Quyển 1 - Chương 1: Alpha thấp kém tự cao trong trường học

"Thẩm Đình."

Một giọng nói vô cảm đột ngột vang lên bên tai Thẩm Đình.

"Chết rồi! Chủ nhân! Mau ấn nút đỏ trước mặt đi!"

Thẩm Đình chưa kịp phản ứng, hoặc có lẽ khối lượng thông tin quá lớn khi vừa bước chân vào thế giới này đã khiến đầu cậu đau nhói, đôi lông mày thanh tú nhíu lại.

Chỉ trong một giây do dự mà nhiệt độ bên trong cơ giáp đột ngột tăng vọt lên, tín hiệu cảnh báo màu đỏ trên màn hình điều khiển bắt đầu nhấp nháy.

"Cảnh báo! Cảnh báo! Cơ giáp bị phá hoại từ bên ngoài, nhiệt độ quá cao, sắp phát nổ."

Thẩm Đình cau mày, trong đầu còn vọng lại tiếng thét đầy sợ hãi của hệ thống 100, âm lượng cao đến mức khiến đầu cậu càng lúc càng đau hơn.

Bên ngoài, phía sau lớp kính bảo vệ của sân huấn luyện cơ giáp, những người khác đang quan sát Thẩm Đình thậm chí còn không điều khiển nổi cơ giáp của mình mà thất bại ê chề với đôi mắt tràn ngập vẻ hứng thú. Đối thủ của cậu là Tạ Hoài Tự đã rời khỏi cơ giáp từ sớm.

Chiếc đồng phục đen vừa vặn khoác trên người Tạ Hoài Tự, mũ đội trên đầu, trên vai là huy chương biểu tượng cho học sinh năm ba. Ánh vàng phản chiếu trên cơ giáp, đôi mắt phượng hẹp dài khẽ nhướng lên, hàng lông mày sâu thẳm hướng về phía cơ giáp đối diện, có vẻ đang khá là lo lắng.

Thẩm Đình đưa đầu ngón tay trắng mịn nhấn vào nút đỏ, như thể mọi thứ trong ký ức ùa về, một lớp bảo vệ nhanh chóng bao quanh lấy cậu, sau đó cậu bật ra khỏi cơ giáp.

Nhiệt độ không ngừng leo thang, khi đạt đến đỉnh điểm, cơ giáp không còn chịu đựng nổi nữa rồi chìm vào sự tĩnh lặng chết chóc.

Khi Thẩm Đình còn chưa kịp đến cửa thoát hiểm, một luồng nhiệt nóng bỏng bất ngờ ập tới, lưỡi lửa đỏ rực bủa vây lấy lớp bảo vệ, phần lõi cơ giáp bốc cháy đập thẳng vào nó.

Chỉ đến lúc này, những người trong sân mới nhận ra điều bất thường, họ lập tức đứng dậy nhìn về phía hiện trường.

Tạ Hoài Tự cũng cau mày, giơ tay nhìn vào thiết bị liên lạc trên cổ tay, trên đó hiển thị tình trạng cơ giáp của Thẩm Đình, cũng là đối thủ của hắn.

Cơ giáp của cậu đã hỏng, thậm chí vật liệu lõi của cơ giáp không chịu nổi nhiệt độ cao mà đã phát nổ.

"Trời ạ, Thẩm Đình điên rồi sao? Lúc đầu không nhảy ra ngay mà còn chờ gì nữa vậy?"

Ngay sau đó, tấm kính quan sát bất ngờ chuyển thành màu đen, không thể nhìn thấy bất cứ điều gì, mọi thứ chìm vào tĩnh lặng.

"Hừ..."

Thẩm Đình hít một hơi, cổ tay cậu đang được nhân viên y tế nâng lên để xử lý. Vụ nổ vừa rồi quá đột ngột, vào khoảnh khắc cuối cùng, cổ tay cậu đã bị lưỡi lửa cuốn lấy.

Nhiệt độ cháy của vật liệu lõi cơ giáp cực kỳ cao, may mà Thẩm Đình đeo găng tay đặc chế từ vật liệu đặc biệt, nhưng chỗ găng tay và tay áo không khít vào nhau đã bị ảnh hưởng.

Nhân viên y tế của học viện luôn túc trực ở sân huấn luyện cơ giáp, chiếc cơ giáp kia đã được xử lý nhanh chóng. Ngoại trừ một chút mùi sót lại trong không khí và vết thương trên cổ tay Thẩm Đình, không còn bất kỳ dấu vết nào khác nữa.

Hoặc có lẽ chỉ mình Tạ Hoài Tự thôi à?

Thẩm Đình nhịn đau, đầu ngón tay bàn tay còn lại co rúm lại, vì dùng lực quá mạnh nên đầu ngón tay trắng bệch. Dưới vành mũ đen, khuôn mặt trắng nõn của cậu lấm lem vết bụi.

Lúc này, đôi mắt màu hổ phách của cậu đầy căm hận nhìn về phía Tạ Hoài Tự.

Ngay từ giây đầu tiên bước chân vào thế giới này, Thẩm Đình đã phải chấp nhận tất cả ký ức về vai mà cậu đang đảm nhận. Trong thế giới ABO này, Thẩm Đình chỉ là một nhân vật phản diện tầm thường.

Xuất thân danh giá, nhưng mẹ mất sớm, ba chỉ làm tròn trách nhiệm với cậu. Không hiểu vì lý do gì, dù là một Alpha, nhưng cậu lại thuộc loại thấp kém nhất. Không thể phát ra một chút Pheromone nào, cơ thể cũng không mạnh mẽ như những Alpha khác mà ngược lại còn yếu ớt vô cùng.

Cơ thể gầy gò, khi mặc đồng phục đen, chỉ cần buộc dây lưng là như thể bao nhiêu người cũng có thể dễ dàng nắm lấy cậu trong tay.