Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vai Chính Luôn Muốn Chơi NP

Chương 100

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hệ thống chỉ cho bọn họ ba cơ hội gϊếŧ nữ hoàng, lần đầu tiên mọi người còn chưa có ăn ý với nhau, lúc diệt được 50% thanh máu thì toàn đội bị đánh bại. Lần thứ hai mọi người điều chỉnh lại phương pháp, lần nữa thay đổi phương vị, ăn ý cũng đã có chút ít, đánh cũng thuận lợi hơn nhiều.

Diệp Chi Châu chọn chức nghiệp cận chiến, không tiện chỉ huy, nên đem quyền chỉ huy đưa cho clone vừa vặn đánh viễn trình của Cát Luật. Thân là cha đẻ của game, Cát Luật đối với các yếu điểm của quái trong game vô cùng hiểu rõ. Lúc hắn chỉ huy, tuy rằng nói không nhiều nhưng lại đúng chỗ, mọi người căn cứ theo lời của hắn đánh vào điểm yếu, phát huy rất tốt. Mắt thấy thanh máu chỉ còn 15% cuối cùng, mọi người đều kích động, tinh thần cũng tập trung cao độ, sợ bản thân xuất hiện sai lầm sẽ hại cả đoàn.

"10% máu cuối cùng, quái sẽ cuồng bạo một lần, triệu hoán ra một đám quái nhỏ. Chức nghiệp khống chế khống trước, sau đó viễn trình dùng đàn gϊếŧ một vòng, vυ" em thêm máu một lần, cận chiến mở thuận giảm thương, quái cuồng bạo xong công kích sẽ mạnh hơn. Thiếu máu toàn bộ lui về sau, trốn thiên thạch, vận chiến vây thành vòng, tăng thuẫn."

Mọi người nghe vậy vội dừng động tác.

Cát Luật nhìn chằm chằm lượng máu quái, khi dần về 10% thì đề cao giọng: "Cận chiến tăng thuẫn, khống chế chuẩn bị. 1, 2, 3..." Nữ hoàng bị đánh chật vật đột nhiên hí vang một tiếng, đứng thẳng thân thể múa may chân của mình, dẫn tới thiên thạch rơi càng dày hơn.

"Dựa theo vị trí trước đó mau tản ra, khống! Viễn lên! Vυ" em thêm máu!"

Dư Giang Ba đứng ở vị trí của mình vững, trong tay cầm đàn không ngừng chấn động, tuỳ thời dùng chuẩn bị thuấn phát âm vực khống chế quái. Sau lưng đột nhiên truyền tới tiếng hét kinh hãi, cậu ta nhíu nhíu mày, không quay đầu lại, chuyên tâm nhìn quái đột nhiên xuất hiện dưới chân nữ hoàng.

"Tĩnh Thục cô làm gì vậy? A!"

[Đồng đội của ngài, Phồn Hoa Lạc đã tử vong.]

Không xong! Vυ" em bên này được phân cho họ sao đã chết một người rồi?

Quái đã đến trước mắt, trong lòng tuy kinh hoảng, nhưng bàn tay cầm đàn của cậu ta vẫn vững chắc như trước. Một vòng âm ba trong trẻo quét qua, sóng âm như gợn sóng mặt hồ tản ra, vững vàng khoá định quái ở một chỗ. Vượng Tài làm viễn trình vội tiến lên diệt quái, chặt chẽ kéo quái về chỗ mình.

Sau lưng lại kinh hô một trận.

[Đồng đội của ngài Tĩnh Thục đã tử vong.]

Dư Giang Ba mắng to trong lòng, vội phát một chiêu khống chế buộc quái lại, không để Vượng Tài mất quá nhiều máu. Đáng tiếc là vô dụng, vυ" em bên này toàn bộ đã chết hết, không ai thêm máu, quái cắn người lại nhanh, Vượng Tài dù có dùng thêm đồ thì cũng kéo thêm được vài giây rồi treo. Viễn chiến chết hết, người chơi khác đều da giòn máu mỏng, không chịu được quá lâu. Nửa phút ngắn ngủi, cục diện ổn định bị đánh vỡ, quái nhỏ nơi nơi tấn công, người chơi ở những vị trí khác ứng phó không kịp, cũng chết mấy người rồi.

Sự tình xảy ra quá nhanh, Cát Luật lúc ấy đứng ở chỗ khác, không kịp chạy tới bổ cứu. Lúc này, đội ngũ đã loạn, nhân số tử vong quá nhiều, vô vọng gϊếŧ được nữ hoàng, hắn chỉ có thể kéo mọi người thoát khỏi chiến trường trước, tận lực không để đồng đội cảm thụ một lần hít thở không thông trước khi chết.

Mọi người tu chỉnh tại chỗ, Cát Luật ngăn cản phân đội khác đang kéo vυ" em đi, đi đến bên cạnh các "thi thể" hỏi: "Sao lại thế này? Vượng Tài, chỗ cậu loạn trước, là vì sao?"

Vượng Tài duy trì bộ dáng chết đi thê thảm, tức giận đánh chữ: "Vυ" em chết hết, không ai thêm máu cho tôi."

Cát Luật nghe vậy, nhìn hai vυ" em đã ngã ở chỗ xa hơn: "Giải thích."

Phồn Hoa Lạc sớm đã có một bụng uỷ khuất, ầm ầm đánh một đống chữ: "Tôi dựa theo phân phối trước đó đứng ở vị trí của mình, vừa tránh thiên thạch vừa thêm máu, ai biết Tĩnh Thục đột nhiên từ đâu chạy tới đυ.ng vào tôi, hại tôi trực tiếp bị thiên thạch đập choáng. Trạng thái choáng váng vừa hết, tôi vội vàng cho mình một lần thêm máu ổn định tình huống, nhưng cô ta lại đi tới đâm tôi một nhát. Khi đó, đúng lúc một viên thiên thạch lớn rơi xuống, thanh máu tôi còn mỏng quá, chống đỡ không được liền chết."

"Tôi không có!" Trên đầu Quân Thục Tĩnh toát ra mấy câu: "Tôi chỉ tránh thiên thạch mà thôi, cô lại mặc quần áo đen sì như vậy, ai biết cô sẽ đứng ở đó!"

"Cô bị mù à? Tôi mặc vũ khí màu sắc như vậy, còn có hiệu ứng kỹ năng nữa chứ?"

"Bản thân mình không có kỹ năng cũng không được tích sự gì, cô lại lấy chuyện công trả thù riêng, vì chán ghét mà hãm hại tôi, có biết xấu hổ hay không? Lại lấy nhiệm vụ cấp Thánh ra nói giỡn, chúng ta chỉ có 3 cơ hội thôi đó!"

Phồn Hoa Lạc bị thái độ trả đũa vô sỉ của cô ra chọc tức đến ngây người, bực bội đến đánh một đoạn dài cãi nhau với cô ta.

"Đủ rồi!" Cát Luật đen mặt đánh gãy hai người đang cãi cọ, lạnh lùng nhìn Quân Thục Tĩnh: "Vì phòng ngừa vị trí giữa người chơi có xung đột, nên vị trí tôi bố trí cho mọi người đều vô cùng phân tán. Vυ" em không thể đánh, chỉ có thể thêm máu, cô nói cho tôi biết, sao cô không đứng ở vị trí được phân phối cẩn thận, mà lại chạy tới chỗ Phồn Hoa Lạc, hả?"

Quân Thục Tĩnh im lặng một hồi, sau đó mới đánh chữ: "Tôi thấy bên đó không có ai, muốn tới lấp chỗ trống..."

Phồn Hoa Lạc điên tiết lại mắng chửi một tràng dài.

"Tôi không kêu cô đi lấp chỗ trống thì cô tới làm gì? Vị trí của mình xử lý còn chưa xong, chỉ huy cũng không nghe, vậy thì lần này cô đừng có đánh nữa!" Cát Luật không có tốt tính như Diệp Chi Châu, quay đầu nhìn những vυ" em khác: "Kéo những người khác hồi sinh đi, Tĩnh Thục thì để cô ta nằm tiếp, chúng ta ngần này cũng đủ rồi. Ai có kỹ năng hồi sinh đồng đội thì hồi mọi người nhanh đi."

Quân Thục Tĩnh không nghĩ đến hắn sẽ nói vậy, vội nói: "49 người đánh phó bản 50 người chắc sẽ đánh không xong đâu, kéo tôi nữa đi, tôi đảm bảo không gây chuyện nữa đâu. Hiện tại trang bị của tôi là trang bị vυ" em tốt nhất, lâm thời điều tiết vυ" em thêm máu khẳng định không ổn đâu."

"Chính vì không có cô nên đánh sẽ ổn." Vượng Tài được hồi sinh, đứng dậy cười lạnh: "Tưởng tôi không biết cô là cố ý à? Ghen ghét cậu Diệp kích phát được nhiệm vụ cấp Thánh, huỷ đi sinh ý của cô, đáng tiếc nha, huỷ hoại sinh ý của cô là chính cô thôi."

Dư Giang Ba sau cùng mới đi tới trước mặt Quân Thục Tĩnh, từ trên cao nhìn xuống, lạnh mặt, trong mắt không có nửa phần ôn nhu như trước: "Thục Tĩnh, cô làm tôi quá thất vọng rồi."

[Dư Giang Ba cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 10%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Thích Hưng liếc qua nhìn Diệp Chi Châu, bắt gặp ánh mắt cậu thì hơi nghẹn lại, mở miệng bổ thêm một đao: "Thục Tĩnh, lúc trước cô còn gọi cho tôi, muốn nhờ tôi tiếp cận Diệp Chi Châu, phá hỏng nhiệm vụ của anh ấy, hoá ra đến giờ còn chưa từ bỏ ý tưởng này sao?"

Đường Dạ quay ngoắt đầu nhìn Thích Hưng, nhíu mày: "Cô ta muốn cậu đi phá nhiệm vụ? Khi nào?"

"Trước đây không lâu, khi nhiệm vụ của Diệp Chi Châu bắt đầu yêu cầu đánh quái."

Đường Dạ đen mặt: "Tĩnh Thục, hoá ra cô vẫn luôn lừa tôi." Ban đầu, Quân Thục Tĩnh cũng từng xin hắn đi tiếp cận Diệp Chi Châu, lý do là vô cùng cao hứng khi có người có thể giải khoá thuộc tính đồ ăn, hi vọng hắn có thể hỗ trợ. Hoá ra, hỗ trợ là giả, nhân cơ hội tiếp cận rồi phá hoại mới là thật, khi đó sinh ý của Quân Thục Tĩnh còn đang tốt.

[Đường Dạ cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 10%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Vài vị nam chủ còn lại nghe vậy cũng trao đổi với nhau, kết quả phát hiện lý do thoái thác Quân Thục Tĩnh nói với họ không hề giống nhau, biểu tình trong nháy mắt vô cùng đặc sắc. Các vị đại thần khác nghe họ nói chuyện, biểu tình cũng quái dị vô cùng. Bên ngoài luôn lan truyền bảy vị cao thủ đứng đầu bảng trong game đầu thích Quân Thục Tĩnh, nhưng giờ xem ra, cũng không hoàn toàn giống vậy...

[Tôn Phàm Thần, Bào Nhạn An, Hạ Niên, Sử Triết cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 10%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Hô hô, giảm xuống toàn bộ!

Diệp Chi Châu trấn an Cát Luật, nhìn Quân Thục Tĩnh nói: "Thì ra Tĩnh Thục đại thần cũng không phải nhiệt tình tới giúp đỡ, vậy đại thần cứ nằm yên đi, tự chúng tôi đánh, xong xuôi sẽ gửi cô phí vất vả."

Tình huống chuyển biến quá bất ngờ, Quân Thục Tĩnh hoảng hốt, vội phẫn nộ đánh chữ: "Thích Hưng, sao anh lại bôi nhọ tôi! Tôi không có! Tôi là thật lòng tới hỗ trợ, các người lại đi đối đãi với tôi như vậy, bên ngoài còn có ngàn vạn người chơi đang nhìn đấy, mấy người lại liên kết với nhau bắt nạt một cô gái như tôi, có phải là đàn ông không vậy?"

Thích Hưng hoàn toàn tuyệt vọng đối với cô ta rồi, hoàn toàn không hề tiếp lời.

"Người chơi cũng không mù." Vượng Tài xoa xoa đại đao, đứng trước mặt cô ta, cười lạnh: "Cô thành thật nằm đi."

Cô gái yêu thầm Sử Triết chủ động đánh một kỹ năng, Cát Luật một lần nữa phân phối vị trí, mọi người ăn ý lơ đi Quân Thục Tĩnh đang điên cuồng đánh chữ, thừa dịp cô ta chưa đến thời gian được sống lại, lần nữa mở phó bản đánh quái, hoàn toàn không để cô ta có cơ hội tham gia.

Trong phó bản lần nữa đao quang kiếm ảnh, trên kênh thế giới lần nữa bạo tạc như pháo hoa đêm 30.

Tui yêu tôm hùm nhỏ: Nếu như tui không mù, Tĩnh Thục đại thần hình như là cố ý, tui thấy cô ta trộm chạy tới bên cạnh Phồn Hoa Lạc.

Mắt hoa cúc: Nhiệm vụ quan trọng như vậy, cô ta lại đi làm như thế, quá ác độc!

Cánh của Thiên sứ: Các người ngậm máu phun người! Tĩnh Thục bảo bảo rõ ràng bị cái Phồn Hoa Lạc kia vu hãm! Tĩnh Thục bảo bảo thấy chỗ đó trống, hảo tâm tới lấp chỗ, kết quả bị hố một trận, đều do Phồn Hoa Lạc sai! Mấy người mù rồi sao?

Nơi nơi là cơ lão: Rõ ràng là cô mù thì có!

Người qua đường giáp: Lầu trên +1

...

Phóng viên nhỏ: Yếu ớt nhấc tay, quá trình vừa rồi toàn bộ tôi có quay lại.

Không có Quân Thục Tĩnh quấy rối, quá trình đánh nữ hoàng vô cùng thuận lợi. Nửa tiếng sau, nữ hoàng ngã xuống đất, nhắc nhở màu vàng thay đổi, huyệt động trong nháy mắt biến thành đại điện hoa lệ rộng lớn, bên trong chứa đầy đồ dùng làm bếp và các rương lớn, thịt nữ hoàng cũng đã được xử lý tốt đặt ở đó.

Nhiệm vụ chỉ còn lại một cửa nấu ăn cuối cùng, Diệp Chi Châu rửa tay bước lên. Quân Thục Tĩnh được hồi sinh tự động đứng dậy giật giật, tay đặt bên hông. Quân Trân Châu đứng trong góc nhìn chằm chằm cô ta, thấy thế trực tiếp xông tới báo thù, dùng mấy kỹ năng tấn công đánh cô ta ngã xuống đất, ba chiêu hết máu.

Quân Thục Tĩnh bị miểu sát, ngã xuống đất phẫn nộ đánh chữ: "Cô có ý gì?"

Vượng Tài sờ sờ cằm: "Có thể báo thù, chứng tỏ chúng ta rời khỏi khu vực phó bản rồi? Vậy đây là chỗ nào? Bản đồ mới?" Nói rồi cũng trả thù Quân Thục Tĩnh một lần, ngồi bên người cô ta trông giữ: "Trước khi Diệp Tử hoàn thành nhiệm vụ, cô thành thật cho tôi."

"Anh... Mấy người hợp nhau bắt nạt một mình tôi!"

"Lời kịch thật quen thuộc, chị cả." Quân Trân Châu trầm mặt như bối cảnh, trước kéo bao nhỏ bên hông cô ta xuống, mở ra ngửi ngửi, cười lạnh: "Thứ ghê tởm như thế này mà chị dám tuỳ thân mang theo. Sao hả, lúc đánh nữ hoàng ngáng chân không thành, nên giờ muốn hạ độc vào đồ ăn của Diệp Chi Châu?"

Các đại thần kinh hãi, Quân Thục Tĩnh cũng hãi không kém: "Cô... cô gọi tôi là gì?"

"Chị cả, không nghĩ tới hả, tôi không chết, cũng không theo ba về quê, bàn tính của chị thất bại rồi." Quân Trân Châu nghiêng người đưa bao nhỏ cho Dư Giang Ba, nhàn nhạt nói: "Nhìn đi, chính là thứ này, thiếu chút nữa hại chết mọi người."

Dư Giang Ba nhíu mày, cũng mở ra ngửi thử, sau đó đưa bao cho Hạ Niên, ánh mắt nhìn Quân Thục Tĩnh nặng nề, không nói lời nào.

Quân Thục Tĩnh đột nhiên cảm thấy may mà hiện tại cô ta là trạng thái thi thể.

"Vì muốn chúc mừng đã diệt được nữ hoàng." Quân Trân Châu nhìn đại thần vây một vòng, tìm Cát Luật mượn quyền đội trưởng, mở ra kênh đội ngũ: "Tôi cho mọi người xem chút thứ đặc sắc."

Quân Thục Tĩnh nghe vậy luống cuống, bây giờ còn đang mở trực tiếp đấy! Nếu như Quân Trân Châu nói ra thứ gì đó không nên nói... Vừa lúc thời điểm hồi sinh đến, cô ta đứng dậy nhảy tới chỗ Quân Trân Châu, hô lớn: "Trân Châu! Em điên rồi! Chúng ta là chị em ruột!"

Quân Trân Châu rút vũ khí công kích cô ta, ba giây gϊếŧ chết rồi khinh thường thu tay lại, trong mắt tràn đầy phẫn hận: "Chị còn biết chúng ta là chị em ruột hả? Vậy lúc trước sao chị muốn gϊếŧ chết tôi?"

"Chị không có, không phải..."

"Chị còn chưa thấy bộ dáng lúc trúng độc của tôi là gì đúng không?" Quân Trân Châu đánh gãy lời cô ta nói, mở diễn đàn trò chơi, click mở tài khoản của mình, mở lớn mấy bức ảnh chụp trước đó: "Nhìn, chính là thế này, da thịt phiếm xanh, ăn nói bậy bạ, người không ra người quỷ không ra quỷ. Mọi người cần chú ý, tất cả đồ ăn chị ta làm đều bỏ thêm độc, ăn nhiều liền biến thành thế này."

Mọi người đột nhiên thấy những bức ảnh chụp này, sợ kinh hô lên. Mấy vị nam chủ xem bao nhỏ một vòng, đều nghiêng đầu nhìn Quân Thục Tĩnh, cảm xúc trong mắt không rõ.

Kênh thế giới cũng ầm ĩ vô cùng, vốn nghĩ chỉ là vây xem quá trình hoàn thành nhiệm vụ cấp Thánh, lại không nghĩ đến có thể xem trực tiếp cảnh chị em ruột bóc trần nhau, hôm nay quả là kiếm lời rồi!

Quân Thục Tĩnh cũng là lần đầu thấy bộ dáng trúng độc của Quân Trân Châu, sợ muốn thét chói tai che hai mắt. Đáng tiếc, hiện giờ cô ta là thi thể, không thể phát ra âm thanh, cũng không thể cử động, chỉ có thể yên tĩnh nằm đó, đánh chữ biện giải: "Không... không phải tôi... tôi không có!"

Không ai để ý đến những lời cô ta đánh, sau ảnh chụp này còn có không ít nữa, bệnh trạng cũng càng ngày càng nặng thêm. Bức cuối cùng, xuất hiện thêm một tấm ảnh chụp Quân Thục Tĩnh, thoạt nhìn cô ta khá nhỏ tuổi, vô cùng ngây ngô.

"Đây chính là bộ dáng khi còn nhỏ của Tĩnh Thục đại thần ôn nhu dốc lòng mà các người thường thấy." Ảnh này chụp lúc Quân Thục Tĩnh ngồi xe lăn, mặc một thân váy trắng, thanh thuần trang nhã, nhưng người đàn ông trung niên đang hôn môi cô ta lại phá huỷ phần mỹ cảm đó. Quân Trân Châu phóng lớn ảnh chụp, chậm rì rì nói: "Nên nói thì tôi đều đã nói trên status kia, hôm nay tôi chỉ chuẩn bị chút đồ cho mọi người xem thôi. Người đàn ông này là gia sư của chị gái tôi, chị ta vì trốn tránh việc học nên quyến rũ ông ta, còn vô cùng tự hào mà chụp lại."

Mọi người

trợn mắt há miệng, Quân Thục Tĩnh giận phát run.

Ảnh chụp sau là một bảng biểu liệt kê một loạt ID, phân loại theo tò chơi: "Đây là những nick mà chị ta từng chơi trên game online. Những người đã chơi những trò này, liệu có thấy những ID này quen mắt?"

Mọi người nhìn kỹ, rất nhanh có người kinh hô: "Kẻ ở Ma Huyễn thông đồng với bang chủ Đại Bang, nɠɵạı ŧìиɧ với chỉ huy trận doanh đối địch, khiến cho trận doanh chiến chướng khí mù mịt lại là Tĩnh Thục?"

Phồn Hoa Lạc hét chói tai: "Đĩ chó đoạt bạn trai của bạn thân tôi hoá ra là Tĩnh Thục?" Lòi ra một chuyện xấu.

Cô gái yêu thầm Sử Triết tấm tắc: "Đều là vài ID hơi nổi danh, mà chuyện xấu gì đó cũng thật phong phú."

Bàn tay đánh chữ của Quân Thục Tĩnh run lên: "Không, không phải tôi! Cô ta đang lừa mọi người! Tôi bị bôi nhọ!"

"Bôi nhọ?" Quân Trân Châu cười lạnh, lại mở một trang mới: "Vậy biên lai trả tiền thuê thuỷ quân cũng là bôi nhọ hả? Chị dám nói tài khoản chuyển khoản này không phải của chị?"

Quân Thục Tĩnh an tĩnh lại, kênh thế giới lại bùm bùm một trận. Các người chơi sôi nổi chạy ra xác nhận ID, sau đó kích động phổ cập khoa học cho mọi người những chuyện xưa "xuất sắc" của các ID đó.

Danh sách ID trôi qua không ít, xoát độ hiện hữu trên mạng xã hội rất mạnh, cuối cùng dừng ở một ID nhỏ cuối cùng: "Cuối cùng là cái này, chính là để cho mấy vị phú nhị đại đáng thương kia nhìn. Các người thật thảm, lại bị chị gái tôi coi trọng, mướn thuỷ quân tung lời đồn nhảm, bảy nam một nữ cái gì, chậc chậc..."

U? Bảy nam một nữ? Tin nóng kích động mọi người một trận, kênh thế giới cũng thêm một đề tài nóng hổi. Diệp Chi Châu đang xử lý nguyên liệu nấu ăn hơi ngửa đầu, chọc chọc Cát Luật bên cạnh: "Phát sóng trực tiếp văn hoá phẩm đồi truỵ sẽ bị khoá ID à?"

"Khoá thì khoá đi, anh có nhiều lắm!" Cát Luật không hề có tự giác giữ gìn hài hoà của game, ôm eo cậu hôn một cái: "Bộ dáng đánh quái vừa rồi của em quá đẹp mắt, hiện giờ đứng bếp cũng rất gợi cảm, anh thích!"

Diệp Chi Châu giơ tay đẩy mặt hắn ra: "Tránh ra, còn đang làm nhiệm vụ!"

Cát Luật lấy lui làm tiến, nghiêng đầu hôn ngón tay cậu, lại tiếp tục dính tới.

Ý thức được Quân Trân Châu sẽ đăng cái gì lên, Thích Hưng vội quay đầu muốn nhờ Diệp Chi Châu ngăn cản một chút, kết quả lại thấy tình cảnh hồng phấn đó, hai mắt muốn bị chọc mù, tự giác quay đầu lại. Mặt mũi ngày hôm nay... thôi chắc vứt đi rồi!

Sáu vị nam chủ còn lại không rõ nguyên do, mặt nghiêm túc thâm trầm giao lưu với nhau các chi tiết bị Quân Thục Tĩnh lừa gạt, hoàn toàn không ý thức được cảnh tượng địa ngục họ sắp đối mặt.

Quân Thục Tĩnh cũng thấy được cái ID kia, đầu óc ong lên một tiếng, điên cuồng gõ chữ: "Không! Kia không phải tôi! Trân Châu, tao là chị mày, mày không thể làm như thế!"

Quân Trân Châu tiếp tục làm lơ cô ta, trước thong thả ung dung xác nhận ID này là của Quân Thục Tĩnh, sau đó dùng ID này tìm ra được một trang web truyện tranh, nói: "Trang truyện tranh này chắc phần lớn mọi người có yêu thích đã từng ghé qua, cái ID này ở trong vòng vẫn là thực nổi, nhưng tôi nghĩ chắc nhiều người chơi đơn thuần cũng không biết đến cái này. Nhắc nhở hữu nghị, người chơi chưa đủ 18 tuổi nên xin phép người lớn rồi mới nên xem nha!" Nói rồi ngón tay động một cái, truyện tranh mở ra, trang thứ nhất chính là hình ảnh bảy mỹ nam vây quanh một thiếu nữ, tô màu xinh đẹp.

Thấy rõ được diện mạo bảy mỹ nam trên đó, biểu tình mọi người vô cùng cổ quái, kênh thế giới cũng an tĩnh trong nháy mắt.

Giao diện tiếp tục lật, mặt của Đường Dạ được đặc tả xuất hiện trong hình. Mọi người quay đầu nhìn hắn, Đường Dạ không được tự nhiên giật giật, nhíu mày.

Cho tới bây giờ, hình ảnh vẫn bình thường, giống như chỉ là một câu chuyện xưa Mary Sue, nhưng lúc sau...

Hình ảnh đáng bị gạch men 18+ đột nhiên xuất hiện, các đại thần kinh hô, biểu tình các nam chủ giống như ăn phải phân. Ánh mắt Đường Dạ thay đổi trong nháy mắt, trực tiếp chém Quân Thục Tĩnh: "Cô lại dám... Đáng chết!"

[Đường Dạ cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ hai đã nhổ, chúc mừng ký chủ, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Giao diện truyện tranh tiếp tục lật, xuất hiện mặt Sử Triết, anh ta vội ngăn cản: "Phần này xin hãy pass qua, cảm ơn."

"Được rồi." Quân Trân Châu vô cùng thông tình đạt lý nhảy qua những hình ảnh kí©h thí©ɧ này đó, nhắc nhở hữu tình: "Nhưng cái truyện tranh này tuỳ tiện tìm trên mạng cũng ra, lần này còn phát sóng trực tiếp, anh... nén bi thương."

Sử Triết nhịn không được cũng chém Quân Thục Tĩnh, tuy rằng anh ta chỉ là vυ" em.

[Sử Triết cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Nhảy qua vài trang, mặt Bào Nhạn An và Tôn Phàm Thần cùng nhau xuất hiện trong tranh vẽ, các đại thần lần nữa kinh hô thành tiếng, có người không sợ chết còn hưng phấn kêu lên: "Mẹ nó! Song long đó nha! Tĩnh Thục khẩu vị cũng nặng thật, cũng rất biết chơi!"

Quân Thục Tĩnh sống lại lần nữa, rất muốn ngăn cản Quân Trân Châu lại, nhưng như cũ bị Bào Nhạn An và Tôn Phàm Thân gϊếŧ.

[Bào Nhạn An, Tôn Phàm Thần cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ tư, thứ năm đã nhổ, chúc mừng ký chủ, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Ngay sau đó là Hạ Niên xuất hiện, nhìn tình cảnh SM dạy dỗ trên đó mà vô cùng tức giận, rất muốn nhảy sông tự vẫn, và không hề muốn liếc nhìn Quân Thục Tĩnh cái nào.

[Hạ Niên cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ sáu đã nhổ, chúc mừng ký chủ, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Lúc sau xuất hiện Thích Hưng, y vô cùng cơ trí yêu cầu nhảy qua trước khi xuất hiện mặt mình trên kênh thế giới. Cuối cùng là Dư Giang Ba, bộ phận của gã là hương diễm nhất, nội y tình thú kết hợp với cosplay các thứ. Các đại thần tỏ vẻ, trình diễn hôm nay xuất sắc quá, giống như đang nằm mơ vậy.

Dư Giang Ba tức giận tới độ đập cả cây đàn trong tay, người chém Quân Thục Tĩnh được cộng thêm một.

[Dư Giang Ba cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 0%, hồn kỳ thứ bảy đã nhổ, chúc mừng ký chủ. Nhiệm vụ thế giới này đã hoàn thành, có tiến vào thế giới tiếp theo hay không?]

Diệp Chi Châu cả người sảng khoái chọn không, sau đó đẩy Cát Luật đang dính tới ra ngoài.

Truyện tranh đến trang cuối cùng chính là bảy mỹ nam nửa thân trên cởi trần vây quanh một thiếu nữ mặc áo ngủ gợi cảm. Đại sảnh hiện tại đã yên tĩnh tới độ có thể nghe thấy tiếng muỗi kêu, Quân Thục Tĩnh không biết đã offline từ bao giờ, biến mất trong đại sảnh.

"Thế nào, kỹ thuật vẽ của chị tôi có phải là rất tốt hay không?" Quân Trân Châu mỉm cười nhìn một vòng, tắt đi giao diện đó, phất tay: "Cái nick này sắp bị khoá lại rồi, chào mọi người nhé! Quân Thục Tĩnh, chị đừng nghĩ tới chuyện lừa gạt ba mẹ rồi đối phó tôi, vô dụng thôi. Mặt khác, nhắc nhở hữu nghị nha, người nào đã ăn đồ ăn của chị tôi thì có thể tới Phù Viên tiêu phí một chút, độc của tôi chính là nhờ cậu chủ Phù Viên giải cho. Anh ấy vì muốn trợ giúp nhiều người, nên luôn yên lặng thêm giải dược vào đồ ăn của Phù Viên. Hi vọng những cơ quan ban ngành có thể chú tâm điều tra chuyện đồ ăn có độc của chị tôi, độc chưa thấy qua không có nghĩa là không độc. Ông chủ Vương Thư kia nha, bao che cho loại thương nhân lòng dạ hiểm độc như chị tôi, ban đêm ông có ngủ được không vậy?"

Không khí vặn vẹo một trận, cô bị hệ thống cưỡng chế offline.

Đồ ăn Diệp Chi Châu vừa lúc làm xong, chữ viết màu vàng giữa không trung biến thành nhắc nhở: [Nhiệm vụ cấp Thánh hoàn thành, thịnh yến thịt trùng cuối cùng sẽ được cung cấp cho người chơi toàn server. Giải khoá buff thịt trùng tộc, về sau người chơi có thể thêm trùng tộc vào đồ ăn mà không chứa các hiệu quả mặt trái, mời mọi người dũng cảm nếm thử.]

Phát sóng trực tiếp đồng thời kết thúc, mọi người bị truyền tống ra khỏi bản đồ mới.

Trên kênh thế giới, các người chơi không kịp phản ứng với giao diện phát sóng đã biến mất.

Tui yêu tôm hùm nhỏ: Vậy là đã xong rồi? Loại bóc trần sự thật này tui có thể xem liền ba ngày ba đêm nha!

Mắt hoa cúc: Tui đi xem truyện tranh XX đây, tạm biệt!

...

Phóng viên nhỏ: Không có ai phát hiện Diệp Chi Châu và chỉ huy có gian tình sao? Đều đã hôn rồi...

Một câu làm bừng tỉnh người trong mộng, mọi người sôi nổi bàn tán về chuyện đó.

Các nam chính mặt không cảm xúc tắt kênh thế giới đi, ăn ý lựa chọn offline.

Diệp Chi Châu không hiểu ra sao nhìn nhắc nhở giao dịch Cát Luật phát tới, nhận bao lì xì của hắn, nghi hoặc click mở.

[Ngài nhận được bao lì xì của người chơi Tiểu Hào 007, ngài nhận được một trăm triệu đồng vàng.]

[Khen thưởng phát sóng trực tiếp đã phát, mời các người chơi tham dự nhận thưởng.]

[Ngài nhận được khen thưởng một trăm triệu ngàn vạn từ phát sóng trực tiếp.]

[Chúc mừng người chơi Diệp Chi Châu trở thành Top 1 bảng tài phú, khen thưởng danh hiệu Thần Tài.]

Diệp Chi Châu: "..." Sao đột nhiên giàu thế cơ chứ?

Cát Luật bước tới ôm lấy cậu, cọ cọ lỗ tai mẫn cảm: "Đây là sính lễ."

Diệp Chi Châu giận, chém tới một đao: "Rõ ràng là của hồi môn!"

Các đại thần chung quanh nhìn trong tai nghe trong mắt, thi nhau offline nhanh chóng. Thức ăn cho cɧó ©áϊ gì, chẳng ai muốn ăn, cảm ơn!
« Chương TrướcChương Tiếp »