Chương 96

Nhiệm vụ làm được qua vòng thứ 50, Diệp Chi Châu khựng lại.

[Diệt trừ trùng tộc ở Thạch lâm Tuyệt địa, đoạt lại vật tư của thôn dân bị cướp, cũng đưa vật tư trả lại thôn dân, đạt được thịt thỏ Lôi Đình do thôn dân tạ lễ, đồng thời chế tác thành một mâm thịt thỏ cay.]

Thạch lâm Tuyệt địa?

Cậu click mở bản đồ thế giới, tìm cái tuyệt địa kia, phát hiện ra chỗ đó là một phó bản cấp 60 cần 5 người tổ đội mới được vào, mà lúc này cậu vừa vặn mới cấp 60. Sau khi lên cấp 50 xong, kinh nhiệm một nhiệm vụ không thể nào đủ để tăng một bậc. Nói cách khác, phó bản kia cậu tuyệt đối không thể đi đơn được.

Cậu nghĩ nghĩ, mở phòng giao dịch ra tìm thịt thỏ Lôi Đình, không có kết quả.

[Nhắc nhở hữu nghị, khen thưởng nhiệm vụ không thể mua bán.]

Đây là nhất thiết phải đi đánh quái hở? Nhưng mà cần những 5 người, bên này cậu tìm tòi lâu cũng chỉ ra được có 2... Không biết bạn tốt GM có biện pháp đi phó bản cấp 60 này không...

Mở ra danh sách bạn bè, tên của GM Luật là màu xám, không online. Thử thăm dò chọc chọc GM khác, kết quả chỉ là một đống câu trả lời công thức hoá.

Diệp Chi Châu tức giận, nói có chuyện thì tìm GM cơ mà! Lừa đảo!

Người chơi khắp chốn thời thời khắc khắc chú ý đến tiến triển nhiệm vụ cũng thấy được khó xử của cậu, bắt đầu điên cuồng spam.

Tui yêu tôm hùm nhỏ: Đại thần! Mở công năng bạn tốt đi, phó bản cấp 60 kia rất đơn giản, tui mang cậu đi đánh aaaa!

Mắt hoa cúc: Thêm tui đi, đại thần tui đưa cậu đi xoát nhiệm vụ! Đừng có ngừng làm nhiệm vụ a!!!

...

Ngày thứ Hai không muốn dậy: Diệp Chi Châu, thêm tôi, tôi đưa anh đi đánh đơn.

Cánh của Thiên sứ: Aaa, Hưng bảo bảo! Hưng bảo bảo, sao anh lại online, anh không phải là đi tham gia một cuộc thi nấu ăn sau? Hưng bảo bảo, em yêu anh!

Vượng Tài, gả cho tui: Lại thấy não tàn, hỏng cả mắt! Người anh em Diệp Tử thêm tôi đi, tôi mang theo anh em trong công hội đi đẩy phó bản với cậu!

...

Diệp Chi Châu nhìn thời gian, thấy còn sớm, suy xét một chút rồi phát một tin thêm bạn tốt với Vượng Tài, cũng mở một cuộc nói chuyện riêng.

Mười phút sau, một hán tử luộm thuộm cầm đại đao xuất hiện, sau anh ta còn có ba tiểu đồng bọn hai nam một nữ.

"Diệp Tử cậu cứ yên tâm, thực lực công hội chúng tôi đủ đẩy rơi phần lớn phó bản trong game, đảm bảo giúp cậu không rơi giọt máu nào cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ."

"Vậy thật sự là quá cảm ơn!" Diệp Chi Châu có ấn tượng ban đầu với người này không tệ, chào hỏi với tiểu đồng bọn của gã xong, có chút ngượng ngùng nói: "Trên người tôi không có đồ gì đáng giá có thể cảm ơn mọi người, vậy sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong, nếu mọi người không chê thì cứ cầm thịt thỏ ăn đi, tất cả đều có thể tăng buff đó."

Vượng Tài xoa xoa đao, mặt hổ xua xua tay: "Không cần khách khí như vậy, chúng tôi giúp cậu cũng là vì bản thân. Kẻ gian thương Tĩnh Thục kia mỗi ngày đều dùng đồ ăn độc nhất vô nhị có thể tăng buff làm mánh lới, bán đồ cao giá như vậy, kết quả thì sao, ăn xong còn dính một đống buff mặt trái, hố chúng tôi không ít người, thật sự là đen đủi. Đám người chơi trong bảng cao thủ luôn vây quanh cô ta đầu óc cũng có bệnh, giúp đỡ cô ta khi dễ người chơi khác. Nói đâu xa, chính là em gái Hà ban đầu bị gϊếŧ về 0 đấy, cô ấy khẳng định là bị oan uổng, nhưng lại không ai tin cô ấy, thật là con mẹ nó làm tức không nhẹ!"

Diệp Chi Châu nghe vậy giật mình, hỏi: "Anh em, anh sao lại xác định em gái Hà bị oan uổng?"

"Việc này cũng thật sự là trùng hợp, vợ của tôi là đầu bếp, miệng còn vô cùng điêu. Cậu ấy tò mò nên dựa theo thực đơn bị tiết lộ mà làm một chút đồ ăn, sau đó mua đồ của Quân Tử các về ăn thử, kết quả phát hiện ra những thực đơn đó đều có vấn đề." Vượng Tài nói đến vợ của mình, biểu tình hoà hoãn không ít, nhưng ngay sau đó nghĩ đến cái gì, mặt liền đen: "Nhưng cái đám không có đầu óc trên diễn đàn lại không tin lời vợ tôi, còn nói tay nghề vợ tôi kém, tôi nhổ vào! Đều là óc lợn cả! Gian thương kia nói vì cô ta là người đầu tiên thức tỉnh trù nghệ nên đồ ăn làm ra có thể tăng buff, loại lý do bốc phét này thế mà còn có người tin. Tôi có hỏi GM rồi, trong trò chơi căn bản là không có giả thiết như vậy. Người chơi thì tình nguyện tin gian thương cũng không tin GM, đều là do đầu bị úng nước."

Hoá ra đã có người nghi ngờ, Diệp Chi Châu suy tư.

Quá trình đẩy phó bản làm nhiệm vụ rất thuận lợi, làm xong cậu liền y như lời mà tặng cho bọn Vượng Tài một nồi thịt thỏ rất to. Nhiệm vụ tiếp theo cũng muốn đẩy phó bản, đám Vượng Tài hưởng qua tay nghề của cậu liền nhiệt tình mười phần, xách đao kéo cậu đi đẩy phó bản tiếp.

Bốn tiếng sau, nhiệm vụ hoàn thành ở vòng 55, thời gian cũng không còn sớm, Diệp Chi Châu cảm ơn bọn Vượng Tài đã giúp đỡ, mỹ mãn rời game.

Rời khỏi khoang trò chơi, cậu ngồi sau bàn làm việc mở máy tính lên, tìm nhưng status liên quan đến việc lộ thực đơn lúc trước xem qua một lần, sau đó nhìn status của vợ Vượng Tài, gõ gõ ngón trỏ, post một status đính lên trang đầu

Ngủ một giấc dậy, diễn đàn game lại nổ tung. Nghi ngờ Quân Thục Tĩnh tự biên tự diễn tiết mục tiết lộ thực đơn lần này lại bị moi lên – đêm qua có một vị đại thần vừa nhấm nháp đồ ăn của Quân Tử các, vừa hoàn nguyên lại thực đơn chân chính, hơn nữa còn dán toàn bộ lên diễn đàn!

Status bị đính lên trang đầu lúc vừa đính lên còn bị một đống người vào chửi mắng, nhưng chờ những người chơi thức tỉnh kĩ năng nấu ăn ôm tâm tình thử một lần mà nấu ra được đồ ăn có hiệu quả tăng buff ra thật, sóng gió trên diễn đàn xoay ngược 180 độ.

Một vở diễn thật lớn: Tui vừa dựa vào thực đơn chân chính của vị đại thần kia mà làm ra món Tường Long Song Phi, thật sự có thể buff! Những kẻ nói đại thần lừa gạt kia, không làm theo thực đơn ra được món ăn thì nên đi luyện lại tay nghề đi! Nếu mấy người thật sự nghiêm khắc làm theo thực đơn của đại thần mà nấu, thành phẩm tuyệt đối mang buff! Nếu không có, vậy chính là kĩ thuật bản thân có vấn đề!

Ha hả: Cho nên, em gái Hà thật sự bị oan? Tiết lộ thực đơn này là giả, vậy lúc trước Tĩnh Thục đại thần khóc lóc kể lể chẳng lẽ toàn bộ đề là gạt người hả?

Cánh của Thiên sứ: Không có khả năng! Tĩnh Thục bảo bảo nhà tui mới không có gạt người! Lúc trước rõ ràng là Hà Quang Mãn Thiên kia trộm thực đơn của Tĩnh Thục bảo bảo tiết lộ ra ngoài, bản thân cô ta tiết lộ thực đơn sai lại đi trách bảo bảo nhà tui hả?

Vợ ơi, anh yêu em: Toàn bộ thực đơn đều là sai, mà cũng chỉ sai những chỗ nhỏ không dễ bị phát hiện, này thật sự là người tiết lộ thực đơn rất ngu xuẩn sao? Fan não tàn, nên về bổ sung trí não đi thì hơn.

...

Mỗi ngày xem sự thật: Tôi nhớ rõ, lúc trước Hà Quang Mãn Thiên chạy tới diễn đàn hô oan uổng, nhưng những bình luận khi đó oanh tạc người ta thế nào? Cô chính là ghen ghét Tĩnh Thục đại thần người ta có thể kiếm tiền ~ ghen ghét đại thần được nhiều nam thần quan tâm chăm sóc ~ cô rắp tâm bất lương ~ cô không phải người ~ Ha hả, người ta ở hiện thực là một con gái nhà giàu chính cống, ghen ghét cái lông gà! Còn có cái đám đại thần gì đó kia, lại đi vài người cùng thủ một đứa con gái, tôi cũng khó hiểu, loại người không đầu óc không biết liêm sỉ xấu hổ này gọi là đại thần có gì tốt để yêu, đều mẹ nó là bọ cạp độc cả.

Ha hả: Lầu trên vừa nói tôi cũng nghĩ tới, mấy người kia khi đó miệng cũng thật thối, nghe nói Tĩnh Thục đại thần còn đăng status nói không trách em gái Hà blah blah, kết quả vừa đăng đã xoá. Ha ha ha, đám fan não tàn kia còn nói Tĩnh Thục đại thần thiện lương cơ đấy.

Phóng viên nhỏ: Yếu ớt nâng tay, lúc trước tui có chụp hình cái status kia nha!

...

Tò mò hại chết mèo: Không ai tám cùng tôi chuyện xưa của Tĩnh Thục đại thần với bảy vị "anh trai tốt" kia à? Cầu ma cũ chiếu cố người mới tí! Cầu chuyện xưa bát quái!

Não tàn đi uống thuốc: Tĩnh Thục đại thần chẳng phải là thích ở trên diễn đàn giả người tốt trao đổi với fan hay sao, sao lại không xuất hiện nữa? Tĩnh Thục, đại đại mau ra đây, chúng ta cùng nhau đàm luận!

Bộp!

Quân Thục Tĩnh đập nát con chuột trong tay. Bình luận đang không ngừng thêm mới, hướng gió hoàn toàn thuận theo Hà Quang Mãn Thiên bên kia. Cô ta nhìn chằm chằm những thực đơn bị hoàn nguyên ra kia, trước mắt biến thành màu đen. Rốt cuộc là ai? Là ai? Tăng buff chẳng phải là do cô ta thêm những nguyên liệu bí mật kia vào hay sao? Vì sao đám người này chỉ dựa theo thực đơn thật đã có thể làm ra đồ ăn tăng thuộc tính? Vì sao?

Chẳng lẽ... Chẳng lẽ những thuộc tính được buff kia không phải là do nguyên liệu bí mật, mà là vì Ngự thiện? Nghĩ vậy, cô ta cả kinh trong lòng, trên trán toát ra tầng tầng mồ hôi lạnh, vừa hoảng vừa tức. Cô ta vẫn luôn cho rằng, tăng buff là do nguyên liệu bí mật mà có, cho nên lúc trước hố Phù Hà mới chỉ sửa đổi thực đơn một chút rồi tung ra... Sớm biết đến tăng buff không quan hệ đến nguyên liệu bí mật, cô ta sao lại có thể não tàn mà tung hê thực đơn ra ngoài được!

Chuông di động đột ngột vang lên, cô ta cầm di dộng lên nhìn, thấy là Thích Hưng gọi tới, trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn, hít sâu nhiều lần mới dám mở điện thoại nghe: "Alo, Thích Hưng, sao anh lại gọi em lúc này, xong việc rồi à?"

"Thục Tĩnh, status trên mạng kia là như thế nào? Cô thật sự là oan uổng Tiểu Hà hay sao?" Ngữ khí Thích Hưng hiếm khi nghiêm túc, dùng từ phá lệ kịch liệt: "Lúc trước, Tiểu Hà biện giải nói em ấy không tiết lộ thực đơn, cô một mực nói là em ấy làm, còn thề son sắt nói thực đơn bị tiết lộ là thật sự, thực đơn cô chỉ cho một mình Tiểu Hà xem. Lúc đó, tôi lựa chọn tin tưởng cô, nhưng hiện tại cô đưa cho tôi kết quả thế này? Cô dám gạt tôi?"

"Em không có..." Quân Thục Tĩnh cắn môi, giọng nói đè thấp mềm mỏng: "Em cũng không biết tại sao lại như vậy, thực đơn của em thật sự chỉ có một mình cô ấy nhìn thấy... Thích Hưng, thực đơn là di vật mẹ em để lại, em sao lại dám dùng nó lừa người..."

Điện thoại bên kia trầm mặc một hồi, sau đó cắt đứt luôn.

Cô ta tức giận quăng di động, ánh mắt âm ngoan nhìn màn hình máy tính, gắt gao nắm tay: "Đừng để tôi biết là ai ở sau lưng hố tôi, nếu không..."

Tắt diễn đàn game đi, Diệp Chi Châu xuống lầu tìm được Phù Hà đang ở trong phòng bếp làm điểm tâm, dùng di động mở diễn đàn đưa cho cô xem, hỏi: "Chuyện lúc trước là như thế nào?"

Phù Hà nghi hoặc cầm điện thoại xem, biểu tình trống rỗng mờ mịt trong tích tắc, đột nhiên bất đắc dĩ cười cười, thấp giọng trả lời: "Còn có thể là như thế nào được, đều là do em quá ngu ngốc. Lúc trước, em ở ngoại thành luyện quái thì đυ.ng phải Quân Thục Tĩnh, thấy cô ta đánh không lại quái thì thuận tay giúp một phen, sau đó cô ta quấn lấy em, nói một mình cô ta sinh hoạt trong game rất cô đơn, thăng cấp cũng rất gian nan. Em mềm lòng, liền cùng chơi với cô ta, còn coi cô ta là bạn tốt... Kết quả đều là gạt người, cô ta thông qua em quen biết với Thích Hưng, sau đó thân thiết với Thích Hưng rồi dùng mấy tờ thực đơn châm ngòi quan hệ của em với Thích Hưng, còn tự biên tự diễn tìm người tự gϊếŧ mình về 0, oan uổng cho em, ép em rời khỏi game."

Diệp Chi Châu đoán được cốt truyện có vấn đề, lại không nghĩ đến sự thật tương phản với cốt truyện, xác nhận hỏi lại: "Quân Thục Tĩnh là thông qua em mới quen được Thích Hưng? Cô ta quấn lên em trước?"

"Vâng." Nhắc tới Thích Hưng, ánh mắt Phù Hà trở nên ảm đạm: "Sau khi chịu oan, em tìm Thích Hưng giải thích ngay lập tức, nhưng anh ta lại đi tin tưởng một Quân Thục Tĩnh chỉ mới quen biết mấy tháng... A, thật đúng là châm chọc!"

Diệp Chi Châu trấn an vỗ vai cô, khuyên giải an ủi: "Đừng quá khổ sở, đầu óc cậu ta là bị hỏng rồi." Bị đồ ăn của nữ chính làm hỏng rồi, cần phải trị tốt một lần.

Trở về phòng, cậu chú ý một chút tiến triển của status, sau đó dùng di động gọi cho Thích Hưng, hẹn anh ra nhà hàng ăn cơm một bữa, lý do là muốn nói đến chuyện Phù Hà bị khi dễ trong game. Thích Hưng bên kia trầm mặc, sau đó đáp ứng cậu.

Tuy rằng rất muốn nếm thử kɧoáı ©ảʍ một lần rút 7 hồn kỳ, nhưng trước hết tìm một cửa khẩu đột phá cũng là lựa chọn không tồi.

7 rưỡi tối, Thích Hưng diện mạo văn nhã tuấn tú đúng giờ đẩy cửa phòng riêng ở Phù Viên. Diệp Chi Châu đánh giá anh trên dưới một vòng, chỉ chỉ mười món ăn bị ngăn cách trên bàn, nói: "Bên trái là Ngự thiện chiêu bài của Quân Tử các, bên phải là đồ ăn của Phù Viên, cậu nếm thử đi."

Thích Hưng cho rằng lúc tới sẽ bị nghi ngờ rồi mắng to một hồi, nghe vậy ngẩn người, ngồi đối diện cậu, khựng một chút mới nói thẳng: "Anh Phù, Tiểu Hà lúc trước nếu thật bị oan uổng, em xin lỗi. Anh không cần như vậy, Thục Tĩnh là Thục Tĩnh, Quân Tử các là Quân Tử các, anh không cần..."

"Không cần cái gì? Khoảng thời gian trước, không phải cậu còn giúp Quân Thục Tĩnh chèn ép Phù Viên của chúng tôi hay sao? Hơn nữa, cái gì gọi là nếu, Tiểu Hà rõ ràng là bị oan." Diệp Chi Châu nhanh chóng chú ý tới thái độ thiên vị muốn giữ gìn Quân Thục Tĩnh của anh, sắc mặt lạnh đi, trực tiếp ném tư liệu tra được buổi chiều tới, lạnh lùng: "Lúc Tiểu Hà bị khi dễ, tôi không có ở trong game, nên cũng không biết những chuyện này. Nếu tôi biết, đã sớm đánh gãy chân cậu. Còn có Quân Thục Tĩnh kia, tâm tư hư hỏng thành như vậy, đời này đúng là tôi ít thấy."

Thích Hưng nghe cậu nói thẳng như vậy thì nhíu mày, trong lòng vô cùng hối hận vì đã chấp nhận tới ăn cơm, đen mặt đẩy văn kiện ra không nhìn, trực tiếp đứng dậy nói: "Xem ra anh Phù cũng không phải có thành ý mời tới. Một khi đã vậy, cáo từ."

"Diệp Chi Châu trong game, là tôi."

Thích Hưng cứng đờ động tác, nghiêng đầu nhìn cậu.

"Cậu đoán xem, sau khi tôi kích phát nhiệm vụ cấp Thánh thì phát hiện cái gì?" Diệp Chi Châu chỉ chỉ đồ ăn trên bàn, mỉm cười: "Nếm thử, chẳng sợ là vì Quân Thục Tĩnh bảo bối của cậu."

Thích Hưng giằng co với cậu vài giây, sau đó thoả hiệp ngồi xuống, cầm đũa duỗi tới đĩa đồ ăn Quân Tử các.

Cậu thấy thế nhướng mày, chậm rì rì nói: "Đậu hũ đài sen, bên trong bỏ thêm ba loại trùng độc, ăn xong có phải là cảm thấy đại não vô cùng thoải mái hay không?"

Thích Hưng hơi khựng động tác nuốt xuống, nhíu mày: "Trùng độc, anh có ý gì?"

Cậu không đáp, lại đẩy đồ ăn nhà mình ra, nói: "Lại ăn một miếng thứ này, ăn xong tôi giải thích cho cậu là có ý tứ gì."

Thích hưng phòng bị liếc cậu một cái, do dự gắp một đũa thức ăn lên, vài giây sau, vẻ mặt anh có chút khó coi.

Diệp Chi Châu cười khẽ một tiếng, đứng dậy cầm một công cụ dùng để mài và vài viên Cửu Thanh Vạn Lộ đan, dưới mí mắt Thích Hưng mà chậm rãi mài nhỏ, sau đó từ từ rải lên đồ ăn Quân Tử các, nói: "Thứ trong tay tôi gọi là Cửu Thanh Vạn Lộ hoàn, là tôi đặc biệt tìm người làm ra để chống lại trùng độc trong đồ ăn của Quân Tử các, đồ ăn Phù Viên cậu vừa mới ăn tôi cũng cho thêm thứ này. Hiện tại, cậu có phải là cảm thấy đầu óc thanh tỉnh hơn hay không?"

Thích Hưng nhìn chằm chằm vụn phấn trong tay cậu, mặt trầm như nước không nói lời nào.

Rải phấn lên món đậu hũ đài sen, lại đẩy nó lên lần nữa, cộng thêm một món ăn của Quân Tử các không có rải phấn, cậu tiếp tục nói: "Nếu cảm thấy sai, vậy cậu có thể thử xác nhận thêm lần nữa."

"Không cần." Bản thân Thích Hưng tương đối mẫn cảm đối với mùi hương, lúc anh ăn đồ ăn Phù Viên xong cũng đã phát hiện mùi hương đồ ăn Quân Tử các có điểm không đúng, hơn nữa gần đây anh xác thật luôn có cảm giác mông lung, đầu óc như bị thứ gì đó che phủ. Cảm giác mông lung này vừa mới biến mất trong nháy mắt, khứu giác gần đây bị trì độn cũng trở về...

Thích Hưng ngẩng đầu nhìn Diệp Chi Châu một cái thật sâu, chân thành xin lỗi một lần, sau đó cầm văn kiện bị bỏ một bên lên xem.

[Thích Hưng cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 50%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Mười phút sau, anh xem xong văn kiện, trầm mặc thật lâu mới thở dài một hơi, dựa lưng vào ghế cười tự giễu: "Tôi mà lại bị kĩ xảo loại này lừa gạt..."

[Thích Hưng cùng vai chính tỷ lệ yêu nhau còn 20%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.]

Diệp Chi Châu điều chỉnh tư thế ngồi trên ghế, thái độ hoà hoãn xuống: "Hiện tại, chúng ta có thể từ từ nói chuyện được chưa?"

Thích Hưng nhìn cậu, nản lòng gật đầu.

.........