Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

Chương 184

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 184

Edit: YuTuyTien

"Băng Tâm à? Tên là gì? Sao tôi lại không biết?" Vì an toàn, cho nên Hồng Trần Kiếm Khách hỏi lại một câu.

"Phong Lan đó. Bang chủ đừng hãm hại tôi, tôi không muốn làm tiểu tam đâu." Cô gái trả lời.

"Haiz, xem ra không tìm được tình duyên trong bang hội rồi, vậy để tôi đăng lên kênh thế giới tìm."

Lúc này Hồng Trần Kiếm Khách hoàn toàn không chú ý đến cô gái kia nữa, thấy Lăng Sơ Nam đang online, lập tức muốn vào đội cậu.

[Thiên Thu Tuyết Phúc] từ chối yêu cầu vào đội.

Hồng Trần Kiếm Khách nhìn chằm chằm nhắc nhở trên giao diện hệ thống, lửa giận dâng lên, gửi thêm rất nhiều yêu cầu, nhưng không ngoài dự đoán, lần nào cũng bị từ chối.

[Thiên Thu Tuyết Phúc] từ chối yêu cầu vào đội.

[Thiên Thu Tuyết Phúc] từ chối yêu cầu vào đội.

.....

"Ký chủ, nam chính muốn vào đội của ngài." 098 nhắc nhở.

"Có điều bị từ chối."

"Ừ." Lăng Sơ Nam cười tủm tỉm đáp, sau đó nhìn tin nhắn mà Hồng Trần Kiếm Khách gửi đến.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Sư phụ, đang làm gì vậy?

[Trò chuyện riêng] bạn đang nói với [Hồng Trần Kiếm Khách] : Đồ đệ, ta đã suy nghĩ rất lâu, chúng ta vẫn nên làm thầy trò đi.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Là vì Thiên Thu Tuyết Phúc sao?

Lăng Sơ Nam nhìn Thiên Sách đang nhảy tới nhảy lui ở bên cạnh mình như không có việc gì, trả lời Hồng Trần Kiếm Khách.

[Trò chuyện riêng] bạn đang nói với [Hồng Trần Kiếm Khách] : Không phải.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Có chuyện gì thì chúng ta từ từ nói, người cần gì phải dùng người khác để chọn giận con? Trước kia là con không đúng, nhưng bây giờ con đã biết sai rồi, tại sao người lại không chịu tin tưởng con?

[Trò chuyện riêng] bạn đang nói với [Hồng Trần Kiếm Khách] : Chuyện này không liên quan gì đến trước kia.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Vừa nãy Thiên Thu Tuyết Phúc đã trả lời con, hắn nói người là tình duyên của hắn. Ha hả, người còn nói không có quan hệ gì với Thiên Thu Tuyết Phúc à? Sư phụ, người được lắm.

[Trò chuyện riêng] bạn đang nói với [Hồng Trần Kiếm Khách] : Ta có thể có quan hệ gì với hắn chứ?

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Ha hả

[Hồng Trần Kiếm Khách] đã thêm bạn vào danh sách báo thù.

[Hồng Trần Kiếm Khách] đã đá bạn khỏi bang hội [Thần Kiếm Các]

"Cũng rất hùng hổ nhỉ."

Lăng Sơ Nam lắc đầu cười cười, thuận tay thêm Hồng Trần Kiếm Khách vào danh sách báo thù, liếc mắt một cái liền thấy trên đầu Thiên Thu Tuyết Phúc cũng không còn bang hội, xem ra cũng bị đá.

Thấy nam chính náo loạn với ký chủ nhà mình, phản ứng đầu tiên của 098 là: Xong rồi, độ hảo cảm của nam chính nhất định về 0.

Hảo cảm của nam chính là nhiệm vụ bắt buộc, nếu không xoát đầy, rất có thể nhiệm vụ sẽ thất bại. Không lẽ nhiệm vụ này sẽ trở thành thất bại đầu tiên trên con đường của ký chủ?

Mà sự thật cũng đúng như 098 dự đoán, ngay khi thêm vào danh sách báo thù, độ hảo cảm của nam chính thực sự rơi xuống, có điều không tệ như nó tưởng tượng, vẫn để lại 10%, quay về con số ban đầu.

Nghe 098 báo cáo, Lăng Sơ Nam chỉ hơi gật đầu.

"Ký chủ, bây giờ phải làm sao?" 098 hỏi lại lần nữa.

"Làm sao là làm sao?" Lăng Sơ Nam chớp chớp mắt hỏi.

Nhìn vẻ mặt vô tội của Lăng Sơ Nam, 098 lại bị nghẹn, sau đó nó ngoan ngoãn im lặng, nó vẫn không nên xen vào việc của người khác thì hơn.

Lúc này, Nhai Đao nhắn tin đến.

[Trò chuyện riêng] [Thiên Thu Tuyết Phúc] đang nói với bạn : Ồ, chơi lớn này.

[Trò chuyện riêng] [Thiên Thu Tuyết Phúc] đang nói với bạn : Vừa rồi Hồng Trần Kiếm Khách muốn vào đội, tôi từ chối vài lần, không ngờ hắn lại đá tôi ra khỏi bang hội, còn thêm báo thù [vui vẻ] [vui vẻ]

[Trò chuyện riêng] [Thiên Thu Tuyết Phúc] đang nói với bạn : Wow, hắn muốn khiêu chiến với tôi! Thật kí©h thí©ɧ!

Nhai Đao không hề nhắc đến cuộc hội thoại giữa hắn với Hồng Trần Kiếm Khách, Lăng Sơ Nam cũng không hỏi, tỏ vẻ đã chịu để kích rất lớn, trực tiếp offline.

Thấy Lăng Sơ Nam đang trong đội đột nhiên rời khỏi, Nhai Đao liền xóa bỏ dòng chữ dày đặc định an ủi của mình, sau đó cầm thương tấn công về phía Hồng Trần Kiếm Khách.

"Ký chủ, Nhai Đao đã đánh nhau với nam chính." Giọng nói của 098 có chút kích động, nếu vậy khoảng cách giữa ký chủ và nữ thần đã không còn xa nữa!

"Ừ." Lăng Sơ Nam tắt máy tính đứng dậy, vừa duỗi người vừa đi ra ngoài.

"Ký chủ không chơi trò chơi nữa sao?" 098 hỏi, hiện tại chính là thời điểm mấu chốt.

"Đợi bọn họ đánh nhau xong rồi lại chơi cũng không muộn." Lăng Sơ Nam cười nói.

"Ký chủ, nữ chính gửi tin nhắn cho ngài." 098 nói.

"Cô ta nói hôm nay có việc quan trọng, có lẽ sẽ không thể trò chuyện được."

"Được, giúp ta trả lời cô ta là chơi vui vẻ." Lăng Sơ Nam nói.

—--

Gần đây An Ninh Ninh nghỉ đông nên về nhà, cũng không có thời gian chơi game, thỉnh thoảng rảnh rỗi đều trò chuyện với Lăng Sơ Nam. Sau vài ngày ngượng ngùng, An Ninh Ninh liền nói nhiều hơn.

Những cô gái giống như An Ninh Ninh thật ra rất có sức hấp dẫn đối với nam sinh bình thường, tính cách đáng yêu hay thay đổi, lúc dính người cũng gãi đúng chỗ ngứa, thường hay làm nũng, mấy chàng trai bình thường đều sẽ bị cô ta hấp dẫn.

Đáng tiếc Lăng Sơ Nam không phải là người bình thường.

Lúc Lăng Sơ Nam vừa đi đến cạnh cửa, điện thoại được đặt ở đầu giường đột nhiên vang lên, Lăng Sơ Nam cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Kể từ khi cậu đến thế giới này, ngoài Thư Tư Diễn và Dư Tri Hàng gọi điện đến, thì không còn người nào khác. Hiện tại Dư Tri Hàng đã về quê ăn tết, nhất định sẽ không liên lạc với cậu, mà Thư Tư Diễn thì đang ở thư phòng bên cạnh.

Nghĩ như vậy, Lăng Sơ Nam liền quay về cầm điện thoại, bên trên hiện ra hai chữ 'Phong Thừa'.

"Ký chủ, Phong Thừa là anh trai của Phong Lam, lớn hơn cậu ta 6 tuổi, hiện tại đã thừa kế xí nghiệp của Phong thị."

Sau khi nhận điện thoại, hai bên đều không nói gì, im lặng một lúc lâu, Lăng Sơ Nam mới mở miệng: "Anh."

"Ừ." Phía bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói rất lạnh nhạt.

"Trưa ngày mai về ăn cơm."

Thấy cuộc gọi đã bị cắt đứt, Lăng Sơ Nam nhịn không được nhướng mày, xem ra tình cảm của hai anh em còn tệ hơn so với tưởng tượng của cậu.

"Bảo bối?"

Thư Tư Diễn vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Lăng Sơ Nam đi vào thư phòng, có chút kinh ngạc.

"Sao lại mặc áo ngủ đi ra ngoài?" Nói xong liền cầm một chiếc chăn bông bọc lấy người Lăng Sơ Nam, sau đó mở máy sưởi trong thư phòng.

"Có việc gì cứ kêu anh là được rồi, nếu cảm lạnh thì phải làm sao?"

Lăng Sơ Nam ngoan ngoãn ngồi trong ngực người đàn ông: "Ngày mai em phải về nhà một chuyến, anh của em kêu em về nhà ăn Tết."

"Được, ngày mai anh về cùng với em." Thư Tư Diễn cầm cánh tay có chút lạnh lẽo của Lăng Sơ Nam bỏ vào ngực mình.

"Không cần đâu, em tự về là được rồi, chiều mai sẽ quay lại." Lăng Sơ Nam từ chối yêu cầu đi cùng của Thư Tư Diễn.

Khó khăn lắm bảo bối nhà mình mới về nhà, không ngờ lại không mang theo mình, đương nhiên Thư Tư Diễn không cam lòng. Có điều dường như Lăng Sơ Nam đã quyết định không cho y đi cùng, kết quả đương nhiên Thư Tư Diễn thỏa hiệp, mà tiền đề là chiều ngày mai y sẽ đến đón Lăng Sơ Nam.

Đối với việc tại sao Thư Tư Diễn lại kiên trì như vậy, Lăng Sơ Nam đương nhiên biết nguyên nhân, là bởi vì lo rằng cậu ở Phong gia sẽ bị ức hϊếp. Trước kia Phong Lam ở nhà không quá vui vẻ, cho nên vừa trưởng thành liền dứt khoát dọn ra ngoài, quyền thừa kế trong nhà đương nhiên cũng không có phần của cậu.

Loại đồ vật như gia sản này, từ trước đến nay Lăng Sơ Nam không thèm để ý, với cậu mà nói, tiền đủ dùng là được rồi. Có điều đúng lúc ngày mai ở Phong gia sẽ xuất hiện cốt truyện quan trọng, cậu muốn đến đó xem náo nhiệt.

Trước khi ăn Tết một ngày, Phong gia có một tập tục, trưa hôm đó sẽ mời dòng họ và thân thích đến nhà tụ họp. Lúc Lăng Sơ Nam được quản gia mời vào, nhà ăn đã ngồi đầy người, các vị khách đều vô cùng nhiệt tình tươi cười trò chuyện với nhau.

"Tiểu thiếu gia, lão gia và đại thiếu gia đang ở bên kia, ngài qua đó đi." Quản gia chỉ hướng cho Lăng Sơ Nam.

"Cảm ơn bác quản gia." Lăng Sơ Nam gật đầu, sau đó nhìn về hướng quản gia đã chỉ, nhưng người cậu nhìn không phải là người của Phong gia, mà là một đôi nam nữ đang đỏ mặt ngồi ở bên cạnh.

"Ký chủ, là nam chính và nữ chính." 098 bị không khí ái muội giữa hai người khiến cho kinh ngạc, chuyện này không khoa học, trước đây nam nữ chính chưa từng gặp nhau, sao lại tiến triển nhanh như vậy được?

"Người trẻ tuổi, khí huyết lớn." Lăng Sơ Nam trêu chọc một câu. sau đó đi về phía vị trí để lại cho mình.

Lúc này người của Phong gia đang nhiệt tình thảo luận, tiêu điểm đều dừng trên người gia chủ Phong gia, đương nhiên không ai chú ý đến nhân vật nhỏ bé không có quyền thừa kế cũng không được hoan nghênh như Lăng Sơ Nam.

Lăng Sơ Nam rất vui vì được yên tĩnh, cậu trùng hợp ngồi đối diện với nam nữ chính, vừa ngẩng đầu liền thấy bọn họ kẻ xướng người họa, thậm chí trò chuyện đến độ vô cùng vui vẻ.

098 ở một bên thuật lại chủ đề của bọn họ cho Lăng Sơ Nam: "Ký chủ, bọn họ đang nói đến sở thích chung của nhau. Nam chính nói rằng mình cũng chơi trò chơi, nữ chính đang hỏi ID trò chơi của hắn."

Đúng vào lúc này, gia chủ Phong gia phát hiện mọi người đã ngồi đầy bàn, liền đứng dậy tuyên bố bắt đầu buổi tiệc.

Lúc gia chủ Phong gia mở miệng, lực chú ý của mọi người đều dời lên người hắn. An Ninh Ninh liếc mắt một cái liền nhìn thấy Lăng Sơ Nam ngồi đối diện mình, ánh mắt sáng lên, vừa định vẫy tay với cậu lại đột nhiên nhận ra tình trạng hiện tại, vội vàng ngồi ngay ngắn, nở một nụ cười rạng rỡ với cậu.

Lăng Sơ Nam cũng cười đáp lại

An Ninh Ninh giống như bị điện giật, cúi đầu sờ sờ gương mặt có chút nóng lên của mình, nháy mắt quên mất chuyện hỏi ID của nam sinh ngồi bên cạnh.

"Em biết cô gái của An gia kia à?"

Lúc này, một giọng nói vang lên bên tai Lăng Sơ Nam, cũng là Phong đại thiếu gia Phong Thừa ngồi bên cạnh cậu. Vị đại thiếu gia này di truyền gen của gia chủ Phong gia, gương mặt anh tuấn góc cạnh, nhưng vẻ mặt lại quá lạnh nhạt.

Lăng Sơ Nam nhìn hắn một cái, trả lời: "Bạn học."

Phong Thừa như có như không ừ một tiếng, không hỏi nữa.

"Tiểu Lam, con cảm thấy An Ninh Ninh thế nào?"

Lúc này, một người phụ nữ khoảng 30 tuổi ngồi ở bên cạnh Lăng Sơ Nam lên tiếng, nếu không nhìn thấy khinh thường không thèm che giấu trong mắt mà bà ta, có lẽ sẽ rất hòa hảo.

"Sao thím hai lại hỏi như vậy?" Lăng Sơ Nam tỏ vẻ khó hiểu.

"Tuổi của con cũng không còn nhỏ, An gia ở Thanh thành cũng không tệ. Thím đã nhìn Ninh Ninh lớn lên, tuổi cũng xấp xỉ với con, tính cách không tệ, nghe nói còn học cùng trường đại học với con. Hôm nay thím cố ý mời nó đến tham gia tiệc năm nay, là muốn để các con gặp mặt nhau, đúng lúc hai đứa quen biết, con xem nếu thích hợp thì chúng ta có thể tính chuyện."

Giọng nói của người phụ nữ không lớn cũng không nhỏ, vừa đủ để người trên bàn đều nghe thấy. Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Lăng Sơ Nam.

Nếu là Phong Lam vẫn luôn thích nam chính trong cốt truyện, chỉ sợ sẽ lập tức từ chối ngay tại chỗ.

Mà thực tế cũng là như vậy, trong cốt truyện, Phong Lam chẳng những từ chối, còn tức giận đến nỗi không ăn cơm trưa, đến chiều còn làm việc ngu xuẩn. Hạ thuốc nam chính, muốn gạo nấu thành cơm, nhưng lại trực tiếp thành toàn cho nam nữ chính.

Nhưng Lăng Sơ Nam lại bình tĩnh hơn rất nhiều, cậu nói thẳng: "Con thích đàn ông."

"Phụt...."

Phong Thừa vừa mới uống một ngụm nước, còn chưa kịp nuốt xuống đã lập tức phun ra.

—--

Editor:

Hê lô
« Chương TrướcChương Tiếp »