Quyển 1 - Chương 15: Nội soi

Sau khi tiến vào mật thất, cả người Thẩm Niệm liền không tự giác phát run, đôi tay gắt gao bắt lấy vạt áo người đàn ông, sự sợ hãi không dám ló mặt ra.

Nam nhân đem Thẩm Niệm đặt lên bàn mổ, tứ chi thiếu niên bị trói lại gắt gao, không thể động đậy.

“Hu hu….. Ca ca, Niệm Niệm sợ, ca ca không cần….. Hức……”

Nằm trên bàn mổ lạnh như băng, trong nháy mắt làm Thẩm Niên nhớ tới những ký ức không mấy tốt đẹp, vẻ mặt tái nhợt không còn giọt máu, cặp mắt hạnh xinh đẹp hơi rưng rưng, khẩn cầu nhìn người đàn ông, tin tức tố thành thật truyền đạt cảm xúc sợ hãi của chủ nhân.

“Ngoan, Niệm Niệm không cần phải sợ, ca ca chỉ là kiểm tra một chút thôi.”

Nam nhân không dao động, cẩn thận kiểm tra còng tay, đeo vào cho Thẩm Niệm, sau khi được cẩn thận điều chỉnh, hơn nữa bên trong còng tay còn lót lông tơ, sẽ không làm Thẩm Niệm bị thương.

Điều chỉnh lại bàn mổ một chút, nam nhân đem hai chân thiếu niên nâng lên, giúp cậu kê một chiếc gối dưới eo cho thoải mái, ngón tay thon dài trượt theo cánh mông đĩnh kiều, đi sâu xuống u cốc, hai bàn tay to lớn bắt lấy hai cánh mông màu mỡ mông, nhẹ nhàng banh rộng sang hai bên, để lộ ra cửa huyệt màu hồng phấn nộn giấu ở bên trong.

Đầu ngón tay tò mò nhẹ nhàng đυ.ng vào huyệt khẩu, mang theo hơi thở lạnh lẽo làm tiểu huyệt không tự giác co rút lại, nơi tư mật bại lộ trong không khí làm Thẩm Niệm cả người căng chặt.

Đầu ngón tay nhét vào cửa huyệt, chờ tiểu huyệt thích ứng một lúc, thừa dịp lúc nó đang thả lỏng, nam nhân trực tiếp đẩy cả một đốt ngón tay đi vào.

Bên trong tiểu huyệt chật hẹp một bước khó đi, tầng tầng lớp lớp thịt huyệt chồng chất đè ép ngón tay, muốn đem nó bài trừ ra ngoài, lại bị ngón tay từ từ đẩy lui. Người đàn ông kiên nhẫn trấn an thiếu niên đang run rẩy, nhưng hoàn toàn trái ngược với vẻ mặt dịu dàng, hành động của đối phương vô cùng cường thế.

“A! Ưm…..”

Ngón tay ở trong tiểu huyệt thuần thục tìm kiếm, lòng bàn tay hung hăng nghiền áp khối thịt nhỏ hơi nhô lên kia, kɧoáı ©ảʍ che trời lấp đất từ tiểu huyệt lan tràn đến toàn thân, dươиɠ ѵậŧ đằng trước ngẩng cao đầu thẳng đứng, Thẩm Niệm theo bản năng muốn cuộn tròn thân thể, lại bởi vì gông cùm xiềng xích trói chặt tay chân mà chỉ có thể cứng đờ tại chỗ, tùy ý để ngón tay xâm nhập tiểu huyệt ướt nước, thô lỗ tra tấn điểm mẫn cảm của mình.

“Chậm….. Chậm một chút a…..!”

Thẩm Niệm kinh hô thành tiếng, tiểu huyệt bị ngón tay đùa bỡn đến mềm rục, theo ngón tay thọc vào rút ra vang lên tiếng nước da^ʍ mĩ, Thẩm Niệm hai chân nhũn hết cả ra, muốn khép chân lại lại bị nam nhân mạnh mẽ kéo ra, động tác trên tay lại càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh.

“A a a a a!!!!” Kɧoáı ©ảʍ đột nhiên ập đến không kịp phòng ngừa, tiếng hét của Thẩm Niệm cao vυ"t chói tai, nấm nhỏ theo đó cũng run rẩy, bắn ra một luồng chất lỏng trắng đυ.c, tạo thành một đường congtrong không khí.

Hương hoa hồng trong mật thất cũng nồng đậm đến cực điểm.

Nam nhân đứng dậy, mở ra hộp y tế đặt ở bên cạnh, lấy ra một công cụ thon dài uốn lượn không biết tên, đường kính ước chừng 1 centimet, ở cuối còn có một cái thấu kính.

Thẩm Niên vừa phục hồi lại tinh thần liền thấy nam nhân cầm cây dụng cụ kia đi đến phía mình, thân thể theo bản năng bắt đầu phát run.

“Ca ca, không cần thứ kia….. Không cần thứ kia…… Đừng mà……”

Thẩm Niệm khóc òa, miệng không ngừng nực nở cầu xin, nhưng vẫn bị người đàn ông cưỡng ép banh ra hai cánh mông, thiết bị nội soi từ từ xoay tròn chui vào trong cơ thể, trên màn hình bên cạnh hiển thị rõ hình ảnh bên trong tiểu huyệt, từng tầng mị thịt chồng chất, đỏ tươi non mềm, đang bị một thứ đồ vật lạnh lẽo cường ngạnh phá vỡ.