Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vai Chính Luôn Muốn Chơi NP

Chương 99

« Chương TrướcChương Tiếp »
Status Quân Trân Châu viết vô cùng ngắn gọn súc tích lại có trọng điểm rõ ràng, vô cùng hấp dẫn người xem. Cô viết từ lúc Quân Thục Tĩnh thi hỏng đại học, viết đến khi cô hôn mê và khỏi "bệnh" cùng với tình trạng trong nhà. Trên status xem kẽ câu chữ và hình ảnh, sự việc chân thật kèm theo dẫn chứng cụ thể, mỗi câu mỗi đoạn đều chọc trúng thần kinh tám chuyện của mọi người.

Sắc mặt các nam chính thay đổi vài lần, nhiều lần nhịn không được kêu ngừng lại rồi trao đổi tin tức với nhau. Xem đến đoạn Quân Trân Châu ở trung tâm thương mại ngẫu nhiên gặp Quân Thục Tĩnh, Sử Triết lần đầu tiên lên tiếng kêu ngừng: "Đoạn này tôi biết, lúc ấy người đi cùng Thục Tĩnh là tôi. Cô bé ấy xuất hiện thì Thục Tĩnh rất nhanh chào tôi, sau đó dẫn cô bé kia rời đi. Sau này, cô ấy giải thích với tôi là người nhà đã biết chuyện cô ấy mở nhà hàng, khắp chốn tìm cô ấy quấy rầy đòi tiền."

"Tôi cũng biết việc này." Đường Dạ khẽ nhíu mày, ngữ khí hơi trầm: "Tôi cùng giúp cô ta chọc sinh ý của cha Quân, cô ta nói như vậy thì người nhà sẽ không quấy rầy cô ta nữa."

Tôn Phàm Thần đen mặt, không ngừng xoay chuyển phi tiêu trong tay: "Tôi giúp cô ta thay đổi toàn bộ tính năng an toàn và bảo mật toàn biệt thực của cô ta, còn giảm giá 60%, bao cô ta bất động sản trong 3 năm... Hừ, hoá ra chỉ là kẻ lừa đảo."

[Tôn Phàm Thần cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 50%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Đường Dạ liếc hắn ta một cái, tâm tình không hề tốt hơn chút nào, không tự giác cầm đồ ăn lên cắn. Sử Triết nhìn hai người, suy nghĩ trong đầu bay lộn, cuối cùng lắc đầu thở dài: "Chúng ta lại đều bị lừa cả."

[Đường Dạ, Sử Triết cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 60%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Vài vị nam chủ khác tuy lúc ấy không biết chuyện này, nhưng sau đều nghe Quân Thục Tĩnh nhắc tới, nhiều ít gì đều từng giúp đỡ cô ta, hiện giờ xem ra là cả bọn đều bị lừa gạt.

[Dư Giang Ba, Hạ Niên cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 40%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Bào Nhạn An biểu tình bình tĩnh nhất bọn, anh quét mắt nhìn mấy người khác, cầm một khối điểm tâm lên ăn, bộ dạng hưu nhàn như đi xem phim điện ảnh cùng bạn tốt: "Đoạn sau đâu? Tôi tương đối để ý chuyện có ý định mưu sát đấy."

Diệp Chi Châu đè lại người yêu đang bắt đầu phóng khí lạnh, tiếp tục lật status: "Hẳn là ở đoạn sau."

Chuyện hạ độc này Quân Trân Châu miêu tả trọng điểm, phần lớn độ dài là cô kể về chuyện này, vì là dùng ngôi thứ nhất, nên khiến người xem vô cùng đồng cảm. Vốn dĩ chỉ là hơi nhíu mày, đám nam chủ đều trở nên ngưng trọng, thân mình thẳng tắp ngồi xem.

"Cảm giác lâng lâng thoải mái... Mùi hương chậm rãi biến hoá... Đại não bắt đầu hôn mê..." Bào Nhạn An từ từ lặp lại, đôi mắt híp híp, quang thuẫn đặc hiệu màu vàng vờn quanh thân anh, cho thấy cảm xúc của anh lúc này không hề bình tĩnh: "Khó trách khoảng thời gian trước luôn cảm thấy đầu óc không tốt lắm, hoá ra là thiếu chút nữa bị người dùng độc mãn tính gϊếŧ chết."

[Bào Nhạn An cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 30%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Ánh mắt Đường Dạ trở nên vô cùng đáng sợ, nắm chặt trường đao bên sườn eo: "Khó trách, sau khi ăn mấy thứ đó đều ngửi thấy được hương vị người kia... Hoá ra đều chỉ là ảo giác."

"Gần đây lúc giải phẫu, ngẫu nhiên tôi sẽ thấy tinh thần không tập trung, trước còn cho rằng trạng thái bản thân không tốt, nên thời gian này không dám cầm dao lên." Sử Triết trong mắt mang theo bừng tỉnh đại ngộ, tiếp là phẫn nộ: "Tôi tốt bụng giúp cô ta trị chân, cô ta lại đi hại tôi như vậy."

[Đường Dạ, Sử Triết cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 30%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Dư Giang Ba trầm mặc một hồi, nói: "Mọi người còn nhớ không, Thục Tĩnh từng nói đồ ăn Phù Viên có vấn đề, ăn nhiều thì sẽ không tốt cho thân thể, nhưng cô ta báo cáo lên cũng vô cùng, hi vọng chúng ta có thể giúp... Lúc đó, cô ta mời chúng ta đi ăn cơm ở Phù Viên để chứng thực lời cô ta, chúng ta đi, sau khi ăn xong đúng là cảm thấy được bản thân không khoẻ, qua một lúc lại biến mất. Lần đó chẳng lẽ không phải là do đồ ăn Phù Viên có vấn đề, mà là cô ta hạ độc chúng ta?"

Nghe thấy bọn họ hoá ra đã hoài nghi nhà hàng của người yêu có vấn đề, Cát Luật nhịn không được muốn rút đao, Diệp Chi Châu vội đè hắn lại, ngửa đầu chặn miệng hắn, miễn để hắn thốt ra lời gì đó không nên nói. Cát Luật ngẩn người, nhanh duỗi tay ôm lấy hôn sâu một lúc, đem cảm xúc trước đó ném lên chín tầng mây.

Thích Hưng biểu tình vặn vẹo chuyển mắt nhìn sang thứ khác, nhận mệnh giải thích hộ Diệp Chi Châu: "Tôi đang định nói với mọi người đây. Mấy hôm trước tôi cùng mọi người đi ăn ở Phù Viên, lúc sau thân thể mọi người thấy không thoải mái đúng không? Vậy là bình thường, vì thân thể mọi người đang bài độc. Phù Viên phát hiện ra đồ ăn Quân Tử các có độc, nên vừa báo cáo vừa thêm thành phần giải độc vào đồ ăn, người không trúng độc ăn vào thì không sao, người trúng độc ăn vào sẽ thấy không thoải mái, nhưng lúc sau thân thể sẽ tốt hơn."

Tôn Phàm Thần cười lạnh: "Quân Thục Tĩnh thật là cô gái tốt, lại dám hạ độc."

"Khó trách, hai hôm nay tôi ăn uống tốt hơn, hơn nữa không ăn nổi được đồ Quân Tử các, vừa ngửi liền thấy ghê tởm không thôi." Hạ Niên bừng tỉnh đại ngộ, liền hổ thẹn cúi đầu: "Lúc trước chúng ta còn từng chèn ép Phù Viên, khiến người ta đang là một nhà mỹ thực có danh tiếng hại thành thế này... Thích Hưng lúc mời cơm chúng ta còn từng nghi ngờ, kết quả hoá ra người ta đang cứu mạng, chúng ta thật là..."

Các nam chính nghe vậy trầm mặc.

[Dư Giang Ba, Hạ Niên, Tôn Phàm Thần cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 30%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Diệp Chi Châu đẩy người yêu đang dính chết bên người ta, nhìn màn hình hệ thống vừa bắn ra, vô cùng vừa lòng gật đầu. Rất tốt, sáu cái hồn kỳ đều có tỷ lệ yêu nhau dưới mức an toàn, đại khái là chờ độc trong cơ thể họ toàn bộ loại bỏ, không bị độc mê hoặc, não tàn cũng được trị khỏi, thì toàn bộ có thể rút được. Đáng tiếc, đan dược luyện chế trong game không tốt như ở hiện thực, chỉ có thể khiến đại não các nam chính bảo trì thanh tỉnh, bằng không chỉ bằng đống lớn đồ ăn họ vừa ăn xong, độc tố trong cơ thể toàn bộ đã được loại trừ.

Lúc này thời gian đã đến 8 rưỡi, các đại thần được mời tới lục tục đuổi đến. Cát Luật không thể dùng nick GM đi đánh phó bản, liền đổi sang nick Tiểu Hào, tiếp tục dính lên người Diệp Chi Châu.

9 giờ đúng, nữ chủ chậm rãi đến, sau lưng mang theo một đội quân toàn fan của cô ta.

Chúng đại thần đang hàn huyên thảo luận xem, sau khi đánh gϊếŧ được nữ hoàng trùng tộc thì hệ thống sẽ khen thưởng cái gì, thấy cô ta thì nhanh chóng chấm dứt đề tài trước đó, ăn ý làm lơ cô ta.

Quân Thục Tĩnh trên mặt treo mỉm cười, trong lòng lại hận đến muốn cắn nát răng. Sinh ý trong game của cô ta đã hoàn toàn bị chặt đứt, những người từng nịnh bợ cô ta đều bắt đầu làm lơ rồi chê cười cô ta, ác liệt một chút thì bắt đầu thù hằn và trả thù cô ta. Mọi chuyện đều bắt đầu từ khi Diệp Chi Châu kích phát được nhiệm vụ cấp Thánh. Nếu không phải nghĩ đây là cấp cuối cùng, muốn hãm hại đối phương một phen, cô ta căn bản không muốn tới hôm nay.

Fan não tàn "Cánh của Thiên sứ" cũng đi theo vai chính tới, cô ta thấy các đại thần như vậy, nhịn không được đứng ra cả giận: "Mấy người như thế nào lại có thể đối xử với Tĩnh Thục bảo bảo nhà chúng ta như vậy? Nếu không phải trước kia cô ấy cung cấp đồ ăn tăng buff cho mấy người, mấy người có thể trở thành đại thần được hay không?" Nói rồi vẻ mặt uỷ khuất nhìn các nam chủ đang đứng cùng nhau: "Dạ Đường bảo bảo, anh sao lại đứng xa như vậy, lại đây nha! Còn có Hưng bảo bảo, anh gần đây sao không tới tìm Tĩnh Thục bảo bảo, anh có phải đều tin những thứ gạt người trên diễn đàn hay không? Triết bảo bảo, em..."

"Cô gái này!" Sử Triết chịu không nổi xưng hô của cô ta, nhịn không được đánh gãy lời, nói: "Tôi cũng không nhận thức cô, xưng hô với nhau thì xin cô không nên quá tuỳ ý."

Trong đám người vang lên tiếng phụt cười râm ran, "Cánh của Thiên sứ" mặt đỏ lên, lã chã chực khóc nhìn y: "Anh, anh... Tôi không nghĩ tới anh lại là dạng người này! Tĩnh Thục bảo bảo trước kia mù mới đối tối với anh, vong ân phụ nghĩa!"

Sử Triết hoàn toàn không biết nên ứng phó kiểu con gái này như thế nào, bất đắc dĩ nói: "Cô gái này, tôi với Tĩnh Thục chỉ là bạn bình thường, xin cô đừng nói những lời khiến người ta hiểu lầm như vậy."

"Không! Anh rõ ràng là yêu cô ấy! Anh... anh còn giúp cô ấy trị chân, anh có phải là thấy Tĩnh Thục bảo bảo hiện tại không có tiền nên muốn vứt bỏ cô ấy không? Anh thật quá đáng, không nghĩ tới anh lại là loại người xu lợi như vậy!" "Cánh của Thiên sứ" giận dữ.

"Vượng Tài, gả cho tui" phiền nhất là fan não tàn này, nghe vậy cười lạnh: "Sử Triết là bác sĩ, bác sĩ giúp người bệnh chữa bệnh không phải là chuyện bình thường hả? Còn nữa, cậu chủ nhà họ Sử người ta còn cần chút tiền như để tiêu vặt của Tĩnh Thục hả? Chỉ số thông minh của cô còn nằm trên trục hoành không? Nói chuyện không cần não hả?"

"Đúng thế!" Một nữ thần trong game yêu thầm Sử Triết nhịn không được cũng mở miệng, lạnh lùng nói: "Những lời đồn đãi ghê tởm như bảy nam yêu một nữ bên ngoài tất cả đều là đám fan não tàn các cô truyền ra, mọi người đều là một vòng tròn biết nhau cả rồi, ai lại không biết chứ, rõ ràng chỉ là bạn bè bình thường, lại cố ý mê hoặc fan để lưu truyền bên ngoài những lời bẩn thỉu, có ghê tởm hay không chứ? À, đừng nói tôi

vong ân phụ nghĩa, tôi chẳng hề ăn quá những thứ Ngự thiện bỏ độc đâu."

"Cánh của Thiên sứ" lại muốn lên tiếng, Quân Thục Tĩnh thấy vậy vội kéo người lại, nghẹn mãi mới ra một câu: "Tiểu Cánh còn nhỏ, mấy người lại đi kết phường bắt nạt một mình em ấy, vui lắm hả?" Nói rồi nhìn Diệp Chi Châu, vẻ mặt "tuy tôi bị bắt nạt nhưng tôi rất kiên cường" cười nói: "Đội chúng ta mau vào đi thôi, nhiệm vụ hôm nay tôi và đồng đội sẽ cố gắng, cảm ơn anh đã giúp mọi người giải khoá nhiều đồ ăn như vậy."

"Tĩnh Thục đại thần khách khí." Diệp Chi Châu so với cô ta cười còn giả tạo hơn, hơi khó xử nói tiếp: "Xin lỗi, chỉ còn một chỗ trống, tôi mời người đều là hiểu rõ..."

Quân Thục Tĩnh nhíu mày, hỏi: "Chỉ là muốn thêm một người nữa cũng không được? Tiểu Cánh tuy rằng nhỏ tuổi, nhưng kỹ năng thêm máu cũng rất tốt, tôi thấy mọi người còn thiếu vυ" em, thêm em ấy cũng an toàn hơn một chút. Mọi người đều là muốn tới giúp anh, anh lại bắt bẻ như vậy..."

Nữ thần yêu thầm Sử Triết hừ lạnh: "Người ta có tư cách bắt bẻ đó, vòng cuối nhiệm vụ cấp Thánh đều là rau cải trắng mọc trên đường hay sao? Nghĩ muốn tham gia là được hả?"

Quân Thục Tĩnh bị trách móc, sắc mặt khó coi, nhìn Diệp Chi Châu hạ giọng nói: "Là tôi dùng từ không đúng, nhưng tôi cũng là vị mọi người mà thôi, thật sự không thể thêm một người nữa hay sao?"

Diệp Chi Châu lắc đầu, ý bảo các đại thần đằng sau đã bàn bạc xong, buông tay.

"Cánh của Thiên sứ" dẩu miệng, nắm tay áo Quân Thục Tĩnh: "Em nghe nói qua được nhiệm vụ cuối cùng này thì có khen thưởng đặc thù..." Nói rồi nhìn các đại thần một vòng, ánh mắt dừng trên một người xa lạ mặc áo màu xám, cao giọng nói: "Người kia trang bị kém như vậy, cũng không phải đại thần nổi danh gì, sao lại ở cùng đoàn đội? Đá cô ta đi, sau đó thêm tôi vào không được sao?"

Diệp Chi Châu nghe vậy quay đầu, liền thấy Quân Trân Châu dùng clone mà Cát Luật cho lạnh lùng nhìn sang đây, sau đó xoạt một cái lấy ra vũ khí đỉnh cấp lấp lánh.

Các đại thần phụt cười lần nữa.

"Rốt cuộc là cô có muốn đánh hay không?" Cát Luật lạnh lùng nhìn Quân Thục Tĩnh, sau đó chỉ Quân Trân Châu, nhìn một đám người chơi đang ở ngoài xem náo nhiệt: "Nick như thế tôi còn có mười mấy cái, muốn được thay thế bổ sung? Chỉ cần có kỹ thuật là được."

Người chơi xôn xao ngay tức khắc, nick màu tím cao cấp như vậy lại có những mười mấy cái, người này vô cùng có tiền a! Người chơi nghèo như người châu Phi rất muốn vây xem một vòng.

Quân Thục Tĩnh nghe vậy vội đè lại "Cánh của Thiên sứ", cười nói: "Đứa nhỏ này chỉ là thích nháo một chút, mọi người đừng để ý, mau vào phó bản thôi, gϊếŧ nữ hoàng mới là quan trọng." Dứt lời liền mời tổ đội với Diệp Chi Châu.

Các người chơi vây xem thất vọng thở dài, các đại thần không thích Quân Thục Tĩnh không nhịn được cười ra tiếng, "Cánh của Thiên sứ" tức giận trừng bọn họ một cái.

Đội ngũ chỉnh tề rồi, nhắc nhở nhiệm vụ màu vàng trên trời lần nữa thay đổi, Diệp Chi Châu chọt vào nó, cùng mọi người truyền tống tới một cái phó bản cuối cùng. Không khí vặn vẹo một trận, hình ảnh trước mắt biến thành huyệt động u ám, chỉ dẫn nhiệm vụ biểu hiện nữ hoàng ở chỗ sâu nhất trong huyệt động, yêu cầu thanh lý boss nhỏ trước mới có thể lại gần. Mọi người đều là cao thủ, quá trình thanh lý boss nhỏ rất thuật lợi, 15 phút sau, mọi người đứng trước mặt nữ hoàng.

"Phụt", một viên cầu lửa nhỏ đột nhiên từ một góc độ xảo quyệt đánh tới nữ hoàng đang ngủ say. Mọi người kinh hãi, nhiệm vụ này không phân chỉ huy, không định cụ thể phương hướng đánh đấm như thế nào, sao lại có người trực tiếp không não đánh trước vậy, não tàn hả?

Sớm đoán được vai chính sẽ nháo chuyện xấu, Diệp Chi Châu trực tiếp ném ra một tấm Trầm Mặc phù phạm vi lớn hi hữu, viên cầu lửa trong nháy mắt tắt đi. Cậu quay đầu nhìn vai chính, mỉm cười: "Tĩnh Thục đại thần, cô là vυ" em, nên bình tĩnh một chút, không nên phóng kỹ năng lung tung."

Mọi người trợn mắt tức giận nhìn, Quân Thục Tĩnh cứng đờ duy trì bình tĩnh trên mặt, ngượng ngùng nói: "Có chút khẩn trương, tay run, xin lỗi."

"Tay run? Ngu xuẩn mới tin." Vượng Tài khinh thường hừ lạnh một tiếng, trong lòng không rõ vì sao Diệp Chi Châu lại mời cô gái lòng dạ hiểm độc này tới làm gì.

Quân Thục Tĩnh vẻ mặt đáng thương bị khi dễ, cũng không phản bác, theo thói quen muốn nhích lại gần Đường Dạ, muốn hắn ra mặt cho mình. Nhưng lúc này trong lòng Đường Dạ đều là chán ghét và phẫn nộ với cô ta, đen mặt tránh xa.

Chữ viết giữa không trung xuất hiện biến hoá, sau khi miêu tả kỹ càng đặc điểm công kích của nữ hoàng thì hiện lên một cái nhắc nhở: [Bắt đầu phát sóng trực tiếp toàn server, các người chơi hãy cố lên.]

Có đại thần nghi hoặc: "Phát sóng trực tiếp? Sao lại phát sóng trực tiếp?"

Cát Luật mở trò chuyện tổ đội, đồng thời mở kênh thế giới: "Phát sóng trực tiếp bắt đầu, trên kênh thế giới sẽ tạm thời mở một giao diện phát sóng trực tiếp, các người chơi có thể từ giao diện thấy được rõ ràng quá trình chúng ta gϊếŧ nữ hoàng. Xem phát sóng trực tiếp đều sẽ thu một lượng vàng nhất định, chờ nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống sẽ dựa vào cống hiến để phân vàng cho mọi người." Nói cách khác, ví rỗng cũng không sao, lần này có thể kiếm bộn.

Nghĩ xem lượng người chơi online buổi tối ở đại lục Mộng Tưởng đi, lại nhớ đến nhiệt độ của nhiệm vụ cấp Thánh này... Một đêm làm giàu cũng không phải là mộng nha!

Các đại thần kích động, Quân Thục Tĩnh lại đen mặt. Lại đi phát sóng trực tiếp toàn server, vậy cô ta phá hư kiểu gì đây? Sớm biết vậy cô ta liền mạnh mẽ nhét thêm "Cánh của Thiên sứ" vào, có chuyện thì có thể đẩy lên đầu nó được... Đều là do người chơi nữ mặc áo xám gì đó kia, nhiều tiền đến phát rồ chơi nick tím hả?

Nghĩ vậy, ánh mắt cô ta bất thiện nhìn người chơi luôn đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, lại phát hiện đối phương cũng đúng lúc nhìn bên này. Trong lòng cô ta cả kinh, vội thu lại cảm xúc, mỉm cười hữu hảo với đối phương.

Quân Trân Châu ánh mắt vừa động, cũng cười với cô ta, sau đó chỉ lên giao diện phát sóng trực tiếp bên trên, cong môi, không tiếng động làm khẩu hình: Quân Thục Tĩnh, cô xong rồi.

Trong huyệt động quá tối, Quân Thục Tĩnh cũng nhìn không rõ khẩu hình cô, còn tưởng cô đang chào hỏi, liền cười thêm một chút, sau đó quay đầu đi.

.........