Chương 15

Tống Thì Diễn đứng một bên xem kịch vui.

Xem ra, Cố Yến Từ có thể giải quyết được.

Ai cũng hiểu, vụ mua lại này gặp sự cố không phải vấn đề về quyết sách mà là sự bất đồng giữa các phe phái cấp cao của Cố thị.

Tranh chấp đảng phái, tranh giành lợi ích.

Cố Yến Từ mới nhậm chức, chưa vững chân, phe phản đối muốn ngăn chặn khí thế của anh, chắc chắn phải tìm cớ gây sự, khiến anh nản lòng thoái chí.

Vì vậy, mặc kệ Cố Yến Từ làm gì, bọn họ đều sẽ “tìm xương trong trứng gà”, kén chọn, đủ kiều không vừa ý.

Cố Yến Từ bình tĩnh lướt xem nội dung trên máy tính bảng, lặng lẽ chờ đợi cơn bão tiếp theo, bỗng nhiên, trong túi xuất hiện một loạt tiếng rung.

Màn hình hiển thị là Thẩm Miễn.

Thẩm Miễn biết anh đang họp, nếu không phải chuyện lớn thì sẽ không làm phiền anh vào lúc này.

Nghĩ đến việc Thẩm Miễn ra ngoài phải làm, Cố Yến Từ cau mày, đeo tai nghe Bluetooth, sau khi kết nối thì gõ nhẹ hai lần.

Thẩm Miễn hiểu ý ngay.

"Chi Chi không chịu đi với tôi." Thẩm Miễn không biết phải làm sao: “Con bé nói cậu lừa con bé."



Cố Yến Từ nghiêm túc biện hộ cho mình, "Không có."

Hôm qua anh đã hứa với cô bé, nếu giữa bọn họ có quan hệ huyết thống, anh sẽ sắp xếp người đón cô bé.

Sắp xếp.

Rõ ràng là cô bé không hiểu.

"Cậu chơi trò chữ với những con cáo già thì còn được, nhưng con bé mới chỉ ba tuổi thôi."

"Có phải ba không ạ? Con muốn nói chuyện với ba, con muốn ~"

Giọng trẻ con nũng nịu như mèo con vang lên từng đoạn, nhỏ xíu, như móng vuốt mèo cách hai giây lại cào nhẹ vào tim.

"Có cho không." Thẩm Miễn mặt không đổi sắc hỏi.

Cố Yến Từ bình tĩnh liếc nhìn những cổ đông bên phải.

Sau khi họ xem xong "tài liệu dự án", sắc mặt mỗi người đều vô cùng u ám.

Rõ ràng lúc này không thích hợp để nghe điện thoại.

Nhưng đầu dây bên kia vẫn có một giọng nói mềm mại gọi anh, "Muốn nói chuyện với ba, để con nói chuyện với ba ~"

Cố Yến Từ hơi cau mày.



Đứa con gái này của anh…

Quá thích làm nũng.

Một lúc lâu sau, anh khẽ "ừ" một tiếng.

Thẩm Miễn rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.

Sau một hai giây tạp âm, giọng nói trẻ con mềm mại lại vang lên.

"Ba, ba lừa ngon (con)."

Giọng của cô bé rất ngọng, nghe không rõ chữ.

Nhưng trải qua tiếp xúc ngắn ngủi, Cố Yến Từ vẫn có thể hiểu rõ cô bé muốn nói gì.

—— Cô bé đang nói anh lừa người.

Cố Yến Từ không định tranh cãi, đang định mở lời bảo cô bé đi theo Thẩm Miễn về, thì một vị cổ đông lớn tuổi nhất ngồi hàng đầu bên phải đứng phắt dậy, khí thế hung hăng.

Cố Yến Từ bình tĩnh mở chế độ im lặng, vừa nghe Chi Chi tố cáo, vừa đối mặt với cơn bão trong phòng họp.

"Cố Yến Từ, đây là có ý gì? Tôi nói cho anh biết, ngay cả cha anh là Cố Diên Xuyên đến đây cũng phải nhường tôi ba phần, anh là cái thá gì? Dám dùng những thứ này để gây áp lực?"