Chương 22

Năm nay là năm thứ năm Âu Dương Chất xuất đạo, vì để tặng quà cho fan, không hiểu thế nào mà cậu ta cố ý quay một bài tình ca ấm áp, chuẩn bị đến lễ Thất Tịch thì tung ra, nói là món quà tặng fan.

Vốn là tất cả đều thuận lợi, nhưng chờ đến lúc tuyển chọn diễn viên cho MV, mọi người lại có những ý tưởng khác nhau. Có người muốn mời ảnh hậu, có người thích gọi người mới đóng, còn có người cảm thấy liền để Âu Dương Chất tự mình biểu diễn là tốt nhất. Mọi người cãi đi cãi lại, làm cho đạo diễn MV – trợ lý Chương – phải nhiều lần mở cuộc họp bàn mới dần dần bình tĩnh lại, vì ai cũng không thoả hiệp liền thẳng thắn quyết định ai kiến nghị cũng đều vô dụng, đem việc tuyển diễn viên cho Âu Dương Chất xử lý. Xét thấy Âu Dương Chất ảnh đế bản tính vô tâm tuỳ tính, trợ lý Chương cố ý chỉ định một chút điều kiện cơ bản do mọi người góp ý, tỉ như phải ngọt ngào, đáng yêu, tỉ như là phải trẻ tuổi, phong độ tri thức một chút, hình tượng tương đối chính diện, là con gái thì càng tốt.

Mà bây giờ, ảnh đế mang người tới rồi, nhưng đếch có tí quan hệ gì tới điều kiện cơ bản trước đó đã bàn giao cặn kẽ.

Trợ lý Chương ôm ngực đứng trước phông nền thành phố nhỏ mộng ảo, mặt mũi tối sầm, nghiêng đầu cười lạnh: "Cậu chủ lớn Âu Dương Chất, cậu là bị nghễnh ngang hay mắt có vấn đề?"

"Xin hãy tin tưởng ánh mắt của tôi." Âu Dương Chất nghiêm túc nhìn lại, dừng một chút mới bổ sung: "Còn có, tôi ở nhà là đứa thứ hai, cậu chủ lớn là anh trai tôi, anh nên gọi tôi là cậu chủ nhỏ."

Trợ lý Chương bình dân bị chuyện đứa lớn đứa nhỏ trong gia đình hào môn chọc tức muốn ói máu, lườm nguýt cậu ta một cái rồi nhìn Diệp Chi Châu, nhịn nửa ngày cũng không nói được câu nào hung ác, hừ hừ lạnh, quay đầu chạy biến.

Diệp Chi Châu nhìn đạo diễn trẻ tuổi chạy mất, hút một hơi hết sạch hộp sữa đậu nành, chọt chọt Âu Dương Chi: "Cháu trai nhỏ, cậu không sợ tôi đem MV của cậu diễn hỏng sao?"

"Sợ chứ!" Âu Dương Chất ngoài dự liệu mà thẳng thắn, giọng nói dần nhiễm tang thương: "Mà cháu càng sợ chú Hai đem kho bạc nhỏ của cháu đập phá... Thím Hai~~~~" Cậu ta quay người, thâm tình nắm tay cậu, trầm trọng nói: "Vì fan của cháu, làm ơn nhất định phải nỗ lực!"

"Tôi sẽ cố gắng." Diệp Chi Châu rút tay ra, đem vỏ hộp sữa đậu nành nhét vào tay cậu ta, buộc lại nắm tay của cậu ta, giọng điệu còn trầm trọng hơn: "Còn gọi tôi là thím Hai, tôi liền cáo trạng với chú Hai của cậu, nói cậu thèm nhỏ dãi sắc đẹp của tôi, thừa dịp quay MV liền chiếm tiện nghi của tôi."

Âu Dương Chất vèo một cái rút tay về sau lưng.

Mộ Thiên phân phối cho Âu Dương Chất một đoàn thành viên nòng cốt đều là tốt nhất. Sau một tiếng, một thân quần áo ở nhà của Diệp Chi Châu biến mất, một Diệp Chi Châu hoàn toàn khác đứng trước màn ảnh.

Mái tóc màu cafe hơi xoăn, sau khi trang điểm ngũ quan càng thêm tuấn mỹ xinh xắn, da dẻ nõn nà nhẵn nhụi, khí chất ôn nhu, nụ cười ngọt ngào câu nhân, hơn nữa còn có lợi khí là áo lông mỏng trắng muốt... Trời ạ! Quá đẹp trai rồi! Thật soái a! Làm sao có thể suất như vậy được a!

Bốn phía mơ hồ truyền đến tiếng rít gào nho nhỏ của con gái, trợ lý Chương dùng sức ho một cái đè xuống tiếng gây rối của các cô, khom lưng xuyên qua máy quay nhìn Diệp Chi Châu đang đứng trước ống kính, sắc mặt hơi hoà hoãn lại, đứng thẳng người, nghiêm mặt hỏi: "Kịch bản cậu đọc chưa?"

"Đọc rồi." Cậu cười trả lời, bộ dáng vô cùng ngoan ngoãn.

Tiếng gầm rú hưng phấn lại lần nữa truyền tới.

Trợ lý Chương tức giận nhìn nhân viên công tác chung quanh một vòng, chờ bọn họ thành thật yên tĩnh mới vung tay, nói: "Vậy liền quay thôi." Không có giảng giải cặn kẽ, cũng không có một lần thử máy, giống như người phía trước không phải một người mới mà là ảnh đế thân kinh bách chiến.

Âu Dương Chất khẽ cau mày, lòng có chút lo lắng. Nhưng sự thật chứng minh, lo lắng của cậu ta là dư thừa.

Theo đạo diễn hô một tiếng "action", Diệp Chi Châu lập tức vào trạng thái. Cậu đem ống kính trước mắt tưởng tượng thành Vân Kha, tự nhiên lộ ra một nụ cười ngọt ngào ỷ lại, bàn tay làm một động tác mời gọi, sau đó chậm rãi đem tinh thần lực sung sướиɠ thân mật chuyển động xung quanh, quay lưng, hướng về phía pháo đài hạnh phúc chạy đi.

"Cut!"

Máy quay dừng lại, mọi người từ trong ánh mắt hút hồn của Diệp Chi Châu dời ra, nâng mặt rít gào. A a a a... Thân ái mau tới dắt em đi! Em đi với anh! Nơi nào cũng đều đi theo anh hết! Cưới em đi, hãy cưới em đi!

Trợ lý Chương cũng bị biểu hiện của cậu kinh diễm, tại không khí nhiệt liệt xung quanh hơi không được tự nhiên giật giật, nhìn ống kính vừa quay mấy lần, thấy thực sự không hề có lỗi gì liền mím môi, rầu rĩ mở miệng: "Được rồi, cảnh tiếp theo chuẩn bị." Người mới này rốt cuộc là yêu nghiệt từ đâu tới vậy, ánh mắt kia cũng quá hấp dẫn đi... Tìm cớ làm khó không được, thật chịu không nổi!

Mọi người nhịn không được hoan hô lên, Âu Dương Chất tim vốn treo nay cũng trở về vị trí bình thường, khôi phục bộ dáng cười híp mắt, sờ sờ cằm, lấy điện thoại ra mở quay video, nhắm ngay Diệp Chi Châu bấm quay.

Tầng 34 Mộ Thiên, Hồ Tông Giang tức đến nổ phổi đem Hà Chấn Hành gọi lên, quăng tới một tờ văn kiện, mắng: "Đây chính là người mới mà anh coi trọng sao? Vừa mới quay xong bộ phim đầu tiên đã đào hố cho nam chính phối diễn, tâm tư ngược lại rất độc đáo!"

Hà Chấn Hành đầu óc mơ hồ lật văn kiện xem đi xem lại, sắc mặt dần trầm hẳn đi, thẳng thắn dứt khoát nhận sai: "Xin lỗi Hồ tổng, là tôi đã nhìn lầm!" Đem một con nhện độc nhìn thành thỏ trắng nhỏ biết bớt lo.

"Người mới này tạm thời xếp ít hoạt động thôi." Đối mặt với nhân viên tốt nhất này, Hồ Tông Giang giận nhanh mà hết giận cũng nhanh, ấn ấn thái dương, thở dài: "Tạm thời không cần xếp công tác cho cô ta, những việc này cũng không cần cho cô ta biết đến, bên trên đều có sắp xếp khác."

"Bên trên?" Hà Chấn Hành kinh ngạc: "Là... Tổng bộ bên kia sao?"

Hồ Tông Giang bất đắc dĩ liếc nhìn, gật đầu: "Việc này sau này tôi sẽ nói cho anh rõ sau, vị bị người mới của anh hố kia, sau được được quản lý Triệu đưa lên tầng 35 đã ký hợp đồng trợ lý, chức vụ đặc trợ (trợ lý đặc biệt), trực thuộc tổng bộ, cùng đặc trợ Hướng xếp chung đẳng cấp, chính anh cân nhắc một chút."

Hà Chấn Hành hít một ngụm khí lạnh. Cùng đặc trợ Hướng một đẳng cấp, đây không phải là ngang với Phó Tổng trên tổng bộ sao? Anh ta còn tưởng đối phương bị gọi lên là do bên trên có người coi trọng, muốn bao dưỡng...

"Nói chung, anh chú ý người mới kia nhiều chút, đừng khiến cô ta dằn vặt lung tung." Hồ Tông Giang cười lạnh, khuôn mặt đầy vẻ trào phúng: "Mời thuỷ quân nâng chính mình lên, mượn tay người khác hắt nước bẩn, diễn còn chưa xong đã chiếm được hợp đồng cấp A của anh, một tay thủ đoạn này, thật là không giống thiếu nữ 18 tuổi vừa mới vào cái vòng này. Lão Hà, cẩn thận đừng để bị lật thuyền trong mương."

Hà Chấn Hành thuận theo lời của Hồ Tông Giang suy nghĩ, hơi rùng mình một chút, sau lưng mồ hôi lạnh ướt đẫm.

Qua một ngày náo động không nhỏ, dư luận trên weibo rốt cuộc cũng triệt để xoay ngược, Diêu Thành được tẩy trắng, danh tiếng hoàn mỹ không tỳ vết của Trương Hân Nhiên dần dần nhiễm một lớp bụi.

Fan mạng nhiều lần đi dạo weibo của tất cả thành viên đoàn làm phim xong, phát hiện ra một chuyện cực kì vi diệu, đó chính là Trương Hân Nhiên mặc dù chia sẻ nhiều lần trên weibo cùng mọi người quan hệ vui vẻ, nhưng khi ai nấy chia sẻ ảnh liên hoan lại không hề thấy cô ta, một tấm cũng không có. Diêu Thành lại vừa vặn ngược lại, cậu phát weibo không nhiều, không mọi người trong đoàn cười nói gì cả, nhưng trong hầu hết ảnh chụp lại luôn thấy bóng dáng của cậu, hiển nhiên là quan hệ ngầm không hề lạnh nhạt. Thú vị nhất là, Đặng Quân phát hình ảnh luôn xuất hiện túi đồ hoặc quần áo của Trương Hân Nhiên, nhưng ở trên weibo hai người lại khá xa cách.

Giấu đầu hở đuôi, tất là có quỷ, đây chính là ý nghĩ duy nhất mà ai nấy sau khi xem đống ảnh đều nghĩ đến.

Cái đề tài #học-bá-đẹp-nhất# vẫn như cũ treo ở vị trí cao nhất, nhưng quần chúng lại thấy vô cùng châm chọc. Quả nhiên là học bá, tâm cơ cũng rất sâu, nếu không phải bản ghi chép tài khoản ngân hàng tối qua bị tuôn ra, Diêu Thành hiện tại chắc là bị tẩy chay, phải rời khỏi giới giải trí.

Mặc dù trong lòng có vô số suy đoán, bất đắc dĩ là Trương Hân Nhiên với Đặng Quân che giấu cũng tốt, ngoại trừ những manh mối nhỏ trong ảnh kia, mọi người cũng không tìm thấy vết tích hai người có qua lại. Đáng sợ hơn là, mọi người lục lại quá khứ của Trương Hân Nhiên, thế mà một chút tính xấu cũng không có,

ngay cả ảnh chụp lén bị dìm cũng không có luôn. Tình huống như thế, hoặc là cô ta từ nhỏ đến lớn chính là thiện lương hoàn mỹ hàng thật giá thật, hoặc là đã có người giúp cô ta xoá đi lịch sử đen tối, sau đó bày ra vẻ hoàn mỹ của cô ta trên internet.

Kết hợp với tình huống Diêu Thành bị đổ oan, mọi người lại càng nghiêng về suy nghĩ thứ hai.

Lục soát lại weibo Trương Hân Nhiên, mọi người chỉ thấy những tin thoạt nhìn như rất dốc lòng cực kì nỗ lực, cái gì mà #được-đạo-diễn-Lý-Hạo-thưởng-thức#, #được-đại-diện-Hà-coi-trọng#, #được-diễn-viên-XX-mời-đến-tham-gia-hoạt-động-XX#, #vinh-hạnh-thu-được-danh-hiệu-XX# vân vân và mây mây, tất cả đều là dối trá. Kỹ năng diễn xuất từng được ca ngợi là ưu tú, phong thái ứng đối có phong cách siêu sao trời sinh, cũng đều biến thành chứng cứ cho tâm tư thâm trầm của cô ta.

Trương Hân Nhiên mới 18 tuổi, lại luôn duy trì vẻ hoàn mỹ bên ngoài, ngẫm lại đều thấy đáng sợ.

Trong lúc vì chuyện của nữ chủ khiến bầu không khí bộ phim trở nên lúng túng tế nhị, Mộ Thiên bất ngờ phát ra một bài thanh minh. Bên trong viết, diễn viên Đặng Quân và bà Lưu Xuân Tú dạo gần đây đã nhiều lần tung tin đồn đối với nhân viên Mộ Thiên là cá nhân Diêu Thành, tạo thành ảnh hưởng ác liệt, làm tổn hại nghiêm trọng đến lợi ích của Diêu Thành. Trải qua thương nghị, công ty quyết định uỷ thác cho luật sư, đối với hai người áp dụng biện pháp bằng pháp luật, hi vọng hai người sau khi thấy bài thanh minh này có thể lập tức đình chỉ hành vi vấy bẩn Diêu Thành, chậm rãi chờ đợi lệnh truyền từ toà án.

Một viên đá làm dậy sóng cả mặt hồ!

Diêu Thành hoá ra cũng ký hợp đồng với Mộ Thiên! Mà hiện tại, Mộ Thiên vì cậu mà ra mặt! Vừa ra tay liền chạy ra toà, hoàn toàn xem thường tới trận chiến dư luận. Mộ Thiên quá giỏi rồi! Rất quyết đoán!

Fan hơi chút uể oải lại lập tức phấn chấn lên, sau đó họ lại mê mang. Mộ Thiên tố cáo Đặng Quân và bà mợ của Diêu Thành, còn Trương Hân Nhiên đâu? Cô ta thực sự vô tội sao?

Chỉ có fan CP là vui vẻ, dồn dập biểu thị Song Song nhà các cô nhất định là vô tội, không phải trong danh sách bị cáo không có cô ấy sao? Mà fan phim thì biểu thị, Trương Hân Nhiên khẳng định cũng không sạch sẽ, trong danh sách bị cáo không có tên cô ta chẳng qua là hai người đều là nhân viên Mộ Thiên, công ty cũng không muốn để họ đi tranh đấu nội bộ dẫn đến danh tiếng Mộ Thiên giảm sút, cho nên chắc là giải quyết riêng rồi.

Vốn là không có chỗ phát tiết tâm trạng vi diệu, fan hai bên bắt đầu oanh oanh liệt liệt tung nước miếng.

Diệp Chi Châu sau khi quay MV xong liền buồn bực ngán ngẩm dạo weibo, một hồi nhìn fan phun nước miếng, một hồi nhìn bản thanh minh của Mộ Thiên, chống cằm nghĩ, cuối cùng có nên lợi dụng thế lực của đùi vàng bự, giẫm thêm một cước đem nữ chủ triệt triệt để để đuổi khỏi vòng giải trí không đây...

"Em đang nghĩ gì?"

"Trương Hân Nhiên."

Khí áp quanh thân đột ngột giảm xuống, cậu chậm chạp hoàn hồi, dựa vào lưng ghế ngả đầu ra sau, rũ mắt nhìn người đàn ông đối diện, chớp chớp mắt. Cái kia... cái này... đùi bự vì sao đứng phía sau ghế của cậu? Phía sau cậu không phải Âu Dương...

"Em bây giờ tìm ai?"

"Âu Dương... Ách..."

"Rất tốt." Âu Dương Thuần giơ tay chọc cái trán được hoá trang che kín, ngữ khí nghiêm túc lạnh lùng, ánh mắt tối tăm không rõ ràng: "Diêu Thành, tôi thật muốn đem em nhốt em, chỉ để một mình tôi thấy được."

Cái gáy Diệu Chi Châu lông tóc dựng ngược lên, linh cảm trong lòng rung chuông mãnh liệt.

Đùi bự nguy hiểm, nhiệm vụ cần cẩn thận! Đường tắt cái gì, vẫn rất không ổn!

.........