Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vai Chính Luôn Muốn Chơi NP

Chương 113

« Chương TrướcChương Tiếp »
Giao dịch cùng Egober khá là nhanh chóng, nhưng trong quá trình đó, mặt Clay luôn đen sì, vài lần muốn đóng thông tin, đều bị Diệp Chi Châu nhanh tay lẹ mắt ngăn cản.

"Mỹ nhân, cảm ơn em đã khảng khái." Egober nói xong chính sự liền không đứng đắn, mị nhãn như không cần tiền mà quăng tới tấp lên mặt Diệp Chi Châu: "Panse nhỏ bé, nhưng tôi hi vọng đến lúc đó bên em là sạch sẽ, không có quỷ đáng ghét nào của Hoàng thất Đế quốc."

"Nguyện vọng của mày sẽ thất bại thôi." Clay lần thứ N vươn tay tới máy truyền tin của Diệp Chi Châu, mặt trầm như nước: "Tao sẽ phát lệnh truy nã mày, chuẩn bị tốt nửa đời sau trong trại giam đi!"

"Hừ, thích nói lời tàn nhẫn thì cứ nói đi, nói rồi thế nào, tôi cũng chẳng phải là chạy thoát hay sao!" Egober trợn trắng mắt đầy ghét bỏ, tắt thông tin trước cả hắn: "Không muốn nói chuyện cùng kẻ đáng ghét, tạm biệt."

Lần này giao diện trò chuyện thật sự đã tắt, Diệp Chi Châu lé mắt nhìn Clay: "Có ấu trĩ hay không hả?" Điều quan trọng nhất cậu còn chưa có nói đâu!

Clay không dao động, ôm cậu cọ cọ bên cổ.

Diệp Chi Châu dùng sức vò đầu hắn, sau đó lại lấy máy thông tin gọi cho Egober, chờ đối phương nhận liền lập tức nói: "Chú ý tới một Beta tên là Randy Jacks, mặt ngoài là cảnh sát Liên Bang, thực tế lại là Trùng tộc ký sinh. Mặt khác, bên cạnh anh có một gián điệp tiết lộ thông tin của anh cho Trùng tộc, nhớ phải diệt trừ. Không tiện nói chuyện nhiều, tạm biệt."

Đóng máy, cậu đưa mắt cá chết nhìn bàn tay Clay, cười lạnh: "Chẳng phải nói là muốn cứu anh trai em sao? Sao bây giờ còn ở đây quấy rối, hả?"

Clay thu tay lại, đen mặt: "Đây chính là lý do em đi tìm minh hữu? Cảm thấy anh không thể cứu được anh trai em?"

"Em cũng không phải nghi ngờ năng lực của anh." Diệp Chi Châu không muốn cãi nhau với người yêu về vấn đề có tín nhiệm nhau hay không, nghiêm túc nói: "Em tìm Egober là có mục đích khác. Tin tưởng em, em chỉ muốn nhanh chóng giải quyết Trùng tộc."

"Anh đương nhiên là tin em." Clay sờ sờ đầu cậu, nhíu mày: "Anh chỉ là không tin Egober."

"Em có chừng mực." Diệp Chi Châu ôm hắn trấn an, thầm hỏi trong lòng: "Thông Thiên, mày có biện pháp nào tạm thời bảo đảm an toàn cho Aldo không?"

[Có lĩnh trước khen thưởng nhiệm vụ, Đồng Duyên kết hay không?]

Đông Duyên kết? Thứ gì? Cậu nghi hoặc chọn "Có", sau đó một dây tơ hồng mộc mạc đột nhiên xuất hiện trên cổ tay cậu.

[Đồng Duyên kết, có tác dụng tạm thời dịch chuyển kiếp nạn của một thân nhân lên người mình, trong lúc đối phương chịu thương tổn thì do người buộc kết gánh vác, thời gian liên tục 10 ngày.]

Mười ngày... Cậu rũ mắt nhìn tơ hồng trên tay, trong mắt nổi lên ánh sáng lạnh. Muốn diệt trừ Trùng tộc, 10 ngày dư dả!

[Egober cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 50%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Máy truyền tin lại vang lên, tin nhắn là do Egober truyền tới. Cậu mở ra nhìn, ngón tay nhúc nhích bắt đầu đánh chữ. Hiện là thời điểm để Egober nói chuyện "yêu đương" rồi.

Clay nhận thấy động tác nhỏ của cậu, đen mặt, nhưng nghĩ đến tâm tình đối phương

hiện tại, lại nhẫn nại ôm lấy người trong lòng, nỗ lực coi như mình tạm thời vừa mù vừa điếc.

Một ngày sau, cảnh sát Liên Bang Randy bị trưởng quan đột nhiên cho nghỉ. Cùng thời gian, Egober bước lên một phi thuyền đi tới Đế quốc.

Trên chủ hạm của Liên minh Tự do, Aldo nghiêng đầu nhìn Dan Gaunt vừa bước vào trong, bình tĩnh hỏi: "Dan, thân là người lãnh đạo Liên minh Tự do, anh thực sự tự do sao?"

"Câm miệng!" Dan ném tới một phần dinh dưỡng tề, cẩn thận đánh giá anh ta một cái, cười lạnh: "Không nghĩ tới kẻ dám bất kính với Điện hạ lại có một vị anh trai cực phẩm như vậy, đáng tiếc chỉ là ma ốm."

"Đúng vậy, đáng tiếc chỉ là ma ốm." Aldo cầm dinh dưỡng tề chậm rãi mở ra, nghiêng đầu nhìn vũ trụ cuồn cuộn bên ngoài cửa sổ nhỏ: "Cảm ơn anh, Dan, đây là lần đầu tiên tôi chân chính nhìn thấy biển sao."

Sắc mặt tái nhợt, dáng người gầy yếu, trên người lại mang theo cảm giác cứng rắn không ai có thể lay chuyển được. Dan đột nhiên cảm thấy nụ cười của anh ta rất chướng mắt, nhíu mày giật lấy dinh dưỡng tề trong tay anh ta, thô lỗ nắm cằm anh ta chuyển tới, trầm giọng quát: "Không được nhìn! Cũng không cho cười! Tốt nhất là mày nên thành thật cho tao, không cần nghĩ chạy trốn."

"Chạy trốn?" Aldo móc khăn tay lau đi dinh dưỡng tề dính trên ngón tay, đôi mắt xanh lam thẳng tắp nhìn đôi mắt dựng lên đầy tức giận của Dan, hơi nghi hoặc: "Tôi dạng người này, làm sao có thể trốn? Dan, vì sao anh tức giận, tôi không rõ."

Dan bị anh ta nhìn như vậy càng thấy bực bội hơn, hung ác đẩy anh ngã xuống đất: "Tao không tức giận! Mày nghĩ rằng mày chỉ cần là một con tin mặc người xâu xé lại có thể làm tao tức giận? Dinh dưỡng tề tao sẽ cho người đưa tới, mày nên thành thật đi." Nói rồi quay lưng bước ra ngoài.

"Dan." Aldo chống cánh tay bò dậy, nhìn bóng dáng gã nói: "Trùng tộc nơi nơi đoạt lấy sinh lực là thật sự tự do sao? Chúng rõ ràng là bị bản năng trói chết tại chỗ. Dan, tín ngưỡng của anh sai rồi."

Bước chân Dan mạnh mẽ khựng lại, dùng sức mở bật cửa: "Người đâu! Lấy tới đây một bộ quang não siêu cấp!"

Cửa bị sập mạnh, Aldo ngồi trên giường nhìn ra biển sao bên ngoài, trong mắt rốt cuộc cũng để lộ cảm xúc chân thật. Panse thân ái, đừng tới, ngàn vạn lần đừng tới.

Lại qua một ngày, trên một tinh cầu hoang vắng tới mức chim không thèm ỉa, Egober nhận rương lớn Diệp Chi Châu đưa cho, mặt thối thối: "Không phải đã nói là không cho quỷ đáng ghét này tới hay sao?"

Diệp Chi Châu nhướng mày: "Anh còn muốn nghe chuyện xưa?"

"... Tạm biệt!" Egober quay người đi, bóng dáng vô cùng quyết tuyệt.

[Egober cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 30%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Diệp Chi Châu đột nhiên dừng bước ôm trán.

"Làm sao vậy?" Clay nhíu mày ôm lấy cậu, trong mắt mang theo lo lắng: "Có phải tối qua không ngủ ngon không?"

"Không phải." Sắc mặt cậu dùng mắt thường có thể thấy được tái nhợt đi, trên trán đột nhiên chảy ra máu tươi. "Anh đừng lo lắng, em ngủ một giấc dậy là không sao rồi... Thông Thiên sẽ cứu em, đừng lo lắng." Nói rồi mắt nhắm lại, thân thể ngã xuống.

"Tiểu Châu!" Clay ôm lấy thân thể cậu, vươn tay bịt lấy trán cậu, kinh hãi: "Sao lại thế này? Thông Thiên là ai? Tiểu Châu!"

[Kiểm tra đo lường thấy thân thể ký chủ có dị thường, cơ chế bảo hộ mở ra, chuẩn bị chữa trị thân thể... Chuẩn bị xong, bắt đầu chữa trị.]

Clay trơ mắt nhìn dòng máu tươi trên mặt Diệp Chi Châu nhanh chóng biến mất, vết thương đột nhiên xuất hiện trên đầu cũng lành lại, sau đó một trang bị kim loại màu bạc hình tròn rơi xuống đất.

Ned vừa vặn đuổi tới, thấy thế nghi hoặc: "Điện hạ, Hoàng phi sao vậy?"

Clay vội nghiêng người bắt lấy trang bị kim loại trên đất, ôm người trong lòng càng chặt hơn, biểu tình trên mặt bình tĩnh lại, nhàn nhạt nói: "Không có việc gì, em ấy chỉ là quá mệt mỏi nên ngủ mất. Gọi tất cả thủ vệ xung quanh trở về, chuẩn bị quay về."

"Dạ!"

Hai ngày sau, Egober và Randy "tình cờ gặp nhau" trên một phi thuyền dân dụng bình thường. Diệp Chi Châu đêm đó tỉnh lại, biết được trong đầu mình rơi ra một trang bị kim loại, biểu tình lại vô cùng: "Dám cài quang não vào đầu anh trai ta, chết tiệt!"

Sự tình dựa theo cốt truyện miêu tả, thuận lợi phát triển vô cùng, Egober "bị thương" trở về khách sạn, sau đó bị Randy kéo vào phòng mình.

"Randy, thật sự chỉ là vết thương nhỏ mà thôi, kỳ thật không băng bó cũng chẳng sao."

"Miệng vết thương nếu như không xử lý cẩn thận sẽ bị nhiễm trùng, anh không thể qua loa như vậy được." Randy đầy mặt lo lắng nói, lấy hòm thuốc từ nhẫn không gian ra: "Miệng vết thương ở đâu? Anh cởϊ qυầи áo ra đi."

"Ở trên lưng." Egober xoay người, giơ tay chậm rãi cởi nút áo. "Em có khát hay không? Có muốn uống nước không?"

"Anh không phải vừa mới rót nước cho em hay sao? Sao lại... A!" Randy đột nhiên kinh hô một tiếng, thân thể khuỵ xuống, giơ tay ôm bụng.

Gã vội vàng xoay người lại, "quan tâm" hỏi: "Em làm sao vậy?"

"Em... thân thể em có chút không đúng..." Randy ngã trên ghế sofa, giương mắt lên nhìn ánh mắt trào phúng không hề có cảm tình của gã, rốt cuộc cũng phản ứng lại, cắn răng hỏi: "Egober, nước uống kia anh cho thêm cái gì?"

Cài lại hết nút áo, Egober mỉm cười nhìn y, sau đó động tác ưu nhã lấy một khẩu súng năng lượng nhắm đến bụng y: "Khi chiêu đãi Trùng tộc, tao luôn chỉ dùng một thứ, thuốc diệt côn trùng kiểu mới nhất."

Randy kinh hãi, muốn chạy trốn lại phát hiện cả người không có đủ sức lực, biểu tình thay đổi mấy lần, đột nhiên trở nên âm trầm, thanh âm cũng nghẹn ngào chói tai: "Mày vẫn luôn gạt tao? Nhân loại vô dụng, chúng mày cho rằng chỉ như thế cũng có thể gϊếŧ tao? Nằm mơ đi!"

"Ai nói mục tiêu của bọn tao là muốn gϊếŧ mày?" Egober híp mắt nhắm chuẩn bụng y, dứt khoát nổ súng: "Chỉ gϊếŧ một mình mày thì làm sao đủ, bọn tao muốn gϊếŧ cả nhà mày."

Tiếng đạn găm vào thịt nặng nề vang lên, phịch một tiếng, cái bụng Randy bị đào ra một lỗ máu, máu thịt đen đúa của Trùng tộc lộn xộn chảy ra.

"Hoá ra thật sự là Trùng tộc." Egober vặn vẹo cơ mặt, thu hồi súng về, nhìn cửa phòng: "Thằng bạn cũ của mình sao còn chưa tới? Chẳng lẽ, gã còn đang chờ mình động dục với con Trùng tộc này?"

[Egober cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ bảy đã nhổ, chúc mừng ký chủ, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

[Kiểm tra đo lường thấy linh hồn vai chính dao động... Dao động xong. Đang kiểm tra trạng thái hồn kỳ... Kiểm tra xong, không có dị thường.]

Diệp Chi Châu tắt nhắc nhở hệ thống đi, nhìn vào màn hình quang não trên tay râu xồm: "Anh xác định người đi cùng Dan là anh trai tôi?"

"Kiểm nghiệm thông qua cốt cách là 100%." Ngón tay râu xồm nhảy múa trên quang não, đột nhiên ánh mắt vừa động, kích động hô: "Dan Gaunt ra rồi, một người."

Clay ngăn cản Diệp Chi Châu muốn đứng dậy, trầm giọng phân phó với tai nghe: "Chuẩn bị hành động, tinh cảng bên kia cũng chuẩn bị cẩn thận cho tôi. Ba phút sau, bao vây tàu chiến của Liên minh Tự do."

Cửa phòng khách sạn cuối cùng cũng bị đá văng ra, Dan Gaunt vẻ mặt tức giận vọt vào, hung tợn rống to: "Egober thằng đáng chết này! Mày vừa làm gì Randy?"

"Cũng không có làm cái gì, chỉ thưởng cho y một viên kẹo đồng thôi." Egober ngồi vắt chân trên ghế sofa, trong tay còn cầm một ly rượu: "Hừm, thằng bạn cũ, lâu rồi không gặp, nghe nói mày đầu phục Trùng tộc rồi? Chậc chậc, chúc mày nửa đời sau ăn cơm tù vui vẻ."

Dan gặp trường hợp không giống như trong kế hoạch, cả kinh ngẩn người, ánh mắt nhìn thấy thi thể cạnh sofa, đồng tử co rụt lại, lần này thì nổi giận thật sự: "Egober, mày dám cả gan gϊếŧ chết Điện hạ!"

"Chỉ là chết một phân thân thôi, mày rống cái gì! Cơ mà mày yên tâm đi, bản thể của nó chắc cũng chẳng sống được bao lâu đâu." Egober đặt ly rượu xuống, nghiêng đầu nhìn đám binh lính bao vây ngoài phòng, không thú vị nói: "Bắt gã đi, cảm giác mấy năm nay đầu óc gã có điểm không bình thường."

"Xác thực là không bình thường." Daly nghiêng người đi xuyên qua đám binh lính, giơ tay đẩy mắt kính: "Gã chưa từng được bình thường, trong đầu dôi ra một thứ thì chỉ làm gã càng trở nên không bình thường thôi."

"Egobr, mày lại sa đoạ tới độ cấu kết cùng Đế quốc!" Dan Gaunt đã hiểu rõ bản thân hiện tại rơi vào bẫy rồi, khuôn mặt trầm xuống tuỳ ý để binh lính dùng khoá đặc thù áp chế thể lực và tinh thần lực buộc lên người mình, lạnh lùng nói: "Chúng mày cho rằng bắt được tao thì sẽ hữu dụng? Giúp tao chuyển lời cho thằng Panse, anh trai nó sống không lâu đâu!"

Daly nghe vậy, cười lạnh: "Yên tâm, anh ta tuyệt đối sống lâu hơn mày. Trói chặt lại cho tôi, tên này tuy rằng không có đầu óc, nhưng thực lực không tồi đâu, đừng để gã có cơ hội chạy trốn."

Trong một gian phòng khác, Aldo dùng sức vọt tới ôm lấy Diệp Chi Châu, tinh thần luôn kiên cường nay đã gỡ xuống, nước mắt rơi như mưa: "Panse, cha mẹ sao rồi em? Thực xin lỗi, anh làm liên luỵ em rồi, thực xin lỗi..."

"Anh nói lung tung cái gì?" Diệp Chi Châu ôm lấy anh, tuỳ ý để ký ức thuộc về nguyên chủ cuồn cuộn trong đầu, cảm xúc khó chịu vô cùng: "Lần này rõ ràng là em làm liên luỵ cả nhà. Thực xin lỗi, là do em sơ sót... Đều đã qua rồi, sẽ tốt cả thôi. Cha mẹ không có việc gì, chờ qua nửa năm thôi, không, chỉ cần ba tháng, ba tháng nữa thân thể anh sẽ trở nên tốt hơn, đừng khóc nữa."

Aldo gật gật đầu, tâm lý buông lỏng, cảm giác mỏi mệt đúng lúc nổi lên, trực tiếp hôn mê bất tỉnh trong lòng cậu.

Vai chính lần này vẫn không chết, nhưng cốt truyện lại không biến động nữa, hồn kỳ đã nhổ cũng không khôi phục lại, hồn kỳ duy nhất còn lại cũng bảo trì ở trạng thái 100%, nhiệm vụ tiến vào giai đoạn giằng co.

Trùng tộc như hổ rình mồi cuối cùng cũng không còn kiên nhẫn, trong một đêm khuya phát động công kích cả Đế quốc và Liên Bang. Trùng tộc ký sinh lên cơ thể con người, trà trộn vào thế giới con người cũng bắt đầu bạo động khắp nơi, tựa như tiến hành cuộc cuồng hoan bất kể hậu quả.

Một tháng sau, thân thể Aldo có chuyển biến tốt đẹp, Diệp Chi Châu tự mình đưa đám Clay lên chiến trường. Ba tháng sau, dịch cải tạo gen X2 thích hợp với thế giới này ra đời, Aldo là người đầu tiên được sử dụng, hiệu quả đem lại rất tốt. Bốn tháng sau, thân thể Aldo hoàn toàn tốt, tới ngục giam thăm Dan Gaunt.

[Dan Gaunt cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 50%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Diệp Chi Châu nhướng mày, gọi cho Aldo: "Anh, anh đã nói cái gì với tên Dan Gaunt kia vậy? Vừa rồi cảnh ngục gửi tin tới, nói gã đột nhiên thành thật chấp nhận cải tạo, còn cung cấp mấy cứ điểm Trùng tộc cho bọn em."

"Cũng không có nói cái gì." Aldo hiện tại thân thể đã lên đến cấp B, thoạt nhìn loá mắt hơn rất nhiều, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc: "Anh chỉ nói với gã, hiện tại anh rất tự do, rất hạnh phúc. Panse, cảm ơn em."

"Sao lại khách khí như vậy?" Diệp Chi Châu cười với anh, chỉ chỉ đôi song sinh đang bận rộn sau lưng mình: "Anh nhìn thấy không, đây là cơ giáp định chế cho anh đấy! Đại khái chừng ba tháng nữa là có thể hoàn công được rồi. Anh phải cố gắng rèn luyện thân thể một chút, nhanh chóng tăng thể chất lên cấp A, biết không?"

"Ừ!" Aldo gật đầu, trong mắt đều là thoả mãn: "Panse, về sau để anh trai bảo vệ em, giống như khi còn nhỏ em đã bảo vệ anh vậy."

Diệp Chi Châu nhớ tới nguyên chủ - hiện không biết đã đầu thai đi đâu rồi, gật đầu: "Vâng, anh!"

.........

Thế giới thứ mười một: Cửu cửu quy nhất