Chương 107

Thể chất thăng lên cấp A xong, Diệp Chi Châu ứng phó huấn luyện liền không cố sức như vậy nữa, mỗi ngày rèn luyện cường độ cao xong chỉ cảm thấy có chút mệt mỏi, không hề như hôm đầu trực tiếp nằm đo đất. Chigita thấy vậy tấm tắc nói lạ, sau đó đồng tình nhìn Edie: "Huấn luyện viên Ned hôm nay hình như hung mãnh lắm, nhìn học viên của thầy ấy xem, mặt ai cũng tuyệt vọng rồi."

Annot nhạy bén phát hiện Diệp Chi Châu không thích hợp, nghi hoặc hỏi: "Panse, thể chất của cậu có phải mới tăng lên hay không?"

"Hình như thế, tinh thần lực cũng mới tăng cấp nữa." Diệp Chi Châu dùng tinh thần lực hoá ra một cái bong bóng nhỏ, chọt chọt nổ, cười: "Chắc là hôm qua huấn luyện thể năng đến mức cực hạn, nên nửa đêm đột nhiên thăng cấp."

"Trời ạ!" Chigita trợn mắt há hốc miệng, duỗi tay sờ sờ đầu ngón tay cậu, lại cảm thụ hơi thở của cậu một chút, đôi mắt sáng bừng: "Thể chất cấp A, luyện thêm nữa nói không chừng còn có thể thăng lên cấp S. Hơn nữa, tinh thần lực còn là SSS... Panse, cậu không học hệ Cơ giáp quả là đáng tiếc!"

Annot vỗ vỗ bờ vai cậu, chân thành nói: "Chúc mừng, nhớ đi báo với thầy giáo phụ trách sinh hoạt một câu, cảnh giới tiếp theo và giai đoạn củng cố cũng rất quan trọng, cậu cần chú ý nhiều vào."

"Cảm ơn, mình sẽ." Diệp Chi Châu ngượng ngùng gãi gãi đầu, liếc nhìn Edie vẫn còn đang bị huấn luyện, do dự một chút, nói: "Mọi người, hôm qua có nhận được bánh kém Edie làm không?"

"Có chứ, của mình là vị chocolate, ăn rất ngon." Chigita hồi tưởng một chút, cười thoả mãn: "Có thể gặp được bạn cùng phòng tốt như cậu và Edie, mình quả thực là quá may mắn luôn!"

Annot nghi hoặc nhìn cậu: "Sao đột nhiên hỏi chuyện này?"

"À ừm..." Diệp Chi Châu hạ giọng, biểu tình vừa rối rắm vừa bất an: "Có lẽ là mình bị ảo giác... Hôm qua ăn bánh Edie cho xong, mình cảm thấy đại não hơi nặng, hôm nay thức dậy còn thấy tay chân có chút nhũn ra. Ban đầu, mình còn tưởng đấy là di chứng do thể chất và tinh thần lực đồng thời thăng cấp, nhưng... Lúc nghỉ trưa trước buổi huấn luyện chiều, mình cảm thấy hơi đói bụng nên lấy chỗ bánh kem hôm qua ăn không hết để ăn nốt, nhưng không lâu sau chân tay mình lại nhũn ra..."

Nụ cười trên mặt Chigita nhạt dần, nghiêng đầu liếc nhau với Annot, biểu tình nghiêm túc: "Panse, cậu xác định sao?"

"Xác định, hơn nữa..." Cậu lấy hộp bánh kem từ trong không gian ra mở cho họ xem, giọng nói càng thấp: "Mình còn phát hiện cái này. Nhìn thấy những viên tròn màu vàng xen lẫn trong bơ không? Trước đó không có, là chiều nay đột nhiên hiện ra... Bánh kem của hai cậu có thế không?"

"Cần phải đi đo lường chỗ bánh kem còn dư này." Annot giơ tay cầm lấy hộp, biểu tình vô cùng khó coi: "Bánh kem của mình và Chigita sau khi ăn xong không hề có phản ứng bất thường gì... Việc này trước cậu đừng nói với Edie, chờ kiểm tra xong thì nói."

Chigita hơi do dự: "Liệu có thể là cảm giác sai không? Hoặc là nêm sai gia vị? Edie thoạt nhìn là người tốt mà..."

"Anh đã quên chuyện bị bạn tốt hãm hại năm học trung học sao?" Ánh mắt Annot sắc bén liếc nhìn anh trai mình: "Thà tin là có còn hơn không tin, có hoài nghi thì phải tra cho rõ, nếu không thì không công bằng cho Edie và Panse."

Chigita cau mày, quay đầu không nói.

Diệp Chi Châu vội lên tiếng hoá giải không khí căng thẳng: "Chắc có lẽ là do mình cảm giác sai thôi, Edie có thể là chẳng may dùng gia vị quá hạn thôi. Được rồi, mọi người thả lỏng một chút, biết thế này mình đã chẳng nói ra."

"Không, cậu nói ra lúc này mới là đúng. Cùng một người nấu, làm sao có thể chỉ có

bánh của cậu có vấn đề, mà của mình và Chigita lại không có." Annot đối với chuyện này vô cùng để ý, nghiêm túc nói: "Giữa bạn bè với nhau, không thể có nghi ngờ, nếu phát hiện có vấn đề, vậy nên xác minh chuyện đó mới là đúng." Dứt lời liền cầm bánh của Diệp Chi Châu đi, tự mình làm chuyện kiểm tra đo lường.

Sau bữa tối, ba người tụ tập ở phòng khách, việc ai nấy làm. Chigita hơi thất thần: "Edie lại đi đâu rồi?"

Động tác nghịch mô hình của Annot hơi khựng lại, trả lời: "Hình như là lại đi phòng bếp ký túc rồi."

Diệp Chi Châu đang tìm hiểu tri thức về gen ở thế giới này, nghe vậy ngẩng đầu lên, nghĩ nghĩ, ném cho Chigita một cái máy chơi game: "Không muốn đọc sách thì chơi game đi, chỗ mình có mấy trò chơi vượt thử thách khá hay."

Chigita ừ một tiếng nhận máy chơi game, chậm rì rì mở ra, không để ý lắm mở máy lên, đột nhiên toàn thân chấn động, tinh thần toàn bộ tập trung vào máy chơi game: "Mẹ kiếp! Hình ảnh tinh xảo quá! Thiết kế quả thực rất xảo diệu! Người chế tác game này quả thực là thiên tài nha!"

Người yêu ở thế giới trước quả thật là thiên tài trong phương diện chế tác game... Cậu híp mắt cười cười, cúi đầu tiếp tục chìm vào bể học vô biên. Phần lớn tri thức ở thế giới này khá giống với thế giới của cậu, nhưng ở phương diện nhận định giới tính lại hoàn toàn khác biệt, trước khi kỳ kiểm tra đến, cậu phải hệ thống lại tri thức đã.

Một tiếng rưỡi sau, Edie cầm ba túi bánh quy về phòng ngủ, đưa cho mỗi người một phần, cười nói: "Một chút kinh hỉ nha, huấn luyện ngày mai, mọi người cố gắng lên đó!"

Chigita tay trượt một cái, ván này liền kết thúc. Cậu ta nhìn túi bánh quy trong tay, đột nhiên nhào qua đoạt lấy túi của Diệp Chi Châu, cười với Edie: "Túi của Panse thoạt nhìn ngon lắm nhá, mình phải ăn của cậu ấy!" Nói rồi trực tiếp mở túi nhét mấy chiếc bánh vào miệng.

Annot hơi nhíu mày, biểu tình Edie cứng đờ, vội giằng lấy túi của cậu ta: "Đừng, mình làm cho Panse là vị dâu tây. Cậu và Annot không phải là không thích dâu tây sao?"

"Mình đột nhiên lại thích mà!" Chigita ỷ vào thân hình cao lớn làm ưu thế, tránh khỏi tay của y, cố ý nói to: "Edie, mọi người đều là bạn bè nha, cậu không thể bất công được, mình cũng muốn được ăn vị dâu tây."

"Ngày mai mình làm cho cậu, túi này đưa cho Panse trước đi." Edie cho là cậu ta đang đùa, bất đắc dĩ cười: "Cậu sao giống đứa trẻ con thế hả, mau đưa bánh quy cho mình."

Chigita không nói lời nào, tiếp tục ăn, sau đó bị Annot đè lại.

"Đừng nháo, rõ ràng là anh không thích vị dâu tây còn gì." Annot đen mặt cầm bánh quy trong tay anh trai mình đưa cho Diệp Chi Châu, nghiêng đầu cười với Edie: "Cảm ơn bánh quy của cậu, đã có lòng rồi."

Edie nhẹ nhàng thở ra, tỏ vẻ không có gì.

Chỗ y không chú ý tới, Chigita miệng đầy bánh quy nhìn y đầy ý tứ, nghiêng đầu che đi ánh mắt khổ sở.

[Chigita cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 50%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Diệp Chi Châu bị nhắc nhở hệ thống đột nhiên bắn ra làm ngẩn người, nghiêng đầu liếc Chigita một cái. Cậu còn tưởng rằng, tỷ lệ yêu nhau của Annot sẽ giảm trước, kết quả...

Hôm sau, Chigita thoạt nhìn không có tinh thần, Diệp Chi Châu yên lặng bước tới vỗ vỗ cậu ta, sau đó đưa qua một viên đan dược ý bảo ăn đi. Chigita hơi nghi hoặc ăn vào, sau đó ánh mắt sáng lên, duỗi tay muốn nữa.

"Hết rồi!" Diệp Chi Châu vỗ bay tay cậu ta, hơi dừng một chút, hỏi: "Túi bánh quy kia... Các cậu muốn đi kiểm tra à?"

Nhắc tới chuyện này, tâm trạng Chigita lại héo, nói: "Để Annot đi, nó sẽ an bài mọi thứ."

Diệp Chi Châu gật gật, tỏ vẻ đã hiểu.

Hai hôm sau, Clay trở về quân bộ, Diệp Chi Châu đang huấn luyện, không thể đi tiễn, chỉ có thể dùng máy truyền tin phát cho đối phương vài câu cáo biệt đơn giản.

Đồ ăn vặt buổi tối Edie vẫn đưa đều, thái độ Chigita từ đè nén khổ sở miễn cưỡng nhận lấy, chuyển thành cười tủm tỉm tỏ vẻ không việc gì mà nhận. Tỷ lệ yêu nhau của cậu ta với vai chính cũng từ 50% giảm còn 30%. Bên Annot không có động tĩnh gì, nhưng rõ ràng cậu ta cũng dần xa lánh vai chính hơn.

Một tuần sau, kết quả kiểm tra đã có, Annot và Chigita trầm mặc ngồi ở sofa, nhìn Diệp Chi Châu.

"Cậu chuẩn bị làm gì đây?" Annot mở miệng trước, biểu tình vô cùng khó coi.

[Annot cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 30%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

"Edie vì sao muốn làm như vậy..." Chigita rốt cuộc cũng không thể tiếp tục lừa mình dối người được nữa, cúi đầu suy sụp dựa vào sofa, thoạt nhìn đáng thương hề hề: "Hoá ra mỗi ngày đều bỏ thuốc vào đồ ăn vặt... Mọi người có thể ở chung một phòng ký túc xá chính là duyên phận, rõ ràng là mới nhận thức nhau, không có xung đột, sao cậu ta lại muốn làm như vậy..."

Annot ôm bờ vai anh trai mình trấn an: "Không cần cố đi tìm hiểu suy nghĩ của kẻ xấu, vô dụng thôi."

Chigita nghiêng đầu vùi mặt vào vai em trai, cả người đều uể oải.

[Chigita cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 10%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Diệp Chi Châu buông bản báo cáo trong tay ra, nghĩ nghĩ rồi nói: "Đưa báo cáo này cho giáo viên đi. Trường học xử lý chuyện này như thế nào, chúng ta liền làm như thế thôi." Vai chính tới trường quân đội khẳng định là có âm mưu, nhưng cậu còn chưa tìm ra được manh mối. Một khi đã vậy, liền rút được hồn kỳ nào hay hồn kỳ đó. Hạ thuốc cho bạn học, chuyện này nói nghiêm trọng thì là cực kỳ nghiêm trọng, vai chính nói không chừng là sẽ bị buộc thôi học. Nếu là kết quả như vậy, thì năm cái hồn kỳ trong trường học liền dễ dàng rút được rồi.

"Cậu không muốn đi tìm Edie, hỏi cậu ta tại sao lại làm như vậy sao?" Chigita ngẩng đầu hỏi.

Diệp Chi Châu lắc đầu: "Không cần thiết... Thuốc đó chỉ có thể khiến mình trở nên chậm chạp và phản ứng trì độn, kết quả nghiêm trọng nhất thì cũng chỉ làm mình không thể hoàn thành được huấn luyện tân sinh, mà nếu không hoàn thành được huấn luyện tân sinh thì sẽ có kết quả gì, mọi người ai cũng hiểu rõ. Mục đích của cậu ta quá rõ ràng, là không muốn để mình ở lại trường học, còn nguyên nhân... Làm cũng đã làm rồi, tìm hiểu nguyên nhân cũng là không có ý nghĩa thôi. Hơn nữa, cậu có thể xác định là cậu ta sẽ nói thật?"

"Sẽ không." Annot khẳng định: "Để mình đi phát thông tin cho giáo viên sinh hoạt." Cậu ta trực tiếp đứng dậy, còn tích cực hơn cả Chigita và Diệp Chi Châu. "Hai cậu gọi Edie về đi."

Chigita hơi hé miệng, không nói chuyện. Diệp Chi Châu mở máy thông tin nhắn cho Edie một tin nhắn ngắn.

Giáo viên sinh hoạt tới rất nhanh, Edie trở về cũng không chậm, trên tay còn cầm một chiếc bánh pizza: "Panse, cậu tìm mình có chuyện gì? Vừa vặn pizza mình làm cũng ra lò... A, thầy Louis, sao thầy cũng ở đây? Là có chuyện gì muốn thông báo sao?"

Louis nhíu mày nhìn y, cầm bánh pizza trong tay y, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Eide, có người báo cáo em hạ thuốc cho bạn học. Em mau cùng thầy đi đến phòng giáo vụ, chiếc pizza này cũng phải được kiểm tra một lần. Còn có những thứ đó, cũng phải được kiểm tra." Vừa nói vừa chỉ đống đồ ăn vặt trên bàn.

Edie nghe vậy, nụ cười trên mặt cứng lại, tầm mắt quét về đống đồ ăn vặt trên bàn và ba người Diệp Chi Châu đứng sau Louis, không biểu tình.

"Edie, em có muốn giải thích cái gì không?" Louis có ấn tượng không tồi đối với học sinh thiên tài học song song hai hệ, nhận được báo cáo xong còn nghĩ rằng có người đang nói đùa. Nhưng giờ, thấy một đống đồ đầy bàn trà, có muốn không tin cũng không được.

"A." Edie đột nhiên cười lạnh một tiếng, thu hồi tầm mắt nhìn Diệp Chi Châu và đôi song sinh, lắc lắc đầu: "Có gì để giải thích đâu... Em coi họ là bạn bè, nhưng họ lại bôi nhọ sau lưng em. Lòng ghen tị thật là đáng sợ!" Nói rồi cúi đầu, tỏ vẻ bị đả kích vô cùng sâu sắc.

Louis thấy thế càng do dự, giơ tay chặn lại Chigita đang định mở miệng, đen mặt: "Tất cả cùng thầy đi lên phòng giáo vụ. Huấn luyện ngày mai của cả phòng bị huỷ bỏ, không giải quyết xong chuyện này không được đi học bình thường."

Thiết bị kiểm tra đo lường trong trường học càng tiên tiến hơn bên ngoài. Hai tiếng sau, một phần báo cáo mở tinh được đặt trên bàn của chủ nhiệm phòng giáo vụ.

"Edie." Chủ nhiệm đặt kết quả xuống, trầm giọng hỏi: "Vì sao em lại hạ thuốc cho Panse?"

Edie cúi đầu không nói lời nào, tiêu cực chống cự.

Chủ nhiệm nhíu mày, sau đó nhìn Diệp Chi Châu đứng ở một bên: "Chuyện này, trường học sẽ cho em một cái công đạo. Được rồi, về phòng nghỉ ngơi đi."

Diệp Chi Châu khẽ nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Edie không đối diện với mình sau khi mọi chuyện bị tố giác, xoay người đi ra khỏi văn phòng. Phản ứng của vai chính cậu hoàn toàn đoán trước được, sự tình quá mức thuận lợi, nhưng vẫn luôn thấy hơi quái quái.

Ba ngày sau, kết quả xử lý Edie đã ra, là buộc thôi học, cộng thêm nửa năm giáo dục lao động, chung thân không được tham dự vào công tác liên quan đến quân chính.

Chigita nằm trên sofa nhìn phòng Edie bị dọn sạch sẽ, biểu tình hơi mờ mịt: "Sao đột nhiên lại thành thế này... Cậu ta thừa dịp chính ta không có liền lặng lẽ rời đi, không giải thích cũng không biện giải, vì sao..."

Annot sờ sờ đầu cậu ta, không nói gì.

[Chigita, Annot, Ned, Chris, Daly cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm toàn bộ đã nhổ, chúc mừng ký chủ, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

[Kiểm tra đo lường thấy cốt truyện có biến động, mời ký chủ tiếp nhận cốt truyện mới.]

[Hồn kỳ thứ tư, thứ năm đã khôi phục, không dời sang đối tượng khác, xin ký chủ chú ý! Xin ký chủ chú ý!]

Diệp Chi Châu còn đang vui sướиɠ vì rút được hồn kỳ, trong nháy mắt tan vỡ thành bột phấn, nhịn không được trừng lớn mắt nhìn màn sáng đang chọc tới chọc lui trước mắt. Hồn kỳ khôi phục thì cậu có thể hiểu được,nhưng không dời sang đối tượng khác là sao? Ý nói là hồn kỳ của Chris với Daly đã nhổ xong lại tự trồng lại? Vậy cậu cố gắng như thế là thành ra công cốc à?

.........