Chương 16

Sau hơn mười ngày yến tiệc trong cung không ngừng nghỉ, các quý tộc bất lực phát hiện ra hoàng thượng trẻ tuổi lại nhanh chóng chán ngán cuộc sống kiểu này.

Hắn tuyên bố tại cuộc họp của hoàng gia rằng hoàng đế sẽ bắt đầu chuyến công du toàn quốc đầu tiên sau khi đăng quang, bắt đầu từ tuyến phòng thủ dài phía bắc của đế quốc.

Mặc dù Đại công tước Harrison và các bộ trưởng hoàng gia khác rất kinh ngạc, nhưng sau khi bàn bạc riêng, họ thấy rằng điều đó nằm trong dự đoán. Chỉ không ngờ Nero lại đưa chuyến công du vào nghị sự sớm như vậy.

Công du luôn là truyền thống lâu đời của gia đình Caesis.

Khi đế quốc không có chiến tranh, thời gian Hoàng đế Caesis dành cho các chuyến du hành thậm chí có thể chiếm một nửa thời gian trị vì của ông.

Suy cho cùng, một gia đình hoàng gia ngồi trên ngai vàng vì giỏi chiến đấu nhất cũng không thể chịu đựng được việc tụ tập ở kinh đô từ sáng đến tối.

Hoàng đế thỉnh thoảng cần tuần tra lãnh thổ đế quốc rộng lớn, duyệt quân, tăng cường phòng thủ biên giới để ứng phó với sự xâm lược của ngoại quốc.

Trước khi rời đi, đại công tước Harrison còn giả vờ đến tiễn: “Hoàng đế bệ hạ, thần sẽ triển khai hai triệu quân từ hệ thống lãnh thổ để hộ tống ngài trong chuyến hành trình về phía bắc. Xin Thánh tử chúc phúc và bảo vệ ngài để ngài có thể có thể trở về an toàn."

Nero ngồi trong vòng tay của Bạch Lang Kỵ Sĩ, cúi đầu nhìn hắn với đôi mắt đỏ hoe, môi nhếch lên:

"Đương nhiển rồi chú. Ta cũng hy vọng Thánh tử có thể bảo hộ người, giữ cho người bình an. Dù sao, lòng trung thành của người chính là nền tảng vững chắc của đế quốc ."

Đại công tước Harrison cười gượng vài cái rồi rút lui về phía quý tộc.

Trong đám đông xa hơn phía sau các quý tộc, bốn năm Lang Kỵ sĩ, những người đã cải trang thành vệ sĩ và đã đột nhập xong, đang ngẩng đầu lên và lặng lẽ chào tạm biệt tiểu hoàng đế từ xa.

Hạm đội hoàng gia đi qua pháo đài hoàng gia, nhảy vào lối đi dọc và ra khơi với tốc độ gấp 9 lần.

Đường dọc rút ngắn khoảng cách di chuyển thực tế của phi thuyền bằng cách nén không gian rất nhiều.

Một phi thuyền của Imperial đi vào đường cong và hoạt động hết công suất có thể băng qua hệ mặt trời Delphi trong 12 giây.

Tuy nhiên, ngay cả với tốc độ khủng khϊếp như vậy, vẫn phải mất khoảng 6 ngày để đến được pháo đài phía bắc từ thiên hà thủ đô hoàng gia.

Nero đang ngồi trong cabin đọc mật báo thì nghe thấy tiếng gõ nhẹ vào cửa.

Hắn ngẩng đầu lên và thấy Mimir cẩn thận ngồi xuống cạnh cửa, tay cầm một cuốn sách.

Hắn gần như quên mất. Để tránh bản thân bị phản xâm nhập khi không ở thủ đô hoàng gia, anh còn mang theo một OMega sống trong cung điện cùng hắn trên phi thuyền.

Omega không có sức tấn công và đang đeo vòng cổ Asimov nên được Lan Kỵ sĩ canh cửa cho vào.

Nero tắt màn hình và hỏi: "Ngươi đang đọc gì vậy, Mimir?"

Mimir thì thầm đáp lại: “Bệ hạ, tôi đang đọc cuốn "Tiểu sử của Hoàng đế Caesis" trên giá sách của Bệ hạ.

Nero: "Ngươi có thể hiểu được không?"

Mimir: "Bệ hạ, một số từ quá dài và khó đọc... nhưng nhìn chung chúng có thể hiểu được.

Nero: "Đến ngồi cạnh ta."

Mimir giật mình, thấp giọng nói: "Bệ hạ, Bệ hạ, thần có thể sao?"

Nero ngừng trả lời và chỉ vỗ nhẹ vào chỗ bên cạnh.

Kể từ lần thứ hai loài người phân hóa thành giới tính ABO, A Ipha chắc chắn đã trở thành lực lượng lao động hàng đầu, theo sau là số lượng Beta khổng lồ.

Cuối cùng là Omega, một giới tính thiểu số cực kỳ hiếm.

Omega bản địa ngay từ khi sinh ra đã cực kỳ mong manh và không thể sở hữu sức mạnh tinh thần. Đồng thời, họ cũng mắc phải những khiếm khuyết sinh lý khó loại bỏ – giai đoạn nhạy cảm.

Một Omega trong thời kỳ nhạy cảm sẽ vô cùng háo hức được bạn tình đánh dấu, thậm chí sẽ mất trí trong sự trống rỗng, điên cuồng tìm kiếm Alpha để giao phối như một con thú.

Pheromone của Omega trong thời kỳ nhạy cảm cũng sẽ khiến các Alpha ở gần đồng thời bước vào thời kỳ nhạy cảm, thậm chí dẫn đến bạo lực nhóm.

Trong những ngày đầu của việc phát triển nhân loại, Omega được liên đoàn cũ đánh giá cao và ưu đãi trong một khoảng thời gian vì họ có thể sinh ra những đứa con có gen vượt trội nhất.

Tuy nhiên, với sự phát triển nhanh chóng của công nghệ chỉnh sửa gen và nuôi cấy phôi trong ống nghiệm, việc mang thai tự nhiên không còn là lựa chọn duy nhất của con người.

Omega mất đi giá trị sinh sản, cộng với bạo loạn và chiến tranh thường xuyên ở nhiều nơi trong thời kỳ cuối của liên bang cũ, không thể tự bảo vệ mình và dễ dàng trở thành nhân tố gây bất ổn xã hội, địa vị của họ bắt đầu suy giảm mạnh.

Trong những ngày đầu của đế quốc, Caesar đã ban hành sắc lệnh quản lý tập trung gọi là bảo vệ nhưng thực chất là kiểm soát Omega.

Tuy nhiên, theo thời gian, Omega người bất lực và dễ bị động dục mà không báo trước, đã trở thành món đồ chơi của tầng lớp đặc quyền.

Nếu sau này nhiều đứa trẻ sinh ra trong gia đình nghèo bị phát hiện biệt hóa thành Omega, chúng sẽ không còn đầu tư tâm sức và nguồn lực vào giáo dục nữa mà sẽ bán trước cho cái gọi là giáo viên Omega để đổi lấy một khoản tiền lớn.

Mimir và Nero ngồi cạnh nhau, nằm trên chiếc bàn nhỏ, chép lại từ mới dưới sự hướng dẫn của Nero.

So với nét chữ duyên dáng và tao nhã của vị hoàng đế tóc bạc, nét chữ của Mimir cong queo và bò trườn như một con côn trùng.

Tuy nhiên, mỗi lần chép một bài, cậu đều nhắm mắt ghi nhớ thật kỹ, cố gắng ghi nhớ những từ dài.

Nero vỗ vào lưng cậu ta một cái, dùng giọng điệu rất bình tĩnh nói: “Hôm nay có thể viết nhiều như vậy, là đủ rồi.

Mimir gật đầu mạnh. Hắn nhìn thời gian, lại cúi đầu nhìn ngón chân, khuôn mặt bắt đầu đỏ bừng: "Bệ hạ, nếu ngài cần thần ở lại..."

Nero nói: “ không cần".

Bạch lang kỵ sĩ mở mạnh cửa phòng gây ra tiếng động lớn khiến Mimir sợ hãi.

Vì vậy Omega ôm ghế chạy một mạch ra ngoài: "Bệ hạ, xin cho phép thần lui về!

"Ngươi tựa hồ luôn có thái độ thù địch với hắn." Nero có chút bối rối khi bị đặt lên giường thay đồ, "Trước kia ngươi đối với những Omega tiểu thư cùng thiếu gia đều rất khách khí.

Bạch Lang Kỵ sĩ cúi đầu cài cúc áo cho Nero, nhưng một hồi lâu vẫn chưa cài được cũng không làm được.

Anh ta im lặng một lúc lâu, trước khi một giọng nói nghèn nghẹt từ mũ giáp truyền ra: "Bệ hạ, với tất cả sự tôn trọng. Thần không nghĩ rằng Omega này có giá trị gì để ngài đối xử khác với thần."

Nero: "Ta không đối xử khác biệt với Mimir. Mimir chỉ là một công cụ giúp ta xây dựng nhân vật của mình, ta nghĩ Mimir đã diễn rất tròn vai.

Bạch Lãng Kỵ sĩ thấp giọng nói: “Nhưng người để hắn đọc sách trên kệ sách của người!”

Nero càng khó hiểu hơn: “Vậy thì sao? Sách ở trên giá sách, nếu thích thì có thể lấy xuống đọc.”

Giọng nói của Bạch Lang Kỵ sĩ càng trầm xuống: “ Ngài còn dạy hắn đọc chữ, đưa hắn đi săn…”

Lời nói của hắn ta nghẹn lại ở cuống lưỡi, bởi vì Nero đã đưa tay thẳng vào sau đầu của hiệp sĩ và cởi mũ giáp của Bạch Lang Kỵ sĩ.

Khuôn mặt cực kỳ tuấn tú của Bạch Lang Kỵ sĩ lập tức lộ ra bên ngoài chiếc mũ bảo hiểm. Một đôi mắt xanh đột nhiên mở to nhìn vào khuôn mặt của vi tiểu chủ nhân.

"Tiếp tục đi, bạn của tôi." Nero dùng đầu ngón tay móc mũ bảo hiểm, khóe môi cong lên, "Tôi vẫn không hiểu điều gì khiến người không hài lòng. Có vẻ như chúng ta đã lâu rồi không trò chuyện thế này. Kể từ khi vào thủ đô hoàng gia. Chúng ta hình như lâu rồi chưa mặt đối mặt như thế này nhỉ."

Bạch Lang Kỵ sĩ đặt hai tay lên hai bên đầu gối của Nero, cố gắng sắp xếp lời nói một lúc.

Kỳ thực hắn thực sự có chút bối rối. Tất cả những gì hắn ta biết là khi Nero nhìn Omega, cho dù trong mắt Nero chỉ có sự dịu dàng lịch sự cũng sẽ khiến hắn cảm thấy khó chịu vô cùng.

Đúng vậy, Nero sẽ trưởng thành, và không phải lúc nào cậu ấy cũng có thể là hoàng tử bé ngủ ngon lành trong vòng tay Bạch Lang Kỵ sĩ.

Sớm hay muộn, giống như cha và anh trai mình, anh sẽ trở thành một Alpha hùng mạnh lãnh đạo đế chế, giống như các vị hoàng đế trước đây, Nero sẽ chọn một Omega xinh đẹp và xuất sắc để ở bên nhau mãi mãi, Nero sẽ thể hiện sự dịu dàng mà mình chưa từng thấy.

Bạch Lang Kỵ sĩ đột nhiên cau mày, cảm giác khó chịu dâng lên trong l*иg ngực.

So với tình cảm mộng mơ và xa lạ dành cho Thánh Tử, cảm giác buồn chán này dường như vô cùng chân thực, chân thực đến mức hắn cảm thấy như có thứ gì đó thọc sâu vào l*иg ngực, thậm chí còn có cảm giác đau rát ở cổ họng.

Hắn ta hầu như không biện minh cho kì lạ của mình:

“Bệ hạ, bây giờ ngài sắp phân hóa thành Alpha và thần biết rằng ngài sẽ luôn chọn một Omega để kết hợp với người đó. Tuy nhiên, ngoài nghĩa vụ của một kỵ sĩ, thần nghĩ nhiệm vụ của thần là phải nhắc nhở ngài rằng ngay cả khi người đã sẵn sàng chọn một Omega, thì đó phải là Omaga xuất sắc nhất Đế quốc, không, Omega tốt nhất trong vũ trụ…"

“Chỉ có Omega giỏi nhất mới có thể sánh ngang với ngài, không phải bất cứ thứ gì được chọn từ Cung điện Kính Tuyền."

"Hmm?" Nero khá buồn cười trước giọng điệu nghiêm túc của anh ta, "Vậy ngươi có thể dùng nhiệm vụ kỵ sĩ của mình để nói cho ta biết loại Omega nào có thể phù hợp với ta không?"

Rõ ràng, Bạch Lang Kỵ sĩ chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề như vậy.

Vì vậy, khi trả lời, hắn do dự, ấp úng: “Trước hết… Trước hết, gia thế phải cực kỳ nổi bật, lễ nghi và giáo dục cũng phải ngang hàng với hoàng gia. Nếu có thể, người cũng nên có ai đó có sở thích giống…………”

Sau đó, hắn ta nhớ ra Omega tên là Mimir, người có vẻ thích đọc sách nhiều như Nero.

Hắn ngập ngừng: “——Không nhất thiết. Quan trọng hơn điều này là hắn phải có tình yêu và sự bao dung trọn vẹn đối với Bệ hạ, và nếu có thể, người hoàn toàn có thể đồng cảm với nỗi đau mà Bệ hạ đã trải qua."

Khi nói, giọng nói của hắn dần dần trầm xuống, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía đôi chân của Nero.

Cảm giác tội lỗi dâng trào trong lòng khiến hắn không tự chủ được cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn chân trắng nõn xinh đẹp.

“…” Nero không có ngăn cản hắn, nhưng đôi chân nhỏ nhắn của hắn tự nhiên run rẩy, tựa hồ không ngờ rằng Bạch Lang Kỵ sĩ lại bật chế độ thề nguyền.

“Điều quan trọng nhất là,” một tia sáng lạnh như lưỡi dao xẹt qua đôi mắt xanh của Bạch Lang Kỳ, “anh của cô ta phải có lòng trung thành vô điều kiện và sức chiến đấu đủ mạnh.” Bất kể tình huống thế nào cũng có thể xé kẻ thù của Điện hạ thành từng mảnh và đập chúng thành từng mảnh ...

"Ngươi đang nói Omega sao?" Nero nâng cằm, trong mắt mang theo vẻ thích thú, "Ngươi muốn ta tìm một Omega mạnh mẽ làm nữ hoàng ở đâu? Ngoài ngươi ra, còn ai có thể trị liệu cho ta? Ngươi có thể liên tưởng đến kinh nghiệm của ngươi không?

"?"

Bạch Lang Kỵ chợt giật mình, chớp chớp đôi mắt xanh nhìn hoàng đế hồi lâu, sau đó đột nhiên mặt đỏ bừng như bị thứ gì đó nghẹn ngào.

Hắn ta không nói gì nữa, vội vàng đặt Nero lên giường, tắt đèn trong phòng, ngồi quay lưng vào giường, đứng canh gác, không dám cử động nữa.