Chương 94

Ăn cơm tối xong, vài vị đầu bếp chính nhận được tin tức lập tức chạy tới nhà chính. Bốn người nhà họ Phù vô cùng biết ơn họ, khi trong nhà rơi vào tình cảnh khó khăn mà họ vẫn chịu ở lại, nhưng cũng không khách sáo nhiều, mọi người bình thản ở chung như xưa.

"Hi Minh, thực phổ này là con lấy được từ chỗ nào?" Đầu bếp già có kinh nghiệm lâu nhất mở miệng, biểu tình có chút kích động.

"Con mua được từ chỗ một ông lão. Con trai con gái ông ấy bất hiếu, muốn cướp thực phổ bán lấy tiền, ông ấy không muốn, liền bày một cái bếp nhỏ ven đường, nói ai có thể nấu được đồ ăn theo thực đơn này mà ông ấy hài lòng liền bán cho người đó. Con tò mò đi thử một chút, sau đó ông ấy bán cho con." Diệp Chi Châu trợn mắt nói dối, biểu tình nghiêm túc, ánh mắt chân thành tha thiết. Mấy vị đầu bếp này đều là người tinh mắt, nếu lý do nghe kì lạ thì họ lại dễ dàng tin tưởng một chút.

"Tiền tiền tiền tiền! Nói bán liền bán ngay! Tay nghề tổ truyền sao có thể nói bán là bán được!" Một đầu bếp tính tình táo bạo đập bàn tức giận, vừa nói vừa trừng mắt nhìn vợ chồng họ Phù, những lời này vừa nghe liền biết là mắng xéo họ.

Vợ chồng hai người không được tự nhiên liếc đi chỗ khác. Đúng là họ không có suy xét kỹ đã muốn manh động...

Đầu bếp già cẩn thận nhìn thực đơn, nghiêm túc hỏi: "Hi Minh, con có thể nấu ra được đồ ăn trong thực đơn sao?"

"Có thể ạ!" Diệp Chi Châu gật đầu, khiêm tốn mỉm cười: "Nhưng khẳng định là không tốt như tay nghề của các bác các chú." Làm người thừa kế gia tộc mỹ thực, tay nghề nấu ăn khẳng định phải có, tuy rằng không nhất thiết phải làm, nhưng đã làm thì phải ăn ngon. Nguyên chủ vẫn luôn chú trọng đến phương diện này, tay nghề dù không tinh nhưng cũng không tệ hại.

"Vậy con làm trước một bàn để mọi người nếm thử. Thực đơn này có chỗ hơi khó hiểu, chúng ta cần phải cân nhắc một chút." Đầu bếp già đưa thực đơn tới, đứng lên trước: "Đi, tới phòng bếp, mọi người cùng đi."

Mọi người nghe vậy sôi nổi đứng dậy, biểu tình trên mặt nhẹ nhàng đi rất nhiều, không giống lo lắng buồn rầu trước đó.

Bởi vì viết ra là để gạt người yêu, nên đúng là có chỗ viết hơi lờ mờ khó hiểu, Diệp Chi Châu lúc làm đồ ăn đã cố ý giảm hoặc tăng độ nắm bắt một chút, trắng trợn làm sai một số chỗ cho các đầu bếp nhìn, trước hết bảo trì trình độ của nguyên chủ.

Ước chừng hơn hai tiếng sau mới hoàn thành một bàn Ngự thiện, các đầu bếp mỗi người cầm một đôi đũa lên nếm thử đồ ăn, giao lưu tâm đắc với nhau một lúc, có người kích động lên trực tiếp chạy ù vào phòng bếp thực tiễn luôn. Phòng bếp nhà chính sáng đèn cả đêm, mùi hương bay ra không ngừng lúc nào, khiến hàng xóm xung quanh cả đêm không ngủ được.

Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng, Diệp Chi Châu đã xách hành lý lên rời khỏi nhà chính, đi xe tới thẳng sân bay.

Nhà họ Phù hiện giờ loạn thành một nùi, chủ yếu là tắc nghẽn ở ba chỗ, thứ nhất là tài chính, thứ hai là nguyên liệu, thứ ba chính là vị trí vai chính mở nhà hàng đối diện với nhà hàng của nhà họ Phù, đoạt đi khách hàng của họ. Phù Viên của nhà họ Phù và Quân Tử Các của vai chính khá giống với McDonald"s và KFC ở thế giới nào đó, nơi nào có mày thì chắc chắn sẽ có tao, đánh nhau triền miên đến thiên nhai. Từ chỗ này có thể thấy được, ý đồ chèn ép nhà họ Phù của vai chính thật sự là rõ như mặt trời ban trưa.

Hiện giờ, nhà Phù suy tàn đến độ chỉ còn lại mấy nhà hàng có các đầu bếp thân quen đứng chính, vai chính lại vẫn không buông tha, dùng giá cao mua những nhà hàng lớn xung quanh, cũng đẩy ra Ngự thiện cao cấp để chèn ép. Tỉ như nói đến nhà hàng Quân Tử Các mới mở ở thành phố M, nhà hàng đó vừa vặn đối diện với Phù Viên, hương vị tranh đấu thật sự vô cùng nồng đậm. Nếu để vai chính tiếp tục làm như vậy, nhà họ Phù thật sự sẽ kết thúc luôn, nhiệm vụ của cậu cũng càng thêm khó khăn.

Trong đầu nhanh chóng đảo qua cốt truyện, trên tay cậu cũng không rảnh rỗi, nhanh chóng liệt ra mấy hạng mục kiếm tiền nhanh chóng, trực tiếp bỏ qua yêu cầu thời gian, mục tiêu chỉ đúng hướng của đổ thạch và đánh bạc.

Tới sân bay, Diệp Chi Châu mua vé chuyến sớm nhất tới tỉnh Y, kiếm được tiền ở chỗ đổ thạch liền chạy tới thành phố A, hoá trang một chút rồi trộn vào sòng bạc. Chỉ một tuần, cậu kiếm được nguồn tài chính sung túc, chạy về nhà họ Phù, đem nguồn tài chính bị cắt đứt nối liền lại.

Vợ chồng họ Phù trợ mắt há hốc miệng, Phù Hà choáng váng: "Anh, sao anh giờ đã về rồi? Anh thật sự gom đủ tiền sao?"

"Yên tâm, đều là tiền kiếm được hợp pháp." Diệp Chi Châu mệt mỏi vẫy tay, lên lầu liền ngã đầu ngủ, không hề biết đến có một đống người ở trong game đang ngóng trông ngày cậu online, trong đó cũng bao gồm cả vai chính và hậu cung của cô ta.

Giải quyết được vấn đề tài chính, cậu lại bay suốt trời nam đất bắc tìm kiếm nguồn nguyên liệu nấu ăn sạch sẽ, đảm bảo. Những nhà hợp tác với Phù Viên lúc trước đều bị vai chính và đám nam chủ đào đi, đưa đến Phù Viên toàn là hàng hoá chất lượng kém hoặc cố ý nâng giá cao, cậu phải tìm được nguồn mới. Mà trước khi cậu tìm được nguồn cung mới, nguyên liệu của mấy nhà hàng còn lại chỉ có thể tạm dùng đồ trong không gian trước.

Một xe lại một xe chở đầy nguyên liệu tươi mới đến cửa sau nhà bếp nhà hàng, kinh rớt cằm một đám người trong nhà hàng.

"Hi Minh, những thứ này con tìm được ở chỗ nào vậy? Đều là thứ tốt đấy!"

Diệp Chi Châu sờ sờ thịt gà được làm sạch, hàm hồ: "Dùng giá cao mua được. Trước khi tìm được nhà cung cấp nguyên liệu mới, chúng ta chỉ có thể dùng cách này mà thôi. Những nguyên liệu này trước hết dùng để nấu Ngự thiện trước, không đủ thì gọi cho con, con nghĩ cách chở thêm." Đám thịt gà này đều là gà rừng đấy! Vì đám tài liệu này, cậu đã tốn không biết bao nhiêu công sức với đám động vật trong không gian đó!

Bếp trưởng tiến lên vỗ vỗ vai cậu, vui mừng nói: "May mắn là Phù Viên còn có con. Con yên tâm, đám lão già chúng ta có liều cái mạng này cũng sẽ trụ vững mấy nhà cho nhà họ Phù!"

"Các chú các bác chỗ nào già chứ, rõ ràng còn trẻ thế này." Cậu cười trả lời, thấp giọng cảm thán: "Đều sẽ tốt, rất nhanh."

Có lợi khí gian lận là tinh thần lực, Diệp Chi Châu nhanh chóng tìm được một nhà cung cấp thực phẩm tốt, hai ngày sau cậu lại giải quyết vấn đề vận chuyển thực phẩm, sau đó mang theo một thực đơn Ngự thiện mới nghĩ ra mang về nhà họ Phù. Ngủ đến thiên hôn địa ám một lần, sớm hôm sau, cậu giao thực đơn mới cho bếp trưởng một nhà hàng, dạo qua một lần những điều cần chú ý, xem xét những mục cần chú ý một lần mới hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra.

Tài chính bị cắt đứt, tầng quản lý bị đào đi, con đường cung ứng nguyên liệu bị chặn lại, thị trường bị chiếm đi một mảng lớn... Tuy mới chỉ giải quyết phần ngọn, nhưng hoàn cảnh của nhà họ Phù cuối cùng cũng có biến chuyển, không uổng công mấy ngày nay cậu chạy muốn gãy cả chân.

Về tới nhà chính đúng lúc mọi người đang chuẩn bị ăn sáng, cha mẹ và Phù Hà thấy cậu từ ngoài cửa bước vào thì ngẩn người.

"Hi Minh, con đi đâu từ sớm vậy? Sao không ngủ thêm một chút nữa?" Mẹ Phù vô cùng đau lòng đi tới, sờ mặt cậu lại sờ cánh tay: "Mới qua có bao lâu mà con đã gầy đi nhiều vậy? Sự tình của nhà hàng thì để ba con lo đi, con cần phải nghỉ ngơi một chút."

Cha Phù nghe vậy cũng gật đầu, ánh mắt vừa kiêu ngạo vừa cảm khái: "Hi Minh, mấy hôm này con đừng chạy ra ngoài nữa, có chuyện gì thì nói thẳng với ba, để ba đi làm, con nên ở nhà nghỉ dưỡng một chút, thỉnh thoảng chơi cờ với ông nội, hoặc chơi game cùng Tiểu Hà cũng được, tóm lại là đừng để mình mệt chết."

"Con đã không chơi game nữa..." Phù Hà nhỏ giọng nói.

Diệp Chi Châu sửng sốt, gần đây vội vàng chuyện của Phù Viên nên quên mất nhiệm vụ cấp Thánh khỉ gió trong game kia. Chết rồi! Hai hôm nay vội đến tối tăm mặt mũi, thế mà lại quên béng mất chuyện trong game rồi!

[Người chơi Diệp Chi Châu tôn kính, hoan nghênh trở lại lại lục Mộng Tưởng.]

Chữ viết rực rỡ màu sắc hiện lên giữa không trung đen nhánh, sau đó bóng tối bị xua tan, căn nhà nhỏ ấm áp của nhà bác gái Vương hiện ra trước mắt.

Trò chơi sau khi đổi mới hình như cũng không có thay đổi gì nhiều, biểu tượng đại biểu cho nhiệm vụ cấp Thánh kia vẫn treo trên không như cũ. Cậu thăm dò, thử chọc chọc nó, chữ viết biến mất, biến thành mô tả nhiệm vụ cụ thể.

Mở đầu chính là cảnh báo màu đỏ chót: [Nhiệm vụ cấp Thánh bao gồm 99 vòng, thất bại ở bất cứ vòng nào cũng đều phải làm lại từ đầu.] Bên dưới là miêu tả kĩ càng tỉ mỉ hơn, tất cả đều liên quan đến tay nghề nấu ăn. Vòng 1 là cơm chiên trứng, vòng 2 là trứng cuộn, vòng 2 là trứng xào cà chua... Vòng cuối cùng, là dùng thịt nữ hoàng trùng tộc làm một bàn toàn thịnh yến.

Không giống với nhiệm vụ bình thường, nhiệm vụ cấp Thánh toàn bộ là phát sóng trực tiếp. Nói cách khác, lúc Diệp Chi Châu mở mô tả nhiệm vụ thì tất cả người chơi đang online đều có thể thấy được tình cảnh dòng chữ màu vàng treo nửa tháng rốt cuộc so biến hoá, sau đó trên kênh thế giới nổ tung.

Tui yêu tôm hùm nhỏ: A a a, Diệp Chi Châu online!

Mắt hoa cúc: Mẹ nó! Nhiệm vụ này là dành cho người làm sao? 99 vòng đó, thất bại ở vòng nào cũng đều phải làm lại từ đầu, vòng cuối cùng lại còn muốn đi gϊếŧ nữ hoàng? Liệu cả đời này tui có thể ăn được đồ ăn buff của mình không đây...

...

Chúng cơ mênh mông đề: Yếu ớt hỏi một câu, Diệp Chi Châu này biết nấu cơm không?

...

Dạ Đường: Diệp Chi Châu, mau mở hệ thống bạn tốt, có chuyện muốn nói.

Cánh của Thiên sứ: Di, Đường bảo bảo sao lại tìm Diệp Chi Châu? Là muốn hợp tác à? Tĩnh Thục bảo bảo muốn giúp Diệp Chi Châu làm nhiệm vụ?

Vượng Tài gả cho tui: Bảo bảo cái ông nội bây! Fan não tàn của gian thương, mau cút!

...

Tắt kênh thế giới vừa tự động bắn ra, Diệp Chi Châu xoa xoa cằm, click mở bảng tài phú. Vẫn cái nick Tĩnh Thục đứng ở vị trí đệ nhất, Quân Thục Tĩnh, Tĩnh Thục, ID này của vai chính thật sự là dở người vô cùng, thậm chí tửu lâu trong game mở cũng kêu Quân Tử Các, các nam chính có bao nhiêu thiểu năng mới không điều tra ra được thân phận thực của vai chính chứ? Lại click mở bảng xếp hạng cao thủ, vẫn là Đường Dạ đứng đầu, phía dưới từ vị trí thứ 2 đến thứ 7 đều là các nam chính khác chiếm chỗ. Bảng vũ khí, bảng công hội, bảng vinh quang trận doanh, bảng mị lực... Vai chính cùng bảy nam chủ cơ hồ quét sạch vị trí top 10 của mọi bảng xếp hạng, quả thực đáng sợ.

Cậu nhìn cấp bậc của mình, lại nhìn balo của mình, thở dài một hơi. Muốn kiếm tiền trong game thế nào a...

"Leng keng!" Một yêu cầu kết bạn bỏ lơ công năng chặn thêm bạn tốt mà xông ra trước mặt cậu, sau đó một giao diện nói chuyện riêng vừa thô vừa đỏ trực tiếp thoát khỏi giao diện chung, nhảy nhót trước mặt cậu.

[GM] Luật: Nhiệm vụ cấp Thánh mở ra? Diệp Chi Châu?

GM? Nhiệm vụ cấp Thánh còn kinh động tới GM? Cậu vội vàng nhấn nút xác định, nhìn giao diện trò chuyện riêng.

[GM] Luật: Toạ độ.

Diệp Chi Châu: ?

[GM] Luật: Đứng tại chỗ, không được nhúc nhích.

[Bạn tốt Luật của bạn đã offline]

"..." Cho nên, cái GM này tới rốt cuộc để làm gì?

Cậu rời khỏi căn nhà nhỏ của bác gái Vương, bắt đầu làm nhiệm vụ ở thôn Tân Thủ. Muốn hoàn thành được cái nhiệm vụ cấp Thánh quỷ quái kia và PK được vai chính cộng thêm đám nam chủ, cấp bậc của cậu không thể quá thấp, ít nhất là phải rời khỏi được thôn Tân Thủ, bằng không ngay cả giao dịch ở thủ đô cũng tạm thời không dùng được.

Năm phút sau, không gian trước mặt vặn vẹo một cái, một soái ca tóc đen mặt lạnh như tiền mặc trường bào đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu, rút đao chém cậu một phát.

Diệp Chi Châu đang nhổ cỏ hộ ông Trương ở đầu thôn thấy thế kinh hãi, vội vã lăn một vòng: "Người anh em, anh làm gì a?" Bản thân mới chỉ là một kẻ yếu cấp 5, có cần bắt nạt người như vậy không hả?

"Cậu là người mới, tự động được bảo hộ." Soái ca mặt lạnh nói, đao vẫn hùng hổ chém xuống. Một giây sau, trên người Diệp Chi Châu đột nhiên bắn ra một màn hào quang vây lấy cơ thể cậu, đao chém xuống bị ngăn lại, trực tiếp bắn ngược, soái ca mặt lạnh nằm gục giữa đường.

[Vượt cấp khiêu chiến, nháy mắt hạ gục người chơi Tiểu Hào 001, nhận được 10877 điểm kinh nghiệm. Chúc mừng người chơi lên đến cấp 10.]

"..."

Một cái bọt khí toát ra trên đầu soái ca mặt lạnh nằm liệt trên đường, bên trong viết: Tiểu Hào 001: [Ở đây đừng nhúc nhích, chờ tôi.]

Không khí lại vặn vẹo một cái, thi thể soái ca biến mất.

Cọng cỏ trong tay Diệp Chi Châu rớt xuống đất. Cho nên, người anh em này là tới đưa kinh nghiệm cho cậu hả? Người này rốt cuộc là ai? Chả lẽ GM là Kinh Nghiệm bảo bảo?

Hai phút sau, lại một vị soái ca mặt lạnh rơi xuống, ID là Tiểu Hào 002.

Diệp Chi Châu lau mặt, cạn lời nhếch môi: "Người anh em Tiểu Hào, anh rốt cuộc muốn làm gì?"

"Giúp cậu thăng cấp. Nhiệm vụ cấp Thánh có yêu cầu với cấp bậc." Chỉ thấy soái ca mặt lạnh phong cách cổ trang triệu hồi từ một căn nhà phong cách hiện đại ra một con... chim sẻ vô cùng xinh đẹp, sau đó ngồi lên vẫy tay với Diệp Chi Châu: "Lên đây, tôi mang cậu đi đánh phó bản."

"... Tôi có thể cự tuyệt không?"

Ánh mắt soái ca liếc một cái sắc lẻm, rút đao: "Vì sao muốn cự tuyệt? Hay là cậu muốn tôi gϊếŧ cậu về 0?"

Diệp Chi Châu vô cùng thức thời bò lên người chim sẻ, trái phải không tìm được chỗ vịn tay, chỉ có thể hậm hực ngồi ngay ngắn, cố gắng không đυ.ng tới đồng chí Tiểu Hào tính tình không tốt phía trước.

"Eo."

"Cái gì?"

"Nể mặt cái ID của cậu, cho cậu ôm."

Giây tiếp theo, chim sẻ kích động phất cánh bay thẳng lên trời cao, Diệp Chi Châu cũng bất chấp nam nam thụ thụ bất tương thân, cắn môi thét chói tai, ôm lấy soái ca trước mặt.

Ngồi trên lưng chim sẻ, thể nghiệm cảm giác bay cao, tư vị này... sảng đến không gì sánh kịp!

Quái ở đại lục Mộng Tưởng đều là trùng tộc, trong phó bản đương nhiên cũng vậy. Diệp Chi Châu đi sau soái ca mặt lạnh, nhìn rết bò đầy đất, thiếu chút nữa phun cạn máu, may mắn soái ca mặt lạnh vẫn vô cùng cấp lực, vung tay lên tiêu diệt một đống lớn, cơ bản là cậu không cần đυ.ng tới đám quái này.

Trên kênh thế giới:

Tui yêu tôm hùm nhỏ: Người anh em tốt bụng nào kéo Diệp Chi Châu thăng cấp vậy? Tui nhớ rõ, 20 phút trước cậu ta còn là cấp 5, sao hiện tại đã lên cấp 23 rồi? Trong 20 phút vừa rồi rốt cuộc xảy ra cái gì vậy?

Mắt hoa cúc: Xài phù kinh nghiệm trân quý, đan dược tăng phúc nghịch thiên, cộng thêm ma quật rết bất tử, không cần dùng vũ khí mà tốc độ đánh phó bản vô cùng nhanh, chỉ có cao thủ kéo kinh nghiệm cho một tiểu hào mới có tốc độ này đi...

Cánh của Thiên sứ: Là Dạ Đường bảo bảo a! Ma quật rết bất tử cũng chỉ có Dạ Đường bảo bảo mới có thể không dùng vũ khí mà kéo tiểu hào đi.

Vượng Tài, gả cho tui: Bảo cái em gái mi! Fan não tàn, không nên ngừng trị liệu!

Quân Thục Tĩnh nhìn spam nói chuyện phiếm trên kênh thế giới, sắc mặt khó coi: "Diệp Chi Châu kia vẫn không có để ý đến anh?"

Đường Dạ đang nắm mắt dưỡng thần, mở mắt ra click mở giao diện nói chuyện riêng, lắc đầu: "Không có. Bọn Thích Hưng phát thiệp trò chuyện riêng cũng không thu được hồi đáp, công năng thêm bạn tốt của đối phương vẫn đang trong trạng thái đóng."

"Người này thật là..." Cô ta đau đầu xoa trán, vô cùng bực bội: "Gần đây cũng không biết làm sao, chỗ nào cũng không thuận lợi, sinh ý mấy nhà mới mở đột nhiên trở nên vô cùng kém. Ngược lại, Phù Viên sắp đóng cửa lại đột nhiên đẩy ra cái thứ gọi là Ngự yến trọng sinh, sinh ý lại ngày càng tốt. Anh nói xem, bọn họ rốt cuộc là mua được thực đơn và những nguyên liệu xa hoa đó từ đâu? Nghe nói, so với nguyên liệu của chúng ta, chất lượng không chỉ là tốt hơn một bậc đâu."

Đường Dạ không tán đồng liếc cô ta: "Quân Thục Tĩnh, cô quá mức để ý đến Phù Viên rồi. Quân Tử các gần đây khuếch trương quá nhanh, cô tốt nhất là nên hãm chậm lại, nếu không khẳng định sẽ có vấn đề nảy sinh."

Quân Thục Tĩnh nghẹn lời, miễn cưỡng cong môi nở nụ cười, buông tay xuống: "Đúng thật, gần đây em có hơi nóng nảy... Không nói chuyện này, chúng ta trước nghĩ biện pháp tìm được Diệp Chi Châu này

đi. Đó chính là nhiệm vụ cấp Thánh, nghe nói có khen thưởng đặc thù."

Đường Dạ không hứng thú gật gật, cầm điểm tâm trên bàn cắn một miếng, lại nhắm hai mắt: "Không vội, cậu ta một mình không gϊếŧ chết được nữ hoàng."

Quân Thục Tĩnh nhìn khuôn mặt không biểu tình của hắn ta, trong mắt nổi lên một tia bất mãn.

Nửa tiếng lên tới cấp 30, Diệp Chi Châu đã không biết nên nói gì cho tốt.

"Tiểu Hào a, anh cứ vô tư mang tôi như vậy, tôi..."

"Nhanh hoàn thành nhiệm vụ cấp Thánh đi." Soái ca mặt lạnh qua giao dịch đưa cho cậu một đống đồ, rút trường đao quơ quơ: "Nếu không, tôi mang cậu thăng cấp như thế nào, lại giáng cấp như như thế ấy."

"..."

"Toạ kỵ để lại cho cậu." Soái ca thu đao lại, cười lạnh: "Nếu không phải sợ đám kia tiếp tục ảnh hưởng đến cân bằng game... Thành thật làm nhiệm vụ cho tôi, nếu không online mười ngày nửa tháng nữa, tôi liền tới nhà ép cậu vào game."

Diệp Chi Châu sặc nước bọt: "Anh không có khả năng biết nhà tôi ở đâu!"

"Tôi sẽ biết." Soái ca nhìn cậu từ trên xuống dưới, trực tiếp offline.

[Bạn tốt Luật của ngài đã online.]

[GM] Luật: Bị người ta khi dễ thì trực tiếp gọi GM. Trước khi hoàn thành nhiệm vụ cấp Thánh, thử rơi cấp xem!

[Bạn tốt Luật của ngày đã offline.]

"..." Mẹ! Kinh Nghiệm bảo bảo thật sự là GM! Cái game dở ẹc này có thể chơi tiếp được hay không đây? GM lại đi uy hϊếp người chơi! Cậu muốn khiếu nại!!!!

Dòng chữ to màu vàng giữa không trung đột nhiên biến hoá, biểu hiện vòng nhiệm vụ đầu tiên đã mở ra. Diệp Chi Châu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, lại trợn mắt khí thấy cảnh tượng xung quanh biến thành một phòng bếp đầy đủ dụng cụ, trước mặt có một chén cơm và hai quả trứng.

[Cập bậc đã tới 30, vòng nhiệm vụ 1 đã mở ra, thời gian: 30 phút.]

Diệp Chi Châu hết chỗ nói, nhận mệnh cầm lấy trứng gà. 15 phút sau, cơm chiên trứng thơm ngào ngạt ra lò, nhiệm vụ hoàn thành 100%, khen thưởng X2, cậu trực tiếp tăng thêm 1 bậc. Ngay sau đó, vòng 2 bắt đầu, sau 5 phút cậu lại tăng thêm 1 bậc. Cứ 1 bậc lại 1 bậc, 1 vòng lại 1 vòng hoàn thành xong, khen thưởng cứ X2 lại X2, tên của cậu bắt đầu xoát độ tồn tại trên kênh thế giới.

[Chúc mừng người chơi Diệp Chi Châu hoàn thành vòng 1 nhiệm vụ cấp Thánh, giải khoá đặc hiệu phẩm chất màu lam loại đồ ăn "cơm rang".]

[Chúc mừng người chơi Diệp Chi Châu hoàn thành vòng 2 nhiệm vụ cấp Thánh, giải khoá đặc hiệu phẩm chất màu lam loại đồ ăn "trứng."]

...

[Chúc mừng người chơi Diệp Chi Châu hoàn thành vòng 20 nhiệm vụ cấp Thánh, giải khoá đặc hiệu phẩm chất màu lam loại đồ ăn "thịt gà".]

...

Trên kênh thế giới:

Tui yêu tôm hùm nhỏ: Mới qua bao lâu, đã hoàn thành được những 20 nhiệm vụ rồi... Đại thần, hãy nhận đầu gối của tui!

Mắt hoa cúc: Một nhiệm vụ là một bậc, mẹ ơi, nhiệm vụ cấp Thánh quả là nghịch thiên!

...

Vượng Tài, gả cho tui: Đây mới là đối tượng nên được sùng bái, đại thần tui yêu ngài! Ha ha ha... Rốt cuộc là không cần đi tới chỗ gian thương kia mua đồ ăn, có thể tự mình làm được rồi!

Quân Thục Tĩnh vẫn luôn theo dõi kênh thế giới, nhịn không được nắm chặt tay. Đáng giận! Tên Diệp Chi Châu đột nhiên nhảy ra này rốt cuộc là ai? Nếu toàn bộ đồ ăn đều được giải khoá, vậy sinh ý của mình... Đáng giận! Vô cùng đáng giận!

Đường Dạ không biết đã mở mắt từ bao giờ, cũng nhìn kênh thế giới, híp mắt suy tư: "Không biết đồ ăn Diệp Chi Châu làm có ngon hay không..."

Quân Thục Tĩnh cả kinh trong lòng, vội lấy một phần điểm tâm từ trong balo ra đặt lên bàn, cười nói: "Ai biết được. Hiện tại, cậu ta mới chỉ làm một chút đồ ăn sơ cấp, nhiệm vụ sau này càng ngày càng khó, cũng không biết cậu ta có qua cửa được hay không."

"Ừm, nếu cậu ta không qua cửa, chúng ta lại đi giúp một tay." Lực chú ý của Đường Dạ rất nhanh bị dời đi, cầm điểm tâm lên ăn, thoả mãn híp mắt: "Thục Tĩnh, cô không phải là luôn buồn phiền vì không thể phổ cập đồ ăn hay sao? Hiện tại xuất hiện một Diệp Chi Châu, cô cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi. Về sau ít lên game đi, ở hiện thực tương đối quan trọng hơn."

"... Đúng vậy, như vậy em sẽ nhẹ nhàng hơn." Quân Thục Tĩnh biểu tình cứng đờ đáp lại, răng thiếu chút nữa cắt nát một cái. Còn giúp đỡ? Cô ta đang ước gì nhiệm vụ của Diệp Chi Châu thất bại, không qua được cửa.

Hoàn thành xong vòng 25 nhiệm vụ, Diệp Chi Châu lựa chọn offline đi ngủ.

Phù Viên bên này không còn chuyện gì để cậu nhọc lòng nữa, nên giấc ngủ này một lèo đi đến trưa mới tỉnh. Rời giường, ăn cơm trưa xong, cậu cũng không lên trò chơi nữa, đổi lại lái xe đến nhà hàng Quân Tử các nằm trên con đường phồn hoa nhất thành phố B.

Xoa Dịch Dung đan, ấn theo thời gian đã đặt ở Quân Tử các, cậu được đưa vào phòng riêng rồi tự gọi cho mình một bộ Ngự yến nổi tiếng nhất. Nửa tiếng sau, đồ ăn toàn bộ được bưng lên, cậu ngửi mùi hương câu nhân trong không khí, từ từ thả tinh thần lực phiêu tán trong không khí, sau đó mở hệ thống.

Lúc đi công tác, cậu từng ăn cơm ở nhà hàng chi nhánh Quân Tử các, không phát hiện ra có điều gì kỳ lạ, cũng không cảm thấy hương vị của Quân Tử các có mê người khó quên như trong cốt truyện miêu tả. Sau, cậu nghiền ngẫm cốt truyện lần nữa, phát hiện phần lớn khách ruột của Quân Tử các chỉ thích đi tới nhà hàng Quân Tử các chính ở thành phố B để ăn cơm, hơn nữa còn có điểm Phù Hà chỉ ăn thử một ngụm ở đây liền nhận ra tay nghề của vai chính. Cậu cơ bản đã có thể xác định rằng, đồ ăn của vai chính khẳng định có vấn đề, chẳng qua cô ta rất cẩn thận, chỉ để khách hàng quan trọng ăn đồ ăn có vấn đề. Hiện tại, là thời điểm vạch trần bí mật món ăn kinh thiên động địa, quỷ thần khϊếp sợ, làm người ăn khó quên của vai chính.

.........