội môn đến, cho mỗi người một bộ Nhuyễn Ti Giáp phòng thân.

“Liệu Thương Đan trung phẩm cần luyện chế, phù chú cũng cần luyện chế, Hàn Mang Kiếm trung phẩm cũng cần luyện chế.”

Quân Thường Tiếu thầm nói:

“Phải tìm vật liệu thôi.”

Bởi vì có một mầm họa lớn như Ma Sát Tông, hắn không thể toàn tâm toàn sức tu luyện, nhất định phải phòng ngừa chu đáo.

Đặc biệt là các loại phù chú như Tăng Tốc Phù, nhất định phải luyện chế ra, trong lúc nguy hiểm có thể chạy thoát thân.

“Tinh hạch phong hệ rất khó mua.”

Quân Thường Tiếu chống cằm, sau một hồi suy nghĩ nói:

“Chỉ có thể đến rừng núi đầy rẫy hung thú để săn bắn.”

Hung thú cường đại trong Tử Vong Cốc gần như bị gϊếŧ sạch, cũng chỉ có thể tìm một nơi khác.

“Thanh Dương.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Quận Thanh Dương còn cấm địa hung thú đầy rẫy nào không?”

Lý Thanh Dương suy nghĩ một hồi nói:

“Chỉ có cấm địa Tử Vong cốc, không còn nơi khác.”

“Ngoại quận có không?”

Quân Thường Tiếu nói.

Lý Thanh Dương đáp:

“Quận Hoa Dương có dãy núi mấy trăm năm Vạn Thú Sơn Mạch, được võ giả coi là cấm địa, nghe nói bên trong còn có linh thú có thể sánh ngang với Võ Vương.”

“Vậy sao?”

Bùa chú cần tinh hạch, vũ khí cần khoáng thạch, những thứ này phần lớn đều ở chốn rừng núi nguy hiểm mới có thể tìm được, vì thế Quân Thường Tiếu có chút rục rịch.

“Cả ngày cắm đầu tu luyện ở môn phái cũng không có gì ý nghĩa, bằng không đi Vạn Thú Sơn Mạch một chuyến, coi như là rèn luyện.”

Hắn thầm nói.

Lý Thanh Dương giật giật khóe miệng, nói:

“Chưởng môn, Vạn Thú Sơn Mạch nguy hiểm hơn so với Tử Vong Cốc rất nhiều.”

“Càng nguy hiểm thì càng có tính thử thách.”

Quân Thường Tiếu đã thầm quyết định, hắn giao lại môn phái sự vụ cho Lý Thanh Dương và Lê Lạc Thu, sau đó quyết định đi một chuyến rèn luyện ở quận Hoa Dương.

Trước khi đi, hắn đến sơn mạch phía sau núi, gọi đến Tiểu Long Long.

Đi Vạn Thú Sơn Mạch, vẫn còn một nhiệm vụ khác, đó là chuẩn bị nhiều đồ ăn hơn cho tiểu gia hỏa này.

“Soạt!”

Hỏa Long ngậm một con thỏ hoang trong miệng, từ trong bóng tối lao ra.

Cơ thể tiểu gia hỏa này không có thay đổi gì, nhưng toàn thân toát ra khí chất hoang dã, sự lạnh lẽo phảng phất trong mắt cũng mạnh lên không ít so với trước kia.

Hung thú chỉ có rèn luyện sinh tử ở rừng núi mới có thể gọi là hung thú, cả quá trình nuôi dưỡng trong nhà, vậy chỉ có thể gọi là sủng vật hoặc gia súc.

“Đi thôi.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Chúng ta đi dã ngoại rèn luyện.”

Hai mắt Tiểu Long Long lóe sáng lên, sau đó “vụt” một cái nhảy lên ngồi trên vai chủ nhân, phát ra âm thanh như rồng kêu.

“Soạt!”

Quân Thường Tiếu ném bóng chưởng môn gọi ra Tử Điện Ấu Hổ, sau đó cưỡi lên nó, nhanh chóng đi về hướng quận Hoa Dương.

Không lâu sau đó, Diệu Hoa Cung sẽ đến thăm hỏi kết thân.

Cho nên, thời gian đi rèn luyện lần này định trước là một tháng.

Thời điểm tiến đến quận Hoa Dương, Quân Thường Tiếu một lần nữa khởi động Đại Trận Hộ Phái, đồng thời dặn dò với đệ tử, ngoại trừ lúc ra ngoài làm nhiệm vụ, chỉ có thể tu luyện ở môn phái, không được tùy ý ra ngoài.

“Soạt!”

Tử Điện Ấu Hổ chạy hết tốc độ, hóa thành một tia ánh sáng tím tiến vào trong núi hoang không người, chỉ trong thời gian một ngày, đã đi vào địa phận quận Hoa Dương.