Chương 2: Chạy Trốn Thất Bại

Editor:Literary Loom

Vạn Hoa Lâu

Tử Y: "vừa thêm tốt lư hương, cho chàng."

Cung Tử Vũ

"Tuyết rơi."

Cung Tử Vũ: "Mùa đông năm nay đến sớm như vậy."

Tử Y khẽ cười: "Chàng đúng là uổng phí có một bộ da đẹp, vừa cao vừa cường tráng, biết múa đao vung kiếm, vậy mà lại sợ lạnh như vậy".

Tử Y: "Chàng nên thu dọn một chút trở về."

Cung Tử Vũ trong vô thức nhìn bên ngoài cửa: "Sao thế, mới sớm đã có khách rồi à?"

Tử Y trêu chọc: "Khách nhân khác không giống như chàng, tiêu tiền xong lại một mình ngủ trên trường kỷ."

Tử Y: "Ta đương nhiên biết, chàng chỉ có không vui thời điểm mới có thể đến chỗ của ta."

Cung Tử Vũ: "Người xưa nói; Ngũ âm chữa lành bệnh tật. Nghe ngươi đánh đàn, chuyện phiền lòng giống như liền sẽ tan biến".

Tử Y xoay người lại: "Hôm nay là ngày Cung Môn đón tân nương, chàng còn không mau quay về, cha chàng sẽ lại mắng chàng đấy."

...

Tô Uyển và những cô dâu khác đi theo người được đưa đến cửa lớn nguy nga cung gia, hướng mặt nước ra ngoài cổng cung môn.

Đi theo những thị nữ dẫn dắt, xếp thành hai hàng, từ từ mở khăn trùm đầu làm cô dâu, thấy mọi người chỉ mũi tên vào tất cả các tân nương, dọa sợ hãi lùi lại một bước vừa bước lùi đã đυ.ng phải phía sau tân nương. Tân phía sau tân nương vén lên khăn cô dâu. Tại tất cả tân nương nâng khăn trùm đầu lên, nhìn thấy là một đám người đang chĩa mũi tên vào mình. Lập tức liền hôn mê bất tỉnh.

Vân Vi Sam sau khi tỉnh lại, đã có một vị tân nương tỉnh lại. Vị kia tân nương đang nằm ở rìa lao ngục nhìn ra ngoài, khi thấy Vân Vi Sam tỉnh lại, liền nhìn chằm chằm Vân Vi Sam. Nhìn đến Vân Vi Sam chạm vào nơi bị mũi tên bắn trúng.

Trịnh Nam Y: "Đừng chạm tiễn là cùn tiễn, đánh trúng huyệt đạo của chúng ta, để chúng ta bất tỉnh mà thôi."

Tô Uyển: [Hai người họ? không phải là Vô Phong mật thám a]

[Lời trong lòng] (biểu cảm)

Tiếp đó tất cả tân nương cũng theo thứ tự lần lượt tỉnh lại. Trong đó một tân nương hét lên

"Nếu cha tôi biết được, chắc chắn ông ấy sẽ không buông tha cho đám các ngươi đâu.”

"Cha ngươi sẽ không biết."

...

"Vũ công tử, sao ngài lại đến đây?"

Cung Tử Vũ lấy lệnh bài của mình ra, đưa đến trước mặt thủ vệ: "Thiếu chủ bảo ta đưa những cô nương này đến Chủy Cung, giao cho Cung Viễn Chủy thử thuốc."

Thủ vệ do dự: "Thử thuốc muộn thế này à?"

Kim Phồn đứng sau lưng trách cứ: "Hỗn xược! Sớm hay muộn lẽ nào do ngươi nói là tính?"

Thủ vệ căng thẳng: "Thuộc hạ không dám! Chỉ là Thiếu chủ phái hạ nhân thông báo một tiếng là được rồi, còn làm phiền Vũ công tử tự mình đến…"

Cung Tử Vũ cố ý làm mặt lạnh hỏi lại: "Ý ngươi là, Thiếu chủ xem ta là hạ nhân đúng không?"

Quả nhiên, vừa dứt lời, răng của thủ vệ run lập cập: "Công tử bớt giận, thuộc hạ đáng chết!"

Cung Tử Vũ không giả vờ tiếp được nữa: "Ai da, Kim Thành Vệ, ngươi mau mở cửa đi."

Thủ vệ cúi đầu mau chóng mở cửa.

Tại Cung Tử Vũ đi vào đại lao sau.

Thượng Quan Thiển: "Công tử, đây là đang xảy ra chuyện gì vậy…?"

Cung Tử Vũ: "Trong mọi người có một thích khách Vô Phong trà trộn…"

Thượng Quan Thiển: "Vô Phong là cái gì?"

Tân nương khác trả lời nàng: "Cái này mà cô cũng không biết?! Vô Phong là một tổ chức sát thủ đã xưng bá giang hồ mấy chục năm, ai dám chống đối bọn họ, nhất định sẽ gặp nạn diệt môn. Rất nhiều môn phái đã quy thuận Vô Phong rồi, chỉ có Cung Môn là có thể chống lại, cho nên phụ thân mới đưa ta đến đây tuyển thân, nói ở đây là nơi yên bình duy nhất mà Vô Phong không dám chọc vào."

Cung Tử Vũ: "Không sai."

Cung Tử Vũ: "Chấp Nhận đại nhân, quyết định gϊếŧ hết toàn bộ."

....

Tô Uyển tại Cung Tử Vũ khi đi tới, liền quan sát đến mỗi cái tân nương biểu lộ, trong đó hoài nghi có ba tân nương.

Sau khi tất cả tân nương đều theo Cung Tử Vũ ra ngoài, Thượng Quan Thiển trước khi ra ngoài liếc nhìn Vân Vi Sam.

Tô Uyển: "Vân cô nương, đi thôi(nở nụ cười)."

Vân Vi Sam: "Ân."

Tại ra khỏi đại lao sau, Vân Vi Sam, đi ở phía sau cùng. Bởi vì không tín nhiệm Cung Tử Vũ, mà lựa chọn cùng tân nương đi tương phản con đường.

Tại Vân Vi Sam chuẩn bị đi qua một cây cầu nhỏ sau, bị Cung Tử Vũ bắt được tay.

Cung Tử Vũ: "Cô nương làm gì vậy? Bốn phía Cung Môn đều có trạm gác, cô mà chạy thêm vài bước sẽ bị loạn tiễn bắn chết đấy."

Vân Vi Sam cũng không giấu giếm, nói thẳng: "Ta không tin lời ngài nói."

Cung Tử Vũ buông tay ra, cười nói: "Vậy cô chạy đi, ta muốn thấy cô biến thành con nhím."

Bỗng nhiên, phía sau có người hét một tiếng: "Ai đang ở đó?"

Tại những thị vệ kia nhìn qua lúc, Cung Tử Vũ đem hắn mặt nạ đeo ở Vân Vi Sam trên mặt.

"Vũ Công Tử? Như thế nào là ngài a?."

Cung Tử Vũ: "Tử Thương tỷ tỷ bị côn trùng nhỏ cắn, trên mặt có vết sưng nhỏ, tâm trạng không tốt nên bảo ta cùng nàng ra ngoài giải sầu."

"Dạng này a, sắc trời cũng muộn, còn xin Vũ công tử về nghỉ ngơi sớm."

Cung Tử Vũ:"Được rồi."

Cung Tử Vũ đi tới mật đạo chỗ, nhấn vào vào một ngăn bí mật. Sau đó một cánh cửa xuất hiện.

Cung Tử Vũ: "Đầu này mật đạo thông hướng Sơn cốc Cựu Trần bên ngoài, nhưng bên trong cơ quan trọng trọng, vì vậy hãy cẩn thận.