Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vai Chính Công Yêu Ta Như Mạng

Chương 39-1: “Chỉ dùng nửa người nghĩ điều kinh tởm, lần này giúp ông tích đức, không cần cảm ơn.” (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đề án của Tống Ngu hoàn thành rất thuận lợi, thành quả ưu dị còn đạt được giải thưởng trong lĩnh vực học thuật, điều này làm cho sơ yếu lý lịch của cậu lóe sáng thêm một chút. Tuy rằng bằng cấp của cậu đã có thể gõ mở của của rất nhiều công ty lớn, nhưng có thể đạt được một thành tựu, cậu vẫn vô cùng vui vẻ, lại còn nhận được một cục tiền thưởng 5000 tệ.

Lúc này là tháng 1, vừa vặn thi xong cuối kỳ, có thể rời trường, cậu dùng số tiền ấy mời bạn cùng phòng ăn một bữa tiệc lớn, buổi tối vác hành lí mời Yến Tư Kỳ đi tắm suối nước nóng, hắn dùng này số tiền thỉnh bạn cùng phòng ăn một đốn bữa tiệc lớn, buổi tối dẫn theo hành lý thỉnh Yến Tư Kỳ phao suối nước nóng, lên kế hoạch ở sơn trang hai ba ngày, sau đó cùng nhau về nhà.

Sơn trang tọa lạc ở trong núi, sau khi hai người lái xe tới, đầu tiên bỏ hành lí vào phòng khách sạn, đổi qua áo tắm, liền xuất phát đi suối nước nóng.

Trên đường, Tống Ngu hứng thú bừng bừng nói: “Tớ đặt bể tắm nước nóng đơn đó, không cần lo sẽ tắm chung chỗ với người khác.”

Yến Tư Kỳ cúi đầu nhìn cậu: “Chỉ hai người chúng ta thôi sao?”

Tống Ngu gật đầu, cười nói: “Đúng vậy, tớ nhìn hình ảnh ở trên mạng, hoàn cảnh khá tốt. Trước kia cậu có ngâm qua chưa?”

Yến Tư Kỳ vốn định nói ngâm rồi, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt trông mong của Tống Ngu, trong lòng sinh ra tâm tư trêu đùa, nghẹn lời nói lại: " Không có."

Tống Ngu nắm áo tắm rộng thùng thình: " Đây cũng là lần đầu tiên của tớ, không có việc gì, đừng e lệ.”

Yến Tư Kỳ nhấp khóe môi: “Ừ, cậu chỉ tớ đi.”

Tống Ngu cười: “Được.”

Yến Tư Kỳ nghiêm trang hỏi: "Chỉ có hai người chúng ta, có thể cởϊ qυầи áo không?”

Tống Ngu ngẩn người: “Có thể đi, tớ cũng cảm thấy mặc quần áo sẽ không thoải mái.”

“Ừ, vậy có thể làʍ t̠ìиɦ không?”

Tống Ngu đỏ bừng mặt, vội vàng che miệng Yến Tư Kỳ, đè giọng thấp xuống xấu hổ không thôi: " Đừng nói những thứ này ở bên ngoài chứ!”

Yến Tư Kỳ chớp chớp mắt, lòng bàn tang Tống Ngu cảm nhận được một trận ướt mềm, là Yến Tư Kỳ đang liếʍ cậu, cậu như bị giật điện thu hồi tay lại, hoảng loạn nhìn trái ngó phải, giờ phút này bọn họ đang đứng ở hành lang, hai bên đều là cửa đóng chặt, phía sau cửa tất nhiên là bể nước nóng tư mật.

Còn may không có ai đi qua, Tống Ngu thầm nhẹ nhàng thở ra, trừng mắt nhìn Yến Tư Kỳ một cái.

Trên mặt Yến Tư Kỳ còn lộ ra biểu tình vô tội và mờ mịt: “Tớ chưa từng đến, nên muốn hỏi cậu một chút.”

Tống Ngu dậm chân: “Vậy cũng không thể nói ở đây, lỡ bị ai nghe được thì làm sao bây giờ ?”

Đầy mắt Yến Tư Kỳ lộ ra ý cười: “Được rồi, tí nữa tớ hỏi lại vậy.”

Khuôn mặt Tống Ngu đỏ bừng, lôi kéo Yến Tư Kỳ chạy nhanh đi.

Mới nãy còn nói không có người, lúc này từ chỗ ngoặc ở hành lang một người đàn ông mặc áo tắm màu nâu bước ra, tầm 30 tuổi, thân hình cao lớn, khuôn mặt anh tuấn.

Khi nhìn thấy Tống Ngu, trong mắt lóe lên một tia kinh diễm, thế cho nên khi hắn ta đi qua hai người, còn hơi quay đầu lại, ánh mắt đuổi theo Tống Ngu.

Tống Ngu coi đó như một người qua đường, không nhận thấy được cái gì, ánh mắt Yến Tư Kỳ chợt lạnh xuống dưới, hắn tràn ngập ý chiếm hữu nắm chặt tay Tống Ngu, nâng mí mắt lên nhàn nhạt liếc qua, ngầm có ý cảnh cáo và lạnh lẽo.

Người đàn ông làm như cười một chút, liền thu hồi ánh mắt.

“Làm sao vậy?” Tống Ngu cảm giác được sự biến hóa của hơi thở Yến Tư Kỳ, nghi hoặc quay đầu lại xem.

“Không có gì.” Yến Tư Kỳ ôm lấy bả vai Tống Ngu: “Có con ruồi bay qua thôi.”

“Không thể nào, tớ xem đánh giá của khách sạn khá tốt, sạch sẽ lại vệ sinh.”

“Phải không? Vậy làʍ t̠ìиɦ ở bên trong cũng có thể.”

“Sao cậu lại nói cái đó nữa!” Tống Ngu phát điên, kéo tay Yến Tư Kỳ đi nhanh, sợ hắn lại nói ra chuyện kinh hãi thế tục làm người khác nghe thấy.
« Chương TrướcChương Tiếp »