Chương 313. Có thể nhẹ chút được không?

Giang Tà không cho rằng bản thân kiến thức nông cạn, bởi vì cách một khoảng thời gian hắn sẽ thực hiện nhiệm vụ, tất cả chuyện trên giang hồ đều hiểu biết.

Loại đan dược hồi phục thương thế nhanh chóng thích hợp Võ Vương này, trước đó chưa từng xuất hiện.

“Có thể khống chế ngươi, còn có đan dược hồi phục thương thế.”

Quân Thường Tiếu khoanh tay nói:

“Ngươi hẳn đã hiểu, bổn tọa bất phàm thế nào rồi chứ?”

Không chỉ hiểu thôi!

Hiện tại Giang Tà không ngừng khϊếp sợ trong lòng!

Ngay cả Võ Đế trọng sinh như Dạ Tinh Thần còn suy đoán Quân Thường Tiếu, rất có khả năng đến từ thượng giới thì càng không nói đến một võ vương.

“Chủ thượng bất phàm.”

Giang Tà nghiêm túc nói.

Hai chữ “chủ thượng” là do lực lượng của Chiêu Hàng Lệnh, chỉ có hai chữ “bất phàm” là ý nghĩ của hắn.

Người này có thể miễn cưỡng khống chế mình, lại có đan được cấp tốc hồi phục, có thể nói thật quá tà môn!

Quân Thường Tiếu nói:

“Cho nên, thay vì ở lại Ma Sát Tông nối giáo cho giặc, chi bằng quay đầu là bờ, gia nhập Thiết Cốt Phái ta?”

Hắn có thể trực tiếp cưỡng ép ra lệnh cho Giang Tà gia nhập Thiết Cốt Phái.

Bất quá chỉ có thời gian hai tháng, sau đó tên này lại khôi phục tự do, một khi hắn muốn đi thì có giữ cũng không giữ được.

Muốn hắn tham gia Thiết Cốt Phái, nhất định phải khiến hắn một lòng quy thuận.

“Đương nhiên.”

Quân Thường Tiếu bổ sung, nói:

“Nếu như gia nhập, bổn tọa có thể bổ nhiệm ngươi chức trưởng lão.”

“Chủ thượng thật sự có thể tìm tỷ tỷ giúp ta sao?”

Nếu như Giang Tà là loại người để ý chức vụ, để ý vinh hoa phú quý, tất nhiên sẽ không ở lại căn nhà rách nát kia.

Hắn chỉ để ý tới tỷ tỷ của mình, vì đó là người thân duy nhất trên thế giới này!

Quân Thường Tiếu nhún vai, nói: “Bổn tọa không dám hứa suông, chỉ có thể tận lực giúp ngươi tìm người thân.”

Ánh mặt Giang Tà hiện lên nét đau khổ.

“Bất quá..”

Quân Thường Tiếu lại nói:

“Ngươi ở Ma Sát Tông thời gian dài như vậy, thế mà không có bất kỳ tin tức gì, vì cớ sao không đến Thiết Cốt Phai ta thử xem?”

“Ngồi yên là chết, theo đuổi mới là sống”

“Đạo lý này, chắc hẳn ngươi phải biết rõ.”

Quân chưởng môn bày ra bộ dáng chững chạc oai phong, nói những lời lung lạc lòng người.

Đồng thời.

Hắn không cho lời thề son sắc là có thể tìm được.

Thay vào đó là muốn Giang Tà hiểu không thể cứ nhìn chết ở một chỗ, khi không có bất kỳ hi vọng gì phải thay đổi.

Giang Tà im lặng.

Tìm kiếm hết lần này đến lần khác, hết lần này đến lần khác không có tin tức gì.

Hắn đối với Ma Sát Tông càng ngày càng thất vọng, cũng từng có suy nghĩ rời đi.

Nhưng đây là tông môn có tình báo phân bố khắp các quận, sau khi rời đi, thì dựa vào ai để tìm kiếm.

Tinh Vẫn đại lục lớn như vậy, Giang Tà không nghĩ rằng chỉ dựa vào bản thân, là có thể tìm được người thân trong mênh mông biển người.

Đừng nói là Võ Vương, cho dù là Võ Hoàng cũng không được.

Trừ phi là… Võ Đế!

Sự tồn tại cao tận cùng trời này, trong chớp mắt có thể vượt nghìn dặm, muốn tìm người chỉ là chuyện dễ dàng.

Quân Thường Tiếu nói:

“Lòng người rất phức tạp, ngươi muốn nhờ vào cơ cấu tình báo của Ma Sát Tông tìm tỷ tỷ thất lạc nhiều năm, bọn họ không nhất định thành tâm thực ý muốn giúp ngươi.”

Câu này tính sát thương rất lớn, trực tiếp khiến Giang Tà ngẩn ra tại chỗ.

Quân Thường Tiếu nói:

“Nếu như ta là đại đà chủ, vì giữ lại một công cụ gϊếŧ người như ngươi, cho dù thật sự nắm giữ tin tức, nhất định cũng không nói cho ngươi biết.”

Giang Tà nắm chặt hai nắm đấm, ánh mắt hiện lên sự tức giận.

Chuyện này, không phải là không có khả năng!

Quân Thường Tiếu bắt lấy sự biến hóa trong ánh mặt của hắn, nói:

“Bổn tọa cũng không phải đang muốn chia rẽ các ngươi, tác phong của tà phái, ngươi hẳn là rõ ràng hơn ai hết.”

Rõ ràng là đang chia rẽ lại còn nói mình không có, thật sự lớp dày này không phải ai cũng có!

“Phù!”

Giang Tà thở ra một hơi thật sâu, sau khi trải qua đấu tranh quyết liệt trong lòng, thầm nói:

“Ngồi yên là chết, đường này không thông, đổi một con đường khác, không phải là chuyện không thể.”

Động tâm rồi!

Không phải vì lực lượng của Chiêu Hàng Lệnh.

“Soạt!”

Quân Thường Tiếu lấy danh sách nhập môn ra, đặt lên bàn, nghiêm túc nói:

“Bổn tọa làm rõ một điểm, gia nhập Thiết Cốt Phái rồi vĩnh viễn là người của Thiết Cốt Phái, thiếu một năm, thiếu một ngày cũng không được.”

Hắn không hy vọng tên này chuyển đến môn phái mình, sau đó lại chuyển đến một nơi khác.

Giang Tà cười nói:

“Chủ thượng xin yên tâm, ta không phải người quyết định có lưu lại hay không, thay vào đó chính là môn phái này.”

Nếu như không bị khống chế, vậy muốn… bổn vương vĩnh viễn lưu lại môn phái này? Có thể, nhưng còn phải xem môn phái có đáng để ta lưu lại hay không!

Quân Thường Tiếu cầm bút nói:

“Họ tên.”

“Giang Tà.”

Tạch.

Viết xong, đóng đại ấn chưởng môn.

“Đinh! Thành viên môn phái: 1001/2000.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 1286/2000.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Từ giờ trở đi, ngươi là đệ tử Thiết Cốt Phái ta.”

Giang Tà lập tức ngạc nhiên.

Gia nhập môn phái chỉ cần hỏi tên, đây không phải là quá đơn giản rồi sao?

Nghĩ lại năm đó, hắn trải qua rất nhiều truy vấn của Ma Sát Tông, sau cùng mới có thể gia nhập.

“Tiểu Mạt.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Giải khí mạch cho hắn.”

“Vâng”

Tô Tiểu Mạt đi từ bên ngoài vào, sau đó giải khí mạch phong tỏa cho Giang Tà, đồng thời mở miệng cười nói:

“Trước đó là kẻ địch hiện tại là đồng môn, đừng để ý những chuyện trước kia.”

Giang Tà lập tức tức giận.

Hắn vẫn còn nhớ bản thân ngày thứ hai bị bắt giam, chính là tên này điên cuồng đánh đấm mình một trận.

Nếu như không nghĩ đến mặt mũi chưởng môn, thời điểm linh lực đi thông toàn kinh mạch, sớm đã bạo phát cho tên này một trận rồi.

Cứ như vậy.

Giang Tà gia nhập Thiết Cốt phái.

Hắn vốn không phải là đệ tử Ma Sát tông, cho nên chẳng vướng bận trách nhiệm gì cả.

Thế nhưng Quân Thường Tiếu cần phải suy nghĩ, bây giờ làm cách nào để đại đà chủ, tạm thời từ bỏ ý đồ công kích môn phái.

“Giao cho người đấy.”

Quân Thường Tiếu nói.

Giang Tà giật giật khóe miệng, ta chỉ là trợ thủ của bọn chúng, mặc dù cũng có một chút địa vị nhưng muốn thay đổi chủ ý của đại đà chủ, chuyện này cơ bản là không có khả năng!

Quân Thường Tiếu nói:

“Chuyện này mặc dù khó làm, nhưng ngươi chỉ cần tận lực kéo dài thời gian là được.”

“Ta sẽ thử một lần.”

Giang Tà nói.

Ma Sát Tông nhằm vào Thiết Cốt Phái, trừ khi bên trên thu hồi mệnh lệnh, nếu không đại đà chủ tuyệt đối sẽ không thu tay, mà chuyện hắn có thể làm cũng chỉ là kéo dài thời gian mà thôi.”

Còn về làm cách nào kéo dài thời gian, đây chính là một vấn đề.

Quân Thường Tiếu nói:

“Ngươi có thể trọng thương quay về, sau đó nói với đại đà chủ trong Thiết Cốt Phái không chỉ có trận pháp phòng hộ, mà còn có cả cường giả trấn thủ, chính ngươi bị người này đánh đả thương.”

Giang Tà thầm nói:

“Cách này không tệ, nhưng ta không có bị thương a.”

“Rất đơn giản.”

Quân Thường Tiếu nhìn hắn, giọng điệu nghiêm túc nói:

“Vậy đánh ngươi một trận là được thôi.”

Giang Tà co giật khóe miệng mãnh liệt.

“Đến đây.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Thu hồi toàn bộ linh lực lại.”

Hắn nhất định phải nhanh chóng giải quyết ý đồ của Ma Sát Tông, vì thế không đợi được ngược đãi Giang Tà, để tên này trở về báo cáo kết quả.

“Có thể nhẹ chút được không?”

“Nhất định phải đánh hung hăng đánh, nếu không rất dễ bị lộ tẩy.”

“...”

Giang Tà suy sụp trong lòng.

Sớm biết như vậy, lúc đó bản thân không nên vội nuốt Liệu Thương Đan, bởi vì thương thế đó mới là chân thực nhất, hiện tại thì tốt rồi, sau khi cấp tốc hồi phục, lại bị ngược thêm một trận.

Mặc dù thân là một tên Võ Vương, mặc dù gân cốt cứng rắn đến đâu, nhưng lại bị đánh một trận như vậy, thật sự quá đau khổ!

Binh!

Bốp!

Bụp!

Sau một hồi điên cuồng đánh đấm, Giang Diêm Vương đáng thương của chúng ta, lại trở thành Giang Khất Cái.

Mà lại nói, bởi vì hắn không dùng linh lực bảo vệ thân thể, hoàn toàn chịu đánh, chịu đến mức bị thương cực kỳ thảm, không còn sức lực di chuyển.

Quân Thường Tiếu cũng không thiệt thòi với Giang Tà, khi đối phương đi xuống vách núi, hắn đưa cho một viên Liệu Thương Đan trung phẩm và một viên Tố Thể Đan, dặn dò nói:

“Sau khi trở về, thương thế tốt rồi lại sử dụng."