Chương 51

Chương 51

Edit : YuTuyTien

Lăng Sơ Nam thở hổn hển đẩy cự long ra, không quan tâm đến thần sắc ủy khuất của đối phương, thanh giọng nói với Blue phía bên ngoài.

"Về học viện."

"Vâng."

Hiện tại là thời gian khai giảng, Tam hoàng tử nghỉ học ba tháng, đã bỏ lỡ kỳ thi cuối kỳ của học viện, vì vậy việc đầu tiên Lăng Sơ Nam làm chính là đến chỗ giáo viên cố vấn xin kiểm tra lại, có điều chuyện này lại bị trì hoãn mất một tuần.

Một tuần sau, Lăng Sơ Nam dùng chân đá cự long chỉ hận không thể dính lên người cậu ra chỗ khác, sau đó ra lệnh cho y không được chạy theo mình, mới rời đi.

Nơi Lăng Sơ Nam ở là một nơi ít người qua lại, xung quanh không có bao nhiêu nhà cửa. Có điều may mắn chính là, khi Lăng Sơ Nam gặp giáo viên xong, trên đường trở về lại đυ.ng phải nam chính.

Vị trí hiện tại của Lăng Sơ Nam khá xa nam chính, vừa hay có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình của hắn. Nhưng vì vấn đề góc độ, nam chính lại không nhìn thấy cậu. Lăng Sơ Nam liếc nhìn nam chính một cái, sau đó nói với 098.

"Hắn ta hồi phục rồi?"

"Nhìn qua có vẻ là như vậy."

098 cũng có chút kinh ngạc, tên hề này đúng là trâu bò.

"Không hổ là nam chính."

Lăng Sơ Nam nói.

"Lần sau phải đánh vào nơi trọng yếu."

"......." Mặc dù không biết ký chủ đang muốn đánh chủ ý gì, nhưng hiện tại nó đã bắt đầu cảm thấy đồng tình với nam chính rồi.

Rhodes trước khi xuyên qua đã từng đọc rất nhiều tiểu thuyết, trong đó phần lớn là viết về nam chính sau khi xuyên đại sát tứ phương, mỹ nhân xếp hàng, sau đó trở thành bá chủ một phương. Trên thực tế, hắn cũng giống như vậy. Kể từ khi xuyên đến đây, thiên phú, gia thế, mỹ nhân, cơ duyên đều có rất nhiều. Hắn hoàn toàn chính là người đứng đầu nhân sinh.

Còn Tam hoàng tử kia à, lần đó khi cậu một lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, mặc dù hắn không hề cảm thấy sợ hãi gì, nhưng hiện tại hắn không thể không đem cậu vào vị trí trọng điểm cần chú ý.

Mặc dù không có chứng cứ, nhưng Rhodes vẫn luôn cảm thấy sự kiện hắn bị đánh có liên quan đến Lăng Sơ Nam. Cho nên sau khi quay lại học viện, hắn liền liên lạc với Nhị hoàng tử.

"Bọn họ đang nói gì vậy?"

Mặc dù quan sát được tình hình của nam chính, nhưng rừng cây gió lớn, Lăng Sơ Nam không thể nghe được phía bên kia đang nói cái gì.

"Thưa ký chủ, nam chính nhắc nhở Nhị hoàng tử đề phòng ngài."

098 đáp, tiện thể nổi giận.

"Tên nam chính này đúng là đê tiện. Hắn vu khống ngài và gia tộc Currus đang cấu kết với nhau, nói ngài muốn chiếm lấy hoàng vị."

Ngay khi 098 tường thuật lại cuộc trò chuyện của họ, hai người phía bên kia đã kết thúc.

Lăng Sơ Nam nhìn hai người họ lần lượt rời đi, chậm rãi thả cước bộ quay về, có điều vừa mới đi được vài bước, đã bị người nào đó ôm lấy từ phía sau. Hiện tại, cấp bậc ma pháp của cậu đã sắp đạt đến cấp mười một, có thể nói toàn bộ đế quốc này, số lượng ma pháp sư vượt qua cấp mười chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa còn đều là mấy lão già. Cho nên người có thể không thanh không thức tiếp cận được cậu, đương nhiên không cần đoán cũng biết. Cảm giác được thứ nào đó ở phía dưới đang cọ cọ vào người, Lăng Sơ Nam lập tức đen mặt.

"Buông ra."

Vẻ mặt cự long tràn đầy ủy khuất.

"Bảo bối, ta không có cố ý chạy ra đâu. Ngươi đi lâu như vậy, ta rất nhớ ngươi."

Thời gian cậu đến gặp giáo viên không tính là lâu, ước chừng cũng chỉ trên dưới hai tiếng đồng hồ. Nghe được y nói câu này, Lăng Sơ Nam suýt chút nữa giận đến cười.

"Hóa ra là đang trách tôi."

"Không trách ngươi, là do ta thiếu kiên nhẫn thôi. Bảo bối đừng giận mà."

Cự long vội vàng nhận sai, sau đó tính xấu không đổi lại nhào lên, có điều bị Lăng Sơ Nam tát một phát. Hiện tại cậu không có hứng thú dã chiến trong rừng đâu.

---ONLY ON truyenhdt.com YUTUYTIEN

Một tuần tiếp theo đó, Lăng Sơ Nam đem toàn bộ bài kiểm tra mình đã bỏ lỡ bổ sung hết một lượt, hết thảy đều sóng yên gió lặng, ngay cả 098 cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.

"Ký chủ, hình như nam chính không hề gây phiền phức cho ngài."

"Sao vậy? Ngươi mong hắn đến gây chuyện với ta lắm sao?"

Lăng Sơ Nam thoải mái hưởng thụ cự long mát xa, hỏi.

".....Cái này không phù hợp với giả thiết nha. Dựa theo tính cách được đặt ra cho nam chính, hắn quay lại học viện lâu vậy rồi, đáng ra phải vội vàng đến gây phiền phức cho ngài chứ."

098 phân tích.

"Không chừng hắn đang âm mưu gì đó nữa. Ký chủ nhất định phải cẩn thận đấy."

"Ngươi đã quên lúc trước hắn đến tìm Nhị hoàng tử sao?"

Lăng Sơ Nam hỏi.

"Lần sau người gây phiền toái cho ta sẽ không phải nam chính."

Đột nhiên 098 nhớ đến tin tức nghe được ở rừng cây nhỏ, bởi vì sau đó cự long đến ngắt mạch suy nghĩ cho nên nó cũng quên mất. Nghĩ đến việc nam chính và Nhị hoàng tử hợp tác với nhau, 098 có chút hoảng loạn, có điều nhìn thấy vẻ mặt không nóng không lạnh của ký chủ nhà mình, nó đột nhiên lại có cảm giác, hoàng thượng chưa lo thái giám đã lo.

"Ký chủ, ngài định làm thế nào?"

"Nếu Nhị hoàng tử đến gây chuyện với ta, vậy ta sẽ tự mình đánh tên nam chính kia một trận."

"......"

Nhưng trên thực tế, một tháng sau đó, Lăng Sơ Nam đều trải qua vô cùng nhàn nhã. Có điều, kế tiếp, Lăng Sơ Nam vừa mới tan học, đã thấy đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia đứng đợi.

Nhìn thấy Lăng Sơ Nam, Andre quỳ một gối xuống đấy, thần sắc vô cùng cung kính.

"Tam hoàng tử, bệ hạ muốn ngài quay về hoàng cung một chuyến."

098:"Ký chủ nhất định phải cẩn thận, rất có thể có bẫy rập gì đó."

Lăng Sơ Nam không trả lời 098, gật đầu với Andre.

"Đợi một lát, ta quay lại ký túc xá lấy đồ đã."

Sau đó, Lăng Sơ Nam không nhanh không chậm trở về ký túc xá, nhìn cự long vui vẻ ra cửa đón.

"Tôi phải về hoàng cung một chuyến, ở đây đợi tôi."

"Bảo bối không đưa ta đi cùng sao?"

Tâm tình vui vẻ bởi vì Lăng Sơ Nam trở về của cự long lập tức trở nên bí xị.

"Đi bao lâu?"

"Ba ngày."

Lăng Sơ Nam lấy một bộ quần áo ra khỏi tủ.

"Không được."

Cự long giữ chặt tay Lăng Sơ Nam.

"Ta muốn đi với ngươi."

Lăng Sơ Nam liếc nhìn y từ trên xuống dưới một lượt.

"Bây giờ vẫn chưa là thời điểm thích hợp để mẫu hậu và phụ vương biết đến sự tồn tại của ngài."

Đối với việc Lăng Sở Nam không muốn để người nhà của cậu biết đến hắn, cự long đương nhiên cảm thấy thất vọng, thần sắc trở nên uể oải. Có điều, nghĩ đến có thể bọn họ không chấp nhận việc hai người đàn ông yêu nhau, cự long cũng tự lý giải, nói.

"Ta có thể thu nhỏ lại, ngồi trong túi áo của ngươi."

Nói xong cự long lập tức biến hình, hóa thành một con rồng mini chỉ nhỏ bằng nắm tay, nhảy nhót uốn éo trước mặt Lăng Sơ Nam. :)))

Nhìn con rồng nhỏ không hề có uy nghiêm trước mắt.

Lăng Sơ Nam :"........"

098 :"........."

Đối với cự long, mấy việc nhỏ nhặt này thì tính là gì. Hắn từng nghe nói, hoàng cung của nhân loại vô cùng loạn, ngươi lừa ta gạt không ngừng, bảo bối nhà y còn phải đến nơi đó ở lại ba ngày. Ba ngày đó, đâu phải ba tiếng đâu, cũng chẳng phải ba phút, lỡ như bảo bối chịu ủy khuất, không có y bên cạnh thì phải làm sao?

Cự long hoàn toàn không nghĩ đến việc Lăng Sơ Nam hiện tại đã là ma pháp sư cấp mười hiếm hoi trong toàn nhân loại, chỉ mãi lo lắng sốt ruột.

Cuối cùng Lăng Sơ Nam vẫn mang theo rồng mini quay về hoàng cung với mình.

---ONLY ON truyenhdt.com YUTUYTIEN

Quốc vương là một lão trung niên hơi béo, lúc cười lên trông vô cùng hiền lành. Vương hậu ung dung mỹ lệ, đối với đứa con trai thứ ba mấy tháng không gặp này, gương mặt đều mang theo hòa ái hiền từ.

"Hoàng nhi bái kiến phụ vương mẫu hậu."

Lăng Sơ Nam khom người hành lễ.

"Con trai không cần đa lễ."

Gương mặt quốc vương mang theo tươi cười xán lạn, tự mình đỡ Lăng Sơ Nam đứng lên.

Vương hậu cũng nở nụ cười đầy hòa ái, giọng nói còn xen lẫn tia trách cứ.

"Rèn luyện xong cũng không trở lại gặp mẫu hậu và phụ vương con."

"Là hoàng nhi không đúng."

Lăng Sơ Nam nghiêm túc nhận sai.

"Không biết lần này phụ vương kêu con về là có chuyện gì?"

"Đã lâu không gặp được con, cho nên ta nhớ con thôi."

Quốc vương cười nói.

"Hôm nay mẫu hậu con nghe tin con trở về, cố ý xuống bếp làm vài món, con cứ vè phòng nghỉ ngơi chút đi, lát nữa ta kêu người hầu đến gọi con dùng cơm."

"Vâng."

Nhìn hai người họ vẫn luôn duy trì nụ cười cô cùng hòa ái không chút thay đổi, Lăng Sơ Nam không khỏi cảm thán.

"Nếu ta vẫn chưa đọc cốt truyện, có lẽ sẽ bị kỹ thuật diễn của bọn họ lừa gạt. Cái này gọi là núi cao còn có núi khác cao hơn."

098 vô cùng đồng ý.

"Đúng vậy ký chủ, ngài vẫn nên đề phòng một chút."

Trong cốt truyện, khoảng thời gian này đang truyền ra tin tức Tam hoàng tử đã chết, ngoài mặt quốc vương và mẫu hậu muốn nghiêm trị người đã hãm hại Tam hoàng tử, nhưng sau khi tra được người phía sau là Cranna, họ lại im hơi lặng tiếng bỏ qua, thậm chí còn chẳng trách móc hay chất vấn lấy một tiếng nào.

Giống như Tam hoàng tử chưa bao giờ tồn tại trên đời.

"Ta cảm thấy, Tam hoàng tử rất có thể không phải là con ruột của bọn họ."

Lăng Sơ Nam nói.

"Có khả năng."

098 trả lời.

"Tui nhớ trong cốt truyện có một đoạn miêu tả lại cảnh quốc vương kế vị. Trong đó có nói, vương vị của đế quốc Rand đáng ra là truyền lại cho Đại hoàng tử lúc bấy giờ, cũng chính là truyền lại cho anh trai của quốc vương hiện tại. Có điều trước khi thượng vị, Đại hoàng tử lại đột ngột qua đời, cho nên quốc vương hiện tại mới nối ngôi."

"Rất thú vị."

---ONLY ON truyenhdt.com YUTUYTIEN

Lăng Sơ Nam một bên nghe 098 nói, một bên đi theo người hầu trở về phòng.

Đám người hầu thấy Lăng Sơ Nam đều sôi nổi hành lễ, có điều Lăng Sơ Nam dễ dàng nhìn ra ý tứ khinh rẽ sâu trong ánh mắt bọn họ. Vốn dĩ Tam hoàng tử ngoài mặt lạnh lùng nghiêm túc, nhưng từ trong xương cốt lại vô cùng cao ngạo, đương nhiên khinh thường quan sát vẻ mặt của người hầu, cho nên từ trước đến nay không hề phát hiện dị thường của bọn họ. Nhưng Lăng Sơ Nam lại không giống vậy, càng quan trọng hơn là, kỹ thuật diễn của đám người này kém xa quốc vương và vương hậu.

Trở về phòng, Lăng Sơ Nam xách con rồng nhỏ vẫn luôn nhảy tới nhảy lui trong túi áo mình ra ngoài. Vừa mới được thả tự do, cự long đã nhịn không nổi tức giận bừng bừng muốn xông ra ngoài, có điều đã bị Lăng Sơ Nam kéo tay lại.

"Bảo bối, đám người đó khi dễ ngươi, để ta đi giáo huấn bọn họ."

Cự long nói.

Là một Long tộc, Monasius chắc chắn không thể đoán được tâm tư ẩn giấu phía sau biểu tình của con người, nhưng y vẫn dễ dàng phát hiện đối phương có mang ác ý hay không. Kể từ khi Lăng Sơ Nam trở về hoàng cung, ngoại trừ cái người đội trưởng đội hộ vệ tên Andre gặp được lúc đầu ra, những người còn lại đều không có ai tốt đẹp.

Bao gồm cả hai người cha mẹ bảo bối.

"Ngài muốn giáo huấn ai?"

Lăng Sơ Nam hỏi.

"Những người ngươi gặp khi nãy."

Cự long trả lời.

Lăng Sơ Nam cũng không buông y ra, tiếp tục hỏi.

"Bọn họ có bất kính với tôi không? Có thương tổn đến tôi không?"

"...."

Cự long có chút ngẩn ra. Long tộc bọn họ chỉ cần khó chịu ai liền ra tay xử đẹp luôn, rảnh đâu mà băn khoăn cái này cái kia.

"Hơn nữa, nếu như ngài muốn đánh họ cũng không nên tự tự tiện tiện như vậy. Hiện tại có không ít người biết ngài là người bên cạnh tôi."

Lăng Sơ Nam lại nói tiếp.

"Ngài như vậy tôi sẽ rất khó xử."

Bảo bối là đang ghét bỏ y vướng tay vướng chân sao? Cự long có chút ủy khuất.

Cuối cùng ký chủ cũng quyết định đuổi con rồng ngu này đi rồi sao? 098 rất chờ mong.

"Vì vậy lần sau nếu muốn đánh người, nhất định phải để tôi đi cùng."

"Được!"

Nháy mắt nét mặt của cự long trở nên sáng bừng.

098 bị bắn một phát xuyên tim, âm thầm thở dài. Quả nhiên nó không nên hy vọng quá nhiều.

Mỗi ngày đều phải nhìn ký chủ tú ân tú ái, mệt mỏi quá.

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên giọng nói của Cranna, cô dường như đang rất sốt ruột.

"Tam ca, ca có ở đây không?"

---

Chương 52