Quyển 1 - Chương 33: Bạch nguyệt quang

Hậu hoa viên quanh năm *hoa đoàn cẩm thốc, khác với vườn hoa hồng trồng ở vườn trước, ở đây càng nhiều loại hoa hơn, mỗi lần nhìn thấy tâm trạng Thẩm Niệm đều rất vui vẻ, hiện giờ đầu óc cậu đã được khai thông, Thẩm Niệm cảm thấy hậu hoa viên quả đúng là một nơi tốt để trò chuyện.

*Hoa Đoàn Cảm Thốc: sắc màu rực rỡ; rực rỡ gấm hoa。

Nguyên lai vào lúc cậu không biết, cốt truyện đã phát triển nhanh như vậy, vậy nên bây giờ chính là lúc bạch nguyệt quang xuất hiện!

Thẩm Niệm vui vẻ hài lòng chuẩn bị đi tìm bạch nguyệt quang, bởi vì bạch nguyệt quang đứng cùng một chiến tuyến với cậu, bất quá cậu chỉ là bà mẹ chồng độc ác ra tiền vũ nhục người khác, trong khi bạch nguyệt quang lại là sát thủ tình cảm.

Nhưng Thẩm Niệm đi đến một nửa, bước chân đột nhiên dừng lại, thần sắc có chút mê mang, cậu căn bản không biết bạch nguyệt quang của Thẩm Hoài Viễn là ai?

Vì muốn mọi chuyện được giữ bí mật, cho nên Thẩm Niệm liền đi tìm quản gia hỏi thử, nhưng quản gia cũng không biết, Thẩm Niệm vừa mới chuẩn bị sai người đi điều tra thì đột nhiên Nhϊếp Chiêu không biết từ nơi nào nhảy ra.

“Niệm Niệm muốn biết bạch nguyệt quang của Thẩm Hoài Viễn sao? Cái này thì cháu biết đó.”

Đôi mắt đào hoa xinh đẹp của Alpha mở to, gửi cho cậu một phần tư liệu.

“Chính là Tô Dật, Omega của Tô gia, lúc ấy chuyện này còn nháo rất lớn đó.”

Nhϊếp Chiêu đem Thẩm Niệm bế lên, xoa nắn loạn một hồi.

Trong tư liệu là một Omega gương mặt thanh tú xinh đẹp, khi cười rộ lên đặc biệt đáng yêu, vừa nhìn liền biết là kiểu người được nhiều người yêu thích. Chỉ là nhìn qua có hơi quen quen.

Thẩm Niệm quên luôn việc trách mắng hành động to gan lớn mạnh của Nhϊếp Chiêu, tò mò mở to mắt hỏi: "Hoài Viễn thích đứa nhỏ này sao? Tại sao tôi lại không biết? Nhanh nói cho tôi biết."

“Niệm Niệm, nếu cháu nói cho chú có phải nên có chút khen thưởng hay không?” Nhϊếp Chiêu chỉ chỉ mặt mình, ý đồ rõ ràng.

Thẩm Niệm trực tiếp cho hắn một cái tát, bàn tay mềm mại như không xương miễn cưỡng lắm mới che được nửa khuôn mặt tuấn mỹ của Alpha. Mà Nhϊếp Chiêu bị đáng cũng không tức giận, mỉm cười nắm lấy bàn tay trên mặt hôn một cái, trước khi Thẩm Niệm tức giận nói tiếp.

“Trước đây Tô Dật đã từng theo đuổi Thẩm Hoài Viễn, Thẩm Hoài Viễn cũng chấp nhận rồi, sau đó Tô Dật không biết vì nguyên nhân gì mà rời đi, chuyện chính là như vậy đó.” Nhϊếp Chiêu tựa đầu vào cổ Thẩm Niệm, làm nũng nói: “Niệm Niệm, chú đừng quản chuyện của thằng nhóc đó nữa được không, ngay trước mặt cháu quan tâm người đàn ông khác như vậy cháu sẽ rất thương tâm.”

“Chỉ có như vậy? Hết rồi?”

“Chỉ có như vậy, hết rồi.”

“…… Cút.” Thẩm Niệm trực tiếp một chân đạp mạnh lên chân Nhϊếp Chiêu, dùng sức nghiền mạnh, cậu vừa lòng nhìn Nhϊếp Chiêu ăn đau mặt mày nhăn nhó mới chạy đi.

Hừ, muốn lừa ai chứ. Thật sự coi mình là tên ngốc sao, dễ như vậy liền trở thành bạch nguyệt quang thì cái thế giới này trăng sao đầy trời rồi.

Thấy người đã đã khuất bóng, vẻ mặt Nhϊếp Chiêu nháy mắt liền bình thường trở lại, một chút cũng nhìn không ra tên ngốc vừa mới ăn đau vẻ mặt nhăn nhó trước đó, Thẩm Hoài Viễn đứng một bên chứng kiến

toàn bộ quá trình biến đổi sắc mặt, lạnh lùng cười thành tiếng.

“Nghe nói Tô Dật sắp về rồi, đến lúc đó mày còn giấu được sao?”

Thẩm Hoài Viễn dừng lại động tác, mắt lạnh nhìn hắn.

Nhϊếp Chiêu nhướng mày hừ một tiếng, xoay người đuổi theo phương hướng Thẩm Niệm rời đi.

Hắn không hề nói dối, chỉ là đã bỏ đi hơi nhiều việc thôi, tỷ như Tô Dật đi tung tin đồn khắp nơi, còn dùng bí mật của Thẩm Hoài Viễn uy hϊếp hắn đồng ý ở bên mình, cuối cùng Thẩm Hoài Viễn đập đổ Tô gia. Nhưng đó là những gì mọi người đồn thổi, hắn lại không nói sai.

Thẩm Hoài Viễn bị bỏ lại một mình đứng đó, lông mi rũ xuống tạo thành một bóng ma nhỏ trên khuôn mặt, gương mặt bị bóng tối che khuất khiến người không thể nhìn rõ vẻ mặt hắn.