Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

Chương 195: Cửa không khóa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đăng nhập nửa ngày vẫn không thể vào lại, cuối cùng Diệp Phi Tiếu cũng đã nhận ra là không có mạng: “Không phải là chưa đóng tiền mạng chứ… Không thể nào.” Nói xong cậu ta liền đi ra ngoài cửa, đi đến phòng Lăng Sơ Nam, đang định gõ cửa, lại thấy cửa khép hờ, từ chỗ cậu ta nhìn vào đúng lúc có thể thấy Lăng Sơ Nam đang ngồi trên đùi Thư Tư Diễn, hai người đang hôn môi, Diệp Phi Tiếu che miệng, lặng lẽ đóng cửa lại, kết quả do không chú ý đến đường đi, suýt chú nữa đâm vào Dư Tri Hàng đang chuẩn bị lên tầng, sợ đến mức nhảy dựng lên, kết quả liền lảo đảo suýt chút nữa thì té ngã.

“Cậu Diệp, Thư gia và tiểu thiếu gia đâu rồi?” Dư Tri Hàng đỡ lấy Diệp Phi Tiếu.

“Bọn họ, bọn họ ở trên tầng.” Diệp Phi Tiếu nói: “Bây giờ có lẽ bọn họ không tiện nói chuyện đâu, có chuyện gì sao?”

“Như vậy à” Dư Tri Hàng chỉnh lại mắt kính: “Vậy tôi chờ bọn họ ở dưới một lúc.”

Năm phút sau, Thư Tư Diễn đi từ trên tầng xuống, anh liếc nhìn Diệp Phi Tiếu một cái, sau đó quay sang hỏi Dư Tri Hàng: “Chuyện gì vậy?”

Dư Tri Hàng lập tức đứng lên: “Thư gia, tìm được người rồi, ở nhà ga thành phố Nam, gần một công xưởng nhỏ, có tin Thư An đang cầu chi viện.”

“Được, vậy cậu phụ trách dẫn người đến chi viện” Thư Tư Diễn gật đầu.

“Dạ được” Dư Tri Hàng trả lời.

Vừa rồi Diệp Phi Tiếu theo bản năng tránh né tầm mắt của Thư Tư Diễn, lại càng nghe lại càng cảm thấy không đúng lắm, lại nghĩ đến bọn họ vừa nói đến nhà ga thành phố Nam, bỗng nhiên ngẩng đầu lên: “Chuyện mấy người nói chính là tìm được Lý Tuỳ Vân sao?”

“Cậu đi trước đi.” Thư Tư Diễn nhìn Dư Tri Hàng đang đứng đó.

“Dạ.” Dư Tri Hàng nhanh chóng rời đi.

Thấy Dư Tri Hàng rời khỏi, Diệp Phi Tiếu vừa định mở miệng nói lại mím chặt môi, lắp bắp nhìn về phía Thư Tư Diễn.

Thư Tư Diễn không định nói chuyện với Diệp Phi Tiếu, đứng dậy đi lên trên tầng.

Lúc Diệp Phi Tiếu cho rằng bản thân đã hoàn toàn bị bỏ qua, giọng nói không nặng không nhẹ của Thư Tư Diễn lại vang lên bên tai cậu ta: “Đêm nay cậu phụ trách gác đêm.”

“…”

“Tìm được Lý Tuỳ Vân rồi sao?” Thấy Thư Tư Diễn trở về, Lăng Sơ Nam liền rời mắt khỏi cửa sổ.

“Tìm thấy rồi, đêm nay có lẽ sẽ trở về” Tầm mắt lại dừng lại trên cánh môi đỏ tươi của Lăng Sơ Nam một lát, Thư Tư Diễn nở một nụ cười: “Bảo bối, anh nhớ nhà Dư Tri Hàng còn hai phòng trống, hay là để bọn họ qua đó ngủ được không?”

“Phụt” Lăng Sơ Nam không nhịn được cười: “Em biết ngay anh sẽ không nhịn được” Vậy mà còn biết được nhà cấp dưới còn bao nhiêu phòng nữa.

Nhưng Lăng Sơ Nam còn chưa cười xong, tiếng cười đã bị chặn lại trong miệng.

Lần này đã đóng cửa rất kỹ.

Diệp Phi Tiếu không hiểu rõ ý của Thư Tư Diễn, ngoài cửa không phải có người canh rồi sao? Sao còn muốn cậu ta gác đêm? Nhưng cậu ta lại không dám chậm trễ, khi màn đêm vừa buông xuống, cậu ta liền lấy một cái ghế ngồi ở sân, một lúc sau, cậu ta liền bắt đầu chán nản, điện thoại cũng không còn pin, cậu ta liền chuyển sang nhìn hai bảo an mặc đồ đen không động đậy một chút nào, thử gọi một tiếng: “Chào hai anh”

Một phút trôi qua, không ai để ý đến cậu ta, Diệp Phi Tiếu không cam tâm, đứng lên đi đến bên cạnh hai người: “Hai người là vệ sĩ sao?”

Trời không phụ lòng người, khi Diệp Phi Tiếu hỏi bọn họ một loạt vấn đề, cũng không biết đêm nay ăn phải cái gì, bảo an bên trái cuối cùng cũng có phản ứng… Anh ta trừng mắt, liếc nhìn Diệp Phi Tiếu một cái.

Diệp Phi Tiếu: “…” Không phải là do cậu ta đang chán sao: “Đúng rồi, hai người biết Thư, Thư gia tên là gì không?” Cậu ta bỗng nhớ ra, đã đến đây lâu như vậy rồi mà vẫn chưa biết tên của Thư Tư Diễn.

Không có ai trả lời, Diệp Phi Tiếu nhún vai: “Bỏ đi, tôi cảm thấy hai người cũng không biết”

Trong khi Diệp Phi Tiếu đang tự nói chuyện một mình thì mặt trăng đã lên đến đỉnh đầu.

Lúc này, bỗng nhiên truyền đến một tiếng xào xạc nhẹ, Diệp Phi Tiếu không phát hiện ra, đang muốn nói chuyện tiếp, bỗng nhiên bị bịt miệng, là anh trai vệ sĩ bên trái: “Im lặng”

“…” Diệp Phi Tiếu gật đầu liên tục, cuối cùng cũng được tự do. Sau khi hồi phục tinh thần, cậu ta bỗng nghĩ đến, vừa rồi khoảng cách từ người này đến chỗ cậu ta ít nhất phải hai mét, sao anh ta có thể thần không biết quỷ không hay đến chỗ cậu ta lại còn bịt miệng cậu ta? Không đúng không đúng, đã có võ lâm cao thủ như vậy canh cửa, sao Thư Tư Diễn lại bảo cậu ta gác đêm nữa?

Nếu như bảo Thư Tư Diễn giải thích… Anh sẽ không giải thích, nhưng 098 có lẽ sẽ phụ trách nói cho Diệp Phi Tiếu, bởi vì ghen tị, ai bảo hai ngày này lúc nào cậu ta cũng quấn lấy ký chủ, làm giảm thời gian ở bên nhau của hai người đó.
« Chương TrướcChương Tiếp »