Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vai Chính Luôn Muốn Chơi NP

Chương 122

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không khí nhất thời có chút quỷ dị.

Diệp Chi Châu xoay người bò dậy, cúi đầu liếc nhìn hạ thân Đông Phương Thư, bỏ thêm một câu: "Em... em không có ghét bỏ anh đâu..."

[Lãnh Yên cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ sáu đã nhổ, chúc mừng ký chủ, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Đông Phương Thư kéo chăn lên che đầu cậu lại, không nói lời nào.

Diệp Chi Châu thò đầu ra khỏi chăn, cẩn thận nói: "Hồn kỳ chuyển tới trên người em đã rút... Anh xem, em rất yêu anh mà."

[Kiểm tra đo lường thấy hồn kỳ dao động... Hồn kỳ thứ sáu bị nhổ đã khôi phục, dời đến linh hồn Sa Ương, xin ký chủ chú ý! Xin ký chủ chú ý!]

Diệp Chi Châu trừng lớn mắt nhìn Đông Phương Thư: "Hồn kỳ sao lại chạy lên người anh rồi?"

Đông Phương Thư nghe vậy ánh mắt sắc nhọn, ôm cả người cậu và cái chăn vào ngực mình, ngữ khí lạnh buốt: "Ác quỷ bò ra từ địa ngục cũng dám mơ ước em, còn muốn chia rẽ chúng ta, tìm chết."

Có sát khí!

[Sa Ương cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ sáu đã nhổ, chúc mừng ký chủ, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

"Hồn kỳ đã rút rồi..." Diệp Chi Châu khó hiểu với sự đổi qua đổi lại của hồn kỳ, nghi hoặc hỏi: "Vai chính rốt cuộc là sao thế này? Hồn kỳ sao lại chạy tới trên đầu chúng ta? Chúng ta đều là linh hồn ngoại lai mà." Người yêu đời này không phải là đầu thai tới, chính mình cũng chẳng phải, linh hồn Lãnh Yên và Sa Ương chân chính đã đi vào luân hồi, hồn kỳ khẳng định không thể buộc lên người mình và anh ấy được, nên hồn kỳ này rốt cuộc sao lại chạy loạn?

[Kiểm tra đo lường thấy hồn kỳ dao động... Hồn kỳ thứ sáu bị nhổ đã khôi phục, dời đến linh hồn Ngu Tư, xin ký chủ chú ý! Xin ký chủ chú ý!]

[Kiểm tra đo lường thấy cốt truyện biến động, mời ký chủ tiếp thu cốt truyện mới.]

Ngu Tư? Hoàng đế tương lai của Huy Diệu quốc?

"Hồn kỳ lại thay đổi, lần này chuyển tới trên đầu tỷ tỷ của Ngu Song, Ngu Tư." Biểu tình cậu nghiêm túc, vội mở cốt truyện mới ra, nhanh chóng nói: "Cốt truyện cũng thay đổi, anh chờ một chút, em xem cốt truyện mới đã."

Đông Phương Thư kìm nén lời muốn nói xuống, ôm cậu dựa trên giường, trầm tư nghĩ. Hồn kỳ lần này dời đi dị thường là tín hiệu nguy hiểm, biến số Tiểu Châu rất có thể đã bị phát hiện. Là vì chính mình sao? Vì chính mình lần này không quan tâm theo tới, nên liên luỵ Tiểu Châu bị phát hiện... Hắn rũ mắt nhìn người yêu trong ngực vẻ mặt nghiêm túc xem cốt truyện, ánh mắt trở nên ám trầm. Quả nhiên, linh hồn bản thân khi nguyên chỉnh rất dễ bị phát hiện, làm hại Tiểu Châu bị hắn khoá bên người cũng bại lộ theo...

"Xin lỗi, là do anh sơ sót."

"Anh xin lỗi loạn cái gì." Diệp Chi Châu nhìn cốt truyện vừa bổ cậu thành vụn cám, sau đó được hắn kéo lý trí về, giơ nay xoa xoa mặt hắn: "Thành thật ngồi di, đừng có suy nghĩ miên man, anh chờ em đọc cốt truyện xong đã."

Lực đạo trên mặt rất nhẹ, ánh mắt Đông Phương Thư ôn nhu xuống, nghe lời không miên man suy nghĩ. Phiền toái đã tạo thành, rối rắm nguyên nhân cũng không có ích gì, chẳng bằng nghĩ cách giải quyết vấn đề... Tỉ như, tiêu diệt ngọn nguồn tội ác nào đó.

"Đừng thả sát khí loạn." Diệp Chi Châu bất mãn chụp một bàn tay qua, tìm một tư thế thoải mái trong ngực hắn, tiếp thu lôi đình của cốt truyện mới.

Ở cốt truyện mới, vai chính vẫn gọi là Lãnh Mị Nhi, nhưng giới tính thì từ nữ biến thành nam. Thân phận vẫn như cũ là tư sinh tử của Quốc sư tiền nhiệm và Hoàng đế, nhưng Đại Hoàng nữ Lãnh Nhã và Nhị Hoàng nữ Lãnh Tuyết bị dời hồn kỳ tới thì biến thành dã loại mà Quân Hậu và Hiền Quý quân sinh cùng người khác. Ba người họ trong một ngày hội long trọng gặp gỡ, sau đó Lãnh Nhã và Lãnh Tuyết cải trang du lịch nhất kiến chung tình với vai chính... Sau đó là tiết mục cẩu huyết hai nữ tranh một nam, rồi vai chính trùng hợp biết được thân thế mình, thống khổ vì quan hệ luẩn quẩn của mình với hai vị tỷ tỷ, thương tâm nên đi xa, tới Huy Diệu quốc.

Vai chính là một nam tử xuất trần tuyệt thế đi tới đâu đào hoa theo tới đó, vì thế Ngu Song cải trang thành nữ chạy từ trong cung ra tương ngộ với vai chính, hai người rất nhanh quen biết nhau. Vai chính coi Ngu Song là bạn thân, Ngu Song cho rằng vai chính thật là nữ tử nên âm thầm động tâm tư. Ngu Tư từ biên quan trở về phát hiện đệ đệ không thích hợp, trộm điều tra theo dõi thì phát hiện vai chính tồn tại. Nàng giận dữ, cho rằng vai chính câu dẫn đệ đệ nhà mình, vì thế phái người đi bắt vai chính. Sau một hồi cầm tù play, Ngu Tư phát hiện giới tính thật của vai chính, biết bản thân đã hiểu lầm người ta, vì thế vừa áy náy vừa kinh diễm, nàng dần sinh ra hảo cảm với vai chính... Tiếp đó là hai tỷ đệ tranh một nam, vai chính lại thống khổ, vì thế vai chính để lại cho Ngu Song một phong thư nói rõ giới tính của mình sau đó trộm về Minh Nguyệt quốc.

Lúc này, hai vị Hoàng nữ ở Minh Nguyệt quốc cũng biết được thân phận vai chính, các nàng thống khổ và bàng hoàng, sau đó các nàng buộc Hoàng đế nhận vai chính trở về, để vai chính làm một tiểu Hoàng tử vô ưu vô lự. Kết quả, vai chính bên này vừa nhận được chiếu thư sắc phong Hoàng tử, Huy Diệu liền đưa tới một bức thư hoà thân.

Hai Hoàng nữ giận dữ, cự tuyệt hoà thân, Ngu Tư cũng giận dữ, tiếp tục yêu cầu hoà thân, hai bên vì việc này mà giằng co một thời gian rồi khai chiến. Sau đó, thân thế hai Hoàng nữ bại lộ, Hoàng đế bị tức chết, vai chính vẻ mặt mờ mịt bước lên ngôi vị Hoàng đế. Huy Diệu chủ động ngừng chiến, qua một phen khúc mắc cẩu huyết lâm đầu, hai nước sáp nhập, vai chính thu hai vị Hoàng nữ và tỷ đệ Ngu gia vào hậu cung, vui sướиɠ ở bên nhau.

Diệp Chi Châu bị đánh ngoài khét trong giòn, trợn mắt há hốc miệng, vội nhìn xuống nguyên nhân thế giới bị huỷ diệt.

Hai vị Hoàng nữ và Ngu Tư cường thế đã quen, sao có thể chung sống hoà bình, vì thế các nàng làm loạn ầm ĩ lên, rất nhanh khiến cho quốc gia vừa mới sáp nhập lại tan rã, thế lực của từng bên chống lại lẫn nhau. Vài thế cục hỗn loạn nội chiến chạm phát liền nổ này, Ngu Song – vốn dĩ luôn không có cảm giác tồn tại – thế mà nháo đến sát hại Đại Hoàng nữ Lãnh Nhã, sau đó thiến vai chính, tự sát.

Diệp Chi Châu: "..."

Tỷ tỷ qua đời, Lãnh Tuyết giận dữ. Đệ đệ tự sát, Ngu Tư thống khổ. Vì thế, hai người càng nháo thêm hung tàn, vai chính bất kham chịu đựng thân thể tàn khuyết và tình yêu biến chất, cường thế hắc hoá, trực tiếp lừa gạt hai người kia rồi giam lại, dùng đủ mọi phương thức làm nhục các nàng. Vì thế, các nữ chủ phản kháng, thuộc hạ của các nàng mang theo thế lực của các nàng cũng phản kháng, quốc gia chia làm ba rồi hỗn chiến với nhau, chiến tranh theo đó dần mở rộng, thế giới qua vài thập niên liền tèo.

"..." Vô cùng cạn lời.

"Làm sao vậy?" Đông Phương Thư bóp bóp vành tai cậu, quan tâm hỏi.

"Em..." Cậu há miệng thở dốc, rồi lại không biết kể lại đoạn cốt truyện này như thế nào, nghẹn họng, dứt khoát dùng tinh thần lực giao hoà với đối phương, truyền ký ức cốt truyện vừa xem qua bên đó.

Cùng chung ký ức là một loại hành vi thể hiện sự tín nhiệm sâu sắc, Đông Phương Thư nhịn không được mỉm cười sung sướиɠ, thuận theo đó nhắm mắt tiếp thu ký ức, tiêu hoá một chút. Vài phút sau, hắn mở bừng mắt.

Diệp Chi Châu lúc này đã điều chỉnh lại tâm tình mình, thấy hắn trợn mắt vội hỏi: "Có manh mối gì không?"

"Có." Đông Phương Thư mở chăn trên người cậu ra, đè xuống: "Không cần lo lắng, nhiệm vụ rất nhanh sẽ được hoàn thành. Trước lúc đó, anh yêu cầu cần được chứng minh một việc."

Diệp Chi Châu há hốc miệng, vội đẩy tay cản hắn: "Anh muốn chứng minh cái gì? Không không không, em không cần anh chứng minh, chúng ta đi làm nhiệm vụ đi. Giới tính vai chính đã đổi rồi, anh không cảm thấy cốt truyện biến động lần này thực nghiêm trọng hay sao? Chúng ta phải cẩn thận!"

"Vận động hài hoà trên giường cũng cần được coi trọng." Đông Phương Thư cúi đầu hôn cậu, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo: "Yên tâm, vai chính thích đổi tới đổi lui kia sống cũng không lâu đâu."

Đêm đó, Đông Phương Thư mang Diệp Chi Châu đi Đức Lan điện, sau đó phát thiệp mời ngắm trăng tới Quân Hậu và Hiền Quý quân. Trong cung thường có các loại hoạt động thưởng cảnh này nọ, mấy người tề tụ cũng không khiến kẻ ngoài chú ý.

Diệp Chi Châu có chút không hiểu được người yêu muốn làm cái gì, liền thành thật ngồi bên cạnh Đức Quý quân xem diễn.

Đông Phương Thư cho hạ nhân lui xuống, nhìn Quân Hậu luôn không lộ biểu tình, nhàn nhạt hỏi: "Suy xét thế nào rồi?"

Quân Hậu liếc nhìn Hiền Quý quân, không nói lời nào.

Đông Phương Thư lại nhìn sang Hiền Quý quân: "Quý quân, ngươi nói thế nào?"

"Ta đồng ý đề nghị

của ngươi." Hiền Quý quân diện mạo văn nhã, thân thể gầy yếu buông chén rượu, trên mặt lộ ra ý cười châm chọc: "Ta đã xác định, trong cơ thể Tuyết Nhi quả thật có độc, cả đời này nó chú định là vô hậu, ngôi vị kia các ngươi ai thích thì lấy đi, ta và Tuyết Nhi không có hứng thú."

"Độc, ta có thể giải giúp nàng." Đông Phương Thư nhàn nhạt hỏi một câu, nhìn thẳng đôi mắt Hiền Quý quân: "Suy xét kỹ, ngôi vị kia ngươi và Lãnh Tuyết thật sự không thèm để ý?"

Hiền Quý quân sửng sốt, ngay sau đó kinh hỉ kích động: "Quốc sư, ngươi nói thật? Độc trong cơ thể Tuyết Nhi thật sự có thể giải?"

Đông Phương Thư không nói lời nào, chỉ chờ một đáp án.

Hiền Quý quân bị ánh mắt quạnh quẽ của hắn kí©h thí©ɧ, bình tĩnh rất nhanh, biểu tình thay đổi mấy lần, sau đó kiên định nói: "Tính cách Tuyết Nhi khá mềm yếu, ngồi trên ngôi vị rất có thể sẽ biến thành con rối của các đại thần. Như vậy, chẳng bằng để nàng làm bị Vương gia phú quý tự tại. Quân Hậu xin yên tâm, Tuyết Nhi xác thật vô tình với Đế vị."

Ánh mắt Quân Hậu giật giật, hơi gật đầu.

"Xem ra các ngươi đã có quyết đoán." Đông Phương Thư đứng dậy, đưa hai phong thư với hai người riêng biệt: "Đây là chân tướng mà các ngươi vẫn luôn muốn biết, trở về đi, kế tiếp nên làm thế nào ta sẽ báo lại sau."

Quân Hậu và Hiền Quý quân nhìn nhau, cất kĩ phong thư trong người, cáo từ rời đi.

"Đều là mệnh a!" Đức Quý quân nhìn theo bóng họ rời đi, vẻ mặt cảm khái nhìn Diệp Chi Châu, vuốt tóc cậu: "Yên Nhi, Minh Nguyệt quốc sắp phải đổi chủ rồi, con phải cẩn thận."

"Quân phụ." Diệp Chi Châu khẽ nhíu mày, trong lòng hơi trầm xuống: "Quân Hậu và Hiền Quý quân, bọn họ... Mọi người đây là chuẩn bị... Tạo phản?"

"Không phải." Đức Quý quân lắc đầu, trong mắt hiện lên một tia lãnh quang: "Là chuẩn bị đi gϊếŧ nghịch tặc cướp quyền."

Diệp Chi Châu cả kinh, ngẩng đầu nhìn Đông Phương Thư.

Hắn cong môi, lộ ra nụ cười chẳng hề ấm áp gì: "Ăn trộm chính là ăn trộm, sao có thể cứ để gã tiêu dao sung sướиɠ mãi được." Trước đó bất động là vì cảm thấy bọn nó còn có chút tác dụng, nhưng hiện giờ lại dám duỗi tay lên đầu Tiểu Châu, vậy tự nhiên hắn không thể để yên.

Ngày lại bình tĩnh như thường, Diệp Chi Châu mỗi ngày đều ở nhà sống cuộc sống của heo, nhàn nhã tự tại đến nỗi lật qua lật lại cốt truyện, cân nhắc vai chính rốt cuộc sao có thể từ nữ biến thành nam. Tuy rằng người yêu khẳng định biết nguyên nhân, nhưng vì để tránh sinh hoạt trở nên quá mức nhàm chán, cậu không hỏi, quyết định tự tìm hiểu.

Nửa tháng sau, ngày Hoàng nữ tương ngộ vai chính cũng đến.

Diệp Chi Châu ghé vào lan can tầng hai trà lâu ở cuối phố nhìn xuống, từ phía xa xa đã thấy một bóng người thon dài, trên đầu loé ánh sáng hồn kỳ, đi trong đám người, cậu vội kích động kéo người yêu bên cạnh: "Tới rồi, mau để Lãnh Nhã và Lãnh Tuyết tìm gã."

"Đã đi xuống rồi." Đông Phương Thư ôm lấy eo cậu, miễn không để cậu tự ngã xuống lan can, theo ngón tay chỉ của cậu nhìn tới phía đó, nhàn nhạt nói: "Đảm bảo để cho gã có được mọt đêm khó quên."

[Ngu Song cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ sáu đã nhổ, chúc mừng ký chủ, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Diệp Chi Châu sửng sốt: "Sao hồn kỳ Ngu Song đột nhiên rút?"

Đông Phương Thư nhéo nhéo lỗ tai cậu, không nói lời nào.

Đột nhiên nghĩ tới điều gì, cậu vội nghiêng đầu nhìn vai chính đã tương ngộ với hai vị Hoàng nữ, sốt ruột đếm hồn kỳ trên đầu gã, sau đó lấy Thông Thiên ra quét toàn thân vai chính, có chút khó tin lẩm bẩm: "Cư nhiên thật là nam... Gã lúc vừa tới đây trên đầu có ba cái hồn kỳ, lúc hồn kỳ Ngu Song bị nhổ trên đầu gã vẫn cứ có ba cái..."

"Cho nên?" Đông Phương Thư xoa xoa mặt cậu, cảm thấy xúc cảm thực tốt, nhịn không được nhéo thêm vài cái.

"Cho nên, vai chính thế giới này kỳ thật có hai người?" Diệp Chi Châu choáng váng một lúc, vỗ cái lan can, rốt cuộc thông suốt điểm không thích hợp trước đó phát hiện ra: "Cảm bản là không có cái gì gọi là nam nữ thông ăn, hồn kỳ Ngu Song vẫn luôn ở trên người Lãnh Mị Nhi! Vậy, vậy dưới kia là..."

"Đệ đệ song sinh của Lãnh Mị Nhi, một đứa bé khác bị Sa Nguyệt giấu đi." Đông Phương Thư giải thích nghi hoặc cho cậu, rốt cuộc cũng buông tha cho mặt cậu, nhưng tiếp tục niết vành tai: "Vai chính thế giới này hẳn là có hai, hai người lấy Lãnh Mị Nhi làm chủ đạo, hiện giờ hồn kỳ trên người Lãnh Mị Nhi dần bị nhổ sạch, lực ảnh hưởng yếu bớt, địa vị chủ đạo biến mất, nên một vai chính khác luôn bị ả áp chế liền xuất đầu."

Diệp Chi Châu gian nan tiêu hoá tin tức này, hỏi: "Vậy Lãnh Mị Nhi hiện tại ở nơi nào? Hồn kỳ Ngu Song sao đột nhiên nhổ ra?"

"Lãnh Mị Nhi hẳn là đã bị Kha Tề gϊếŧ, vai chính chết, hồn kỳ tự nhiên biến mất." Đông Phương Thư nhẹ nhàng bâng quơ ném ra quả bom này, nhìn ba người vai chính đang cầm tay nhau đi xa: "Cái này cũng nhanh thôi."

[Ngu Tư cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 50%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

"Bị gϊếŧ..." Diệp Chi Châu có chút ngốc, nhịn không được giơ tay đè cái trán: "Nếu hồn kỳ Ngu Song vẫn luôn ở trên người Lãnh Mị Nhi, như vậy ở cốt truyện mới người Ngu Song tương ngộ hẳn là Lãnh Mị Nhi, sau đó bị Ngu Tư bắt được, còn ở hiện tại lại lại vai chính... Khó trách..." Trước đó cậu còn cảm thấy kỳ quái, tại sao Ngu Song nói cong là cong, lại còn cam tâm tình nguyện cùng tỷ tỷ chung sống với một người, còn xảy ra chuyện gϊếŧ Lãnh Nhã, tự sát...

[Ngu Tư cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ bảy đã nhổ, chúc mừng ký chủ, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Cậu hoàn hồn, nhíu mày: "Hồn kỳ Ngu Tư đã rút, sao lại nhanh như vậy? Rõ ràng vai chính chỉ vừa mới cùng hai người Lãnh Nhã tương..."

[Lãnh Nhã, Lãnh Tuyết cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ tám, thứ chín đã nhổ. Đang kiểm tra độ hoàn thành nhiệm vụ... Kiểm tra đo lường xong, không có dị thường. Đang kiểm tra trạng thái hồn kỳ... Không có dị thường. Nhiệm vụ thế giới này đã hoàn thành, có tiến vào thế giới tiếp theo hay không?]

Cậu bị nhắc nhở hệ thống đột nhiên bị bắn ra làm nghẹn họng, sửng sốt quay đầu nhìn hướng ba người rời đi: "Sao đột nhiên toàn bộ rút hết rồi, chẳng lẽ..."

Đông Phương Thư nghiêng người ngăn tầm mắt cậu, sờ sờ mặt cậu, ôn nhu hỏi: "Làm sao vậy?"

"Nhiệm vụ hoàn thành..." Cậu ngây ngốc ngẩng đầu nhìn hắn, dùng sức nắm quần áo hắn: "Sao lại thế này? Sao đột nhiên hồn kỳ lại nhổ? Chẳng lẽ Lãnh Nhã Lãnh Tuyết các nàng..."

"Đã gϊếŧ vai chính rồi." Đông Phương Thư cúi người ôm lấy cậu, tinh thần lực trấn an cảm xúc của cậu: "Tiểu Châu, ở đây là cổ đại, cướp đoạt chính quyền là tội tru di cửu tộc. Lãnh Nhã và Lãnh Tuyết là quốc chủ tương lại của Minh Nguyệt quốc, đây là chuyện các nàng nên làm."

Suy nghĩ hỗn loạn của Diệp Chi Châu dần bình tĩnh lại, mờ mịt cầm gương nhỏ trong tay, chôn mặt trong ngực hắn, thở dài: "Em biết... Em không cảm thấy Lãnh Nhã các nàng làm sau, chỉ là..." Chỉ là quá nhanh. Cậu vốn tưởng rằng, người yêu nói vai chính sống không quá lâu chỉ là sát khí phóng loạn, nhưng hôm nay... Nhiệm vụ thế mà hoàn thành rồi, cảm giác như đang nằm mơ vậy.

.........

Thế giới thứ mười hai: Gâu gâu