Chương 4:

Trong cốt truyện gốc, nhân vật chính thường xuyên đến đây vui chơi cùng bạn bè, và người đóng vai trò then chốt trong cuộc đời vai chính cũng đã gặp vai chính tại chỗ này.

Đây là thế giới được hình thành từ một cuốn tiểu thuyết, nhân vật chính tên là Hoắc Nghiên Tây, là người thừa kế của một gia tộc lâu đời. Gia tộc bọn họ có cách rèn luyện người thừa kế rất khắc nghiệt; không phải lúc nào Hoắc Nghiên Tây cũng là người thừa kế duy nhất, bởi vì ba của y còn có con ngoài giá thú.

Ba mẹ Hoắc Nghiên Tây kết hôn với nhau là vì hôn nhân thương mại; mẹ y sinh y ra không lâu thì qua đời vì căn bệnh tâm lý. Trong thời gian mẹ y ốm, Hoắc Nghiên Tây cũng phải chịu đựng nhiều sự tra tấn.

Sau khi mẹ Hoắc Nghiên Tây qua đời, y được ông nội đón về.

Khi còn nhỏ, Hoắc Nghiên Tây từng bị họ hàng tính kế và bắt cóc, đã từng “đi lạc”, trong gia tộc lớn có rất nhiều mâu thuẫn, đan xen giữa các lợi ích. Ông nội Hoắc Nghiên Tây rất nghiêm khắc, y chỉ cảm nhận được chút tình thương từ ông ngoại.

Hoắc Yến Tây có một tuổi thơ đầy gian nan, thậm chí khi trưởng thành, y còn từng bị nhốt cùng một Omega sắp đến kỳ động dục.

Vì thế, tính cách y trở nên lạnh lùng vô tình.

Người như vậy lại gặp một Omega khác trong quán bar, Omega ấy trắng trẻo, đúng gu thẩm mỹ của Hoắc Nghiên Tây, lại là sinh viên mới thi đỗ vào đại học. Ban đầu, y định giữ Omega bên cạnh làm lá chắn, để đổi lại, y sẽ cung cấp cho người đó tài nguyên và tiền bạc.

Y không thích có những ràng buộc tình cảm với người khác.

Nhưng mọi chuyện thường đi ngược lại mong đợi.

Hoắc Nghiên Tây nhận ra Omega ấy rất cảnh giác với y, đôi khi chỉ một hai câu nói của y về việc cung cấp tài nguyên, Omega đã lộ rõ vẻ mặt bị xúc phạm.

Vì vậy, Hoắc Nghiên Tây để trợ lý giải quyết những vấn đề này với Omega kia.

Omega có thời gian tự do ngoài việc đi cùng y tham dự các bữa tiệc, nhưng Hoắc Nghiên Tây thường ngẫu nhiên gặp phải đối phương, có khi là Omega kia bị xa lánh khi dễ, có lúc lại rơi vào tình huống khó khăn.

Trong những lần gặp gỡ thường xuyên như thế, Hoắc Nghiên Tây chú ý đến cậu ta, đã đến trường của cậu ta một hai lần, quan tâm đến cuộc sống của cậu ta. Omega như thể lần đầu tiên được người khác chăm sóc, đôi mắt ướt lệ. Lần tới nhà Hoắc Nghiên Tây, cậu ta đã nấu một bữa cơm, trên bàn ăn có món mà ông ngoại của Hoắc Nghiên Tây từng làm, hương vị cũng rất tương đồng.

Điều này vô tình chạm đến phần mềm yếu trong lòng Hoắc Nghiên Tây.

Dù là người lạnh lùng nhất, trái tim cũng có độ ấm.

Trong quá trình dần dần hòa hợp, mối quan hệ giữa họ bắt đầu ấm lên.

Cho đến khi—

Cậu ta phản bội Hoắc Nghiên Tây. Trong một sự kiện quan trọng của Hoắc Nghiên Tây, khi cậu ta đỡ Hoắc Nghiên Tây say rượu trở về phòng, cậu ta cố ý phát tán chất dẫn dụ, Hoắc Nghiên Tây say rượu không có phản ứng, cậu ta đã cởϊ áσ nằm bên cạnh.

Sáng hôm sau, hai người bị chụp lại trong tình trạng như thế, Omega rưng rưng nước mắt, vẻ mặt như thể đã chịu đựng tủi nhục, Hoắc Nghiên Tây bị buộc tội “cưỡng ép Omega”. Khoảng thời gian đó, sóng gió xảy ra liên tục, vụ việc cưỡng ép Omega trở thành vấn đề được xã hội quan tâm, sự nghiệp của Hoắc Nghiên Tây cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Sau khi vượt qua thời điểm khó khăn nhất, Hoắc Nghiên Tây bắt đầu phản kích.

Y trả thù tất cả những kẻ liên quan đến chuyện này một cách tàn nhẫn, không hề nương tay. Sau khi điều tra rõ mọi chuyện và công khai sự thật, rằng Hoắc Nghiên Tây trong sạch, thanh danh của Omega thì đi tong. Dù Omega có đến cầu xin, y cũng chẳng thèm gặp mặt.

Hoắc Nghiên Tây là người một khi đã quyết tâm thì sẽ làm đến cùng.

Tuy nhiên, sau những biến cố đó, Hoắc Nghiên Tây trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết. Thậm chí, cả những người bạn thân nhất cũng cảm thấy y rất xa lạ.

Cứ như thể y đã mất đi mọi cảm xúc của một con người.

Còn về phần Văn Diệu ——

Văn Diệu chính là kẻ đã bắt nạt và gây khó dễ cho Omega. Nhưng trước khi mọi chuyện xảy ra, hắn đã qua đời vì thói quen sinh hoạt bất thường và ngày đêm đảo lộn của mình

Văn Diệu là người đã khiến Hoắc Nghiên Tây chú ý đến Omega. Ngoài ra, hắn còn là người bạn thời thơ ấu của Hoắc Nghiên Tây, hơn nữa cả hai còn từng có hôn ước.

Đó là một lời hứa hôn mà người lớn đã định khi hai người còn rất nhỏ.

Thật không may...

Văn Diệu là một Alpha.

Hoắc Nghiên Tây cũng vậy.

Trong cốt truyện gốc, lẽ ra phải đến kỳ nghỉ hè sau khi thi đại học thì nguyên chủ mới phân hóa, và đó là tại nhà của Hoắc Nghiên Tây. Còn lý do tại sao lại là nhà của Hoắc Nghiên Tây thì phải kể từ thời thơ ấu của họ.

Hồi đó, gia tộc họ Văn chưa suy tàn, mẹ của Văn Diệu và mẹ của Hoắc Nghiên Tây có mối quan hệ rất thân thiết. Vì thế, khi Văn Diệu còn nằm trong bụng mẹ, họ đã định sẵn một cuộc hôn nhân cho hai đứa trẻ.

Nhưng sau khi ba của Văn Diệu lên nắm quyền, công ty ngày càng sa sút, và việc kết thông gia với nhà họ Hoắc lại trở nên khó khăn.

Nguyên chủ mãi mà không phân hóa, không phải vì cơ thể có vấn đề mà vì ba hắn luôn muốn hắn trở thành một Omega. Ba hắn đã bí mật tiến hành các thí nghiệm biến đổi gen trong một phòng thí nghiệm ngầm, và nguyên chủ trở thành vật thí nghiệm.

Những việc này đều diễn ra trong bóng tối.

Dù hôn ước không có giá trị pháp lý, nhưng ba của Văn Diệu vẫn muốn lợi dụng cơ hội này để con trai mình có mối quan hệ với Hoắc Nghiên Tây. Ông ta muốn Văn Diệu đến đây học đại học và mong rằng Hoắc Nghiên Tây sẽ dành tình cảm cho con trai của mình, dù chỉ là tình anh em.

Vì vậy, ông ta đã nhờ cậy mối quan hệ cũ để Văn Diệu đến ở cùng nhà với Hoắc Nghiên Tây.

Nhưng ông ta không hiểu con trai mình chút nào. Ngay từ khi đến đây, Văn Diệu đã bắt đầu tỏ ra kiêu căng hống hách.

Một lần, Hoắc Nghiên Tây trở về nhà và bắt gặp hành vi xấu xa của Văn Diệu. Từ đó trở đi, khi Văn Diệu còn ở căn nhà đó thì Hoắc Nghiên Tây không bao giờ quay lại đấy nữa.

Hoắc Nghiên Tây chỉ coi Văn Diệu như một người thuê nhà.

Họ luôn nhồi nhét vào đầu Văn Diệu ý nghĩ rằng hắn sẽ trở thành hôn phu của Hoắc Nghiên Tây, điều này khiến hắn sau khi phân hóa thành Alpha và ghen tị với Omega ở bên cạnh Hoắc Nghiên Tây. Sở dĩ Văn Diệu biết về Omega là do Omega ấy vô tình tiết lộ.

Sau khi hệ thống nhập vào cơ thể Văn Diệu, cơ thể Văn Diệu được tái tạo hoàn toàn từ năng lượng của hệ thống. Hắn phân hóa sớm hơn so với nguyên chủ, chỉ ba tháng trước khi thi đại học, và cũng trở thành một Alpha như trong cốt truyện gốc.

Thời điểm phân hóa của hắn đã khá muộn so với người thường. Thông thường, mọi người sẽ phân hóa giới tính thứ hai ở độ tuổi từ 12 đến 16.

Sau khi hệ thống nhắc nhở, Văn Diệu nhớ lại mục đích của mình khi đến đây, đó là gặp gỡ nhân vật chính của thế giới này và tìm hiểu về đối phương.

Hắn nói rằng mình chỉ đến đây chơi thôi, hoàn toàn chỉ là tình cờ.

Hệ thống: [……]

Cậu nhìn xem tôi có tin không?

Văn Diệu thở dài, vẻ mặt buồn bã: [Đều tại thành phố hoa lệ này quá hấp dẫn tôi mà thôi.]

Nói tóm lại, Văn Diệu đã quá đắm chìm vào cuộc sống xa hoa ở đây mà quên sạch mục đích ban đầu của mình.