“Hả? Dạo này không phải đã có quân đội đóng quân rồi sao? Bọn họ đã tiêu diệt hết các ký sinh giả rồi à”. Diệp Phi Tiếu nói.
“Cậu quên bản thể của thứ ký sinh vào con người là cái gì rồi à?”
“Dây, dây leo ma quỷ?”
“Ừ”. Lăng Sơ Nam gật đầu: “Suy cho cùng, bản chất của chúng cũng là thực vật”.
Diệp Phi Tiếu hít sâu một hơi: “Cậu nói là bọn nó...”
Khi Thư Tư Diễn ra gọi hai người ăn cơm, Diệp Phi Tiếu vẫn còn dáng vẻ nặng nề tâm sự, nhưng mà sau khi gặp được Thư Tư Diễn, cậu ta lập tức không còn tâm sự nữa, lại trở về vẻ mặt kinh hoảng như trước khi vào nhà, cậu ta nhỏ giọng hỏi: “Người bên ngoài đó là người nào vậy?”
“Nhân duyên của tôi”. Lăng Sơ Nam cười nói: “Tôi nhớ trước đây cậu còn rất sùng bái anh ấy mà”.
“Đại, đại thần Vô Ảnh??” Diệp Phi Tiếu nhìn về phía phòng bếp một cái, rồi lại nhìn Lăng Sơ Nam, khó mà tin được nói: “Các, các cậu ở bên nhau nhanh như vậy hả?”
“À, chúng tôi ở bên nhau từ lâu rồi”.
“Cái đó...” Diệp Phi Tiếu có vẻ muốn nói lại thôi.
“Cái gì?”
Diệp Phi Tiếu hỏi: “Cậu... thích anh ấy không?”
“Đương nhiên, nếu không sao tôi lại ở bên anh ấy”. Lăng Sơ Nam nói chắc chắn: “Được rồi, ra ngoài đi”.
“Ò”.
Bởi vì cậu thích mùi vị của người ta, 098 yên lặng bổ sung, cho tới bây giờ, người đàn ông này còn kiêm nhiệm luôn cả thân phận khẩu phần lương thực của Lăng Sơ Nam nữa.
Nhưng mà lời không vui này 098 đã học được cách kìm nén lại, không thấy người nói những lời này và nghe những lời này đều rất vui vẻ sao? Nó chẳng thèm đi ra làm mất hứng đâu.
Tới phòng ăn, Diệp Phi Tiếu kinh ngạc phát hiện ra người đàn ông vừa rồi nhìn thấy cậu ta còn vô cùng lạnh lùng này, vậy mà lại gật đầu với cậu ta, mặc dù vẻ mặt không tính là vui vẻ, nhưng so với vừa rồi rõ ràng đã thân thiện hơn không chỉ một chút.
“Cậu ăn đi chứ” Lăng Sơ Nam nói với Diệp Phi Tiếu còn đang ngơ ngác.
“À, được”. Diệp Phi Tiếu vội vàng cầm lấy chiếc đũa, cúi đầu ăn một miếng cơm, sau đó lại cẩn thận gắp một miếng rau xanh ở trước mặt, bỏ vào trong miệng nhai mấy cái, hai mắt sáng lên, lại gắp thêm một đũa nữa.
Ăn được mấy miếng, cậu ta mới ý thức được rằng hiện tại không phải là ở nhà mình, liền dừng động tác lặng lẽ nhìn về phía Thư Tư Diễn ở bàn đối diện, lại thấy anh gắp con tôm bản thân đã lột vỏ xong để vào trong bát của Lăng Sơ Nam, tuy rằng không biểu hiện cảm xúc gì, nhưng mỗi hành động đều nói lên sự dịu dàng.
Lăng Sơ Nam ăn xong con tôm, Thư Tư Diễn lại gắp cho cậu một cọng rau xanh, cậu nhìn chằm chằm cọng rau một giây, sau đó gắp lên bỏ vào trong bát của Thư Tư Diễn, Thư Tư Diễn cũng rất tự nhiên gắp lên ăn luôn, ngẩng đầu liền nhìn thấy Diệp Phi Tiếu nhìn đũa của anh như nhìn thấy quỷ. “Sao vậy?”
“Hả?” Diệp Phi Tiếu ngơ ngác nhìn về phía Lăng Sơ Nam, sau đó bỗng cảm thấy lạnh lẽo sống lưng: “Không có gì, không có gì.” Vội vàng cúi đầu ăn cơm, nghĩ đến sự tương tác giữa hai người, trong lòng liền có chút hâm mộ.
Sau khi ăn xong, Diệp Phi Tiếu ôm chiếc bụng no căng ngồi xuống sô pha: “A Lan, cơm nhà cậu ngon thật, mời đầu bếp ở đâu đấy?”
“Hả?” Lăng Sơ Nam nói: “Nhà tôi không có đầu bếp”
Hai mắt Diệp Phi Tiếu mở to nhìn chằm chằm vào phòng bếp khoảng hai phút: “Hả? Vậy anh ấy…” Hoá ra đại thần Vô Ảnh lại nấu cơm ngon như thế! Nhưng mà vị đại lão này cũng không giống người có thể xuống bếp mà.
“Đúng rồi, mấy ngày nay cậu cứ sống ở chỗ này đi, lúc Lý Tuỳ Vân tới chúng có thể nói chuyện” Lăng Sơ Nam thay đổi chủ đề.
“Nhưng tôi không mang theo quần áo để tắm rửa và máy tính.” Nói đến đây, Diệp Phi Tiếu có chút ấm ức: “Lúc trước tôi con tưởng rằng tôi chọc phải ông chủ lớn nào đó, sợ đến mức suýt mất hồn luôn rồi.”
“Cậu có mang điện thoại di động không?” Lăng Sơ Nam hỏi.
“Có mang.” Diệp Phi Tiếu ngoan ngoãn lấy điện thoại ra, mở màn hình, màn hình còn dừng lại ở bàn phím gọi số khẩn cấp, mấy số báo động đã bấm hết rồi, cậu ta nhanh chóng ấn về trang chủ, ngượng ngùng cười cười: “Ha ha, lúc trước tôi thật sự cho rằng bản thân bị bắt cóc, để phòng ngừa lỡ xảy ra chuyện gì thôi, phòng ngừa thôi.”
“Không sao cả, mang theo di động là được rồi, chỗ này tôi có máy tính, cũng có cả quần áo, không cần về lấy.”
Cứ như vậy, Diệp Phi Tiếu liền tiếp tục ở trong nhà Thư Tư Diễn.
Sau khi xác nhận Lăng Sơ Nam chính là Phong Lan, độ thiện cảm của cậu ta dành cho Lăng Sơ Nam lại tăng lên gấp bội, cả ngày quấn lấy Lăng Sơ Nam cùng nhau chơi game với cậu ta, sau khi phát hiện tài khoản game của mình đã bị mất, cậu ta liền tạo một tài khoản mới, còn nhận Lăng Sơ Nam làm sư phụ, bây giờ không có phòng để luyện tập đào tạo, cậu ta phải tự mình cố gắng để có thể thăng cấp, cuối cùng cậu ta đã thành công thăng cấp sau hai ngày rưỡi, đang muốn gọi Lăng Sơ Nam đến thì bỗng nhiên màn hình trước mắt tối sầm - Bạn đã bị ngắt kết nối với máy chủ.