Bạch Cảnh Ly nhạy bén bắt được sơ suất trong lời nói của hắn: "Cám ơn? Ta hại ngươi thảm như vậy ngươi còn cám ơn ta? Đúng rồi, Lâm lão sư vẫn luôn xem ta là ác nhân, cho nên ác nhân chỉ cần không hại người là có thể tán dương, ha ha."
Lâm Kính Vũ cãi lại: "Không phải như vậy."
Trừ mấy chữ này ra, hắn không nói lời gì khác. Lời đối phương nói là thật, chính hắn vẫn ôm ý niệm "Nhân vật phản diện vốn có tính cách ác độc", ý niệm này về sau cũng không thay đổi.
Bạch Cảnh Ly thở dài một hơi, tựa như phải làm ra quyết định gì đó. Bỗng nghe Trần Tố có hơi chần chờ hỏi y: "Nếu ngươi đã thích Lâm Kính Vũ, thích đàn ông, vậy ngươi với ta..."
Bạch Cảnh Ly giơ tay ném cái USB cho cô ta: "Lấy đi, ta với ngươi chỉ đơn thuần là chụp ảnh."
Ánh mắt Trần Tố sáng lên, bước ba bước tiến tới nhặt lên, lời đối phương nói để cho cô ta trút được gánh nặng.
Đội cứu viện đã leo lên từ một góc khác không ai nhận ra, nhanh chóng tiếp cận Bạch Cảnh Ly.
Nhân viên an ninh bên cạnh ghé vào tai Lâm Kính Vũ nói tình huống lúc này cho hắn, yêu cầu hắn dùng hết sức trì hoãn thời gian.
Lâm Kính Vũ dùng môi ngữ trả lời, đang muốn cùng Bạch Cảnh Ly kéo đề tài, lại nghe Bạch Cảnh Ly nói: "Lâm lão sư, ta đã thấy thời khắc ngươi huy hoàng nhất, cũng thấy dáng vẻ ngươi thảm hại nhất, nhưng ta thích nhất, vẫn là khoảnh khắc sáu năm trước ngươi đặt cứu trợ vào trong tay ta."
Lâm Kính Vũ lập tức ấm áp nói: "Ta chưa nhớ ra, ngươi nói với ta một chút được chứ?"
Bạch Cảnh Ly lắc đầu, đôi mắt lại lần nữa xuất hiện nước mắt: "Đã không quan trọng nữa, ta đưa mọi thứ ngươi mất đi, trả lại cho ngươi."
Đi đôi với âm cuối này, một chiếc USB khác được ném tới.
Lâm Kính Vũ lòng không thể nói, chẳng quan tâm đến nhặt USB, vội vàng đi tới chỗ Bạch Cảnh Ly.
Một người trong đội cứu viện chỉ cách Bạch Cảnh Ly hơn hai mét, Bạch Cảnh Ly nỉ non trong miệng: "Lâm lão sư, ta yêu ngươi."
Y nói xong liền xoay người, cực kỳ nhanh nhẹn bay qua lan can, trong tiếng kinh hô của đám người, nhào vào hư không cao mấy chục mét.
"Đừng mà ___" Lâm Kính Vũ chậm một bước.
Nhân viên cứu hộ tận lực đưa tay ra, ước chừng cách Bạch Cảnh Ly một ly thôi, nhưng cuối cùng vẫn ko bắt được y.
Người thanh niên mặc chiếc áo sơ mi trắng, ở giữa không trung tháo khẩu trang ra, lộ ra khóe miệng cong lên. Y giống như một con chim nhạn gãy cánh nhanh chóng rơi xuống, ước chừng mấy giây, cơ thể mảnh khanh bị đập tan tành trên mặt đất, máu văng khắp nơi giống như đóa hoa hồng nở rộ dưới ánh mặt trời.
Lâm Kính Vũ trợn mắt há mồm nhìn xuống dưới, nhân viên an ninh đứng cạnh nhắc nhở hắn nguy hiểm. Hắn mới lấy lại tinh thần, nhìn mắt kính đen rơi dưới chân.
Mọi chuyện phát sinh qua chóng vánh không kịp trở tay. Nhân vật phản diện này dù là hại người hay là chết đi, cũng làm đến sấm rền gió cuốn. Liệu cái mác "Tam quan bất chính" có thật sự tóm tắt được y không?
Hắn nhặt mắt kính đen lên, bên trên dường như vẫn còn đọng lại hơi ấm của y. Hắn lầm bầm nói với hệ thống: "Rõ ràng là nhân vật phản diện thích nguyên chủ, nhưng sao ta lại cảm thấy ngược ngược?"
Hệ thống nói: "Không sao đâu ký chủ Tát Mã, nhiệm vụ công lược đều có hậu di chứng. Khi đến thế giới tiếp theo, màn kịch mới sẽ hòa tan những thứ này."
"... Có lý."
Hệ thống thở ra một hơi: "Ký chủ Tát Mã, nhiệm vụ công lược của ngài thành công. Bởi vì nhân vật phản diện lấy cách tự tử để kết thúc, cho nên thủ tục rời đi sẽ bị đình trệ hai ngày, xin ngài kiên nhẫn chờ."
Lâm Kính Vũ không tự chủ được nhìn xuống dưới, thi thể đầy máu đó đã bị vải trắng phủ lên, hắn xoa xoa huyệt thái dương: "Ta cảm thấy mình hình như nhớ lại gì đó, hơi đau đầu, ặc ___"
Tin tức Tiết Mộc nhảy lầu ở trên hotsearch rất lâu.
Đối với cái chết của y, rất nhiều người vỗ tay tỏ vẻ khoái trá, phần lớn đều là fan hâm mộ của Lâm Kính Vũ. Cái tai họa ngập đầu này làm cho bọn họ như lái xe qua núi vậy. Cũng may thần tượng lại lần nữa không để bọn họ thất vọng. Nhưng suy cho cùng thoát fan rồi lại hồi fan là chuyện không vinh dự, cho nên bọn họ mới đem hết tức giận phát tiết lên người Tiết Mộc. Rất nhiều fan hâm mộ quá khích coi thường "Ngươi chết là đúng". Chạy đến Weibo Tiết Mộc mắng nhiếc. Cũng có rất nhiều người biện hộ cho Tiết Mộc, nói người đã chết rồi, dù sao y cuối cùng vẫn là ghìm ngựa nơi vách đá, còn vì Lâm Kính Vũ tẩy rửa tội danh.
Trên mạng vì thần tượng khẩu chiến, chính chủ Lâm Kính Vũ thì đang ở đồn cảnh sát xem video trong USB.
Quả nhiên giống như lời Tiết Mộc nói khi còn sống, đêm đó sau khi y đánh hôn mê Lâm Kính Vũ với Phương Tử Mặc kéo vào nhà dân, sau khi xử lý một phen, đặt chung với nhau chụp hình. Đây đều là chứng cứ quý giá, nhưng có một cảnh khiến cho Lâm Kính Vũ bao gồm cả mọi người nơi đây ngây người như phỗng.
Trong video là Tiết Mộc đeo mắt kính đen và khẩu trang, sau khi rót thêm thuốc mê cho Lâm Kính Vũ, y tự mình bắt đầu giúp Lâm Kính Vũ vuốt, Lâm Kính Vũ trong tình huống vô tri vô giác bắn ra rất nhiều lần.
Người trong phòng ở đây đều nhìn Lâm ảnh đế trong video, ai nấy đều lúng túng, có nam cảnh sát khá lớn tuổi định hóa giải bầu không khí, cười đùa: "U choa, bàn tay này, còn rất điêu luyện nha."
Mà hình như càng lúng túng hơn, còn Lâm Kính Vũ mặt đầy nghiêm túc, không bày tỏ bất cứ thái độ gì.
... Tại sao mình chỉ cứng lên ở trong tay y chứ?