"Huynh ấy quá vội vàng, nếu như huynh ấy tham gia khảo nghiệm của sư tôn muộn một năm, nhất định có thể thông qua, nhưng hiện tại đã không còn hy vọng rồi."
"Đúng vậy, thật đáng tiếc, ngay cả người đã từng đứng đầu còn không thể thông qua khảo hạch của sư tôn thì người bình thường sao có thể thông qua được."
Lắng nghe những lời bàn tán vô căn cứ của những người xung quanh, vẻ mặt của Ngô Tông Thừa vẫn không thay đổi.
Sau khi hắn ta đi tới trước toà Chủ Các, quỳ trên mặt đất, lớn tiếng nói: "Sư phụ, đệ tử tới để tham gia khảo nghiệm."
Đệ tử của Xích Viêm Phong ở gần đó khẽ lắc đầu.
Quả nhiên, Ngô sư huynh muốn sắp sử dụng cơ hội cuối cùng.
"Tông Thừa, ngươi có chắc không? Lần khảo nghiệm này thủ tích là ngộ tính của ngươi đồng thời thử thách cả tâm tính của ngươi." Một giọng nói uy nghiêm từ trong các lâu truyền đến.
"Đệ tử chắc chắn!" Ngô Tông Thừa khẳng định.
“Vậy thì sau thời gian một que hương, ngươi có thể bắt đầu.” Giọng nói uy nghiêm có chút bất lực nói.
“Rõ!” Ngô Tông Thừa đáp lại.
Thấy vậy, các môn đệ khác đều cảm thấy rất nghi ngờ.
Rõ ràng tháng trước Ngô sư huynh không biết gì về kiếm pháp Liệt Hỏa sao có thể đột phá chỉ trong vài ngày chứ?
Không thể nào? Kiếm pháp Liệt Hoả dễ hiểu nhưng khó thành thục.
Trong toàn bộ Kiếm Ma tông người có thể cảm ngộ được nó ở cảnh giới viên mãn có lẽ không nhiều.
Tâm tính của Ngô sư huynh này vẫn chưa ổn định.
Nhiều đệ tử Xích Viêm Phong xung quanh nghe tin cũng lần lượt đến xem.
Ngô Tông Thừa nhắm mắt lại và điều chỉnh nhịp thở của mình.
Trong đầu hắn ta không ngừng xuất hiện cảnh giao dịch trong căn phòng yên tĩnh mấy ngày, cảnh tượng vị sư đệ thần bí đó thể hiện cho hắn ta thấy.
Kiếm Ma tông có chín ngọn núi chính, mỗi ngọn núi có ba nghìn đệ tử nội môn.
Chỉ cần thông qua khảo nghiệm của sư tôn thì có thể trở thành đệ tử chân truyền của sư tôn.
Đến lúc đó, nếu mỗi ngày chăm chỉ tu luyện, trong vòng vài năm nói không chừng có thể thử thách danh sách nội môn tinh anh.
Tài nguyên của mỗi môn phái đều có hạn, nó không thể chăm lo cho tất cả các đệ tử.
Trong Kiếm Ma tông, phần lớn tài nguyên chất lượng, kỳ ngộ, cơ duyên đều dành cho đệ tử của danh sách nội môn tinh anh.
Trong danh sách nội môn tinh anh chỉ có top 100 vì vậy, mỗi khi thăng một cấp, tài nguyên môn phái có thể được hưởng sẽ nhiều hơn rất nhiều.
Chỉ bằng cách cạnh tranh với nhau mới có thể loại bỏ ra ưu và nhược.
Đây không phải là tàn khốc mà là hiện thực.
Ngô Tông Thừa nắm chặt lấy chuôi kiếm. Đây là cơ hội cuối cùng rồi, hắn ta nhất định phải thông qua.
Muốn có được sự truyền thừa thật sự và sự ưu ái của sư tôn thì hắn ta phải liều một phen.
"Sư tôn, đệ tử đã chuẩn bị xong." Ngô Tông Thừa mở mắt ra, trầm giọng nói
“Bắt đầu đi!” Thanh âm trong tòa Chủ Các vang lên.
“Xoẹt ~~”
Ngô Tông Thừa rút trường kiếm ra khỏi vỏ.
Kiếm quang như lửa quấn quanh thân.
Kiếm pháp Liệt Hỏa bắt đầu thể hiện.
Mỗi một chiêu thức, lão luyện, quen thuộc, kiếm khí hóa lửa, bốc lên như linh xà.
“Được đó, kiếm pháp Liệt Hỏa của Ngô sư huynh tiến bộ hơn so với mấy ngày trước rồi.”
“Nhưng nếu chỉ có như vậy thì vẫn còn kém xa.”
“Muốn đạt tới yêu cầu của sư tôn, chí ít phải là kiếm pháp đại thành gần đạt tới viên mãn mới được.”
Đám người xung quanh vừa bắt đầu nghị luận, một người trẻ tuổi bước từ tòa Chủ Các ra, trừng mắt với bọn họ, trầm giọng nói: “Trong lúc người khác đang tiến hành khảo hạch, các ngươi đừng có nói chuyện riêng!”
Nghe lời răn dạy của người này, tất cả mọi người đều gật đầu đáp lại: “Vâng, Nguyên sư huynh!”
Thấy bọn họ đã yên tĩnh lại Nguyên sư huynh cũng nhìn lên phía Ngô Tông Thừa đang thi triển kiếm pháp Liệt Hỏa.
Thực lực của đối phương, hắn nắm quá rõ rồi. Dựa vào ngộ tính của Ngô sư đệ, chí ít cũng phải cần thêm một năm nữa mới lĩnh ngộ được đi.
Hử?