Chương 33: Ngạo kiều thừa tướng là vai ác



Vị trí điên đảo.

Đường Hoan bị kinh hách, trừng lớn đôi mắt tròn xoe nhìn Phó Liệt.

Trong bóng đêm, sáng rọi rực rỡ.

Phó Liệt vương tay che mắt nàng, thở hổn hển nói “Ngoan, đừng nhúc nhích, một chút liền tốt…….”

Thanh âm Phó Liệt ấm ách, hô hấp nóng rực khắc chế như kiềm chế cự thú trong lòng.

Đột nhiên thân mình nhẹ bẫng, Đường Hoan bị người bế lên.

Nha nha, chẳng lẽ nói hôm nay chú định sẽ phát sinh cái gì?

Đường Hoan cảm thấy một trận hoảng hốt, khẩn trương, thực sự khẩn trương!

Liền ở thời điểm Đường Hoan miên man suy nghĩ, Phó Liệt đã đem nàng đặt ở trên giường, ngay sau đó chính mình cũng nằm lên, từ phía sau chậm rãi ôm lấy nàng, vẫn không nhúc nhích.

Căn bản không có động tác khác.

Đêm, thực sự yên tinh.

Đường Hoan trước khi hôn trầm trầm ngủ, ý nghĩ duy nhất là —-

Hại ta khẩn trương lâu như vậy! Mệt! Mệt a!

Phó Liệt thật vất vả chờ ngọn lửa chỗ bụng hơi hơi biến mất, nhẹ giọng mở miệng nói “Ngày mai tiếng cung cẩn thận một chút, ta không ở bên cạnh ngươi, nhớ đừng để chính mình bị thương, ngươi hiểu sao?”

Nhưng chờ mãi vẫn không thấy trả lời, vừa nhìn hắn mới biết được, tiểu nhân nhi nằm trong ngực đã sớm ngủ rồi.

Đem mặt chôn ở một đầu tóc đen, bàn tay nhẹ vỗ về ái nhân, hận không thể đem người hủy đi ăn nhập vào bụng, nhưng chung quy lại chỉ có thể tự giễu cười.

Nhịn lâu như vậy, hà tất hủy trong nhất thời?

Muốn một nữ tử là sự tình quá dễ dàng, nhưng hắn không nghĩ bởi vì chính mình nhất thời xúc động mà hủy hoại tương lai của nàng! Nếu có thể nói……

Ngô thê, duy nguyện ngươi cả đời bình an.

Ta Phó Liệt tới vì ngươi lót đường!

……….

Đường Hoan sáng sớm tinh mơ liền phụng mệnh đến buổi ngắm hoa yến.

Nhìn tốp năm tốp ba mấy bồn hoa, Đường Hoan không khỏi cảm khái, nữ nhân hậu cung a, quả thật là nhàn đến trứng đau!

Liền như vậy mấy bồn hoa, thế nhưng cũng muốn gióng trống khua chiêng làm cái gì ngắm hoa yến.

Kỳ thật, mục đích cuối cùng rõ ràng là tưởng tụ tập một đám xé X tâm cơ đấu đá lẫn nhau xem náo nhiệt đi!

Xương Bình công chúa, nữ nhi thứ mười bảy mà thánh thượng sủng ái nhất.

Mẹ đẻ, Nhàn Quý phi.

Nhàn Quý phi một thân cung trang hoa lệ đẹp đẽ dắt tay Xương Bình công chúa giá lâm, thời điểm Đường Hoan nhìn thấy liền cảm nhận được dày đặc địch ý.

Quả nhiên –

“Ngươi là vợ cả Phó Liệt?” Nhàn Quý phi lười biếng mà ngồi ở ghế trên, trước mắt bao người đối Đường Hoa làm khó dễ.

“Hồi nương nương, đúng vậy.” Đường Hoan xem qua kịch cung đấu, ở ứng đối Nhàn Quý phi, lễ nghi tuy rằng không thể nói hoàn mỹ nhưng động tác cũng không đến nỗi nào.

“Nghe người ta nói Phó Liệt Phó đại nhân chính là thanh niên tài tuấn, sao lại cưới một cái ………A ~” Muốn nói lại thôi, một chữ “A” dẫn người vô số mơ màng.

Nhàn Quý phi vừa nói như thế, câu tiếp theo dừng ở bên miệng nhưng ở đây cái nào không phải nhân tinh, tức khắc những cái đó quý phu nhân cùng khuê các tiểu thư khi nhìn về phía Đường Hoan, ánh mắt đều đen tối, nhiễm một chút khinh thường.

Cho nên nói nữ nhân trong cung đều nhàn đến hoảng, nói chuyện liền ưa thích không nói hoàn chính, âm không âm dương không dương, Đường Hoan nghe chỉ muốn trợn trắng mắt.

Nhàn Quý phi cố ý trước mặt mọi người cấp Đường Hoan một cái ra oai phủ đầu, nguyên bản cho rằng nàng sẽ vì quẫn bách mà thất thố, nhưng không nghĩ tới, này hương dã thôn phụ thế nhưng phảng phất giống như cái gì cũng chưa phát giác, như là không cảm giác được không khí quỷ dị quanh mình.

Này liền như một quyền đánh vào bông.

Xương Bình công chúa là đầu quả tim của Nhàn Quý phi, từ trước đến nay chỉ cần là Xương Bình muốn, Nhàn Quý phi cho dù là bằng mọi cách cũng sẽ vì nữ nhi tìm tới. Nhưng hôm nay nếu là vô duyên vô cớ trước mặt mọi người mà đối phu nhân đại thần hùng hổ dọa người, không khỏi mất đi thân phận sủng phi Nhàn phi.

Vì thế Nhàn Quý phi sâu kín nhìn lướt qua Đường Hoan, nhưng thật ra không có tiếp tục nhằm vào nàng.

Một tiếng “Lương phi nương nương đến” đánh gãy chú ý của mọi người. Thực hiển nhiên, Lương phi nương nương lên sân khấu thật phô trương chính là muốn chọc giận này Quý phi.

---------