Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Chương 31: Trương Tử Hiên

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trừ phân biệt chủng loại ra thú bản mệnh còn chia thuộc tính.

Có khá nhiều thuộc tính cụ thể, trong những thú bản mệnh đã biết gồm những thuộc tính sau đây: Hệ kim loại, hệ hoa cỏ, hệ băng thủy, hệ lửa cháy, hệ địa thổ, hệ lôi điện, hệ bạo phong, hệ quang minh, hệ hắc ám, hệ kịch độc, hệ tinh thần, hệ âm minh, hệ nổ bạo, hệ nguyệt quang, hệ mê hồn, hệ âm thanh, hệ tịnh hóa, hệ sinh mệnh, hệ biến hình, hệ cuồng hóa, hệ khống chế, hệ thiết giáp, hệ mẫu hoàng vân vân.

Thuộc tính là đặc điểm căn bản của thú bản mệnh, trong đó kim mộc thủy hỏa thổ lôi phong được gọi chung là hệ nguyên tố.

Số lượng thú bản mệnh hệ nguyên tố đông nhất, cơ bản chiếm trên chín mươi phần trăm. Một số thú bản mệnh hệ hiếm hoi đôi khi khủng bố hơn, ví dụ hệ mẫu hoàng thưa thớt, kiến chúa, ong chúa đều thuộc hệ này. Thú bản mệnh hệ mẫu hoàng có thể tự sinh sản nhiều con cái tổ thành quân đoàn chiến đấu.

Thông thường bất cứ thú bản mệnh nào đều gộp chung chủng loại và thuộc tính, ví dụ Hỏa Linh Điểu của Lý Tuyết Kiều là thú bản mệnh loài chim bay hệ lửa.

Thiểm Điện Báo của Liễu Thiên Dương là thú bản mệnh loài thú chạy hệ lôi điện.

Lam Vĩ Độc Hạt trước mắt hắn là thú bản mệnh loài côn trùng hệ kịch độc.

Hệ kịch độc nằm trong hệ hiếm hoi, không có sức mạnh gió lửa sấm sét gì, nhưng bị chích kịch độc vào người sẽ rất đáng sợ.

Có thú bản mệnh ở đây nghĩa là có mặt Ngự Thú Sư.

Quả nhiên, một thiếu niên nhỏ gầy mặc trường bào màu lục rộng thùng thình chạy nhanh đến, đáp xuống trước mặt Lý Thiên Mệnh, đạp ngay trên Thanh Linh Thảo.

Lý Thiên Mệnh nhìn rõ vẻ ngoài của thiếu niên áo xanh.

Hắn không ngờ sâu trong Hỏa Lăng sơn sẽ gặp gỡ người lạ, rõ ràng thiếu niên không phải người của Ly Hỏa thành.

- Dạo gần đây làm sao thế này? Cảm giác đi đâu cũng gặp thiên tài.

Lý Thiên Mệnh nhìn thiếu niên áo xanh này nếu đặt ở Ly Hỏa thành thì ít nhất cũng ngang ngửa với Lý Tử Phong.

Hắn không cần thiết gây xích mích với đối phương, nhưng không may là Thanh Linh Thảo mà hắn muốn hái đang nằm ngay dưới chân gã. Thiếu niên áo xanh giẫm đạp lên làm hai gốc cây ngã xuống, dược lực phát tán ra ngoài, Lý Thiên Mệnh nhìn mà đau lòng.

Đây là dược thảo cứu mạng mẫu thân của hắn!

Mắt thiếu niên áo xanh bắn ra tia sáng lạnh, ngạo mạn nhìn Lý Thiên Mệnh:

- Ngươi không phải người của Lôi Tôn Phủ mà dám xông vào sâu trong Hỏa Lăng sơn, ngươi không sợ chết sao?

Lý Thiên Mệnh giật mình hỏi:

- Lôi Tôn Phủ? Ta đương nhiên không phải người của Lôi Tôn Phủ.

Vì sao mới gặp mặt đối phương đã nhắc đến Lôi Tôn Phủ?

Lý Thiên Mệnh nhìn kỹ thiếu niên, hỏi:

- Ngươi hỏi vậy là sao? Không lẽ ngươi là người của Lôi Tôn Phủ? Chỉ có người của Lôi Tôn Phủ được vào Hỏa Lăng sơn sao?

Thú bản mệnh hệ lôi điện là chiêu bài của Lôi Tôn Phủ, thú bản mệnh của thiếu niên áo xanh thuộc hệ kịch độc, khả năng gã là người Lôi Tôn Phủ không lớn.

Vẻ mặt thiếu niên áo xanh ngạo mạn mà bá đạo đáp:

- Ta hỏi ngươi như vậy tất nhiên đã nói rõ ta là người của Lôi Tôn Phủ rồi. Lười nói nhiều với ngươi, khuyên một câu, Lôi Tôn Phủ chúng ta đang làm việc trong Hỏa Lăng sơn, ngươi biến ra khỏi núi ngay cho ta! Nếu còn do dự trong mười giây thì ngươi sẽ chôn xác tại đây!

Nhìn từ biểu tình thì thiếu niên áo xanh có khí chất giống đám thiên tài Lôi Tôn Phủ, bọn họ toàn như thế này, Liễu Thiên Dương cũng vậy.

- Rời khỏi Hỏa Lăng sơn? Không thành vấn đề, ta vốn đang định đi. Nhưng muốn hái mấy gốc Thanh Linh Thảo trước đã, để trị bệnh cho mẫu thân của ta. Kính nhờ huynh đệ cho ta chút thời gian.

Lý Thiên Mệnh mất nhiều công sức tìm Thanh Linh Thảo đang nằm ở dưới chân của đối phương, dù gã là người Lôi Tôn Phủ thì Lý Thiên Mệnh tạm thời không muốn xung đột, tránh cho đối phương bực tức phá hủy Thanh Linh Thảo.

Thiếu niên áo xanh cúi đầu:

- Thanh Linh Thảo?

Giờ gã mới thấy Linh Túy có thiên văn màu đỏ dưới chân mình.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đúng rồi, ta hái mấy gốc xong sẽ đi.

Thiếu niên áo xanh gật gù:

- À.

Lý Thiên Mệnh vốn tưởng thiếu niên áo xanh sẽ tránh ra, nào ngờ thiếu niên bỗng nhiên nhấc chân giẫm chết toàn bộ Thanh Linh Thảo, gã vừa đạp vừa mỉm cười nhìn hắn:

- Kêu ngươi xéo mà còn nói nhảm nhiều, dám xưng hô ta là huynh đệ? Ngươi là cái thá gì mà đòi xưng huynh gọi đệ với ta?

Tính tình của Lý Thiên Mệnh khá tốt, trên cơ bản người không phạm ta thì ta không phạm người.

Đối phương chỉ cần nhấc chân, chuyện dễ dàng không mệt nhọc, gã cũng chẳng cần Thanh Linh Thảo. Nhưng gã cố ý giẫm chết Thanh Linh Thảo ngay trước mặt Lý Thiên Mệnh, hành động khıêυ khí©h và xem thường ác liệt này khiến hắn không thể nhẫn nhịn!

Quan trọng hơn nữa, đây là dược thảo cứu mạng của Vệ Tịnh!

Lý Thiên Mệnh vì hái nó mà nói chuyện mềm mỏng với thiếu niên áo xanh, dù sao gã là người Lôi Tôn Phủ, bình thường hắn sẽ không hiền hòa với họ như vậy.

Lý Thiên Mệnh trơ mắt nhìn bụi Thanh Linh Thảo bị đạp nát bét, thiếu niên áo xanh còn vênh váo nhìn hắn.

Lý Thiên Mệnh chửi thề:

- Ta đào mồ tổ tông nhà ngươi!

Huyết Hỏa Thứ nằm trong lòng bàn tay phải từ bao giờ, khoảnh khắc cánh tay trái hắc ám siết chặt, lực lượng bàng bạc gần như chấn rách vải trắng quấn chặt tay.

Tiểu Hoàng Kê càng thiếu kiên nhẫn hơn Lý Thiên Mệnh, nó càng nóng tính.

Tiểu Hoàng Kê từ đỉnh đầu Lý Thiên Mệnh bay ra ngoài:

- Đồ súc sinh rác rưởi này!

Có lẽ thiếu niên áo xanh không ngờ cái người sau khi biết thân phận của gã thì nên run cầm cập vậy mà dám tấn công mình.

Ánh mắt của thiếu niên áo xanh vẫn chất chứa khinh miệt, chỉ huy thú bản mệnh chặn nhóm Lý Thiên Mệnh lại:

- Làm thịt bọn chúng!

Mắt thiếu niên tràn đầy trêu cợt:

- Muốn trách thì trách ngươi chạy vào Hỏa Lăng sơn sai thời điểm, lỡ bị ngươi lấy Thần Nguyên thì chúng ta lỗ to.

Thiếu niên áo xanh không dám xác định lấy được Thần Nguyên là nhờ vào thực lực hay vận may, lỡ như Lý Thiên Mệnh siêu may mắn thì sao?

Thiếu niên áo xanh nói câu này với âm lượng nhỏ nên Lý Thiên Mệnh không nghe được.

Đừng nhìn Lam Vĩ Độc Hạt to lớn cồng kềnh nhưng tốc độ siêu mau, đặc biệt đôi kiềm và đuôi độc màu lam đều giống như thú binh đỉnh cấp, khi chiến đấu nhanh như tia chớp để lại ảo ảnh, quan trọng là mặt bên bôi kịch độc.

Bùm!

Khi nắm đấm cánh tay hắc ám của Lý Thiên Mệnh va chạm với cái kiềm của Lam Vĩ Độc Hạt, suy luận từ lực lượng thì cảnh giới của thiếu niên và Lam Vĩ Độc Hạt cỡ Thú Mạch cảnh đệ thất trọng. Vì thú bản mệnh này thuộc hệ kịch độc nên nhị đệ Lý Tử Phong của hắn cũng không đánh lại đối thủ này, nhưng với Lý Thiên Mệnh thì khác.

Cộng thêm thiếu niên áo xanh chưa ra tay, hai đánh một là cơ hội tuyệt vời cho Lý Thiên Mệnh.

- Cùng nhau lên!

Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê liên kết tâm linh, phối hợp trong lúc chiến đấu rõ ràng, có thứ tự.

Huyết Hồn Sát!

Chiến quyết cấp Thú siêu phàm này cùng bùng nổ trên người Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê, hắn thi triển võ pháp, Tiểu Hoàng Kê thì dùng thú pháp, nhưng cả hai đều giống nhau.

Huyết Hồn Sát kết hợp thân pháp và cách gϊếŧ chóc, thân pháp chiếm phần quan trọng hơn. Trong khoảnh khắc, Lý Thiên Mệnh như vệt đỏ vụt qua, sát khí chợt lóe, hắn đã đến trước mắt Lam Vĩ Độc Hạt.

Nhưng Tiểu Hoàng Kê vận dụng Huyết Hồn Sát càng tuyệt. Gà con này vốn biết bay, khi nó vừa thi triển thân pháp vừa chạy nhanh càng biến ảo khó dò, cộng với thân thể nhỏ bé khó nắm bắt.

Hàng này chuyên tìm điểm yếu mà đánh, con mắt là điểm yếu lớn nhất của Lam Vĩ Độc Hạt.

Trí mạng nhất ở chỗ Lam Vĩ Độc Hạt không thèm để Tiểu Hoàng Kê vào mắt, chỉ lo đối phó Lý Thiên Mệnh. Tốc độ của Lý Thiên Mệnh nhanh nhưng nó cũng không kém, trong phút chỉ mành treo chuông, cái kiềm to của nó giơ lên kẹp ngay.

Kẹp trúng rồi!

Thiếu niên áo xanh nở nụ cười, Lam Vĩ Độc Hạt đã kẹp trúng cánh tay trái của Lý Thiên Mệnh, tiếp theo sẽ bị kẹp đứt làm đôi.

Răng rắc!

Một tiếng giòn vang.
« Chương TrướcChương Tiếp »