Chương 33-2: “Tớ nói, kỹ thuật của cậu tốt, tớ muốn làʍ t̠ìиɦ với cậu.”

Bạn cùng phòng Tống Ngu nhìn thấy Yến Tư Kỳ sôi nổi chào hỏi, Yến Tư Kỳ cười chân thành: “Phòng chúng tôi liên hoan, nghe nói tiệm này ăn ngon thì tới đây, thật trùng hợp.”

Tống Ngu một trận vô ngữ, trách không được vừa rồi đáp ứng sảng khoái như vậy, té ra đã chờ ở đây.

Hai đám người có chút quen thuộc, dứt khoát gộp hai bàn lại, thành một bàn lớn.

Tám người đều là nam sinh, ngoại trừ Tống Ngu đều đã thành niên, liền gọi *một két bia*, vừa uống vừa tán dóc.

( Bản gốc là hai tá bia nghĩa là 12+12= 24, mà một két bia là 24 chai rồi nên chuyển qua một két luôn, thấy vào quán người ta thường uống két hơn uống thùng)

Tống Ngu thế mới biết, hoá ra ký túc xá Yến Tư Kỳ đều là người phương bắc, trách không được độ cao trung bình cũng từ 1m8 đổ lên. Đương nhiên Tống Ngu cũng không thấp, cậu cao 1m77, bốn bỏ năm lên cũng tính là 1m8, ký túc xá của cậu có người mang mắt kính đến từ phương nam, lớn lên thanh tú, so với cậu còn lùn một chút. ( Sao lùn bằng Mị cấp 3 mà chưa được 1m6 :<<<<)

Rượu quá ba lần, mấy người tán gẫu càng thêm thoải mái, Tống Ngu trộm ngắm Yến Tư Kỳ, nhân lúc hắn không chú ý uống hai ly bia ướp lạnh, thoải mái đến run rẩy, khuôn mặt phiếm hồng. (Sao kêu bia lại có rượu nhể??)

Chờ khi cậu muốn uống ly thứ ba, Yến Tư Kỳ bắt lấy con cá ngốc trộm uống rượu này, bàn tay đặt trên đùi Tống Ngu nhéo nhéo, ánh mắt cảnh cáo cậu không được uống tiếp.

Tống Ngu bĩu môi, buồn rầu dùng bữa. Vừa nhấc mắt, phát hiện còn có một người cũng buồn rầu dùng bữa chính là Tiểu Nhãn Kính bên người cậu.

Tiểu Nhãn Kính dị ứng cồn, một ngụm cũng không uống. Chỉ nghe mọi người nói chuyện phiếm, đồng thời cũng đem những hành động tương tác giữa Yến Tư Kỳ và Tống Ngu thu vào đáy mắt, giờ phút này thấy Tống Ngu nhìn cậu ấy, nhấp môi cười một cái, thần sắc hiểu rõ, nhưng không có xa cách cùng chán ghét.

Tống Ngu cũng cười với y một cái, cậu cảm thấy Tiểu Nhãn Kính đặc biệt giống lớp trưởng Minh Tân cấp 3, đều là dạng nam sinh thanh tú ngoan ngoãn.

Nói đến Minh Tân, Minh Tân thi đậu một trường đại học khu vực Tây Nam không tồi, La Gia Duệ cũng vào đấy, đây là Yến Tư Kỳ nói cho cậu biết, La Gia Duệ điểm không đủ, nhưng dì nhỏ bỏ ra không ít tiền, thay mới một đống điều hoà cho tất cả ký túc xá, mới nhét La Gia Duệ vào được.

Một chầu bia qua đi, mọi người đều trở thành anh em tốt quen thuộc của nhau, kề vai sát cánh đi về hướng ký túc xá.

Yến Tư Kỳ và Tống Ngu thoáng dừng ở phía sau.

Đây là lần đầu tiên Tống Ngu uống rượu, hai ly bia kia giờ phút này mới lên đầu, làm khuôn mặt cậu đỏ bừng, đôi mắt cũng phá lệ lóe sáng, giống như chất chứa hai ngôi sao trời. Cậu dùng đôi mắt sáng lấp lánh ấy nhìn chằm chằm Yến Tư Kỳ, hai tay không an phận sờ lên người Yến Tư Kỳ, sờ sờ cánh tay, sờ sờ lưng, sau đó ôm cánh tay cọ cọ.

Yến Tư Kỳ cố nén cười, bắt lấy cánh tay của Tống Ngu, ra vẻ lãnh khốc nói: “Quậy cái gì?”

Tống Ngu dán khuôn mặt lên trên vai Yến Tư Kỳ, nghiêng đầu nhìn hắn, giọng nói nhão nhão dính dính: “Yến Tư Kỳ, cậu thật soái nha.”

Yến Tư Kỳ xụ mặt: “Soái chỗ nào?”

“Ừm……” Tống Ngu vuốt ngón tay khớp xương rõ ràng của Yến Tư Kỳ, cẩn thận tự hỏi, nghiêm túc trả lời: “Tay đẹp, mặt đẹp, dáng người cũng ok, tất cả đều tuyệt!”

Nói rồi hai tay cậu nắm bả vai Yến Tư Kỳ, nhỏ giọng nói: “Cậu cúi đầu.”

Yến Tư Kỳ phối hợp cúi đầu.

Tống Ngu tiến đến bên tai Yến Tư Kỳ, lặng lẽ thì thầm: “Làm cũng rất tốt.”

Hơi thở ướt nóng kèm theo mùi rượu nhàn nhạt, chui vào lỗ tai và khoang mũi của Yến Tư Kỳ, giống một ngọn lửa yết ớt nhanh chóng cháy lan sang đồng cổ ở trong thân thể hắn, thiêu hắn trở nên nhiệt huyết nóng bỏng.

Ánh mắt Yến Tư Kỳ tối lại, nặng nề nhìn chằm chằm khuôn mặt hơi say của Tống Ngu: “Lặp lại lần nữa.”

“Không nghe rõ sao?” Tống Ngu nghiêng đầu, dựng thẳng ngón trỏ lên: “Tớ đây lặp lại một lần nữa, cần nói nhỏ chút, không thể bị người khác nghe được.”

Tống Ngu nhón chân, cặp môi hồng nhuận dán lên vành tai của Yến Tư Kỳ, hơi thở ướt nóng làm ấn đường của Yến Tư Kỳ nóng đến nhảy lên.

“Tớ nói, kỹ thuật của cậu tốt, tớ muốn làʍ t̠ìиɦ với cậu.”

Gió đêm cuốn lá cây xào xạc, bên cạnh là sân thể dục, có người chạy bộ, tản bộ, nói chuyện phiếm ca hát, ồn ào thật sự.

Yến Tư Kỳ lại có thể nghe thấy rõ tiếng tim đạp vang dội như nổi trống của bản thân, hắn phải thừa nhận, Tống Ngu lại một lần trêu chọc đến hắn. Nắm cổ áo Tống Ngu, đem người xách đến một góc trong khán phòng ở sân thể dục, nơi này đèn đường chiếu không tới, phá lệ tối tăm.

Yến Tư Kỳ ấn Tống Ngu ngồi lên ghế nhựa, cả hai đều uống rượu, trao đổi, nuốt nước bọt lẫn nhau, mùi rượu lan toả ở khoang miệng, cùng với tiếng nước khiến người khác mặt đỏ tim đập.

Uống say Tống Ngu đặc biệt chủ động, đôi tay ôm eo Yến Tư Kỳ, ngửa mặt, đầu lưỡi nhỏ nộn hồng thử chui vào trong miệng Yến Tư Kỳ, hai người đều điên cuồng liếʍ mυ"ŧ môi lưỡi đối phương, tựa như đang tiến hành một cuộc cướp đoạt kịch liệt.

Cuối cùng Tống Ngu bại trận trước, lấy nức nở và chống đẩy làm dấu chấm hết.

Tống Ngu dựa vào ghế há thở to miệng hổn hển, đôi mắt vốn long lạnh giờ phút này tràn ngập hơi nước, trở nên ướŧ áŧ, sương mù mênh mông, toả ra thứ ánh sáng quyến rũ. Cánh môi cũng dính đầy nước, đỏ bừng như cánh hoa, mê người vô cùng.

Yết hầu Yến Tư Kỳ lăn lăn, ngồi ở trên ghế, bế Tống Ngu lên đặt trên đùi, mặt đối mặt lại hôn một hồi.

Con cá say rượu này phá lệ mỹ vị, ăn như thế nào cũng không đủ.

Tống Ngu bị hôn đến cả người nhũn ra, tựa như không xương dựa vào ngực nam sinh, lẩm bẩm nói gì đó.

Yến Tư Kỳ cúi đầu đi nghe, phát hiện thiếu niên nói chính là: “Kỹ thuật hôn cũng tốt như vậy, đúng là bạn trai của mình.”

Yến Tư Kỳ đôi mắt cong cong, nhếch khóe môi lên: “Vậy lại hôn trong chốc lát được không?”

“Không tốt không tốt, miệng tớ tê rồi, nghỉ ngơi một chút đi.” Giọng nói Tống Ngu có chút khàn, mềm mụp.

Ngoài miệng nói không tốt, hai tay lại mò vào trong quần áo Yến Tư Kỳ, trộm đi sờ cơ bụng. Yến Tư Kỳ theo ý cậu, hơi hơi dùng sức, từng khối cơ bụng hoàn mỹ liền hiện ra, phiền muộn rõ ràng, rắn chắc lại xinh đẹp.

Tống Ngu sờ đến vui vẻ, còn tưởng rằng mình đang âm thầm chiếm tiện nghi, trên mặt lộ ra thần sắc đắc ý, nheo đôi mắt lại giống y mèo con trộm thịt.

Yến Tư Kỳ rũ con ngươi, đáy mắt cất giấu ý cười, toàn bộ tâm trí đều tập trung lên người con cá say trên đùi.

Hai người lẳng lặng ôm nhau, gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, nghe tiếng ghi-ta truyền từ sân thể dục đến, không ai nói gì.

Cho đến khi Tống Ngu thϊếp đi trong l*иg ngực của Yến Tư Kỳ, Yến Tư Kỳ mới bế thiếu niên lên, vững vàng bước về ký túc xá.

----------------------------------------------

Hoàn rồi!!!!!

--

-

-

-

-

-

-

-

-

--

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

-

Đùa thôi