“Cố Lịch, sao cậu lại tới đây?”
Cố Lịch và Ninh Hạc vừa ra đến cửa công ty, gặp được Mạnh Thanh Ngự đang sải bước đi tới.
Nam nhân mang theo kính râm, che khuất phân nửa khuôn mặt, nhưng ngũ quan mơ hồ lộ ra có thể thấy được phong tư trác tuyệt. Trong chớp mắt, Cố Lịch liền nhận ra đây là Mạnh Thanh Ngự.
Gương mặt này hắn quá quen thuộc.
“Tôi mang người tới ký hợp đồng, trái lại là anh, như thế nào tới đây?” Cố Lịch hỏi.
Tên Mạnh Thanh Ngự này không phải nói đóng phim sao, sao lại xuất hiện ở chỗ này.
Lúc này Mạnh Thanh Ngự mới chú ý tới bên cạnh Cố Lịch còn đứng một người, hắn xuyên qua kính râm đánh giá Ninh Hạc. Là một thiếu niên tuổi rất trẻ, cũng là loại hình hắn thích.
“Tôi tới có chút việc.” Mạnh Thanh Ngự nói, hắn nhìn về phía Ninh Hạc, “Đây là người mới cậu muốn dẫn dắt sao?”
“Đúng.” Cố Lịch gật đầu, “Vậy anh bận việc đi, chúng tôi đi trước.”
Cố Lịch nói xong liền lôi kéo Ninh Hạc rời đi, hắn chút sự tình muốn cùng Ninh Hạc bàn bạc.
Ngay khi lướt qua Mạnh Thanh Ngự, tay Cố Lịch bị đối phương nắm lấy.
“Cùng nhau ăn một bữa cơm không?” Mạnh Thanh Ngự hỏi.
Cách kính râm nên thấy không rõ cảm xúc trong mắt hắn, nhưng có thể thấy được bên môi hắn đang lên một tia ý cười không rõ ý vị.
“Anh không phải muốn làm việc sao?” Cố Lịch nói.
“Không vội.”
Cố Lịch nhíu mi, “Chính là tôi cùng Ninh Hạc đã hẹn nhau rồi, ngượng ngùng.”
Nói xong hắn nhìn về phía Ninh Hạc, “Đúng không?”
Ninh Hạc thực thông minh, ý thức được hiện tại là tình huống gì, hắn ngoan ngoãn gật gật đầu, “Đúng.”
“Ngượng ngùng, lần sau đi.” Cố Lịch rút ra tay, cười cười xin lỗi Mạnh Thanh Ngự.
“Không cần ngượng ngùng!” Mạnh Thanh Ngự phản ứng thực nhanh, trở tay bắt lấy tay Cố Lịch, “Nhiều hơn một người cũng không sao.”
Mạnh Thanh Ngự này … Da mặt cũng thật dày!
“Cậu không ngại đi?” Mạnh Thanh Ngự hướng Ninh Hạc hơi hơi mỉm cười, nhìn như đang trưng cầu ý kiến, trên thực tế ý tứ là: Cậu dám cự tuyệt thử xem?
“Không…” Ninh Hạc xua xua tay.
Hắn sống trong giới giải trí, tự nhiên cũng nhận ra người nam nhân trước mắt này là ảnh đế đại danh đỉnh đỉnh trong giới giải trí —— Mạnh Thanh Ngự.
Coi như muốn lấy lòng Cố Lịch, nhưng cũng không thể dễ dàng đắc tội Mạnh Thanh Ngự.
“Xem, cậu ta cũng không ngại.” Mạnh Thanh Ngự nhướng mày.
Cố Lịch nhấp môi không nói, tầm mắt rơi trên người Mạnh Thanh Ngự và Ninh Hạc lưu chuyển, hắn nhanh chóng ý thức đến một vấn đề.
Mạnh Thanh Ngự quá chủ động! Không phải coi trọng Ninh Hạc đi?
Lại nói tiếp hắn đem suất diễn Mạnh Thanh Ngự lần đầu tiên gặp được Ninh Hạc đoạt, hôm nay giống như là hai người lần đầu tiên sơ ngộ, quả nhiên lực lượng cốt truyện rất cường đại.
Cố Lịch cảm thấy Mạnh Thanh Ngự chủ động mời hai người, tuyệt đối là coi trọng Ninh Hạc!
【Tuyên bố nhiệm vụ sơ cấp: Sáng tạo cơ hội cho Mạnh Thanh Ngự và Ninh Hạc. 】
Cùng lúc đó, trong đầu vang lên thanh âm hệ thống.
Cố Lịch lại nhịn không được nghĩ đến “Trừng phạt” ngày hôm qua , da đầu có chút tê dại.
“Được, vậy cùng nhau đi.”
Ba người cùng lái xe tới trước một tiệm cơm, nghĩ đến Mạnh Thanh Ngự thân phận đặc thù, chọn một gian phòng tách biệt.
Tiệm cơm này gọi là “Tiên Hạc Lâu”, nghe tên nồng đậm phong cách Trung Quốc, bên trong trang hoàng kiểu Trung truyền thống.
Bọn họ người không nhiều lắm, chọn một gian phòng nhỏ.
Phòng bên trong trang hoàng lịch sự tao nhã, ở giữa có một bàn tròn gỗ màu đỏ, mài giũa bóng loáng, góc bàn xung quanh đều điêu khắc đồ án tinh tế. Có thể chứa năm sáu người cùng ăn cơm.
Cố Lịch bọn họ ba người, dư dả ngồi.
“Tùy tiện gọi món, tôi mời khách.” Mạnh Thanh Ngự vung bàn tay lên, hào khí vạn trượng.
Khóe miệng Cố Lịch giật giật, quả nhiên ở trước mặt người mình thích, nam nhân đều rất thích biểu hiện a.
Hắn tùy ý chọn một vị trí ngồi xuống, Ninh Hạc nhìn thấy rất tự giác ngồi phía bên phải của hắn. Cố Lịch chỉ nghĩ hắn sợ người lạ, không có quá để ý.
Mạnh Thanh Ngự thấy hai người đều ngồi xuống, tầm mắt dừng ở ba cái vị trí còn thừa liên hồi đảo quanh.
Ninh Hạc ngồi bên cạnh Cố Lịch còn có một chỗ trống, lúc Cố Lịch cho rằng Mạnh Thanh Ngự sẽ lựa chọn bên người Ninh Hạc vị trí, đối phương hướng hắn đi tới. Ở bên trái hắn ngồi xuống.
Cố Lịch quả thực không thể hiểu được.
“Theo lý thuyết Ninh Hạc bên người còn phòng trống, hắn không phải nên ngồi ở đó sao, kỳ quái.” Cố Lịch ở trong lòng nói thầm.
【 Cho nên đây mới là sơ cấp nhiệm vụ. 】 Hệ thống không biết từ nơi nào xông ra.
【 Cho nên yêu cầu ký chủ quạt gió thêm củi, ký chủ cố lên! Nếu nhiệm vụ lần này không hoàn thành, trừng phạt sẽ gấp đôi nha! 】
Nhắc đến trừng phạt Cố Lịch liền nhịn không được nổi da gà.
Lần này cho dù chết, hắn cũng phải hoàn thành nhiệm vụ!
Nhưng mà trở về hiện thực, bị hai nam chủ kẹp ở giữa cảm giác… Thật là một lời khó nói hết.
Cố Lịch toàn thân đều cảm thấy không được tự nhiên.
“Tôi đây giới thiệu một chút để hai người nhận thức nhau.” Không khí có chút xấu hổ, Cố Lịch căng da đầu mở miệng.
Hắn chỉ vào Ninh Hạc đối với Mạnh Thanh Ngự nói: “Đây là Ninh Hạc.” Sau đó nhìn về phía Ninh Hạc, “Đây là Mạnh ảnh đế, cậu hẳn là biết đến.”
Ninh Hạc khẩn trương chà xát tay, gương mặt bởi vì kích động mà hơi hơi phiếm hồng, một bộ dáng tiểu mê đệ.
Mạnh Thanh Ngự chủ động hướng Ninh Hạc vươn tay, ôn hòa nói: “Chào cậu!”
Ninh Hạc vội vàng nắm lấy tay Mạnh Thanh Ngự, thanh âm có chút run rẩy: “Chào ngài, thật vinh dự! Cửu ngưỡng đại danh, không nghĩ tới có thể gặp được ngài.”
Mạnh Thanh Ngự có thể nói là đầu rồng giới giải trí, thời điểm hắn 25 tuổi đã thu hoạch các giải thưởng lớn nhỏ trong và ngoài nước, thành tựu của hắn là ước mơ tha thiết của mỗi diễn viên, hiện giờ hắn 28 tuổi, ở giới giải trí vẫn giữ vị trí đầu lĩnh.
Mọi người nhìn thấy hắn đều phải xưng một tiếng “Ngự ca”.