Chương 43-1: Liên hoan

Yến Tư Kỳ là người canh đúng thời gian, hắn lăn lộn Tống Ngu qua lại, lật đi lật lại làm đủ thứ, thời gian vừa đúng 7 giờ.

Sau đó hắn ôm Tông Ngu đại não trông không, ánh mắt vô hồn tắm hai mươi phút, thay quần áo, dọc dẹp hết mọi thứ 7 giờ 40 xuất phát ra khỏi nhà.

Nhà hàng Tử Kim không tính xa, Tống Ngu ở trên xe ngủ hơn mười phút, 7 giờ 55, vừa vặn đi vào phòng đặt trước.

Lúc này trong phòng đã có rất nhiều người, Tống Ngu đối mặt với từng đôi mắt nhìn, chỉ cảm thấy đầu ong ong, vốn dĩ đã bị làm không quá linh hoạt, giờ phút này quả thực muốn quay đầu chạy đi, vô cùng hối hận bản thân vì sao muốn tới, vì sao muốn trêu chọc Yến Tư Kỳ.

“Tới tới tới, Tống Ngu.” Lớp trưởng tiếp đón, tìm chỗ ngồi cho Tống Ngu và Yến Tư Kỳ.

Căn phòng này rất lớn, đặt ba cái bàn tròn to, lớp bọn họ tổng cộng cũng mới hai mươi mấy người, vừa đủ.

Thấy tư thế đi lại của Tống Ngu có chút không thích hợp, bạn học trêu ghẹo: “Làm sao vậy, đây là đi quá nhanh bị đau chân à?”

Tống Ngu tức khắc xấu hổ mà tay chân cũng không biết đặt ở đâu.

Yến Tư Kỳ nói: “Trách tôi, vừa rồi thời điểm xuống xe không chú ý, làm em ấy té ngã một chút.”

“A? Ngã thật à? Không bị thương chứ?” Người nói chuyện chính là Tiểu Nhãn Kính, ba bạn cùng phòng của Tống Ngu đều chung một bàn.

Tống Ngu xua xua tay, nở nụ cười: “Không có việc gì.”

Nói xong âm thầm trừng mắt nhìn Yến Tư Kỳ một cái, Yến Tư Kỳ mỉm cười sờ đầu Tống Ngu, vẻ mặt sủng nịch.

Những người ngồi cùng bàn lộ ra nụ cười chế nhạo, chỉ có Tống Ngu thiếu chút nữa tức chết, tên đại sắc ma ra vẻ đạo mạo này!

Lớp trưởng cười nói: “Tớ đoán cậu sẽ dẫn Yến Tư Kỳ tới, bốn năm, tình cảm của hai cậu vẫn luôn tốt như vậy.”

Một bạn nữ trêu đùa: “Chúng ta đều cảm thấy hai người bọn họ giống như chim liền cánh vậy.”

Gương mặt Tống Ngu thoáng đỏ, có chút ngượng ngùng: “Không có khoa trương như vậy.”

“Điều này cũng không khoa trương, hai người ấy ngoại trừ khi làm bài chuyên ngành tách ra trong chốc lát ngắn ngủi, thì ngay cả môn tự chọn cũng học cùng nhau, có mấy lần tớ trùng hợp chọn trùng giống hai người, ngồi đằng sau, hai người không ai chú ý tới tớ đúng không.” Bạn học uống một ngụm nước, trêu chọc nói: “Dính như thế, đi học cũng phải nắm tay, không thấy không nhìn thấy gì hết nha.”

Tống Ngu đỏ từ mặt tới cổ, mắc cỡ đến mức muốn chui xuống dưới bàn, lại nhìn Yến Tư Kỳ, da mặt dày thực sự, không cho rằng đó là chê bai mà là vinh dự, nụ cười trên mặt giống như dùng keo nước dán chắc lại không chút sứt mẻ.

Khi nói chuyện, toàn bộ thành viên đã đến đông đủ, lớp trưởng đứng lên, nâng ly nói: “Hôm nay chúng ta tốt nghiệp, hoàn toàn kết thúc bốn năm cuộc sống đại học, bốn năm này, tớ làm lớp trưởng, rất cảm ơn mọi người ủng hộ công việc của tớ, bao dung và lý giải, điều này là trợ giúp rất lớn dành cho tớ. Tớ biết các cậu có người muốn học nghiên cứu sinh, có người muốn vào cơ quan nhà nước, còn có người muốn ra nước ngoài, mặc kệ thế nào, đều chúc mọi người tiền đồ như gấm, sự nghiệp thành công. Hy vọng mấy năm sau, tất cả chúng ta còn có thể đông đủ ngồi lại cùng nhau, tình bạn mãi trường tồn.”

Nói xong, lớp trưởng nâng chén, uống một hơi cạn sạch.

Mọi người cũng đứng lên: “Tình bạn mãi trường tồn!”

Rượu qua ba vòng, có người cười có người khóc, người cười dơ tay lên nói: “Tớ muốn đi cục Hàng Không, tớ muốn chế tạo hoả tiễn! Lên mặt trăng! Lên sao hoả! Làm tức chết con chó giúp nước M!”. Người khóc lau nước mắt nói: “Tớ không muốn tốt nghiệp, tớ sợ đi làm.”

Cẩn thận hỏi lại, bạn cùng phòng của nữ sinh kia nói, hoá ra mấy ngày nay nhìn thấy một bộ phim công sở, cị cảnh lục đυ.c bên trong làm sợ hãi ……

Tóm lại có người khóc có người cười, tình cảnh thập phần náo nhiệt.

Bởi vì có Yến Tư Kỳ thủ bên người, nên Tống Ngu uống không được bao nhiêu rượu, cơ bản kính rượu đều bị Yến Tư Kỳ uống hết.

Chỉ chốc lát sau, đã rót hết hai chai, Tống Ngu tò mò nhìn Yến Tư Kỳ, mắt không hồn, mặt không đỏ, một chút dáng vẻ say rượu cũng không có, cậu xoa bóp da mặt của thanh niên: “Sao anh uống không say a?”

Yến Tư Kỳ chụp lấy tay cậu, rất tự nhiên đặt lên miệng hôn: “Tửu lượng của anh tốt mà, muốn rót say anh à, về nhà anh bồi em.”

Mắt thấy bạn học bên cạnh muốn ồn ào, Tống Ngu nhanh tay rút tay về, ở dưới bàn đá chân Yến Tư Kỳ một cái, cảnh cáo hắn thu liễm một chút, đừng có động dục. Kết quả cẳng chân lại bị bắt lấy, cổ chân Yến Tư Kỳ trượt theo cẳng chân trơn bóng mặc quần đùi của cậu chậm rãi cọ, động tác tràn ngập khıêυ khí©h và ái muội, tê tê dại dại.

Tống Ngu giật mình, thấp giọng xin tha: “Em sai rồi, đừng náo loạn, tí nữa bị người ta thấy đó.”

Yến Tư Kỳ sát lại cậu: “Đi vệ sinh với anh.”

Mùi rượu xông vào mũi, Tống Ngu mơ màng, không biết ra sao liền đồng ý, hai người cùng đi phòng vệ sinh.